“Hãy Hôn Con” Có Nghĩa Là Gì (Thi Thiên 2:12)?
Trong kho tàng Kinh Thánh Cựu Ước, Thi Thiên 2 đứng như một bản tuyên ngôn hùng hồn về vương quyền tối thượng của Đức Chúa Trời và Đấng Mê-si được xức dầu của Ngài. Câu kết của Thi Thiên này, câu 12, chứa đựng một mệnh lệnh vừa hình tượng vừa sâu sắc: “Hãy hôn Con”. Để thấu hiểu trọn vẹn ý nghĩa thần học và thuộc linh của cụm từ này, chúng ta cần đào sâu vào ngôn ngữ gốc, bối cảnh lịch sử, và đặc biệt là sự ứng nghiệm trọn vẹn của nó trong Chúa Cứu Thế Giê-xu.
Bối Cảnh và Cấu Trúc của Thi Thiên 2
Thi Thiên 2 có thể được chia thành bốn phân đoạn rõ rệt, mỗi phần trình bày một góc nhìn:
- Âm mưu của Loài Người (câu 1-3): Các dân, các nước và các vua trên đất “dấy loạn” và “toan mưu” chống lại Đức Giê-hô-va và Đấng chịu xức dầu của Ngài.
- Tiếng Cười Chế Nhạo của Đấng Tối Cao (câu 4-6): Đức Chúa Trời đáp lại sự nổi loạn ấy bằng tiếng cười chế nhạo từ trên trời. Ngài tuyên bố: “Dầu vậy, ta đã lập Vua ta trên Si-ôn, là núi thánh ta.”
- Sắc Lệnh của Đấng Chịu Xức Dầu (câu 7-9): Vị Vua được lập lên (thường được hiểu là Vua Đa-vít theo nghĩa trước mắt, và là Đấng Mê-si theo nghĩa tối hậu) tuyên bố sắc lệnh của Đức Giê-hô-va: “Ngươi là Con ta; ngày nay ta đã sanh ngươi.” Ngài được ban cho các nước làm sản nghiệp.
- Lời Cảnh Báo và Kêu Gọi Sau Cùng (câu 10-12): Đây là lời khuyên dành trực tiếp cho các bậc cai trị, các quan xét trên đất. Họ được kêu gọi hãy khôn ngoan, hãy phục vụ Đức Giê-hô-va cách kính sợ, và cuối cùng là: “Hãy hôn Con”.
Giải Nghĩa Ngôn Ngữ Gốc: “Hãy Hôn Con”
Để hiểu sâu sắc, chúng ta cần phân tích từ ngữ trong tiếng Hê-bơ-rơ gốc:
1. “Hãy Hôn” (נָשַׁק - nashaq): Động từ nashaq trong tiếng Hê-bơ-rơ mang nhiều sắc thái. Nó có thể có nghĩa đen là “hôn” (như Gia-cốp hôn Ra-chên, Sáng-thế Ký 29:11), nhưng trong bối cảnh chính trị - tôn giáo này, nó mang ý nghĩa mạnh mẽ hơn: “tỏ lòng tôn kính, quy phục, bày tỏ sự trung thành.” Trong văn hóa Cận Đông cổ đại, việc “hôn” là một cử chỉ của sự tôn trọng và phục tùng. Một thần dân hôn tay hoặc chân của vua để bày tỏ lòng trung thành tuyệt đối. Ê-li đã truyền lệnh cho Ê-li-sê: “Hãy đi hôn” (I Các Vua 19:20), như một dấu hiệu của sự đầu phục và tiếp nhận chức vụ. Vì vậy, “hãy hôn” ở đây là một mệnh lệnh công khai bày tỏ sự quy phục, thờ phượng và trung thành.
2. “Con” (בַּר - bar): Đây là một điểm then chốt. Từ được dùng ở đây không phải là từ thông dụng “ben” (con), mà là “bar” - một từ A-ram (ngôn ngữ chị em với Hê-bơ-rơ). Trong bối cảnh này, “bar” mang sắc thái trang trọng, có thể dịch là “Con Trai,” “Người Con.” Việc sử dụng từ A-ram này khiến một số học giả cho rằng đây có thể là một phần của nghi thức tấn phong vua, nhưng quan trọng hơn, nó trực tiếp chỉ về “Con” được nhắc đến trong câu 7: “Con là Con ta” (בְּנִי אַתָּה - b’ni attah). Điều này thiết lập mối liên hệ chặt chẽ: Đấng mà các vua phải hôn và quy phục chính là “Con” độc nhất, được Đức Chúa Trời xác nhận và thiết lập làm Vua trên Si-ôn.
