Chủ quyền của Đức Chúa Trời ảnh hưởng thế nào đến cuộc sống hằng ngày của tôi?

03 December, 2025
16 phút đọc
3,104 từ
Chia sẻ:

Chủ Quyền của Đức Chúa Trời và Ảnh Hưởng Trong Đời Sống Hằng Ngày

Trong một thế giới đầy biến động, bất an và những lựa chọn khiến chúng ta choáng ngợp, có một chân lý vững chắc như tảng đá mà mọi Cơ Đốc nhân có thể đặt niềm tin trọn vẹn: Chủ quyền tuyệt đối của Đức Chúa Trời. Đây không phải là một giáo lý khô khan, trừu tượng chỉ dành cho các học giả trong thư viện, mà là nền tảng sống động, ảnh hưởng đến từng hơi thở, quyết định và bình an trong tâm hồn chúng ta mỗi ngày. Vậy, chủ quyền của Đức Chúa Trời là gì, và làm thế nào lẽ thật quyền năng này định hình cuộc sống thực tế của một tín hữu?

I. Định Nghĩa Kinh Thánh về Chủ Quyền của Đức Chúa Trời

Chủ quyền của Đức Chúa Trời (Divine Sovereignty) nói đến quyền tối thượng, sự cai trị tuyệt đối và kiểm soát hoàn toàn của Ngài trên toàn bộ vũ trụ, lịch sử, và mọi chi tiết của sự sáng tạo, bao gồm cả cuộc đời chúng ta. Điều này không có nghĩa Ngài là tác giả của tội lỗi, nhưng Ngài quyền năng đến mức ngay cả những hành động xấu xa của con người cũng nằm trong chương trình tối thượng và cho phép của Ngài để hoàn thành mục đích tốt lành cuối cùng.

Kinh Thánh tuyên bố rõ ràng về chân lý này:

  • Trong sự sáng tạo: “Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất” (Sáng Thế Ký 1:1). Ngài là Đấng khởi nguyên và chủ nhân duy nhất.
  • Trong quyền cai trị: “Đức Giê-hô-va đã lập ngôi Ngài trên các từng trời; nước Ngài cai trị trên muôn vật” (Thi Thiên 103:19).
  • Trong mọi chi tiết: “Vả, ý muốn của Ngài thì Ngài làm trong đạo binh trên trời, và ở giữa dân cư trên đất; chẳng ai có thể cản tay Ngài và hỏi rằng: Ngài làm chi vậy?” (Đa-ni-ên 4:35).
  • Trong sự quan phòng: “Ngài làm theo ý mình trong cơ binh trên trời, và ở giữa cư dân trên đất; chẳng ai có thể ngăn cản tay Ngài và hỏi Ngài rằng: ‘Ngài làm gì vậy?’” (Đa-ni-ên 4:35 - bản dịch khác nhấn mạnh).

Từ ngữ Hê-bơ-rơ cho “cai trị” hay “quyền tể trị” thường là מֶמְשָׁלָה (memshalah), biểu thị quyền thế, sự cai trị, vương quốc. Trong Tân Ước, từ Hy Lạp κυριότης (kyriotēs) nghĩa là “quyền chúa tể, quyền thống trị” (Ê-phê-sô 1:21; 2 Phi-e-rơ 2:10) cũng nói lên điều tương tự.

II. Ba Phạm Trù Thể Hiện Chủ Quyền Của Đức Chúa Trời Trong Đời Sống Chúng Ta

Chủ quyền của Đức Chúa Trời không phải là một khái niệm xa vời, nhưng được bày tỏ qua ba mối quan hệ căn bản:

1. Chủ Quyền Trong Sự Quan Phòng (Providence)

Đây là cách Đức Chúa Trời bảo tồn, duy trì và dẫn dắt mọi sự trong vũ trụ để hoàn thành mục đích tốt lành của Ngài. Chúa Giê-xu dạy rõ: “Hai con chim sẻ há chẳng từng bị bán một đồng tiền sao? Và ví không theo ý muốn Cha các ngươi, thì chẳng hề một con nào rơi xuống đất. Hết thảy tóc trên đầu các ngươi cũng đã đếm rồi” (Ma-thi-ơ 10:29-30). Nếu Ngài quan tâm đến chim sẻ và sợi tóc, thì không điều gì trong đời bạn là ngẫu nhiên hay ngoài tầm kiểm soát yêu thương của Ngài.

