Có Điều Gì Chúa Không Thể Làm Được Không?
Câu hỏi này chạm đến cốt lõi của thần tính và sự hiểu biết của chúng ta về Đức Chúa Trời. Để trả lời một cách trung thực theo Kinh Thánh, chúng ta cần phân biệt giữa “quyền năng tuyệt đối” (khả năng làm mọi sự) và “bản tính thánh khiết” (những điều Ngài không *muốn* làm vì chúng mâu thuẫn với chính Ngài). Kinh Thánh tuyên bố rõ ràng về quyền năng vô hạn của Đức Chúa Trời, nhưng đồng thời cũng mặc khải những giới hạn tự nguyện mà Ngài đặt ra trong mối quan hệ với sự sáng tạo và chương trình cứu chuộc của Ngài.
Trước hết, Kinh Thánh khẳng định cách dứt khoát rằng không có điều gì là quá khó đối với Đức Chúa Trời. Điều này là nền tảng cho đức tin của chúng ta.
- Sáng Thế Ký 18:14: "Có điều chi Đức Giê-hô-va làm không được chăng?..." Lời này được phán cho Sa-ra về việc sanh con trong tuổi già. Từ Hê-bơ-rơ "yippale" (פָּלֵא) mang nghĩa "kỳ diệu, không thể tưởng tượng được, quá khó". Đức Chúa Trời xác nhận rằng tiêu chuẩn của loài người không áp dụng được cho Ngài.
- Giê-rê-mi 32:17: "Ôi! Lạy Chúa Giê-hô-va, nầy, chính Chúa đã dùng quyền năng lớn và cánh tay giơ thẳng ra mà làm nên trời và đất. Chẳng có sự gì là quá khó cho Chúa."
- Ma-thi-ơ 19:26: "Đức Chúa Jêsus ngó môn đồ mà phán rằng: Loài người không thể làm được sự đó, song Đức Chúa Trời làm mọi sự được." Từ Hy Lạp "dunata" (δυνατὰ) nghĩa là "có thể, có năng lực, có khả năng".
- Lu-ca 1:37: "Vì không có sự gì mà Đức Chúa Trời chẳng làm được." Đây là lời của thiên sứ báo tin cho Ma-ri, khẳng định sự giáng sanh của Đấng Christ.
Những câu Kinh Thánh này tạo nên một nền tảng vững chắc: Về mặt quyền năng, Đức Chúa Trời là Đấng Toàn Năng (El Shaddai). Ngài nắm giữ mọi quyền hành, kiến thức và thẩm quyền. Sự sáng tạo từ hư không (creatio ex nihilo), các phép lạ, và sự sống lại từ kẻ chết đều làm chứng cho điều này.
Đây là phần then chốt. Sự “không thể” ở đây không phải là sự bất lực, mà là sự không thể về mặt đạo đức và bản thể. Đức Chúa Trời không thể hành động ngược lại với chính bản tính thánh khiết, chân thật và yêu thương của Ngài. Điều này không làm giảm quyền năng của Ngài, mà trái lại, tôn cao sự hoàn hảo và không thay đổi của Ngài.
1. Đức Chúa Trời không thể nói dối.
Hê-bơ-rơ 6:18 chép: "hầu cho... chúng ta... được yên ủi về hai điều chẳng hề thay đổi, ấy là Đức Chúa Trời chẳng có thể nói dối được." Từ Hy Lạp "adunaton" (ἀδύνατον) - "không thể, bất khả thi". Lời hứa của Đức Chúa Trời được đảm bảo bởi chính bản tính chân thật của Ngài. Ngài là “A-men”, là Lẽ Thật (Giăng 14:6).
2. Đức Chúa Trời không thể chối bỏ chính mình.
II Ti-mô-thê 2:13: "... nếu chúng ta không thành tín, Ngài vẫn thành tín, vì Ngài không thể chối mình được." Đức Chúa Trời luôn trung tín với các thuộc tính của Ngài. Ngài không thể một lúc vừa thánh khiết vừa tội lỗi, vừa yêu thương vừa độc ác, vừa công bình vừa bất công.
3. Đức Chúa Trời không thể cám dỗ ai phạm tội.
Gia-cơ 1:13 dạy: "Chớ có ai đương bị cám dỗ mà nói rằng: Ấy là Đức Chúa Trời cám dỗ tôi; vì Đức Chúa Trời chẳng bị sự ác nào cám dỗ được, và chính Ngài cũng không cám dỗ ai." Bản tính thánh khiết của Đức Chúa Trời hoàn toàn tách biệt khỏi tội lỗi; Ngài không phải là nguồn của sự cám dỗ xấu xa.
4. Đức Chúa Trời không thể dung thứ tội lỗi mà không có sự chuộc tội.
Đây là trung tâm của Phúc Âm. Bản tính công bình và thánh khiết của Đức Chúa Trời đòi hỏi tội lỗi phải bị trừng phạt. Ha-ba-cúc 1:13 nói: "Mắt Chúa thánh sạch chẳng nhìn sự dữ, chẳng có thể nhìn được sự trái ngược." Vì vậy, Ngài không thể đơn giản "bỏ qua" tội lỗi. Đây là lý do Chúa Giê-xu Christ phải chết trên thập tự giá – để vừa thỏa mãn sự công bình, vừi bày tỏ tình yêu thương của Đức Chúa Trời (Rô-ma 3:25-26).
5. Đức Chúa Trời không thể khiến một điều vừa đúng vừa sai, hoặc vừa tồn tại vừa không tồn tại, theo nghĩa logic tuyệt đối.
