Kinh Thánh Nói Gì Về Sự Sảy Thai?
Trong hành trình đức tin, có những nỗi đau thầm lặng và sâu kín mà nhiều tín hữu phải đối diện, trong đó sự mất mát do sảy thai là một trải nghiệm đau đớn cả về thể xác lẫn tâm linh. Kinh Thánh, Lời Đức Chúa Trời, không lảng tránh những đề tài khó khăn của nhân sinh. Mặc dù không có nhiều phân đoạn trực tiếp nói đến “sảy thai” theo thuật ngữ y học hiện đại, nhưng Kinh Thánh phán dạy cách rõ ràng về giá trị sự sống từ trong bụng mẹ, về sự công bằng của Đức Chúa Trời trong hoạn nạn, và về niềm hy vọng vĩnh cửu cho những ai đau buồn. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khảo sát Kinh Thánh qua lăng kính thần học Tin Lành, giải nghĩa các phân đoạn then chốt, và tìm kiếm sự an ủi, hướng dẫn từ Lời Hằng Sống cho những ai đang gánh chịu mất mát này.
I. Khảo Sát Các Phân Đoạn Kinh Thánh Trực Tiếp Liên Quan
Trước tiên, chúng ta cần hiểu bối cảnh ngôn ngữ và văn hóa. Từ “sảy thai” trong tiếng Hê-bơ-rơ là "shakol" (שָׁכֹל), mang nghĩa “mất mát, tử vong (của con cái)”. Dưới đây là những phân đoạn quan trọng nhất:
1. Xuất Ê-díp-tô Ký 21:22-25 (Luật về Bồi Thường):
"Ví bằng có người đánh nhau, xô vào một người đàn bà có nghén, làm cho sảo thai, nhưng không có sự tai hại chi khác, thì người ấy hẳn sẽ bị phạt theo như chồng người đàn bà đó đã định cho mình, và phải trả tiền bồi thường trước mặt quan án. Nhưng nếu có sự tai hại chi khác, thì mạng đền mạng, mắt đền mắt, răng đền răng, tay đền tay, chân đền chân, phỏng đền phỏng, vết đền vết, đánh đền đánh."
Đây là một trong những phân đoạn rõ ràng nhất. Luật pháp Môi-se phân biệt giữa việc gây ra sự “sảo thai” (sảy thai) mà không có tổn hại khác cho người mẹ, và trường hợp có “sự tai hại chi khác” (cái chết của người mẹ hoặc tổn thương nghiêm trọng). Điều này cho thấy: - Sự sống của thai nhi được công nhận và có giá trị, dẫn đến hình phạt và bồi thường. Hành vi gây sảy thai là một tội phạm nghiêm trọng, đòi hỏi công lý. - Nguyên tắc “mạng đền mạng” chỉ được áp dụng nếu người mẹ chết, cho thấy sự phân biệt về mức độ hình phạt dựa trên hậu quả. Tuy nhiên, việc áp dụng hình phạt bồi thường cho thai nhi bị mất đã khẳng định giá trị đạo đức của sự sống chưa chào đời.
2. Truyền Đạo 6:3-5 (Sự Vô Nghĩa của Cuộc Sống Không Biết Đến Đức Chúa Trời):
"Nếu một người sanh được một trăm con trai, sống lâu nhiều năm, đến đỗi tuổi tác người cao lắm, mà lòng chẳng được hưởng phước, và chẳng được chôn; ví bằng đứa sảo thai hơn người ấy thì nó còn hơn. Vì đứa sảo thai đến trong sự hư không, lại đi trong tối tăm, và tên nó bị sự tối tăm che lấp. Nó chẳng từng thấy mặt trời, cũng chẳng biết chi; chỉ được một sự an nghĩa hơn người kia."
