Chúa Có Ghét Tôi Không?
Câu hỏi "Chúa có ghét tôi không?" là một tiếng kêu thẳm sâu từ tấm lòng của nhiều người, đặc biệt khi họ đối diện với hậu quả của tội lỗi, những thất bại lặp đi lặp lại, hoặc những hoàn cảnh khó khăn, đau đớn trong cuộc sống. Cảm giác bị xa cách, bị ruồng bỏ và nghi ngờ về tình yêu của Đấng Tạo Hóa là một cuộc chiến thuộc linh phổ biến. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Lời Chúa để khám phá bản chất của Đức Chúa Trời, sự phân biệt giữa tội lỗi và người phạm tội, và tìm ra câu trả lời chân thật và đầy hy vọng từ nền tảng Kinh Thánh.
I. Bản Chất Của Đức Chúa Trời: Thánh Khiết Và Yêu Thương
Để trả lời câu hỏi này, trước hết chúng ta phải hiểu bản chất của Đức Chúa Trời như được mặc khải trong Kinh Thánh. Ngài là Đấng thánh khiết tuyệt đối. Đấng Tiên tri Ê-sai đã thấy khải tượng về sự thánh khiết ấy: "Đấng Thánh! Đấng Thánh! Đấng Thánh! là Đức Giê-hô-va vạn quân" (Ê-sai 6:3). Sự thánh khiết này có nghĩa Ngài hoàn toàn tách biệt khỏi tội lỗi, sự ô uế và điều ác. Ánh sáng và bóng tối không thể cùng tồn tại. Vì thế, Kinh Thánh tuyên bố: "Chúa chẳng phải là Đức Chúa Trời yêu sự gian ác; Kẻ ác chẳng được ở cùng Chúa." (Thi-thiên 5:4).
Tuy nhiên, song song với thuộc tính thánh khiết, bản chất cốt lõi của Đức Chúa Trời là tình yêu. Sứ đồ Giăng định nghĩa rõ ràng: "Đức Chúa Trời là sự yêu thương" (1 Giăng 4:8b). Và tình yêu thương cao cả nhất của Ngài được bày tỏ qua Chúa Cứu Thế Giê-xu: "Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời." (Giăng 3:16).
Như vậy, chúng ta có một khẳng định nền tảng: Đức Chúa Trời ghét tội lỗi, nhưng yêu thương tội nhân. Sự thánh khiết của Ngài khiến Ngài phải phán xét tội lỗi cách công bình, nhưng tình yêu của Ngài thúc đẩy Ngài tìm cách cứu chuộc người phạm tội. Hai thuộc tính này không mâu thuẫn, mà được hòa giải một cách trọn vẹn qua thập tự giá của Chúa Giê-xu Christ.
II. "Ghét" Trong Ngôn Ngữ Kinh Thánh: Sự Ghét Bỏ Của Chúa Đối Với Điều Ác
Khi Kinh Thánh nói về sự "ghét" của Đức Chúa Trời, chúng ta phải hiểu trong bối cảnh. Từ Hê-bơ-rơ "śānē" (שָׂנֵא) và từ Hy Lạp "miseō" (μισέω) không chỉ mang nghĩa cảm xúc ghét bỏ cá nhân như con người, mà còn mang nghĩa từ chối, loại bỏ, không chấp nhận, hoặc yêu thích điều này ít hơn điều kia.
Sách Châm-ngôn liệt kê những điều Đức Giê-hô-va ghét, tức là những điều Ngài loại bỏ và lên án:
"Có sáu điều Đức Giê-hô-va ghét, Và bảy điều Ngài lấy làm gớm ghiếc: Con mắt kiêu ngạo, lưỡi dối trá, Tay làm đổ huyết vô tội, Lòng toan những mưu ác, Chân vội vàng chạy đến sự dữ, Kẻ làm chứng gian, và nói điều dối, Và kẻ gây sự bất bình trong anh em." (Châm-ngôn 6:16-19).
Lưu ý rằng danh sách này nói đến những hành vi và thái độ tội lỗi, chứ không phải những con người cụ thể. Đức Chúa Trời ghét sự kiêu ngạo, dối trá, bạo lực... vì chúng phá hoại mối tương giao và đi ngược lại bản tính thánh thiện, yêu thương của Ngài.
