Cơ-đốc nhân có thể bị rủa sả không? Đức Chúa Trời có cho phép sự rủa sả giáng trên người tin Ngài không?
Chào mừng bạn đến với bài nghiên cứu chuyên sâu này. Trong thế giới tâm linh và ngay cả trong một số cộng đồng Cơ đốc, khái niệm "rủa sả" (curse) thường được nhắc đến với sự sợ hãi và nghi ngờ. Nhiều tín hữu tự hỏi: "Là một người tin Chúa, tôi có còn phải lo sợ những lời nguyền rủa từ quá khứ, từ tổ phụ, hay từ những thế lực tối tăm không? Phải chăng những khó khăn, bệnh tật, hay rủi ro trong đời sống là dấu hiệu của một sự rủa sả nào đó?" Bài viết này sẽ phân tích kỹ lưỡng vấn đề dưới ánh sáng của Kinh Thánh, khảo sát ngôn ngữ gốc, bối cảnh giao ước và nhất là công trình cứu chuộc trọn vẹn của Chúa Cứu Thế Giê-xu để đưa ra câu trả lời vừa thần học chính xác, vừa mang lại sự bình an và tự do cho tâm linh.
Trước hết, chúng ta cần định nghĩa "rủa sả" theo Kinh Thánh. Trong tiếng Hê-bơ-rơ (Cựu Ước), từ phổ biến nhất là "אָלָה" (alah) và "קְלָלָה" (qelalah), mang ý nghĩa một lời tuyên bố hay tình trạng của sự trừng phạt, tai họa, suy bại và tách rời khỏi phước hạnh. Trong tiếng Hy Lạp (Tân Ước), từ được dùng là "κατάρα" (katara), cũng mang nghĩa tương tự: sự nguyền rủa, điều đáng nguyền rủa.
Sự rủa sả trong Kinh Thánh không phải là một "ma thuật" độc lập, mà luôn gắn liền với sự công bình và giao ước của Đức Chúa Trời. Nói cách khác, rủa sả là hậu quả được Đức Chúa Trời tuyên bố trước sẽ giáng xuống trên sự bất tuân, phản nghịch và vi phạm các điều răn thánh của Ngài. Ví dụ điển hình nhất nằm trong Phục truyền Luật lệ Ký chương 28. Các câu 1-14 liệt kê những phước hạnh dư dật cho sự vâng lời, trong khi các câu 15-68 mô tả chi tiết, đáng sợ những sự rủa sả sẽ đến vì sự không vâng lời. Đây là một phần của Giao Ước Luật Pháp (Mosaic Covenant) giữa Đức Chúa Trời và dân Y-sơ-ra-ên.
"Nhưng nếu ngươi không nghe theo tiếng của Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, không cẩn thận làm theo các điều răn và luật lệ của Ngài... thì các sự rủa sả nầy sẽ đến trên ngươi..." (Phục truyền 28:15, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925).
Như vậy, gốc rễ của mọi sự rủa sả là tội lỗi và sự vi phạm giao ước thánh. Nó không phải là một sức mạnh mơ hồ, mà là sự vận hành của nguyên tắc công bình thánh của Đức Chúa Trời trong một thế giới sa ngã.
Đây là điểm then chốt, là trung tâm của Phúc Âm và là câu trả lời dứt khoát cho câu hỏi của chúng ta. Sứ đồ Phao-lô, dưới sự soi dẫn của Đức Thánh Linh, đã tuyên bố một lẽ thật vĩ đại trong Thư Ga-la-ti 3:13:
"Đấng Christ đã chuộc chúng ta khỏi sự rủa sả của luật pháp, bởi Ngài đã nên sự rủa sả vì chúng ta, vì có lời chép: Đáng rủa thay là kẻ bị treo trên cây gỗ" (Galati 3:13).
Phân tích câu này là rất quan trọng:
1. "Sự rủa sả của luật pháp" (τὴν κατάραν τοῦ νόμου / tēn kataran tou nomou): Đây chính là toàn bộ sự rủa sả được mô tả trong Phục truyền 28 và các phần khác của Luật Pháp mà bất cứ ai không giữ trọn luật pháp đều phải gánh chịu (Galati 3:10).
2. "Đấng Christ đã chuộc chúng ta khỏi" (Χριστὸς ἡμᾶς ἐξηγόρασεν / Christos hēmas exēgorasen): Động từ "exagorazō" mang nghĩa mua chuộc, mang ra khỏi chợ nô lệ bằng một giá trị tương xứng. Chúa Giê-xu đã trả giá để giải phóng chúng ta khỏi phạm vi và quyền lực của sự rủa sả đó.
3. "Bởi Ngài đã nên sự rủa sả vì chúng ta" (γενόμενος ὑπὲρ ἡμῶν κατάρα / genomenos huper hēmōn katara): Đây là sự thay thế hoàn toàn. Chúa Giê-xu, Đấng Thánh, đã trở nên vật chất của sự rủa sả thay cho chúng ta. Ngài đã đồng hóa chính mình với tình trạng đáng nguyền rủa của chúng ta.