Trong ngữ cảnh sách Truyền Đạo bàn về sự “hư không” của đời sống dưới mặt trời nếu không có Đức Chúa Trời, Sô-lô-môn dùng hình ảnh “đứa sảo thai” như một biểu tượng của sự không tồn tại, không trải nghiệm. Tuy nhiên, ông nói “nó còn hơn” so với một người sống lâu nhưng không hưởng phước và chết trong ô nhục. Điều này không hề giảm giá trị của thai nhi, mà nhấn mạnh sự quan trọng của việc biết Đức Chúa Trời và hưởng phước từ Ngài trong đời sống. Sự “an nghỉ” ở đây có thể hiểu là không phải chịu đựng những đau khổ, phiền não của kiếp người hư không.
3. Ô-sê 9:14 (Lời Cầu Nguyện Trong Sự Phán Xét):
"Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy ban cho chúng nó... những vú khô khan, và những dạ sảo thai."
Đây là lời cầu xin của tiên tri Ô-sê trong bối cảnh tuyên bố sự phán xét của Đức Chúa Trời trên Y-sơ-ra-ên vì tội thờ hình tượng. Sự sảy thai được mô tả như một phần của sự rủa sả (sự dữ) hệ quả do tội lỗi của cả dân tộc. Điều này cho thấy trong quan điểm Cựu Ước, những tai họa thể chất đôi khi được nhìn như hậu quả của tội lỗi tập thể dưới sự công bình của Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa mọi trường hợp sảy thai cá nhân đều là hình phạt trực tiếp cho tội lỗi của người mẹ – một quan niệm sai lầm cần được điều chỉnh bằng toàn bộ mạc khải Kinh Thánh (xem Giăng 9:1-3).
II. Giá Trị Sự Sống Từ Trong Lòng Mẹ: Nền Tảng Thần Học
Mặc dù ít đề cập trực tiếp đến sảy thai, Kinh Thánh nhất quán và mạnh mẽ khẳng định sự sống con người bắt đầu từ khi thụ thai và được Đức Chúa Trời biết đến, tạo dựng, và định mệnh.
1. Thi Thiên 139:13-16 – Sự Tạo Dựng Cá Nhân và Kỳ Diệu:
"Vì chính Chúa nắn nên tâm thần tôi, Dệt thành tôi trong lòng mẹ tôi... Mắt Chúa đã thấy thể chất vô hình của tôi; Số các ngày định cho tôi, Đã biên vào sổ Chúa trước khi chưa có một ngày trong các ngày ấy."
Đa-vít dùng từ "raqam" (רָקַם) trong tiếng Hê-bơ-rơ, nghĩa là “thêu dệt, kết lại cách tinh xảo”. Điều này cho thấy Đức Chúa Trời chủ động, tỉ mỉ tạo nên sự sống trong bụng mẹ. Thai nhi không phải là một “tế bào” hay “vật thể”, mà là một con người (“tôi”) được Chúa biết đến và có một lịch sử sống được Ngài định trước. Sự sống ấy có giá trị vô cùng trước mặt Đức Chúa Trời.
2. Giê-rê-mi 1:5 – Sự Kêu Gọi và Biết Trước:
"Trước khi ta tạo nên ngươi trong lòng mẹ, ta đã biết ngươi rồi; Trước khi ngươi sanh ra, ta đã biệt riêng ngươi."
Động từ “biết” (yada - יָדַע) ở đây mang nghĩa thân mật, lựa chọn, và thiết lập mối quan hệ. Đức Chúa Trời đã có một mục đích cho Giê-rê-mi ngay từ khi ông còn là bào thai. Điều này áp dụng cho mọi sự sống con người: mỗi cá nhân đều có giá trị và mục đích trong kế hoạch của Đức Chúa Trời, dù sự sống ấy có ngắn ngủi dưới mắt loài người.
3. Lu-ca 1:41,44 – Sự Nhận Biết của Thai Nhi Giăng:
"Vả, Ê-li-sa-bet vừa nghe tiếng Ma-ri chào, con nhỏ trong lòng bèn nhảy nhót..."
