Ephphatha" trong Kinh Thánh có ý nghĩa gì?

02 December, 2025
13 phút đọc
2,509 từ
Chia sẻ:

Êph-pha-ta: Mạng Lệnh Mở Ra Trong Quyền Năng Của Đấng Christ

Trong kho tàng quý báu của Lời Chúa, có những từ ngữ được lưu giữ nguyên ngôn ngữ gốc, mang theo một sức nặng, một quyền uy và một sự mầu nhiệm đặc biệt. "Êph-pha-ta" (Ἐφφαθά) là một trong những từ như vậy. Đây không chỉ là một từ A-ram thông thường, mà là một mạng lệnh đầy quyền năng phán ra từ chính miệng của Chúa Giê-xu Christ, Đấng Tạo Hóa và Cứu Chúa. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá ý nghĩa, bối cảnh và ứng dụng thuộc linh sâu sắc của từ đặc biệt này cho đời sống Cơ Đốc nhân ngày nay.

I. Bối Cảnh Kinh Thánh: Phép Lạ Đầy Tình Thương

Sự kiện ghi lại từ "Êph-pha-ta" được tìm thấy trong Mác 7:31-37. Phân đoạn mô tả Chúa Giê-xu rời địa phận Ty-rơ và Si-đôn, đi đến biển Ga-li-lê, vào địa phận Đê-ca-bô-lơ. Tại đây, người ta đem đến cho Ngài một người vừa điếc vừa ngọng (trong một số bản dịch khác là "cà lăm" – nói khó khăn), và nài xin Ngài đặt tay trên người ấy.

"Ngài bèn đem riêng người ra, cách xa đám đông, rồi để ngón tay vào lỗ tai người, và thấm nước miếng xức lưỡi người. Đoạn Ngài ngước mắt lên trời, thở ra, mà phán cùng người rằng: Ê-phê-ta, nghĩa là: Hãy mở ra!" (Mác 7:33-34, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925).

Hành động của Chúa Giê-xu ở đây rất đáng chú ý. Ngài không chữa lành từ xa hay chỉ ra lệnh đơn thuần. Ngài đụng chạm đến những nơi tàn tật của con người: lỗ tai và cái lưỡi. Hành động "thở ra" (tiếng Hy Lạp: estenaxen – στενάζω) biểu lộ một sự cảm thông sâu xa, một tiếng thở dài đầy tình yêu thương trước sự đau khổ và xiềng xích mà tội lỗi đã gây ra cho nhân loại. Trong sự cô lập đó, với cử chỉ đầy tình thương, lời quyền năng đã được thốt lên: "Êph-pha-ta!"

II. Giải Nghĩa Từ Nguyên & Thần Học

"Êph-pha-ta" là dạng chuyển tự sang tiếng Hy Lạp của từ A-ram **אֶתְפְּתַח** (’eftaḥ). Từ A-ram này xuất phát từ gốc động từ **פָּתַח** (pathach) trong tiếng Hê-bơ-rơ, mang nghĩa cốt lõi là "mở ra, tháo ra, nới rộng, giải phóng".

  • Trong Cựu Ước: Động từ pathach được dùng cho việc mở mắt (Sáng Thế Ký 3:5), mở tai (Ê-sai 50:5), mở miệng (Xuất Ê-díp-tô Ký 4:12), và đặc biệt là trong lời cầu nguyện của Đa-vít: "Xin Chúa hãy mở môi tôi, Thì miệng tôi sẽ tôn cao ngợi khen Chúa" (Thi Thiên 51:15).
  • Ý nghĩa trong phép lạ: Do đó, "Êph-pha-ta" không đơn giản là "hãy nghe" hay "hãy nói". Đó là một mệnh lệnh toàn diện: "Hãy MỞ RA!" – Mở đôi tai đã đóng kín để đón nhận âm thanh và Lời Chúa. Mở cái lưỡi bị trói buộc để thốt lên lời ca ngợi và chân lý. Sự chữa lành này là một sự giải phóng toàn bộ khỏi sự cô lập mà tật nguyền gây ra.

Thánh sử Mác, viết cho độc giả người Ngoại (không phải gốc Do Thái), đã cẩn thận giữ lại nguyên từ A-ram và giải thích ý nghĩa. Điều này nhấn mạnh tính lịch sử và uy quyền của sự kiện. Đây không phải là một câu chuyện thần thoại, mà là một phép lạ thực tế, được thực hiện bởi Lời quyền năng của Con Đức Chúa Trời, được những nhân chứng ghi nhớ nguyên vẹn cả âm thanh của từ Ngài đã phán.

III. Biểu Tượng Thuộc Linh Sâu Sắc: Sự Điếc và Ngọng Tâm Linh

Phép lạ này không chỉ dừng lại ở nghĩa đen. Kinh Thánh thường dùng hình ảnh thể xác để nói về thực trạng thuộc linh.

  • Tai điếc thuộc linh: Chỉ dẫn của Ê-sai về Đấng Mê-si-a là "Người sẽ mở mắt kẻ đui mù, và đem những kẻ bị tù ra khỏi ngục, những kẻ ngồi trong chốn tối tăm ra khỏi ngục tù" (Ê-sai 42:7). Sứ đồ Phao-lô mô tả trạng thái của con người chưa được tái sinh: "Ấy chẳng phải là đạo Tin Lành mà chúng tôi đã rao truyền đâu; nếu có ai rao truyền cho anh em một đạo Tin Lành khác với đạo anh em đã nhận, thì kẻ ấy đáng bị a-na-them!" (Ga-la-ti 1:8-9). Sự "điếc" thuộc linh là tình trạng không thể, không muốn nghe và tiếp nhận Lời Phúc Âm của Đức Chúa Trời.
  • Lưỡi ngọng thuộc linh: Đây là sự bất lực trong việc tuyên xưng đức tin, cầu nguyện cách thông suốt, hay nói ra lời chân lý, ngợi khen. Như Phao-lô viết: "Vì tôi không biết sự mình cầu xin thể nào cho xứng hợp" (Rô-ma 8:26). Tội lỗi đã trói buộc cái lưỡi của chúng ta.