4. Trích dẫn Phục truyền 21:23: "Vì kẻ bị treo là bị Đức Chúa Trời rủa sả". Cái chết trên thập tự giá (cây gỗ) của Chúa Giê-xu là minh chứng Ngài đã hoàn toàn mang lấy sự rủa sả của Đức Chúa Trời dành cho tội lỗi của cả nhân loại.
Trên thập tự giá, Chúa Giê-xu không chỉ gánh tội lỗi (1 Phi-e-rơ 2:24), mà Ngài còn gánh trọn vẹn sự rủa sả mà luật pháp đòi hỏi vì tội lỗi đó. Sự rủa sả đã đổ hết trên Ngài, khiến cho ai ở trong Ngài thì hoàn toàn được tự do. Sự phán xét cuối cùng đã dành cho Ngài, để cho những ai tin nhận Ngài không còn bị định tội nữa.
"Cho nên hiện nay chẳng còn có sự định tội nào cho những kẻ ở trong Đức Chúa Jêsus Christ" (Rô-ma 8:1).
Khi một người tin nhận Chúa Giê-xu, họ không chỉ được tha tội, mà còn được dời đổi từ vương quốc của sự tối tăm, sự chết và sự rủa sả, sang vương quốc của Con yêu dấu Ngài (Cô-lô-se 1:13). Họ được sanh lại vào một gia đình mới, với một giao ước mới – Giao Ước Mới trong huyết Chúa Giê-xu (Lu-ca 22:20; Hê-bơ-rơ 8:6-13).
Trong Giao Ước Mới này, địa vị của tín đồ được định nghĩa hoàn toàn trong Đấng Christ. Phao-lô tuyên bố:
"Nguyền xin Đức Chúa Jêsus Christ, là Chúa chúng ta, và Đức Chúa Trời, là Cha, Đấng yêu thương chúng ta, và đã lấy ân điển mà ban cho chúng ta sự yên ủi đời đời và sự trông cậy tốt lành, yên ủi lòng anh em, khiến anh em được bền vững trong mọi việc lành cùng mọi lời nói lành!" (2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:16-17).
Quan trọng hơn, hãy xem lời chúc phước tuyệt vời trong Ê-phê-sô 1:3:
"Ngợi khen Đức Chúa Trời, Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, Ngài đã xuống phước cho chúng ta trong Đấng Christ đủ mọi thứ phước thiêng liêng ở các nơi trên trời!"
Trong tiếng Hy Lạp, từ "xuống phước" là εὐλογέω (eulogeō), đối lập trực tiếp với κατάρα (katara) - rủa sả. Địa vị của một Cơ-đốc nhân là "được ban phước" với mọi thứ phước thiêng liêng. Chúng ta đang ở trong lãnh vực của phước hạnh, không còn trong lãnh vực của rủa sả. Chúng ta là con cái của Đức Chúa Trời (Giăng 1:12), và kẻ thù không thể đặt một sự rủa sả hiệu quả nào lên một đứa con đã được Chúa Giê-xu chuộc bằng chính huyết Ngài.
Tuy nhiên, nhiều người hỏi: "Nếu vậy, tại sao nhiều Cơ-đốc nhân vẫn trải qua đau khổ, bệnh tật, nghịch cảnh? Phải chăng đó là dấu hiệu của một 'lời nguyền gia tộc' chưa được phá vỡ?"
1. Sự khác biệt giữa Hậu quả Tự nhiên & Sự sửa phạt yêu thương với Rủa sả:
- Hậu quả tự nhiên: Nếu một tín đồ sống phóng túng, vay nợ nhiều, họ sẽ chịu hậu quả tài chính. Đây không phải là "lời nguyền", mà là nguyên tắc gieo và gặt (Ga-la-ti 6:7-8). Nếu phạm tội, họ vẫn phải chịu hậu quả thuộc thể hay xã hội từ tội đó, dù đã được tha thứ về phương diện thuộc linh.
- Sự sửa phạt yêu thương của Cha: "Vì Chúa sửa phạt kẻ Ngài yêu, hễ ai mà Ngài nhận làm con, thì cho roi cho vọt... ấy là để chúng ta được dự phần trong sự thánh khiết Ngài" (Hê-bơ-rơ 12:6-10). Sự sửa phạt này mang mục đích xây dựng và hướng về tương lai, không phải là sự trừng phạt hủy diệt của một lời nguyền.