Sự kiện này cho thấy thai nhi đã có nhận thức thuộc linh. Giăng Báp-tít, khi còn trong lòng mẹ, đã nhảy mừng khi gặp Đấng Christ (cũng là thai nhi). Điều này củng cố chân lý: sự sống trong bụng mẹ là một nhân vị trọn vẹn, có thể tương tác với Thánh Linh Đức Chúa Trời.
III. Đối Diện Với Sự Mất Mát: Đau Buồn, An Ủi và Hy Vọng
Kinh Thánh công nhận nỗi đau mất con cái là nỗi đau sâu sắc nhất. Đức Chúa Trời không xem nhẹ nỗi đau ấy.
1. Đức Chúa Trời Đồng Cảm với Nỗi Đau:
Phân đoạn như Giê-rê-mi 31:15 mô tả tiếng khóc của Ra-chên cho các con mình: "Trên núi cao có tiếng khóc than, thảm sầu, khóc lóc... nó không chịu yên ủi về các con trai nó, vì chúng nó không còn nữa". Ma-thi-ơ 2:18 trích dẫn lời tiên tri này trong bối cảnh các bé trai Bết-lê-hem bị giết, cho thấy Đức Chúa Trời thấy và ghi nhận nỗi đau của những người mẹ mất con.
2. Sự An Ủi và Sự Hiện Diện của Chúa:
Chúa Giê-xu phán: "Phước cho những kẻ than khóc, vì sẽ được yên ủi!" (Ma-thi-ơ 5:4). Đức Chúa Trời là "Cha của sự thương xót và Đức Chúa Trời của mọi sự yên ủi" (2 Cô-rinh-tô 1:3). Sự an ủi chân thật đến từ việc chạy đến với Ngài trong sự cầu nguyện thành thật, và qua sự đồng công của Hội Thánh (Ga-la-ti 6:2).
3. Hy Vọng Về Sự Gặp Lại:
Câu hỏi lớn nhất: “Tôi có gặp lại đứa con đã mất không?”. Kinh Thánh không nói rõ ràng về số phận của những đứa trẻ chết non/yểu. Tuy nhiên, dựa trên bản tính yêu thương và công bình của Đức Chúa Trời, cùng với những gì Kinh Thánh tiết lộ, chúng ta có niềm hy vọng vững chắc:
- Đa-vít với đứa con chết yểu: Trong 2 Sa-mu-ên 12:23, sau khi con trai do Bát-sê-ba sinh ra qua đời, Đa-vít nói: "Ta sẽ đi đến nó, nhưng nó không trở lại cùng ta". Lời này cho thấy Đa-vít, một người được biết Chúa, hy vọng rằng ông sẽ gặp lại con mình sau cái chết.
- Ân điển và Sự Cứu Rỗi của Đấng Christ: Chúa Giê-xu phán: "Hãy để con trẻ đến cùng ta, đừng ngăn trở; vì nước Đức Chúa Trời thuộc về những kẻ giống như con trẻ ấy" (Mác 10:14). Trong sự vô tội và không có khả năng nhận biết tội lỗi cách có ý thức (còn gọi là “tuổi khôn ngoan”), những đứa trẻ nhỏ nằm trong sự thương xót và ân điển đầy đủ của Đấng Christ. Nhiều nhà thần học Tin Lành tin rằng những đứa trẻ chết non được bao phủ bởi ân điển cứu rỗi của Chúa Giê-xu. Họ được đón vào thiên đàng không dựa trên công đức, mà dựa trên sự chuộc tội của Đấng Christ áp dụng cho họ.
IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc
1. Cho Người Trải Qua Mất Mát: - Được Phép Đau Buồn: Đừng vội vã “vượt qua” hoặc cho rằng đức tin mạnh mẽ thì không được khóc. Chúa Giê-xu đã khóc trước mộ La-xa-rơ (Giăng 11:35). Hãy thành thật với Chúa về nỗi đau, giận dữ, hay thắc mắc của bạn (Thi thiên 62:8). - Tìm Kiếm Sự An Ủi trong Lời Chúa và Cầu Nguyện: Hãy đọc những Thi thiên về sự đau buồn (như Thi 23, 34, 147:3). Cầu nguyện không cần lời lẽ hoa mỹ, chỉ cần tấm lòng tan vỡ. - Tiếp Nhận Sự Hỗ Trợ từ Hội Thánh: Cho phép anh chị em trong Chúa thực hành chức vụ yên ủi. Đừng cô lập bản thân. - Lập Một Kỷ Niệm Nhỏ: Có thể đặt tên, viết một lá thư, hay trồng một cây hoa để tưởng nhớ. Điều này giúp công nhận sự tồn tại và giá trị của con bạn.