Đây không phải là giới hạn quyền năng, mà là giới hạn của ngôn ngữ và logic. Đức Chúa Trời là nguồn gốc của mọi lẽ thật và logic. Ngài không thể tạo ra một "hình tròn vuông" vì đó là một mâu thuẫn về bản thể, không phải một "vật thể". Ngài hành động trong sự hoàn hảo và trật tự của chính Ngài.
Một khía cạnh đáng kinh ngạc khác là Đức Chúa Trời, trong sự tự do tuyệt đối của Ngài, đã tự nguyện đặt mình dưới những giới hạn trong mối quan hệ giao ước với con người. Điều này được bày tỏ rõ nhất nơi Chúa Giê-xu Christ.
Phi-líp 2:6-8 mô tả Chúa Giê-xu, "vốn có hình Đức Chúa Trời... tự làm nên không, lấy hình tôi tôi... hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự." Đấng Toàn Năng đã tự nguyện giới hạn sự vinh hiển thiên thượng của Ngài, mặc lấy thân xác con người với những giới hạn thật sự (đói, khát, mệt, đau đớn, chết). Đây không phải sự bất lực, mà là sự tự hạ đỉnh cao của quyền năng và tình yêu.
Hơn nữa, Đức Chúa Trời tôn trọng ý chí tự do mà Ngài ban cho con người. Ngài có quyền năng ép buộc mọi người thờ phượng Ngài, nhưng Ngài không làm thế. Ngài mời gọi, kêu gọi, thuyết phục, nhưng không cưỡng bức (Khải Huyền 3:20). Sự "không thể" này là sự lựa chọn của tình yêu thương đích thực.
Hiểu biết này không chỉ là lý thuyết thần học, mà có sức biến đổi đời sống chúng ta:
1. Nền Tảng Cho Sự Cầu Nguyện Đầy Đức Tin: Khi chúng ta cầu nguyện theo ý muốn Ngài (I Giăng 5:14), chúng ta có thể hoàn toàn tin cậy rằng không có nan đề nào quá lớn, không có trở ngại nào quá khó, không có con người nào quá hư hoại đối với quyền năng phục hồi của Đức Chúa Trời. Sự bất lực của chúng ta là cơ hội để quyền năng của Ngài được tỏ ra trọn vẹn (II Cô-rinh-tô 12:9).
2. Sự An Tâm Trong Lời Hứa Của Ngài: Vì Đức Chúa Trời không thể nói dối, mọi lời hứa trong Kinh Thánh về sự tha tội, sự hiện diện, sự chu cấp và sự sống đời đời đều là “Vâng” và “A-men” trong Đấng Christ (II Cô-rinh-tô 1:20). Chúng ta có thể xây dựng cả đời sống mình trên những lời hứa đó.
3. Sự Tương Phản Giữa Quyền Năng Và Tình Yêu: Đức Chúa Trời của chúng ta đủ quyền năng để tạo dựng vũ trụ, nhưng cũng đủ “yếu đuối” (trong mắt thế gian) để chịu đóng đinh trên thập tự giá. Điều này dạy chúng ta rằng quyền năng thật sự không phải để thống trị, mà để phục vụ và hy sinh. Đây là mẫu mực cho các mối quan hệ và chức vụ của chúng ta.
4. Đáp Ứng Với Sự Thờ Phượng Thích Hợp: Sự hiểu biết về quyền năng tuyệt đối và bản tính thánh khiết của Đức Chúa Trời phải dẫn chúng ta đến sự kính sợ đầy tôn kính lẫn sự thân mật đầy tin cậy. Chúng ta run sợ trước sự thánh khiết của Ngài, nhưng chạy đến với tình yêu thương của Ngài trong Đấng Christ.
5. Sự Kiên Nhẫn Và Hi Vọng Trong Sự Dạy Dỗ: Đôi khi chúng ta thấy Chúa “không hành động” theo cách hay thời gian chúng ta mong đợi. Thay vì nghi ngờ quyền năng của Ngài, chúng ta nhớ rằng Ngài tự giới hạn mình trong sự nhẫn nại, đang làm công việc sâu nhiệm hơn mà mắt chúng ta chưa thấy (II Phi-e-rơ 3:9).
Vậy, có điều gì Chúa không thể làm được không? Về mặt quyền năng, không. Ngài là Đấng Toàn Năng. Về mặt bản tính, có. Ngài không thể và sẽ không làm bất cứ điều gì mâu thuẫn với chính Ngài – là Thánh, Công Bình, Chân Thật và Yêu Thương.
Thập tự giá của Chúa Giê-xu Christ là minh chứng vĩ đại nhất cho cả hai chân lý này. Tại đó, quyền năng vô hạn (để mang tội lỗi của thế gian và chiến thắng sự chết) và bản tính thánh khiết vô hạn (đòi hỏi sự trừng phạt thay cho tội nhân) đã gặp nhau trong một hành động của tình yêu vô hạn. Điều mà loài người xem là sự yếu đuối và thất bại lại là sự khôn ngoan và quyền năng cao nhất của Đức Chúa Trời (I Cô-rinh-tô 1:23-25).
Vì vậy, chúng ta tin cậy một Đức Chúa Trời đủ mạnh để giải quyết mọi vấn đề của chúng ta, và đủ đáng tin để không bao giờ lừa dối hay thất bại chúng ta. Chúng ta phó thác đời sống mình cho Đấng nắm giữ mọi quyền năng trong trời đất, và Đấng ấy đã dùng quyền năng đó để mở đường cho chúng ta bước vào sự sống đời đời. A-men.