2. "Lời nguyền gia tộc" (Generational curse): Điều này thường dựa trên phân đoạn Phục truyền 5:9 nói về tội tổ phụ ảnh hưởng đến con cháu. Tuy nhiên, trong Giao Ước Mới, chúng ta phải đọc nó dưới ánh sáng của những lời tiên tri như Ê-xê-chi-ên 18:1-4, nhấn mạnh trách nhiệm cá nhân, và nhất là sự cắt đứt hoàn toàn trong Đấng Christ. Hơn nữa, sự nhấn mạnh quá mức vào "lời nguyền gia tộc" có thể khiến tín đồ sống trong sợ hãi, tìm kiếm những "phương pháp phá vỡ" phức tạp, thay vì đơn giản tin cậy và sống trong sự tự do mà Phúc Âm đã hoàn tất.
3. Sự tấn công, cáo buộc và áp lực của ma quỷ: Kẻ thù (Sa-tan) chắc chắn sẽ tìm cách cáo buộc, bức hại và gây khó khăn cho các thánh đồ (Khải Huyền 12:10, 1 Phi-e-rơ 5:8). Nhưng điều này khác với một sự rủa sả có hiệu lực từ Đức Chúa Trời. Chúng ta có quyền năng trong danh Chúa Giê-xu để chống trả và đứng vững (Gia-cơ 4:7, Ê-phê-sô 6:10-18). Sự tấn công từ bên ngoài không thể hủy phá địa vị được ban phước của chúng ta trong Đấng Christ.
Vậy, dựa trên lẽ thật này, chúng ta sống thế nào?
1. Sống Trong Sự Tự Do và Sự Bảo Đảm của Phúc Âm: Hãy ăn ở, suy nghĩ và cầu nguyện như một người đã hoàn toàn được giải phóng khỏi sự rủa sả. Sự tin quyết này không dựa trên cảm xúc hay hoàn cảnh, mà dựa trên lời tuyên bố dứt khoát của Kinh Thánh: "Đấng Christ đã chuộc chúng ta khỏi sự rủa sả..." (Galati 3:13).
2. Áp Dụng Quyền Năng và Thẩm Quyền Trong Danh Chúa Giê-xu: Khi đối diện với sự sợ hãi về các thế lực tối tăm, hay cảm giác bị đè nặng, hãy công bố lẽ thật. Hãy tuyên xưng bằng miệng địa vị của mình: "Nhân danh Chúa Giê-xu, tôi từ chối mọi sự sợ hãi về lời nguyền rủa. Tôi là con cái của Đức Chúa Trời, đã được Đấng Christ chuộc khỏi mọi sự rủa sả của luật pháp. Tôi thuộc về Ngài và được hưởng mọi phước hạnh thiêng liêng ở các nơi trên trời."
3. Tập Trung Vào Sự Vâng Lời và Mối Liên Hệ Trong Hiện Tại: Thay vì đào bới quá khứ để tìm "lời nguyền", hãy tập trung vào việc sống vâng phục Chúa và nuôi dưỡng mối tương giao với Ngài hôm nay. Phước hạnh thật đến từ sự bước đi với Chúa trong đời sống hằng ngày.
4. Lấy Lời Chúa Làm Nền Tảng, Không Phải Kinh Nghiệm hay Truyền Thuyết: Mọi sự dạy dỗ về "rủa sả" phải được kiểm chứng kỹ lưỡng dưới ánh sáng của Tân Ước và công trình trọn vẹn của Chúa Giê-xu. Đừng để bất kỳ lời dạy nào đánh cắp sự bình an và sự bảo đảm mà Phúc Âm đã ban cho bạn.
Câu trả lời Kinh Thánh, rõ ràng và đầy quyền năng, là: Một Cơ-đốc nhân chân chính, đã tin nhận Chúa Giê-xu Christ, không thể và không ở dưới bất kỳ sự rủa sả nào từ Đức Chúa Trời. Chúa Giê-xu đã trở nên sự rủa sả thay cho chúng ta trên thập tự giá. Sự rủa sả của luật pháp đã đổ hết trên Ngài. Chúng ta đã được chuyển vào Vương Quốc của Con yêu dấu Ngài, nơi chúng ta được hưởng mọi phước hạnh thiêng liêng.
Những nan đề, đau khổ trong đời sống có thể là hậu quả của thế gian sa ngã, sự sửa dạy yêu thương của Cha, hay sự tấn công của kẻ thù, nhưng tuyệt đối không phải là sự rủa sả từ Đức Chúa Trời giáng trên con cái Ngài. Hãy sống trong sự tự do vinh hiển đó, chiến đấu bằng đức tin, và luôn nhớ rằng bạn là đối tượng của ân điển vô hạn và phước hạnh trọn vẹn trong Đấng Christ. Đó chính là nền tảng vững chắc cho đời sống đức tin chiến thắng.
"Đức Chúa Trời là sự nương náu và sức lực của chúng tôi, Ngài sẵn giúp đỡ trong cơn gian truân. Vì vậy, chúng tôi chẳng sợ dầu đất biến cải, dầu núi động dời đổ vào lòng biển." (Thi Thiên 46:1-2).