Tôi là người theo Chứng Nhân Giê-hô-va; tại sao tôi nên cân nhắc trở thành Cơ Đốc nhân?

02 December, 2025
18 phút đọc
3,509 từ
Chia sẻ:

Tôi là người theo Chứng Nhân Giê-hô-va; tại sao tôi nên cân nhắc trở thành Cơ Đốc nhân?

Kính gửi bạn, một người đang chân thành tìm kiếm lẽ thật về Đức Chúa Trời. Trước hết, chúng tôi trân trọng lòng nhiệt thành, sự kỷ luật trong việc học Kinh Thánh và ước muốn phụng sự Đức Chúa Trời mà bạn đã có với tư cách là một Chứng Nhân Giê-hô-va. Hành trình tâm linh của bạn là quý giá. Bài viết này không nhằm chỉ trích, nhưng để cùng bạn khảo sát Lời Đức Chúa Trời một cách trực tiếp, với tấm lòng cởi mở, xoay quanh nhân vật trung tâm của mọi sự: Chúa Cứu Thế Giê-xu. Sự khác biệt then chốt không nằm ở lòng sùng kính, mà nằm ở câu trả lời cho câu hỏi: “Giê-xu thật là ai, và Ngài đã làm gì cho tôi?”

Phần 1: Giê-xu Là Ai? – Tranh Luận Trọng Tâm về Thần Tính của Đấng Christ

Nền tảng của Cơ Đốc giáo Tin Lành khẳng định rằng Chúa Giê-xu Christ không phải là một thần được tạo dựng, mà là Đức Chúa Trời thật (Đức Chúa Trời Con) mang lấy thân xác con người. Điều này được Kinh Thánh minh chứng rõ ràng.

1. Danh xưng và thuộc tính thần thượng: Trong tiếng Hê-bơ-rơ, danh xưng “Giê-hô-va” (YHWH) là danh riêng của Đức Chúa Trời Tối Cao. Kinh Thánh Tân Ước, được viết bằng tiếng Hy Lạp, áp dụng những câu trong Cựu Ước nói về Giê-hô-va vào cho Chúa Giê-xu. Ví dụ điển hình:

- Ê-sai 40:3 (Cựu Ước): “Có tiếng kêu rằng: Hãy mở đường trong đồng vắng cho Đức Giê-hô-va”.
- Ma-thi-ơ 3:3 (Tân Ước) áp dụng câu này cho Giăng Báp-tít: “Chính người là người đã được đấng tiên tri Ê-sai nói tiên tri rằng: Có tiếng kêu trong đồng vắng: Hãy dọn đường Chúa, ban bằng các nẻo Ngài.” Ở đây, “Chúa” (Hy Lạp: Kyrios) chỉ về Chúa Giê-xu.

Giăng 1:1 là then chốt: “Ban đầu có Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời.” (Bản 1925). Câu 14 khẳng định: “Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta.” Nguyên văn Hy Lạp không có mạo từ xác định trước “Đức Chúa Trời” (Theos) trong cụm “và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời” không làm giảm bản tính thần thượng, mà chỉ ra sự phân biệt ngôi vị: Ngôi Lời (Chúa Giê-xu) là một Ngôi vị phân biệt với Đức Chúa Trời (Cha), nhưng cùng chia sẻ một bản thể thần thượng (homoousios).

2. Chúa Giê-xu nhận lấy sự thờ phượng: Luật pháp Môi-se nghiêm cấm thờ phượng bất cứ ai ngoài Giê-hô-va Đức Chúa Trời (Xuất Ê-díp-tô 34:14). Thế nhưng, Chúa Giê-xu nhiều lần chấp nhận sự thờ phượng (proskuneō trong tiếng Hy Lạp, từ chỉ sự quỳ lạy, thờ phụng). Sau khi Ngài sống lại, Thô-ma đã tuyên xưng: “Lạy Chúa tôi và Đức Chúa Trời tôi!” (Giăng 20:28). Chúa Giê-xu không sửa lại hay quở trách Thô-ma, nhưng xác nhận đức tin của ông. Nếu Ngài chỉ là một thiên sứ trưởng hay một người trọn vẹn, việc chấp nhận sự thờ phượng này là phạm thượng.

3. Sự hiện hữu đời đời và quyền sáng tạo: Cô-lô-se 1:15-17 mô tả Chúa Giê-xu là “ hình ảnh của Đức Chúa Trời không thấy được… mọi vật đã được dựng nên trong Ngài… và Ngài có trước muôn vật”. Câu 15 “sanh ra đầu hết” (prototokos) không chỉ về sự tạo dựng đầu tiên, mà chỉ về địa vị tối cao, quyền thừa kế tối thượng trên mọi tạo vật (xem Thi thiên 89:27). Hê-bơ-rơ 1:8 trích dẫn Thi thiên 45:6, nơi Đức Chúa Trời phán với Vua: “Hỡi Đức Chúa Trời, ngôi Ngài còn đến đời đời.” Tác giả Hê-bơ-rơ áp dụng điều này trực tiếp cho Chúa Giê-xu.