2. Chủ Quyền Trong Sự Cứu Rỗi (Salvation)

Đây là trọng tâm của Phúc Âm. Sự cứu rỗi của chúng ta hoàn toàn bởi ân điển, qua đức tin, và là công việc chủ động của Đức Chúa Trời chứ không phải do công đức hay nỗ lực của con người. Sứ đồ Phao-lô khẳng định: “Vì những kẻ Ngài đã biết trước, thì Ngài cũng đã định sẵn để nên giống như hình bóng Con Ngài… Những kẻ Ngài đã định sẵn, thì Ngài cũng đã gọi; những kẻ Ngài đã gọi, thì Ngài cũng đã xưng là công bình, và những kẻ Ngài đã xưng là công bình, thì Ngài cũng đã làm cho vinh hiển” (Rô-ma 8:29-30). Từ “định sẵn” (προορίζω, proorizō) có nghĩa là “quyết định trước, chỉ định trước”. Chủ quyền này đảm bảo sự an toàn đời đời cho người tin Chúa.

3. Chủ Quyền Trong Sự Dẫn Dắt (Guidance)

Đức Chúa Trời không chỉ cứu chúng ta rồi bỏ mặc. Ngài dẫn dắt từng bước đường đời. Châm Ngôn 16:9 dạy: “Lòng người toan định đường lối mình; nhưng Đức Giê-hô-va chỉ dẫn các bước của người.” Điều này cho thấy sự cân bằng Kinh Thánh: Chúng ta có trách nhiệm lập kế hoạch và ra quyết định (tự do ý chí), nhưng kết quả cuối cùng nằm trong sự chỉ dẫn tối thượng của Chúa (chủ quyền của Ngài).

III. Ảnh Hưởng Thực Tiễn Đến Cuộc Sống Hằng Ngày

Hiểu biết và tin cậy vào chủ quyền của Đức Chúa Trời sẽ biến đổi cách chúng ta sống qua những khía cạnh sau:

1. Sự Bình An và Tin Cậy Trong Mọi Hoàn Cảnh

Khi gặp khủng hoảng, bệnh tật, thất bại hay bất công, lẽ thật về chủ quyền của Đức Chúa Trời là “mỏ neo cho linh hồn”. Chúng ta biết rằng không điều gì xảy ra ngoài ý muốn cho phép của Ngài. Câu Kinh Thánh “vạn sự” (Rô-ma 8:28) trong nguyên văn Hy Lạp là πάντα (panta) – thực sự có nghĩa là “MỌI SỰ”. “Vả, chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời, tức là cho kẻ được gọi theo ý muốn Ngài đã định.” Niềm tin này không xóa bỏ nỗi đau, nhưng cho chúng ta một khung cảnh lớn hơn: Đức Chúa Trời đang hành động, ngay cả trong đêm tối.

2. Sự Cầu Nguyện Thay Đổi

Nhiều người thắc mắc: “Nếu Chúa đã định trước mọi sự, tại sao phải cầu nguyện?” Hiểu về chủ quyền của Đức Chúa Trời không làm giảm sự cầu nguyện, mà làm thay đổi bản chất của nó. Cầu nguyện không phải là cố gắng thay đổi ý muốn cứng nhắc của Chúa, mà là sự giao thông để tâm trí chúng ta được điều chỉnh theo ý muốn tốt lành của Ngài. Chúng ta cầu nguyện với lòng tin cậy rằng “tuy vậy, xin ý Cha được nên, chớ không theo ý con” (Lu-ca 22:42). Cầu nguyện trở thành phương tiện Chúa dùng để hoàn thành mục đích tối thượng của Ngài.

3. Giải Phóng Khỏi Gánh Nặng Quyết Định và Sợ Hãi

Chúng ta thường bị ám ảnh bởi những quyết định lớn: chọn trường, nghề nghiệp, bạn đời… Sự lo sợ “sai ý Chúa” có thể làm tê liệt. Tin vào chủ quyền của Đức Chúa Trời giải phóng chúng ta. Chúng ta có thể bước đi trong sự khôn ngoan Chúa ban, cầu xin sự dẫn dắt, và rồi bước đi bằng đức tin, tin rằng Đức Chúa Trời chủ tể có thể dẫn dắt ngay cả qua những lựa chọn không hoàn hảo của chúng ta để đạt đến mục đích của Ngài. Chúng ta được tự do để vâng lời và tin cậy, thay vì cố gắng kiểm soát mọi kết quả.

