Ai là con của sự hư mất?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,143 từ
Chia sẻ:

Ai là con của sự hư mất?

Trong hành trình nghiên cứu Lời Chúa, chúng ta thỉnh thoảng bắt gặp những cụm từ gây ám ảnh và đặt ra những câu hỏi lớn về thần học và số phận con người. "Con của sự hư mất" (υἱὸς τῆς ἀπωλείας - *huios tēs apōleias*) là một trong những cụm từ như vậy. Nó không chỉ xuất hiện một lần mà được nhắc đến trong những bối cảnh then chốt của Tân Ước, liên quan trực tiếp đến số phận đời đời của một cá nhân và đến kế hoạch cuối cùng của Đức Chúa Trời. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khai quật ý nghĩa Kinh Thánh của thuật ngữ này, xem xét các nhân vật cụ thể được gán cho danh hiệu này, và rút ra những cảnh báo cũng như sự an ủi sâu sắc cho đời sống đức tin của chúng ta ngày nay.

Giải Nghĩa Từ Ngữ: "Sự Hư Mất" và "Con của"

Trước khi đi vào phân đoạn, chúng ta cần hiểu ý nghĩa của từng thành tố. Trong tiếng Hy Lạp, từ "hư mất" được dùng là ἀπώλεια (apōleia). Từ này không đơn giản chỉ sự kết thúc hay hủy diệt vật lý, mà mang nghĩa mạnh mẽ hơn: **sự diệt vong hoàn toàn, sự hư mất đời đời, sự lãng phí đến mức không thể cứu vãn, sự bại hoại**. Nó đối lập trực tiếp với từ sōtēria (σωτηρία - sự cứu rỗi). Trong tiếng Hê-bơ-rơ, khái niệm tương đương thường là từ **אָבַד (abad)** - có nghĩa là bị mất, bị hủy diệt, bị hư mất.

Cụm từ "con của..." trong ngữ pháp Hê-bơ-rơ và Hy Lạp thường biểu thị **mối quan hệ thuộc về, đặc tính, hoặc số phận gắn liền**. Ví dụ, "con của sự vâng lời" (1 Phi-e-rơ 1:14) chỉ về những người có đặc tính vâng lời; "con của sự thạnh nộ" (Ê-phê-sô 2:3) chỉ về những người thuộc về và chịu số phận thạnh nộ. Vì vậy, "con của sự hư mất" chỉ về **những thực thể (cá nhân hoặc thế lực) mà bản chất, hành động và cuối cùng là số phận của chúng gắn chặt và thuộc về sự diệt vong, hư mất đời đời**.

I. Trường Hợp Cụ Thể: Giu-đa Ích-ca-ri-ốt

Lần đầu tiên chúng ta bắt gặp cụm từ này là trong lời cầu nguyện thiêng liêng của Chúa Giê-xu trong Giăng 17:12 (Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925): "Khi con còn ở với họ, con đã gìn giữ họ trong danh Cha mà Cha đã ban cho con; con đã giữ gìn họ, chẳng một kẻ nào trong họ bị hư mất, trừ ra đứa con của sự hư mất, hầu cho lời Kinh Thánh được ứng nghiệm."

Tại đây, Chúa Giê-xu xác định rõ "đứa con của sự hư mất" chính là **Giu-đa Ích-ca-ri-ốt**. Sự ứng nghiệm Kinh Thánh được nhắc đến có thể là Thi Thiên 41:9 ("Lấy bạn thiết ăn bánh của ta, đã trở lên giơ gót đạp ta") hay Thi Thiên 109:8. Điều quan trọng cần lưu ý:

1. Giu-đa đã được "gìn giữ" nhưng không phải theo nghĩa cứu rỗi, mà trong sự quan phòng của Chúa để ông ta hoàn thành vai trò tiên tri (Công vụ 1:16).
2. Giu-đa không bị "hư mất" một cách thụ động. Danh hiệu "con của sự hư mất" phản ánh sự lựa chọn tự do và liên tục của ông. Ông là người "cầm túi bạc" nhưng lại là kẻ trộm cắp (Giăng 12:6). Sự tham lam và thiếu đức tin thật đã dẫn ông đến chỗ phản bội.
3. Sự hư mất của Giu-đa là có thật và cuối cùng. Công vụ 1:25 mô tả số phận của ông: "để nó đi nơi của nó" – một cách nói ẩn dụ về nơi dành cho kẻ hư mất.

