Tình yêu đến từ Đức Chúa Trời có nghĩa là gì (1 Giăng 4:7)?
Câu Kinh Thánh 1 Giăng 4:7 chứa đựng một lẽ thật nền tảng và biến đổi cho mọi Cơ Đốc nhân: “Hỡi kẻ rất yêu dấu, chúng ta hãy yêu mến lẫn nhau; vì sự yêu thương đến từ Đức Chúa Trời, kẻ nào yêu, thì sinh bởi Đức Chúa Trời và nhìn biết Đức Chúa Trời.” (Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Đây không phải là một lời khuyên nhủ đơn thuần, mà là một tuyên bố thần học sâu sắc về nguồn gốc, bản chất và bằng chứng của đời sống thuộc linh. Để hiểu trọn vẹn ý nghĩa của cụm từ “tình yêu đến từ Đức Chúa Trời,” chúng ta cần đào sâu vào bối cảnh thư tín của Giăng, phân tích từ ngữ gốc Hy Lạp, và đặt nó trong toàn bộ mạch văn của Kinh Thánh.
Thư thứ nhất của Giăng được viết để đối phó với những giáo sư giả và tà giáo đe dọa Hội Thánh ban đầu, đặc biệt là thuyết Ngộ Đạo (Gnosticism) phủ nhận nhân tính thật của Chúa Giê-xu Christ. Giăng trình bày những phép thử đơn giản nhưng mạnh mẽ để phân biệt chân lý và sai lầm. Một trong những phép thử quan trọng nhất là **phép thử về tình yêu thương**.
Từ “yêu thương” được sử dụng trong câu này là **“agapē”** (ἀγάπη) trong tiếng Hy Lạp. Đây không phải là tình cảm lãng mạn (*eros*) hay tình bạn (*philia*), mà là **tình yêu thuộc ý chí, có chủ đích, vị tha và hy sinh**. *Agapē* tìm kiếm điều tốt nhất cho người khác, bất chấp cảm xúc hay hoàn cảnh. Điều then chốt là Giăng tuyên bố: *Agapē* này **“đến từ”** (ἐκ, *ek*) Đức Chúa Trời. Giới từ *ek* chỉ **nguồn gốc, nguồn cội**. Giống như một dòng sông bắt nguồn từ một suối nước, tình yêu thương đích thực chỉ có một nguồn duy nhất: **chính Đức Chúa Trời**. Nó không phải là sản phẩm của bản tính con người sa ngã, cũng không phải kết quả của nỗ lực tu luyện đạo đức. Nó có nguồn gốc siêu nhiên.
Lý do căn bản được Giăng trình bày ngay trong câu tiếp theo: “Đức Chúa Trời là sự yêu thương” (1 Giăng 4:8b). Đây là một trong những định nghĩa vĩ đại nhất về Đức Chúa Trời trong toàn bộ Kinh Thánh. Đức Chúa Trời không chỉ *có* tình yêu hay *bày tỏ* tình yêu; **Ngài chính là Tình Yêu** trong cốt lõi bản thể của Ngài. Tình yêu (*agapē*) là bản chất của Ngài. Do đó, mọi sự bày tỏ *agapē* chân chính trong vũ trụ này đều phải bắt nguồn từ Ngài, vì chỉ mình Ngài mới có nguồn cung vô tận và hoàn hảo của tình yêu đó.
Sự bày tỏ tối cao và xác định của tình yêu (*agapē*) đến từ Đức Chúa Trời chính là **sự nhập thể và sự hy sinh của Chúa Giê-xu Christ**: “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.” (Giăng 3:16). Sứ đồ Phao-lô cũng đồng vọng: “Nhưng Đức Chúa Trời tỏ lòng yêu thương Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết.” (Rô-ma 5:8). Tình yêu *agapē* của Đức Chúa Trời không phải là một khái niệm trừu tượng; nó được thể hiện cụ thể, lịch sử và đẫm máu trên thập tự giá. Đây là tiêu chuẩn và là khuôn mẫu của mọi tình yêu thương.
Làm thế nào tình yêu từ nguồn cội là Đức Chúa Trời có thể chảy vào và qua đời sống của một Cơ Đốc nhân? Kinh Thánh dạy rằng điều này xảy ra bởi công việc của **Đức Thánh Linh**. Khi một người tin nhận Chúa Giê-xu Christ, họ được tái sinh bởi Đức Thánh Linh (Giăng 3:5-6) và Ngài ngự vào lòng họ. Một trong những chức năng quan trọng của Ngài là tuôn đổ tình yêu của Đức Chúa Trời vào lòng chúng ta: “…sự yêu mến của Đức Chúa Trời rải khắp trong lòng chúng ta bởi Đức Thánh Linh đã được ban cho chúng ta.” (Rô-ma 5:5). Đức Thánh Linh là Đấng kết nối chúng ta với nguồn tình yêu, biến chúng ta từ những người không có khả năng yêu thương theo cách của Đức Chúa Trời (xem Rô-ma 3:10-18) trở thành những kênh dẫn của tình yêu thiên thượng.