Phần 2: Sự Cứu Rỗi: Bởi Ân Điển Qua Đức Tin hay Bởi Công Đức và Sự Vâng Phục?

Đây có lẽ là sự khác biệt thiết thực và sâu sắc nhất ảnh hưởng đến sự bình an và sự chắc chắn của bạn.

Giáo lý Cơ Đốc Tin Lành dạy rằng sự cứu rỗi là một món quà nhưng không (ân điển) của Đức Chúa Trời, nhận được bởi đức tin nơi công lao cứu chuộc hoàn toàn đủ của Chúa Giê-xu Christ, chứ không phải bởi việc làm của chúng ta. Ê-phê-sô 2:8-9 chép rõ: “Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình.”

Công việc của Chúa Giê-xu trên thập tự giá là trọn vẹn. Tiếng Hy Lạp trong Giăng 19:30 ghi lại lời Ngài: “Tetelestai” – thường dịch là “Đã được trọn”. Từ này trong văn hóa thời đó còn có nghĩa là “Đã thanh toán xong”, như một tờ nợ đã được thanh toán trọn vẹn. Tội lỗi của những ai tin nhận Ngài đã được trả giá hoàn toàn. Do đó, sự cứu rỗi dựa trên sự công bình của Chúa Giê-xu được gán cho chúng ta (II Cô-rinh-tô 5:21), chứ không dựa trên sự công bình không hoàn hảo của chính chúng ta.

Ngược lại, quan điểm của Hội Thánh Chứng Nhân Giê-hô-va thường nhấn mạnh đến sự vâng phục các điều răn, việc rao truyền, và sự trung thành với tổ chức như là những phần cần thiết để được cứu hoặc để đạt được sự sống đời đời trên đất mới. Điều này vô tình đặt gánh nặng “luật pháp” lên tín hữu. Sứ đồ Phao-lô cảnh báo nghiêm khắc về việc trở lại với “luật pháp” như một phương cách để được xưng công bình: “Anh em thảy đều muốn cậy luật pháp cho được xưng công bình, thì đã lìa khỏi Đấng Christ, mất ân điển” (Ga-la-ti 5:4).

Sự vâng lời và việc lành trong đời sống Cơ Đốc nhân là kết quả của sự cứu rỗi và lòng biết ơn, chứ không phải là điều kiện để được cứu. Nó đến từ mối tương giao được phục hồi với Chúa, như một cành nho kết trái nhờ gắn liền với thân nho (Giăng 15:5).

Phần 3: Thánh Linh – Quyền Năng Sống Động hay Chỉ Là Một Sức Mạnh Vô Ngôi Vị?

Kinh Thánh dạy rằng Đức Thánh Linh không phải chỉ là một “lực tích cực” vô ngôi vị, mà là một Ngôi Vị trong Ba Ngôi Đức Chúa Trời. Ngài có trí tuệ, tình cảm, và ý chí. Chúa Giê-xu gọi Ngài là “Đấng Yên Ủi” (Paraklētos) khác, sẽ dạy dỗ, nhắc nhở, phán xét thế gian (Giăng 14:16-17, 26; 16:7-8). Ngài có thể bị làm buồn (Ê-phê-sô 4:30). Việc nói dối với Thánh Linh là nói dối với Đức Chúa Trời (Công vụ 5:3-4).

Một Cơ Đốc nhân chân chính tin nhận Chúa Giê-xu sẽ được Thánh Linh ngự trị (Rô-ma 8:9). Ngài là Đấng bảo đảm (arrabōn – của cầm cố) cho cơ nghiệp đời đời của chúng ta (Ê-phê-sô 1:13-14), và chính Ngài làm chứng với linh hồn chúng ta rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời (Rô-ma 8:16). Đây là một mối quan hệ sống động, cá nhân với Đức Chúa Trời, không chỉ thông qua một tổ chức hay các ấn phẩm.

Phần 4: Sự Sống Lại và Hy Vọng Tương Lai – Trên Trời hay Chỉ Trên Đất?

Kinh Thánh bày tỏ một hy vọng phong phú hơn. Trong khi hứa về một trời mới đất mới (Khải Huyền 21:1), Kinh Thánh Tân Ước cũng nói rõ về một nhóm người được ở cùng Chúa Christ trên thiên đàng. Chúa Giê-xu hứa: “Ta đi để sửa sẵn cho các ngươi một chỗ… Ta lại sẽ đến và đem các ngươi đi với Ta, hầu cho Ta ở đâu thì các ngươi cũng ở đó” (Giăng 14:2-3). Phao-lô nói: “Nhưng quê hương chúng ta ở trên trời” (Phi-líp 3:20). Khải Huyền 7:9-17 mô tả một đoàn dân đông “đến từ mọi nước” đứng trước ngôi Chiên Con (Chúa Giê-xu) và phục vụ Ngài ngày đêm trong đền thờ Ngài – một hình ảnh thiên đàng rõ ràng.