“Con” Đó Là Ai? Sự Ứng Nghiệm Trong Tân Ước
Cựu Ước là bóng hình, Tân Ước là thực tại. Hội Thánh đầu tiên đã nhận ra ngay lập tức Thi Thiên 2 nói về Chúa Giê-xu Christ. Khi các sứ đồ cầu nguyện trong Công vụ 4:25-28, họ trích dẫn Thi Thiên 2:1-2 để giải thích sự chống đối của Hê-rốt, Phi-lát, dân ngoại và dân Y-sơ-ra-ên nghịch cùng Chúa Giê-xu, Đấng mà Đức Chúa Trời đã xức dầu. Điều này xác nhận “Đấng chịu xức dầu” trong Thi Thiên 2 chính là Chúa Giê-xu.
Quan trọng hơn, nhiều phân đoạn Tân Ước tuyên bố Chúa Giê-xu là “Con” được hứa trong Thi Thiên 2:
- Tại lễ Báp-têm và khi hóa hình, có tiếng từ trời phán: “Nầy là Con yêu dấu của ta” (Ma-thi-ơ 3:17; 17:5), vang vọng lời trong Thi Thiên 2:7.
- Sứ đồ Phao-lô trong bài giảng tại nhà hội An-ti-ốt đã trực tiếp liên kết: “Đức Chúa Trời đã làm trọn lời hứa cùng tổ phụ chúng ta, mà khiến Đức Chúa Jêsus sống lại lại, y như trong Thi thiên thứ hai có chép rằng: Con là Con ta; ngày nay ta đã sanh Con” (Công vụ 13:33).
- Sứ đồ Giăng tuyên bố: “Ai tin Con, thì được sự sống đời đời; ai không chịu tin Con, thì chẳng thấy sự sống đâu” (Giăng 3:36). Sự “không chịu tin Con” chính là thái độ nổi loạn được mô tả trong Thi Thiên 2.
- Sứ đồ Hê-bơ-rơ khẳng định Chúa Giê-xu cao trọng hơn các thiên sứ, vì Đức Chúa Trời chẳng hề phán với thiên sứ nào rằng: “Con là Con ta, ngày nay ta đã sanh Con” (Hê-bơ-rơ 1:5).
Vậy, “Con” trong Thi Thiên 2:12 không ai khác hơn chính là Chúa Giê-xu Christ, Con Một của Đức Chúa Trời, Vua trên muôn vua, Chúa trên muôn chúa. Lời kêu gọi “Hãy hôn Con” là lời kêu gọi tối hậu dành cho cả nhân loại: hãy quy phục, thờ phượng và tin cậy nơi Chúa Giê-xu.
Hậu Quả của Sự Từ Chối và Phước Hạnh của Sự Quy Phục
Câu 12 đưa ra hai con đường rõ rệt, đi kèm với hai kết quả:
1. “E Người nổi giận, và anh em bị hư mất đường đời”: Đây là hậu quả khủng khiếp của việc từ chối “hôn Con”. Sự “nổi giận” (אַף - aph, cũng có nghĩa là “cơn thịnh nộ”) thuộc về cả Đức Chúa Trời và Đấng Mê-si của Ngài (Khải Huyền 6:16-17). “Bị hư mất đường đời” nói đến sự hủy diệt, sự sụp đổ hoàn toàn, không chỉ về thể xác mà quan trọng hơn là về phương diện thuộc linh và đời đời. Đó là sự hư mất đời đời khi từ chối ơn cứu rỗi duy nhất trong Con Ngài.
2. “Phước cho những kẻ nào nương náu mình nơi Người!”: Đây là lời hứa phước hạnh dành cho những ai đáp lại lời kêu gọi. “Nương náu” (חָסָה - chasah) có nghĩa là chạy đến ẩn nấp, tìm nơi trú ẩn, tin cậy hoàn toàn. Phước lành không chỉ là sự an toàn khỏi cơn thịnh nộ mà còn là được ở trong mối tương giao với Đức Chúa Trời, được hưởng sự bình an và sự sống đời đời (Rô-ma 5:1).