Phần sau của 1 Giăng 4:7 đưa ra hai hệ quả logic của chân lý trên:
1. **“Kẻ nào yêu (*agapē*), thì sinh bởi Đức Chúa Trời.”** Đây là một phép thử về **sự tái sinh**. Sự sống mới từ Đức Chúa Trời (được sinh bởi Ngài) tất yếu sẽ sản sinh hoa quả phù hợp với bản chất của Ngài, là tình yêu thương. Nếu một người tuyên xưng đức tin nhưng đời sống thiếu vắng tình yêu thương vị tha, kiên nhẫn và hay tha thứ (xem 1 Cô-rinh-tô 13), thì lời tuyên xưng đó đáng nghi ngờ. Tình yêu không phải là điều kiện *để* được tái sinh, mà là **bằng chứng không thể thiếu** *của* sự tái sinh. Nó là “hoa quả của Thánh Linh” (Ga-la-ti 5:22).
2. **“Và nhìn biết Đức Chúa Trời.”** Ở đây, “nhìn biết” (γινώσκω, *ginōskō*) không chỉ là kiến thức trí óc, mà là sự nhận biết mang tính **kinh nghiệm, mối quan hệ và giao fellowship**. Yêu thương bằng tình yêu của Đức Chúa Trời là một phần của việc kinh nghiệm và hiểu biết Ngài sâu nhiệm hơn. Bạn không thể thật sự biết Đấng là Tình Yêu nếu bạn không tham gia vào bản chất yêu thương của Ngài.
Hiểu rằng “tình yêu đến từ Đức Chúa Trời” không phải chỉ để suy ngẫm, mà để sống và thực hành. Dưới đây là một số ứng dụng thiết thực:
1. Sống Phụ Thuộc và Kết Nối Với Nguồn: Chúng ta không thể “tự sản xuất” ra *agapē*. Mỗi ngày, chúng ta cần đến với Chúa trong sự cầu nguyện, học Lời Ngài và đầu phục Đức Thánh Linh. Giống như nhánh nho gắn liền với gốc nho để kết quả (Giăng 15:1-5), chúng ta phải gắn chặt với Đấng Christ, nguồn tình yêu thật.
2. Yêu Thương Bắt Đầu Từ Nhận Lãnh: Trước khi chúng ta có thể yêu người khác cách đúng đắn, chúng ta phải tiếp tục đón nhận và đắm mình trong tình yêu của Chúa dành cho chính mình. “Chúng ta đã yêu, vì Chúa đã yêu chúng ta trước.” (1 Giăng 4:19). Hãy suy ngẫm về sự hy sinh của Chúa Giê-xu trên thập tự giá – đó là bằng chứng vĩ đại nhất về tình yêu dành cho bạn.
3. Yêu Thương Bằng Hành Động và Lẽ Thật, Không Chỉ Cảm Xúc: Tình yêu *agapē* được bày tỏ qua những lựa chọn và hành động cụ thể: “Hỡi con cái bé mọn, chớ yêu mến bằng lời nói và lưỡi, nhưng bằng việc làm và lẽ thật.” (1 Giăng 3:18). Đó có thể là sự kiên nhẫn với một đồng nghiệp khó tính, sự rộng rãi giúp đỡ người thiếu thốn, sự tha thứ cho người đã làm tổn thương mình.
4. Yêu Thương Trong Hội Thánh Là Ưu Tiên: Mệnh lệnh “hãy yêu mến lẫn nhau” trong 1 Giăng 4:7 được viết trước hết cho cộng đồng các tín hữu. Môi trường Hội Thánh là “phòng thí nghiệm” đầu tiên để chúng ta tập yêu thương theo cách của Chúa – yêu những anh chị em cùng đức tin, dù họ có thể rất khác biệt với chúng ta.
5. Yêu Thương Cả Kẻ Thù và Người Ngoài: Cuối cùng, tình yêu từ Đức Chúa Trời phá vỡ mọi ranh giới ích kỷ. Chúa Giê-xu dạy: “Hãy yêu kẻ thù nghịch, và làm ơn cho kẻ ghét anh em.” (Lu-ca 6:27). Đây là đỉnh cao của *agapē*, và nó chỉ có thể đến từ năng quyền siêu nhiên của Đức Chúa Trời trong chúng ta.
“Tình yêu đến từ Đức Chúa Trời” là một chân lý vừa đơn giản vừa sâu nhiệm. Nó định nghĩa lại hoàn toàn khái niệm yêu thương của chúng ta. Tình yêu thương Cơ Đốc không phải là một nghĩa vụ nặng nề hay một tiêu chuẩn đạo đức không tưởng; đó là **dòng chảy tự nhiên của sự sống Đức Chúa Trời** trong một con người đã được tái sinh. Khi chúng ta nhận biết mình được yêu cách nhưng không bởi huyết của Chúa Giê-xu, và khi chúng ta bằng lòng để Đức Thánh Linh làm chủ đời sống mình, chúng ta sẽ trở thành những phương tiện mà qua đó tình yêu *agapē* của Đức Chúa Trời chạm đến một thế giới đang khát khao tình yêu thật. Ước gì chúng ta luôn gắn chặt với Nguồn Cội, để đời sống chúng ta không ngừng tuôn tràn tình yêu thương, làm sáng danh Cha trên trời và làm chứng cho thế gian rằng chúng ta thật là môn đồ của Chúa Giê-xu Christ (Giăng 13:35).