Kinh Thánh Nói Gì Về Sự Phá Thai?
Trong một thế giới mà vấn đề phá thai thường được tranh luận dưới góc độ chính trị, xã hội và quyền cá nhân, người tin Chúa được kêu gọi quay về với Lời hằng sống của Đức Chúa Trời để tìm kiếm quan điểm đời đời. Kinh Thánh không sử dụng cụm từ “phá thai” (abortion) theo nghĩa hiện đại, nhưng nguyên tắc thần học và đạo đức xuyên suốt Kinh Thánh cung cấp một nền tảng vững chắc để chúng ta hiểu về giá trị sự sống, phẩm giá con người và ý muốn của Đấng Tạo Hóa. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khảo sát các phân đoạn Kinh Thánh then chốt, khám phá ý nghĩa nguyên ngữ Hy Lạp và Hê-bơ-rơ, để làm sáng tỏ chân lý của Đức Chúa Trời về sự sống con người ngay từ lúc thụ thai.
I. Nền Tảng: Sự Sống Là Quà Tặng Thiêng Liêng Từ Đức Chúa Trời
Ngay từ những trang đầu của Kinh Thánh, chúng ta thấy nguồn gốc của sự sống con người. Sáng-thế-ký 1:27 chép: “Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ.” Con người khác biệt với mọi tạo vật khác vì mang Hình Ảnh Đức Chúa Trời (Imago Dei). Điều này ban cho mọi mạng sống con người một phẩm giá và giá trị tuyệt đối, không tùy thuộc vào giai đoạn phát triển, sức khỏe, hoàn cảnh hay sự mong muốn của người khác.
Sự sống là hơi thở từ chính Đức Chúa Trời. Sáng-thế-ký 2:7 ghi lại: “Giê-hô-va Đức Chúa Trời bèn lấy bụi đất nắn nên hình người, hà sanh khí vào lỗ mũi; thì người trở nên một loài sanh linh.” Từ “sanh linh” trong tiếng Hê-bơ-rơ là nephesh chayyah (נֶפֶשׁ חַיָּה), thường được dịch là “sinh vật” hay “linh hồn sống”. Điều này chỉ ra rằng sự sống thuộc linh và thể xác là một món quà trực tiếp từ Đấng Tạo Hóa.
II. Thai Nhi Là Một Con Người: Bằng Chứng Từ Kinh Thánh
Một câu hỏi trọng tâm là: Kinh Thánh có xem thai nhi là một con người trọn vẹn không? Câu trả lời là “Có,” và điều này được bày tỏ rõ ràng qua cách Kinh Thánh mô tả thai nhi trong bụng mẹ.
1. Thi-thiên 139 – Sự Hiểu Biết Toàn Diện của Đức Chúa Trời về Thai Nhi:
Đây là phân đoạn mạnh mẽ nhất khẳng định sự hiện hữu và phẩm giá của thai nhi. Đa-vít tuyên bố:
“Vì chính Chúa nắn nên tâm thần tôi, Dệt thành tôi trong lòng mẹ tôi… Chúa đã thấy xương cốt tôi khi tôi được dệt ra cách kín nhiệm, Được nắn nên trong nơi thấp kín của đất. Mắt Chúa đã thấy thể chất vô hình của tôi; Số các ngày định cho tôi Đã biên vào sổ Chúa trước khi chưa có một ngày trong những ngày ấy.” (Thi-thiên 139:13, 15-16).
Từ “dệt” trong tiếng Hê-bơ-rơ là raqam (רָקַם), mang ý nghĩa thêu dệt một cách tinh xảo, có chủ ý. Thai nhi không phải là một “khối tế bào” vô danh, mà là một tác phẩm nghệ thuật được Đức Chúa Trời cá nhân hóa, Ngài biết rõ và có một chương trình cho đời sống ấy ngay từ trong lòng mẹ.