Giu-đa là hình ảnh bi thảm của một người ở gần Đấng Christ, được ban cho mọi đặc ân và cơ hội, nhưng cuối cùng vì lòng cứng cỏi và tội lỗi không ăn năn, đã trở thành hiện thân của sự hư mất.

II. Nhân Vật Tiên Tri: Kẻ Địch Lại Đấng Christ (Antichrist)

Lần xuất hiện thứ hai và cũng quan trọng không kém của cụm từ này nằm trong giáo lý về thời kỳ cuối cùng. Sứ đồ Phao-lô viết trong 2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:3: "Mặc ai dùng cách nào, cũng đừng để họ lừa dối mình. Vì phải có sự bỏ đạo đến trước, và có người tội ác, con của sự hư mất hiện ra,"

Ở đây, "con của sự hư mất" không còn là một sứ đồ phản bội, mà là một nhân vật tiên tri trong tương lai – **Kẻ địch lại Đấng Christ (Antichrist)**, còn được gọi là "người tội ác". Đặc tính của nhân vật này được mô tả trong câu 4: "kẻ đối địch, tôn mình lên trên mọi sự mà người ta xưng là Đức Chúa Trời, hoặc người ta thờ lạy, rất đỗi ngồi trong đền thờ Đức Chúa Trời, chính mình tự xưng là Đức Chúa Trời."

Như vậy, "con của sự hư mất" thứ hai này:

- Là một thế lực chống đối có tổ chức và quyền lực, đại diện tối cao cho tinh thần chống nghịch Đức Chúa Trời.
- Là kẻ tự tôn mình lên ngang hàng với Đức Chúa Trời, một sự lặp lại tội lỗi của Sa-tan (Ê-sai 14:14) và của các hoàng đế bội đạo trong lịch sử.
- Có số phận đã được định sẵn: "Đức Chúa Giê-xu sẽ giết kẻ ấy bằng hơi của miệng Ngài" (2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:8). Sự hư mất của hắn là chắc chắn.

Hai nhân vật này (Giu-đa và Kẻ địch lại Đấng Christ) cho thấy "con của sự hư mất" có thể chỉ cả **cá nhân** lẫn **thế lực đại diện tối cao** cho sự phản loạn chống lại Đấng Christ và chống lại sự cứu rỗi của Ngài.

III. Bối Cảnh Cựu Ước và Những "Kẻ Hư Mất"

Để hiểu trọn vẹn, chúng ta cần nhìn vào Cựu Ước, nơi ý niệm về những kẻ/kẻ thù được định cho sự hủy diệt (hư mất) đã xuất hiện.

- Dân A-ma-léc: Đức Chúa Trời phán sẽ xóa sổ kỷ niệm của A-ma-léc (Phục truyền 25:19). Họ trở thành hình ảnh của kẻ thù không đội trời chung với dân sự Đức Chúa Trời.
- Các dân tộng ngoại giáo trong Đất Hứa: Sự "diệt vong" (cherem - חֵרֶם) của họ là một hành động phán xét thánh khiết của Đức Chúa Trời đối với tội lỗi cùng cực (Phục truyền 20:17).
- Các tiên tri giả: Phục truyền 13:5 cảnh báo về tiên tri giả dẫn dắt dân sự vào sự hư mất, và hình phạt dành cho họ là sự chết.

Các ví dụ này cho thấy "sự hư mất" không phải là ý muốn đầu tiên của Đức Chúa Trời (Ê-xê-chi-ên 33:11), nhưng là **kết quả tất yếu và công bình cho những ai cố chấp chối bỏ chân lý, chống nghịch giao ước và dẫn dắt người khác vào sự lầm lạc**.

IV. Ứng Dụng và Cảnh Báo Cho Tín Đồ Ngày Nay

Từ những phân tích trên, chúng ta rút ra được những bài học sâu sắc và thực tiễn cho đời sống Cơ Đốc:

1. Lời Cảnh Tỉnh Về Sự Tự Tin Thuộc Linh:
Giu-đa đã từng là một trong Mười Hai Sứ Đồ. Ông đã rao giảng, chữa bệnh, trừ quỷ (Ma-thi-ơ 10:1-8). Điều này nhắc nhở chúng ta cách nghiêm túc rằng: **việc ở trong vòng tròn tôn giáo, thậm chí phục vụ tích cực, không đảm bảo cho sự cứu rỗi.** Phao-lô cảnh báo: "Vậy nên ai tưởng mình đứng, hãy giữ kẻo ngã" (1 Cô-rinh-tô 10:12). Chúng ta phải luôn "làm nên sự cứu chuộc mình với sự sợ sệt run rẩy" (Phi-líp 2:12), xét lòng mình xem có đang thật sự ở trong đức tin (2 Cô-rinh-tô 13:5).

