Có Lỗi Sai Trong Kinh Cô-ran Không? Một Góc Nhìn Từ Nền Tảng Kinh Thánh
Là những Cơ Đốc nhân sống trong một thế giới đa nguyên tôn giáo, chúng ta thường được hỏi về mối quan hệ giữa đức tin của mình và các tôn giáo khác, đặc biệt là Hồi giáo. Một câu hỏi thường trực là: “Có lỗi sai trong Kinh Cô-ran không?” Để trả lời câu hỏi này một cách có chiều sâu thần học và đúng đắn về mặt đức tin, chúng ta không thể chỉ xét nó như một vấn đề văn bản học đơn thuần, mà phải quay về nền tảng mặc khải của Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh và xem xét nó dưới ánh sáng của Chúa Cứu Thế Giê-xu, Đấng là “Con đường, chân lý, và sự sống” (Giăng 14:6).
1. Nền Tảng Của Chúng Ta: Kinh Thánh Là Lời Đức Chúa Trời Được Mặc Khải Trọn Vẹn
Trước khi bàn về bất kỳ văn bản tôn giáo nào khác, chúng ta phải xác lập nền tảng không thể lay chuyển của mình. Kinh Thánh tuyên bố chính mình là Lời được Đức Chúa Trời hà hơi (2 Ti-mô-thê 3:16-17). Từ “hà hơi” trong nguyên ngữ Hy Lạp là theopneustos (θεόπνευστος), có nghĩa đen là “Đức Chúa Trời thở ra”. Điều này khẳng định nguồn gốc thần thượng và thẩm quyền tối cao của Kinh Thánh.
Trọng tâm của toàn bộ sự mặc khải ấy là Chúa Giê-xu Christ. Sứ đồ Phao-lô viết: “Ấy là trong Ngài (Christ) hết thảy mọi sự đều được dựng nên… và nhờ Ngài mà muôn vật đều hòa hiệp” (Cô-lô-se 1:16-17). Tác giả thư Hê-bơ-rơ khẳng định: “Đức Chúa Trời… Trong những ngày sau rốt nầy, Ngài phán dạy chúng ta bởi Con Ngài” (Hê-bơ-rơ 1:1-2). Chúa Giê-xu không chỉ là một sứ giả hay một nhà tiên tri trong một chuỗi dài các sứ giả; Ngài là sự mặc khải cuối cùng, trọn vẹn và đầy đủ nhất về Đức Chúa Trời. Mọi lời tiên tri, mọi hình bóng trong Cựu Ước đều hội tụ về Ngài (Lu-ca 24:27).
Vì vậy, tiêu chuẩn tối cao để đánh giá mọi giáo lý, mọi lời tuyên bố, và mọi văn bản tôn giáo chính là Chúa Giê-xu Christ và Lời của Ngài được chép lại trong Kinh Thánh. Đây là “thước đo” (kanōn trong tiếng Hy Lạp) duy nhất và đủ thẩm quyền.
2. Nhìn Từ Góc Độ Kinh Thánh: Những Khác Biệt Căn Bản Về Thần Học Và Sự Cứu Rỗi
Khi đặt Kinh Thánh và kinh Cô-ran cạnh nhau dưới ánh sáng của Chúa Giê-xu, chúng ta thấy những khác biệt không thể hòa giải về những chân lý nền tảng của đức tin. Không cần phải đi vào những tranh luận về lỗi lịch sử hay khoa học, chính những khác biệt thần học cốt lõi này đã cho thấy một sự đứt đoạn hoàn toàn với mặc khải của Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh.
a. Về Bản Chất Của Đức Chúa Trời: Kinh Thánh dạy rõ ràng về Đức Chúa Trời Ba Ngôi: Cha, Con (Chúa Giê-xu), và Thánh Linh (Ma-thi-ơ 28:19). Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời nhập thể (Giăng 1:1,14). Từ “Ngôi Lời” trong Giăng 1:1 là Logos (Λόγος), biểu thị bản thể thần thượng, sự sáng tạo và mặc khải của Đức Chúa Trời. Trong khi đó, kinh Cô-ran phủ nhận mạnh mẽ thuyết Ba Ngôi và tuyên bố Chúa Giê-xu không phải là Con Đức Chúa Trời. Đây không phải là một chi tiết nhỏ, mà là sự phủ nhận chính bản chất và kế hoạch cứu rỗi của Đức Chúa Trời.
b. Về Chúa Giê-xu Christ: Đây là điểm then chốt. Kinh Thánh dạy:
- Chúa Giê-xu chịu chết đền tội trên thập tự giá (1 Phi-e-rơ 2:24). Đây là trung tâm của Phúc Âm.
- Ngài đã sống lại từ cõi chết bằng thân thể vinh hiển (1 Cô-rinh-tô 15:3-4).
- Ngài là Con độc sanh của Đức Chúa Trời (monogenēs – μονογενής), mang ý nghĩa duy nhất và một-of-a-kind (Giăng 3:16).
c. Về Sự Cứu Rỗi: Kinh Thánh dạy sự cứu rỗi là bởi ân điển, nhờ đức tin nơi công lao của Chúa Giê-xu Christ, chứ không bởi việc làm (Ê-phê-sô 2:8-9). Trong khi đó, giáo lý Hồi giáo (dựa trên kinh Cô-ran và Hadith) dạy về sự cứu rỗi dựa trên sự cân bằng giữa việc thiện và việc ác, dựa trên nỗ lực tuân giữ luật pháp của con người. Điều này trái ngược hoàn toàn với Phúc Âm về ân điển.