2. Giê-rê-mi 1:5 – Sự Kêu Gọi Trước Khi Sinh:
Đức Chúa Trời phán với tiên tri Giê-rê-mi: “Trước khi ta tạo nên ngươi trong lòng mẹ, ta đã biết ngươi rồi; Trước khi ngươi sanh ra, ta đã biệt riêng ngươi, Lập ngươi làm kẻ tiên tri cho các nước.” Động từ “biết” (yada, יָדַע) ở đây không chỉ là hiểu biết thông tin, mà còn là sự nhận biết trong mối quan hệ mật thiết. Đức Chúa Trời đã có một mục đích thiêng liêng cho Giê-rê-mi ngay từ khi ông còn là thai nhi. Điều này phá vỡ quan niệm cho rằng giá trị của một người chỉ bắt đầu khi họ được sinh ra.
3. Lu-ca 1:41-44 – Sự Nhận Biết của Thai Nhi Giăng Báp-tít:
Khi Ma-ri, mẹ của Chúa Giê-xu, đến thăm Ê-li-sa-bét, Kinh Thánh ghi: “Vừa khi tiếng mừng chào của Ma-ri đến tai Ê-li-sa-bét, thì con trẻ nhảy nhót trong lòng; và Ê-li-sa-bét được đầy Đức Thánh Linh… Bởi tôi vừa nghe tiếng ngươi chào, thì con trẻ ở trong lòng tôi nhảy mừng.” Từ Hy Lạp được dùng cho “con trẻ” ở đây là brephos (βρέφος), và từ này cũng được dùng để chỉ em bé sơ sinh trong Lu-ca 2:12, 16 và Lu-ca 18:15. Kinh Thánh không phân biệt thuật ngữ giữa thai nhi và trẻ sơ sinh; cả hai đều được gọi là brephos. Hơn nữa, thai nhi Giăng (lúc này khoảng 6 tháng) đã có phản ứng thuộc linh – nhảy mừng dưới sự cảm động của Đức Thánh Linh – khi nhận biết sự hiện diện của Chúa Cứu Thế còn là thai nhi.
III. Quan Điểm về Tội Sát Nhân và Sự Bảo Vệ Sự Sống Vô Tội
Điều răn thứ sáu trong Mười Điều Răn tuyên bố rõ ràng: “Ngươi chớ giết người.” (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:13). Từ “giết” trong tiếng Hê-bơ-rơ là ratsach (רָצַח), chủ yếu chỉ về hành động sát nhân có chủ ý, cố ý giết người vô tội. Trong suốt Kinh Thánh, Đức Chúa Trời nghiêm cấm việc làm đổ máu người vô tội (Phục-truyền 27:25; Châm-ngôn 6:16-17).
Một phân đoạn thường bị tranh cãi là Xuất Ê-díp-tô Ký 21:22-25, nói về trường hợp hai người đàn ông đánh nhau vô tình làm hại một người đàn bà có thai. Bản dịch Truyền Thống (1925) viết: “Khi người ta đánh lộn nhau,…” Một số bản dịch hiện đại có cách diễn đạt khác. Tuy nhiên, ngay cả trong bối cảnh này, nguyên tắc được đưa ra là “mạng đền mạng” (lex talionis), cho thấy sự nghiêm trọng của việc hủy hoại sự sống. Các học giả tin kính nhấn mạnh rằng văn cảnh Cựu Ước luôn bảo vệ sự sống của thai nhi và người mẹ.
IV. Chúa Giê-xu Christ: Sự Tôn Trọng Sự Sống và Ân Điển Cứu Rỗi
Chúa Giê-xu, là trung tâm của mặc khải, đã đến để mang lại sự sống dồi dào (Giăng 10:10). Ngài củng cố luật pháp về việc bảo vệ sự sống và đào sâu hơn vào tấm lòng con người (Ma-thi-ơ 5:21-22). Sự nhập thể của Ngài bắt đầu không phải từ máng cỏ, mà từ lúc thai nhi trong lòng Ma-ri (Ma-thi-ơ 1:20; Lu-ca 1:31). Chúa Giê-xu đã trải qua trọn vẹn quá trình phát triển của con người, từ lúc thụ thai bởi Đức Thánh Linh. Điều này thánh hóa mọi giai đoạn của sự sống con người.