2. Sự Nguy Hiểm Của Lòng Tham và Sự Phản Bội Nhỏ Nhiệm:
Giu-đa đã sa ngã không phải ngay lập tức, mà qua một quá trình "nhường chỗ cho ma quỷ" (Giăng 13:2). Sự tham lam tiền bạc (30 đồng bạc) là biểu hiện cuối cùng của một tấm lòng đã xa rời Chúa từ lâu. Điều này cảnh báo chúng ta về **những tội "nhỏ" tưởng chừng vô hại** – sự dối trá, lòng ganh ghét, tính kiêu ngạo tôn giáo – nếu không được ăn năn, có thể dẫn dắt chúng ta xa dần khỏi ân điển.

3. Đứng Vững Trước Tinh Thần Chống Nghịch Đấng Christ:
"Con của sự hư mất" cuối cùng sẽ xuất hiện với quyền năng, dấu kỳ phép lạ dối trá (2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:9). Điều này dạy chúng ta phải **bám chặt lấy Lời Chúa làm tiêu chuẩn chân lý duy nhất**. Mọi giáo lý, mọi "linh cảm", mọi uy quyền đều phải được đo lường dựa trên Kinh Thánh. Chúng ta không được ngây thơ, nhưng phải "thử cho biết các thần có phải đến từ Đức Chúa Trời chăng" (1 Giăng 4:1).

4. Sự An Toàn Trong Đấng Christ và Trách Nhiệm Rao Truyền Tin Lành:
Trái ngược hoàn toàn với "con của sự hư mất" là **"con cái của sự sáng"** (Ê-phê-sô 5:8) và **"con cái của sự vâng lời"** (1 Phi-e-rơ 1:14). Niềm hy vọng và sự an ủi của chúng ta là: "Chiên ta thì nghe tiếng ta... và ta ban cho nó sự sống đời đời; nó chẳng chết mất bao giờ, và chẳng ai cướp nó khỏi tay ta" (Giăng 10:27-28). Chúng ta được bảo đảm trong Ngài.

Đồng thời, hiểu về số phận hư mất phải thúc đẩy chúng ta có **lòng thương xót và nhiệt thành truyền giáo**. Đức Chúa Trời "không muốn cho một người nào chết mất, song muốn cho mọi người đều ăn năn" (2 Phi-e-rơ 3:9). Chúng ta là phương tiện Ngài dùng để đưa người khác từ cõi hư mất vào cõi cứu rỗi.

Kết Luận

Danh hiệu "con của sự hư mất" là một lời tuyên bố trang nghiêm và đáng sợ về số phận đời đời. Nó chỉ về những thực thể – từ Giu-đa Ích-ca-ri-ốt cho đến Kẻ địch lại Đấng Christ cuối cùng – mà qua sự lựa chọn và bản chất chống nghịch của mình, đã gắn chặt số phận mình với sự diệt vong vĩnh viễn, tách khỏi sự sống của Đức Chúa Trời.

Tuy nhiên, nghiên cứu này không nhằm gieo rắc sự sợ hãi vô ích cho con cái Chúa, mà để:

1. Cảnh tỉnh chúng ta về sự nghiêm trọng của tội lỗi và sự chối bỏ Đấng Christ.
2. Khẳng định sự công bình và chủ quyền của Đức Chúa Trời: Ngài tôn trọng sự lựa chọn của con người, và cuối cùng sẽ phán xét công bình mọi sự chống nghịch.
3. Làm nổi bật lòng nhân từ đáng kinh ngạc của Chúa chúng ta: Trong khi "con của sự hư mất" là một (Giu-đa) thì "các con của Đức Chúa Trời" lại là đám đông không ai đếm được (Khải huyền 7:9) nhờ huyết Chiên Con.
4. Thúc giục chúng ta sống gắn bó với Chúa Giê-xu mỗi ngày: Sự an toàn duy nhất của chúng ta không nằm ở thành tích tôn giáo, mà ở trong mối liên hệ sống động với Đấng Christ, là Đường đi, Lẽ thật và Sự Sống (Giăng 14:6).

Ước mong mỗi chúng ta, nhờ ân điển Ngài, luôn là "con của sự sáng" và "con của sự vâng lời", xứng đáng với ơn gọi thiêng liêng mà chúng ta đã nhận lãnh trong Đấng Christ.

Quay Lại Bài Viết