2. Cho Hội Thánh và Cộng Đồng: - Tránh Những Lời An Ủi Sáo Rỗng và Gây Tổn Thương: Đừng nói “Chúa cần một thiên thần nhỏ”, “Rồi con sẽ có đứa khác”, hay “Có lẽ do Chúa trừng phạt”. Thay vào đó, hãy lắng nghe, ôm lấy, và hiện diện (Rô-ma 12:15). - Thực Tế Hóa Sự Giúp Đỡ: Mang thức ăn, giúp việc nhà, hỗ trợ chi phí y tế nếu có thể. - Cầu Nguyện Cụ Thể: Cầu nguyện cho sự chữa lành tâm linh, thể xác, và hôn nhân của cặp vợ chồng. - Tạo Không Gian An Toàn để Chia Sẻ: Các nhóm nhỏ hoặc buổi nhóm có thể dành không gian để nói về nỗi đau này cách kín đáo và tế nhị.
3. Về Mặt Thần Học và Đức Tin: - Khẳng Lại Đặc Tính Của Đức Chúa Trời: Trong đau khổ, hãy nhớ rằng Đức Chúa Trời là Đấng Yêu Thương (1 Giăng 4:8), Đấng Công Bình (Phục truyền 32:4), và Đấng Toàn Tri (Thi 139). Ngài không gây ra điều ác (Gia-cơ 1:13), nhưng trong một thế giới đã sa ngã vì tội lỗi, sự chết và bệnh tật tồn tại. Ngài hứa sẽ hiện diện cùng chúng ta trong cơn hoạn nạn (Thi 46:1). - Hướng Về Sự Phục Sinh: Niềm hy vọng tối hậu của chúng ta không phải là lời giải thích cho mọi nỗi đau, mà là sự phục sinh của Chúa Giê-xu Christ. Ngài đã chiến thắng sự chết. Trong Ngài, mọi nước mắt sẽ được lau sạch, và sự chết sẽ không còn nữa (Khải huyền 21:4).
Kết Luận
Sự sảy thai là một nỗi đau thầm lặng nhưng thực tế, chạm đến những câu hỏi sâu xa về sự sống, sự chết, công lý và tình yêu của Đức Chúa Trời. Kinh Thánh, qua những phân đoạn trực tiếp và gián tiếp, cho chúng ta một nền tảng vững chắc: Sự sống từ trong bụng mẹ là công trình tạo dựng quý giá và có mục đích của Đức Chúa Trời. Ngài thấy và chia sẻ nỗi đau của chúng ta. Trong Chúa Giê-xu Christ, chúng ta có một Đấng Cứu Chuộc đồng cảm với mọi sự yếu đuối của chúng ta (Hê-bơ-rơ 4:15), và một niềm hy vọng vượt trên mọi sự chết.
Đối với những ai đang ôm nỗi đau này, hãy biết rằng nỗi đau của bạn là có thật, con bạn là có giá trị, và tình yêu của Cha Thiên Thượng dành cho bạn và đứa con nhỏ ấy là không hề lay chuyển. Hãy tìm nương náu mình dưới bóng cánh Ngài. Đối với Hội Thánh, chúng ta được kêu gọi để trở thành bàn tay và vòng tay yêu thương, đem sự an ủi của Đấng Christ đến với những tấm lòng tan vỡ. Dù qua thung lũng của bóng tối sự chết, chúng ta vẫn bước đi với Đấng Chăn Chiên Nhân Lành, hướng về ngày mọi điều được làm mới.