Quan trọng hơn, Phúc Âm mang đến hy vọng và sự tha thứ. Kinh Thánh không ghi lại một trường hợp phá thai cụ thể nào, nhưng nó ghi đầy những câu chuyện về những người phạm tội nghiêm trọng (như Đa-vít ngoại tình và sát nhân, Phao-lô bức hại Hội thánh) đã tìm thấy sự tha thứ trọn vẹn nơi thập tự giá của Chúa Giê-xu Christ. 1 Giăng 1:9 hứa: “Còn nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác.” Ân điển của Đức Chúa Trời đủ lớn để chữa lành vết thương của người từng phá thai, người đang cân nhắc phá thai, và cả những hệ quả tâm lý, tâm linh đi kèm.
V. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân
Lẽ thật Kinh Thánh phải dẫn đến hành động và thái độ phù hợp.
1. Bảo Vệ và Quý Trọng Sự Sống:
Cơ Đốc nhân được kêu gọi làm tiếng nói cho những người không có tiếng nói (Châm-ngôn 31:8). Điều này bao gồm việc ủng hộ các chính sách bảo vệ sự sống, hỗ trợ các trung tâm khủng hoảng mang thai (Pregnancy Crisis Centers) cung cấp những lựa chọn khác ngoài phá thai, và sẵn sàng hỗ trợ vật chất, tình cảm cho những phụ nữ mang thai khó khăn.
2. Mở Rộng Ân Điển và Sự Chữa Lành:
Hội Thánh phải là nơi an toàn đầy ân điển. Thay vì lên án và xa lánh, chúng ta cần đồng hành với những ai đang hối tiếc vì quyết định phá thai trong quá khứ, dẫn họ đến sự tha thứ trọn vẹn nơi Chúa Giê-xu. Các nhóm hỗ trợ như “Con Cái của Ân Điển” (Redeeming Heart) là rất cần thiết.
3. Giáo Dục và Gây Dựng Theo Lẽ Thật:
Cha mẹ và Hội Thánh cần dạy dỗ thanh thiếu niên về giá trị sự sống theo Kinh Thánh, về sự thánh khiết của tình dục trong hôn nhân (1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:3-5), và về trách nhiệm cá nhân. Phòng ngừa từ gốc rễ là cách bảo vệ tốt nhất.
4. Cầu Nguyện:
Hãy cầu nguyện cho sự thay đổi văn hóa, cho các nhà lãnh đạo được khôn ngoan, cho những người mẹ đang lo âu tìm được sự giúp đỡ, và cho lòng thương xót của Đức Chúa Trời tuôn đổ trên một thế hệ đang đánh mất sự kính sợ Đấng Tạo Hóa.
Kết Luận
Kinh Thánh trình bày một quan điểm nhất quán, xuyên suốt: sự sống con người là thiêng liêng, mang hình ảnh Đức Chúa Trời, và được Ngài biết đến, yêu thương và có chương trình ngay từ trong lòng mẹ. Thai nhi không phải là một “vật” hay “mô” thuộc về cơ thể người mẹ, mà là một con người riêng biệt được Đức Chúa Trời dệt nên cách kỳ diệu. Do đó, hành động cố ý chấm dứt sự sống đó là vi phạm ý muốn của Đấng Tạo Hóa, Đấng ban sự sống.
Tuy nhiên, ánh sáng Phúc Âm không dừng ở việc vạch trần tội lỗi. Nó chiếu rọi vào nơi tối tăm nhất, mang đến hy vọng về sự tha thứ và chữa lành nhờ huyết báu của Chúa Giê-xu Christ. Với tư cách là Hội Thánh, chúng ta được kêu gọi sống và công bố toàn bộ lẽ thật này: bảo vệ sự sống cách dũng cảm và trao ban ân điển cách rộng rãi. Hãy để chúng ta trở nên những đầy tớ trung tín của Sự Sống, trong một thế giới đang cần đến tình yêu và lẽ thật của Đấng Christ.