3. Nhìn Từ Góc Độ Sử Liệu Và Nội Tại: Sự Không Nhất Quán
Ngay cả khi xét trên phương diện nội tại, nhiều học giả (kể cả một số học giả Hồi giáo cấp tiến) cũng chỉ ra những vấn đề trong kinh Cô-ran:
a. Vấn đề “Các Thánh Kinh Trước Đó”: Kinh Cô-ran nhiều lần xác nhận tính xác thực của Kinh Thánh (Torah và Injil – Phúc Âm) đã có trước nó, và kêu gọi người ta tra cứu những sách đó (ví dụ Surah 10:94). Tuy nhiên, khi so sánh nội dung về các nhân vật như Áp-ra-ham, Môi-se hay Chúa Giê-xu, kinh Cô-ran mâu thuẫn trực tiếp với những gì được ghi chép trong Kinh Thánh – những văn bản mà nó tuyên bố là xác thực. Điều này tạo ra một nghịch lý nội tại.
b. Sự Phát Triển Của Giáo Lý: Có sự thay đổi trong một số giáo lý từ các chương (Surah) được cho là mặc khải ở Mecca (sơ kỳ) so với các chương mặc khải ở Medina (hậu kỳ), ví dụ về thái độ với người không tin. Điều này thường được giải thích bởi thuyết “hủy bỏ” (naskh), nơi một câu mặc khải sau có thể hủy bỏ một câu mặc khải trước. Khái niệm này xa lạ với thần học về sự mặc khải tiệm tiến nhưng nhất quán của Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh.
4. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân
Vậy, hiểu biết này dẫn dắt chúng ta trong đời sống hằng ngày và trong sự làm chứng như thế nào?
a. Xác Lập Và Củng Cố Đức Tin Cá Nhân: Việc nghiên cứu này không nhằm mục đích khinh miệt hay hơn thua, mà trước hết để chúng ta càng thêm quý trọng sự mặc khải trọn vẹn và đầy đủ mà chúng ta có trong Chúa Giê-xu. Hãy đào sâu vào Kinh Thánh, hiểu biết Phúc Âm một cách rõ ràng. “Hãy thường thường sẵn sàng để trả lời mọi kẻ hỏi lẽ về sự trông cậy trong anh em” (1 Phi-e-rơ 3:15). Khi chúng ta biết rõ mình tin điều gì và tại sao, chúng ta mới có thể đối thoại trong tình yêu thương.
b. Tiếp Cận Với Thái Độ Yêu Thương Và Khiêm Nhường: Đối với những người Hồi giáo, chúng ta phải nhớ rằng họ cũng là những con người được Đức Chúa Trời yêu thương, là đối tượng của sự cứu rỗi trong Chúa Giê-xu (Giăng 3:16). Thái độ của chúng ta phải là thái độ của Đấng Christ – yêu thương, kiên nhẫn, và tôn trọng phẩm giá con người. Sự tranh luận gay gắt, công kích thường đóng lại cánh cửa của lòng người.
c. Làm Chứng Về Chúa Giê-xu, Không Phải Chỉ Về “Sai” Và “Đúng”: Trọng tâm trong đối thoại không nên là chỉ ra lỗi sai trong kinh Cô-ran, mà là giới thiệu về con người và công việc vĩ đại của Chúa Giê-xu Christ. Hãy chia sẻ về tình yêu của Ngài, về thập tự giá và sự phục sinh, về ân điển và sự tha thứ. Hãy kể câu chuyện của chính mình – sự biến đổi mà Chúa Giê-xu đã thực hiện trong đời sống bạn. Chính Chúa Thánh Linh sẽ dùng lời chứng về Christ để cáo trách lòng người và đem họ đến sự ăn năn.
d. Cầu Nguyện Cách Sốt Sắng: Trận chiến thực sự không phải là trận chiến của trí tuệ hay lý luận, mà là trận chiến thuộc linh (Ê-phê-sô 6:12). Hãy cầu nguyện cho chính mình được đầy dẫy Thánh Linh, được khôn ngoan và yêu thương. Hãy cầu nguyện cho người bạn Hồi giáo – xin Chúa mở mắt tâm linh họ để họ thấy được sự vinh hiển của Đấng Christ (2 Cô-rinh-tô 4:6).
Kết Luận
Từ góc nhìn của một Cơ Đốc nhân dựa trên thẩm quyền tối cao của Kinh Thánh và vị thế độc tôn của Chúa Giê-xu Christ, chúng ta phải khẳng định rằng kinh Cô-ran sai lầm trong những giáo lý căn bản về Đức Chúa Trời, về Chúa Giê-xu, và về con đường cứu rỗi. Nó phủ nhận chính cốt lõi của Phúc Âm. Tuy nhiên, mục đích của sự hiểu biết này không phải để chúng ta kiêu ngạo, mà để chúng ta càng thêm biết ơn vì mình đã nhận được “sự mặc khải của Đức Chúa Trời” (Khải Huyền 1:1) một cách trọn vẹn trong Chúa Cứu Thế Giê-xu.
Trách nhiệm của chúng ta là sống và chia sẻ Phúc Âm chân chính ấy với tất cả mọi người, trong tình yêu thương, sự khiêm nhường và dưới sự dẫn dắt của Chúa Thánh Linh. Hãy để cho “sự sáng của anh em soi trước mặt người ta như vậy, đặng họ thấy những việc lành của anh em, và ngợi khen Cha anh em ở trên trời” (Ma-thi-ơ 5:16). Sự thật cao quý nhất không phải là chúng ta biết điều gì sai, mà là chúng ta biết Ai là chân lý – và Ngài đã phán: “Kẻ nào tin Con, thì được sự sống đời đời; nhưng kẻ nào chẳng chịu tin Con, thì chẳng thấy sự sống đâu, nhưng cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời vẫn ở trên người đó” (Giăng 3:36).