Ứng Dụng Thuộc Linh Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Ngày Nay
Lời kêu gọi “Hãy hôn Con” không phải là một mệnh lệnh cổ xưa dành riêng cho các vua chúa, mà là một lời mời gọi cấp thiết và cá nhân cho mỗi chúng ta ngày nay.
1. Từ Bỏ Sự Nổi Loạn của Tấm Lòng: Tội lỗi căn bản của con người là sự nổi loạn—muốn làm vua đời mình, muốn “bẻ lòi tói và quăng dây chúng ta khỏi mình” (câu 3). Ứng dụng đầu tiên là ăn năn, từ bỏ ngai vàng của đời sống mình, và công nhận Chúa Giê-xu là Vua duy nhất. Điều này diễn ra hàng ngày khi chúng ta chọn vâng theo ý Chúa thay vì ý mình.
2. Công Nhận và Tôn Thờ Chúa Giê-xu là Con Đức Chúa Trời: “Hôn Con” là thái độ của lòng thờ phượng. Chúng ta bày tỏ điều này qua: - Lời cầu nguyện tôn cao: Dành thời gian không chỉ để xin xỏ, mà để tôn vinh, ngợi khen Ngài là Chúa. - Ca ngợi: Những bài hát thờ phượng là những nụ hôn thuộc linh, bày tỏ lòng quý mến, tôn kính và phục tùng Chúa chúng ta. - Lời tuyên xưng đức tin: Công khai xưng nhận Chúa Giê-xu là Con Đức Chúa Trời và là Chúa của đời mình (Rô-ma 10:9-10).
3. Sống Với Thái Độ Quy Phục Trọn Vẹn: Hành động “hôn” mang tính cam kết. Nó đòi hỏi sự đầu phục trọn vẹn trong mọi lĩnh vực: tài chính, các mối quan hệ, công việc, ước mơ. Chúng ta trao vương quyền cho Ngài và nói: “Lạy Chúa, không phải ý con, mà là ý Cha được nên.”
4. Rao Truyền Lời Kêu Gọi Này cho Thế Giới: Cũng như Thi Thiên 2 là lời cảnh báo cho các dân tộc, chúng ta được ủy thác sứ mạng kêu gọi mọi người “hãy hòa thuận” (câu 10, nghĩa là hãy đầu phục) và “hãy hôn Con”. Điều này thúc đẩy chúng ta trong công tác truyền giáo, chia sẻ Tin Lành để mọi người có cơ hội quy phục Vua Giê-xu và tìm được nơi nương náu nơi Ngài.
Kết Luận: Lời Mời Gọi của Ân Điển và Uy Quyền
Thi Thiên 2 và đặc biệt là mệnh lệnh “Hãy hôn Con” kết thúc bằng một lời chúc phước. Điều này cho thấy mệnh lệnh này không chỉ xuất phát từ uy quyền tối thượng, mà còn từ tấm lòng yêu thương của Đức Chúa Trời. Ngài không muốn một ai chết mất, nhưng muốn mọi người đều ăn năn (II Phi-e-rơ 3:9). Lời cảnh báo về cơn thịnh nộ là thật, nhưng lời mời gọi vào sự nương náu đầy phước hạnh còn mãnh liệt hơn.
Ngày nay, lời kêu gọi ấy vẫn vang vọng: “Hãy hôn Con, e Người nổi giận... Phước cho những kẻ nào nương náu mình nơi Người!” Đáp ứng lại lời kêu gọi này không phải là một hành động mang tính nghi lễ, mà là một sự đầu phục của cả tấm lòng, một sự tin cậy trọn vẹn vào công lao cứu chuộc của Chúa Giê-xu Christ trên thập tự giá. Đó là khởi đầu của sự sống đời đời, của mối tương giao đích thực với Đức Chúa Trời, và là nền tảng cho một đời sống bình an, vui mừng dưới sự cai trị đầy yêu thương của Vua muôn vua.
Bạn đã “hôn Con” chưa? Bạn đã công khai và cá nhân quy phục Chúa Giê-xu, công nhận Ngài là Con Đức Chúa Trời và là Chúa của đời bạn chưa? Hôm nay chính là ngày thuận tiện. Hãy chạy đến nương náu nơi Ngài, và bạn sẽ kinh nghiệm phước hạnh được làm con cái của Vua trên muôn vua.