Do đó, Chúa Giê-xu Christ, là Đấng Mê-si-a được hứa trước, đã đến để thực hiện một phép lạ "Êph-pha-ta" thuộc linh vĩ đại hơn trên toàn thể nhân loại bị tội lỗi làm cho điếc và ngọng.

IV. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Mạng lệnh "Êph-pha-ta" vẫn tiếp tục vang vọng trong Hội Thánh ngày nay. Dưới đây là những áp dụng thiết thực:

1. Cầu Xin Chúa Mở Tai Thuộc Linh:

Chúng ta cần thường xuyên cầu nguyện như tôi tớ Chúa: "Lạy Chúa, xin hãy mở tai con để nghe Lời Ngài như một môn đồ" (Ê-sai 50:4). Trong sự cầu nguyện, đọc Kinh Thánh, và nghe giảng, hãy kêu xin Chúa Thánh Linh – Đấng tiếp tục công việc của Christ – mở tai lòng chúng ta, để chúng ta không chỉ nghe âm thanh, mà thật sự nghe, hiểu, vâng phục và vui hưởng Lời Ngài.

2. Để Lưỡi Được Mở Ra Ngợi Khen và Làm Chứng:

Phép lạ đầu tiên khi tai được mở là lưỡi được tháo xích. Ứng dụng là chúng ta phải dùng miệng lưỡi đã được Chúa giải phóng để:
- Cầu nguyện cách tự do: Thưa chuyện với Chúa như với Cha.
- Ca ngợi Chúa: "Hỡi kẻ rọt miệng, hãy hát xướng lên!" (Ê-sai 54:1).
- Làm chứng về ân điển Ngài: Như người được chữa lành, dù Chúa dặn đừng nói, nhưng "người càng nói truyền ra cho nhiều" (Mác 7:36). Chúng ta không thể im lặng về Đấng Christ.

3. Trở Thành Công Cụ "Êph-pha-ta" Cho Người Khác:

Chúa Giê-xu đã dùng ngón tay (hành động) và nước miếng (chính sự sống Ngài) để chạm vào chỗ đau. Chúng ta được kêu gọi:
- Cảm thông và đụng chạm: Đến với những người đang bị "cô lập" về thuộc linh, tình cảm, xã hội với thái độ yêu thương, kiên nhẫn.
- Mang họ đến cùng Chúa Giê-xu: Như những người bạn đem người bại đến với Chúa (Mác 2:3-5). Chúng ta có thể đem nhu cầu của người khác đến trong lời cầu thay.
- Rao giảng Lời "Êph-pha-ta": Khi rao giảng Phúc Âm, chính là công bố lời mở tai, mở mắt thuộc linh cho người hư mất. "Đức tin đến bởi sự người ta nghe, mà người ta nghe, là khi lời của Đấng Christ được rao giảng" (Rô-ma 10:17).

4. Kinh Nghiệm "Êph-pha-ta" Mỗi Ngày Trong Sự Thờ Phượng:

Mỗi Chúa Nhật, khi Hội Thánh nhóm lại, đó là thời điểm để chúng ta kinh nghiệm "Êph-pha-ta" một cách tập thể. Xin Chúa mở tai chúng ta nghe Lời Ngài, mở miệng chúng ta hát lên thánh ca, và mở lòng chúng ta đón nhận Ngài.

V. Kết Luận: Quyền Năng Của Lời Phán

Phép lạ "Êph-pha-ta" là một bằng chứng hùng hồn về thần tánh của Chúa Giê-xu Christ. Ngài là Ngôi Lời (Logos) của Đức Chúa Trời, lời phán của Ngài đầy quyền năng sáng tạo và phục hồi. Cũng như xưa kia Ngài phán: "Hãy có sự sáng" thì có sự sáng, ngày nay Ngài phán "Hãy mở ra!" thì tai điếc được nghe, lưỡi ngọng được nói sõi.

Cuối cùng, phép lạ này chỉ về một sự mở ra vĩ đại nhất: Sự mở ra của ngôi mộ, của sự sống đời đời. Chính Chúa Giê-xu, Đấng đã phán "Êph-pha-ta", Ngài đã sống lại, đã mở ra con đường cứu rỗi cho mọi người tin. Ngày nay, Ngài vẫn đang đứng trước cửa lòng mỗi người và gõ. Lời hứa của Ngài là: "Nếu ai nghe tiếng Ta mà mở cửa cho, thì Ta sẽ vào cùng người ấy, ăn bữa tối với người, và người với Ta" (Khải Huyền 3:20). Đó là lời mời "Êph-pha-ta" cuối cùng và trọn vẹn nhất: Hãy mở lòng ra cho Chúa!

Ước mong mỗi chúng ta, những người đã được Ngài mở tai để nghe Phúc Âm và mở miệng để tuyên xưng Ngài, sẽ sống mỗi ngày trong kinh nghiệm về mạng lệnh giải phóng này, và trung tín đem tiếng gọi "Êph-pha-ta" của tình yêu và quyền năng Chúa đến với một thế giới vẫn còn đang bị điếc lác và câm nín trong tội lỗi.


Quay Lại Bài Viết