4. Lòng Biết Ơn và Sự Thờ Phượng Chân Thật

Khi nhận ra mọi điều tốt lành trong đời – từ hơi thở, thức ăn, gia đình, đến ơn cứu rỗi – đều là ân tứ từ tay Chúa chủ tể, lòng chúng ta tràn ngập sự biết ơn. Thờ phượng không còn là một hoạt động tôn giáo, mà là phản ứng tự nhiên trước sự cao cả và nhân từ của Ngài. Như Gióp, sau khi đối diện với sự mất mát khủng khiếp, đã tuyên bố: “Đức Giê-hô-va đã ban cho, Đức Giê-hô-va lại cất đi; đáng ngợi khen danh Đức Giê-hô-va!” (Gióp 1:21). Đó là sự thờ phượng bắt nguồn từ niềm tin vào chủ quyền Ngài.

5. Sự Kiên Nhẫn và Hy Vọng Khi Đối Diện Với Tội Ác và Đau Khổ

Thế giới đầy rẫy sự dữ. Làm sao một Đức Chúa Trời chủ tể lại cho phép điều đó? Đây là nan đề thần học lớn. Kinh Thánh không đưa ra câu trả lời đầy đủ, nhưng nó cho chúng ta thấy hình ảnh Đức Chúa Trời chủ tể đã bước vào sự đau khổ của chính Ngài qua thập tự giá của Chúa Giê-xu Christ. Sự dữ cuối cùng sẽ bị phán xét và tiêu diệt (Khải Huyền 21:4). Vì vậy, chúng ta có thể chịu khổ với lòng kiên nhẫn và hy vọng, biết rằng Đức Chúa Trời không hề bất lực, và Ngài sẽ biến điều ác thành điều lành trong thời điểm của Ngài.

IV. Sống Một Đời Sống Dưới Quyền Tể Trị Của Chúa

Làm thế nào để áp dụng điều này một cách thiết thực?

  1. Bắt đầu ngày mới với nhận thức: Hãy cầu nguyện: “Lạy Chúa, hôm nay con nhận biết Ngài là Chủ của mọi sự. Xin dẫn dắt con, dùng con, và giúp con tin cậy Ngài dù con thấy gì.”
  2. Diễn giải cuộc sống qua lăng kính Chủ quyền: Khi gặp điều tốt, hãy tạ ơn Chúa. Khi gặp khó khăn, hãy hỏi: “Chúa muốn dạy con điều gì qua điều này? Con có thể tin cậy Ngài ở điểm nào?”
  3. Học Kinh Thánh với cái nhìn về Chủ quyền: Khi đọc các câu chuyện như Giô-sép (Sáng Thế Ký 50:20), Ê-xơ-tê, hay sách Gióp, hãy tìm kiếm bàn tay chủ tể đang hành động đằng sau hậu trường.
  4. Rao giảng Phúc Âm với sự tin quyết: Bạn có thể chia sẻ Phúc Âm với lòng can đảm, vì biết rằng chính Chúa là Đấng mở lòng người nghe (Công vụ 16:14). Trách nhiệm của chúng ta là trung tín rao giảng, còn kết quả thuộc về Chúa.
  5. Vâng phục trong những lĩnh vực nhỏ: Sự vâng phục trong những điều rõ ràng Chúa dạy (yêu thương, thánh khiết, chân thật) là cách chúng ta thực tế thừa nhận Ngài là Chủ.

Kết Luận: Sự Tự Do Trong Sự Phục Tùng

Nghịch lý thay, tin vào chủ quyền tuyệt đối của Đức Chúa Trời không tạo ra những con người thụ động, bi quan, mà tạo nên những con người tự do, can đảm, bình an và hy vọng. Chúng ta được tự do để yêu thương mà không sợ bị tổn thương quá mức, để phục vụ mà không cần ghi công, để bước đi mà không sợ lạc lối, và để chịu khổ mà không rơi vào tuyệt vọng. Bởi vì chúng ta biết rằng, cuối cùng, ngai vàng của vũ trụ không trống. Chúa Giê-xu Christ, Đấng đã chết và sống lại, đang ngự trị. Và nếu Ngài là Chúa, thì mọi sự – ngay cả những điều khó hiểu nhất trong cuộc đời bạn – đều đang ở đúng chỗ trong kế hoạch vĩ đại và yêu thương của Ngài. Hãy sống mỗi ngày trong sự an nghỉ của chân lý vinh hiển này.

“Hãy phó thác đường lối mình cho Đức Giê-hô-va, và nhờ cậy nơi Ngài, thì Ngài sẽ làm thành việc ấy.” (Thi Thiên 37:5)

Quay Lại Bài Viết