Giáo lý “144.000 người được xức dầu” (Khải Huyền 7:4) thường được hiểu theo nghĩa đen và độc quyền. Tuy nhiên, trong ngữ cảnh Khải Huyền, con số này có thể mang tính biểu tượng (12 chi phái x 12.000 = sự trọn vẹn của dân Đức Chúa Trời), và được đặt tương phản với “đoàn dân đông… không ai đếm được” ở câu 9, cho thấy phước hạnh thiên đàng được mở rộng cho mọi tín đồ từ mọi dân tộc.

Phần 5: Ứng Dụng Thực Tế Cho Cuộc Sống Hằng Ngày

Nếu bạn cân nhắc bước theo Chúa Giê-xu theo nghĩa đầy đủ của Kinh Thánh, đây là những thay đổi thiết thực:

1. Sự Bình An và Chắc Chắn: Bạn có thể biết chắc mình được cứu dựa trên công việc đã hoàn tất của Chúa Giê-xu, không dựa trên sự hoàn hảo của bản thân. “Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, ai nghe lời ta mà tin Đấng đã sai ta, thì được sự sống đời đời, và không đến sự phán xét, song vượt khỏi sự chết mà đến sự sống” (Giăng 5:24). Sự bảo đảm này mang lại tự do để phụng sự vì yêu thương, chứ không vì sợ hãi.

2. Mối Quan Hệ Cá Nhân với Chúa: Bạn có thể cầu nguyện trực tiếp với Chúa Giê-xu như Chúa và Đấng Cứu Rỗi của mình, nhờ danh Ngài mà đến cùng Đức Chúa Trời (Giăng 14:13-14). Bạn học lắng nghe tiếng Ngài qua Lời Ngài và sự dẫn dắt của Thánh Linh trong lương tâm đã được tái sanh.

3. Cách Đọc Kinh Thánh Mới: Bạn được tự do khảo sát toàn bộ Kinh Thánh với sự trợ giúp của Thánh Linh và trong cộng đồng Hội Thánh rộng lớn hơn, không bị giới hạn bởi một hệ thống giải nghĩa duy nhất. Hãy bắt đầu với sách Giăng, Rô-ma, rồi Ê-phê-sô.

4. Tình Yêu Thay Thế Sự Sợ Hãi: Động lực cho đời sống Cơ Đốc không còn là nỗi sợ bị hủy diệt (apollumi) hay bị Đức Chúa Trời loại bỏ, mà là tình yêu đáp lại: “Chúng ta yêu, vì Chúa đã yêu chúng ta trước” (I Giăng 4:19). Luật pháp được viết trong lòng (Hê-bơ-rơ 8:10).

5. Gia Nhập Một Gia Đình Thuộc Linh: Bạn sẽ tìm thấy một Hội Thánh địa phương (Tin Lành) nơi Chúa Giê-xu được tôn cao, Kinh Thánh được giảng dạy trung thực, và các tín hữu yêu thương nhau. Hội Thánh là thân thể của Đấng Christ, không phải một tổ chức do con người quản trị.

Kết Luận: Lời Mời Gọi Cá Nhân Từ Chúa Giê-xu

Thưa bạn, cốt lõi của vấn đề không phải là tổ chức này hay tổ chức khác, mà là con người của Chúa Giê-xu Christ. Ngài không chỉ là “phương tiện” để biết về Cha, mà chính Ngài là mục đích. Phao-lô nói: “Tôi đã coi hết thảy mọi sự như là lỗ, vì sự nhận biết Đức Chúa Giê-xu Christ là quý hơn hết” (Phi-líp 3:8).

Lời mời gọi của Chúa Giê-xu vẫn vang vọng: “Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ” (Ma-thi-ơ 11:28). Sự yên nghỉ đó là sự yên nghỉ của linh hồn khỏi gánh nặng phải tự mình làm cho đủ điều kiện để được Đức Chúa Trời chấp nhận.

Chúng tôi khích lệ bạn: Hãy tiếp tục tìm kiếm. Hãy cầu nguyện trực tiếp với Đức Chúa Trời, xin Ngài bày tỏ cho bạn lẽ thật về Con Ngài. Hãy đọc Kinh Thánh, đặc biệt Tân Ước, với một tấm lòng cầu khẩn: “Lạy Chúa Giê-xu, nếu Ngài thật là Chúa và là Đức Chúa Trời, xin hãy bày tỏ chính mình Ngài cho con.” Sự thật sẽ giải phóng bạn (Giăng 8:32).

Hành trình từ một người hết lòng phụng sự Đức Chúa Trời theo sự hiểu biết hiện tại, đến chỗ nhận biết và tin thờ Chúa Giê-xu Christ là Chúa và là Đức Chúa Trời, là hành trình đẹp đẽ nhất. Đó chính là hành trình đến với chính nguồn cội của sự sống và tình yêu.


“Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha.” (Giăng 14:6)

Quay Lại Bài Viết