III. Sứ Điệp Trọng Tâm: Chúa Giê-xu – Bằng Chứng Tối Thượng Của Tình Yêu Chúa
Nếu chúng ta còn nghi ngờ liệu Chúa có ghét mình không, câu trả lời dứt khoát và rõ ràng nhất nằm ở thập tự giá của Chúa Giê-xu Christ. Sứ đồ Phao-lô lập luận thế này:
"Vả, hầu cho chúng ta nhờ Con Ngài được xưng công bình, thì Ngài lấy lòng nhân từ mà xưng chúng ta là công bình." (Rô-ma 5:8-9).
Tại thập tự giá, cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời đối với tội lỗi đã đổ hết lên Chúa Giê-xu, Đấng gánh thay tội lỗi của cả thế gian. Đồng thời, tình yêu vô điều kiện của Đức Chúa Trời đối với tội nhân cũng được bày tỏ trọn vẹn. Chúa Giê-xu đã trở nên "vật bị ghét" để chúng ta, những kẻ tin Ngài, trở nên "được yêu". Thánh ca nói đúng: "Thập tự giá nói lên tình yêu Chúa."
Sự phân biệt này rất quan trọng: Chúa ghét tội lỗi của tôi đến nỗi phải trả giá bằng sự chết của Con Ngài để tiêu diệt nó. Và Chúa yêu tôi đến nỗi ban Con Ngài để tôi không phải chịu sự chết đời đời vì tội lỗi ấy. Nếu bạn đang đặt câu hỏi này, hãy nhìn lên thập tự giá. Đó là câu trả lời bằng hành động, mạnh hơn mọi lời nói.
IV. Khi Nào Chúng Ta Cảm Thấy Chúa "Xa Cách"?
Cảm giác rằng Chúa có lẽ đang ghét bỏ chúng ta thường xuất hiện trong một số hoàn cảnh:
- Sau khi phạm tội: Cảm giác tội lỗi và hổ thẹn khiến chúng ta tưởng rằng mình đã vượt quá giới hạn ân điển. Chính cảm giác này là tác dụng của lương tâm được Chúa ban cho.
- Trong hoạn nạn: Khi đau khổ, bệnh tật, mất mát ập đến, chúng ta dễ nghi ngờ: "Có phải Chúa đang trừng phạt tôi? Ngài có còn yêu tôi không?"
- Khi cầu nguyện dường như không được đáp lời: Sự im lặng của Chúa đôi khi bị hiểu lầm là sự từ chối hoặc ghét bỏ.
Kinh Thánh giải quyết những điều này. Với người tin Chúa, sự đoán phạt đã đổ trên Chúa Giê-xu rồi. Hoạn nạn không nhất thiết là sự ghét bỏ, mà có thể là công cụ Chúa dùng để tinh luyện đức tin chúng ta (Gia-cơ 1:2-4). Còn sự im lặng của Chúa, nhiều khi là để dạy chúng ta trông cậy và kiên nhẫn (Thi-thiên 130:5-6).
V. Ứng Dụng Thực Tiễn: Sống Trong Sự Xác Quyết Về Tình Yêu Chúa
Làm thế nào để vượt qua cảm giác sai lầm này và sống trong sự xác quyết về tình yêu Chúa?
- Tiếp nhận và ôm lấy Lời Hứa: Hãy để Lời Chúa, chứ không phải cảm xúc, định hình niềm tin của bạn. Mỗi khi nghi ngờ, hãy đọc lại những câu Kinh Thánh khẳng định tình yêu Chúa (ví dụ: Giê-rê-mi 31:3, Rô-ma 8:38-39, Ê-phê-sô 2:4-5).
- Áp dụng Sự Tha Thứ Cách Thực Tế: Khi phạm tội, đừng chạy trốn khỏi Chúa. Hãy chạy đến với Ngài trong sự ăn năn. "Còn nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác." (1 Giăng 1:9). Sự tha thứ là lời mời luôn mở ra.
- Nhìn Vào Thập Tự Giá Hằng Ngày: Hãy biến thập tự giá thành điểm tham chiếu cho mọi nghi ngờ. Không điều gì có thể chứng minh tình yêu lớn hơn sự hy sinh đó.
- Cầu Nguyện Trong Sự Thật: Thay vì hỏi "Chúa ơi, Ngài có ghét con không?", hãy cầu nguyện rằng: "Lạy Chúa, cảm tạ Ngài vì Ngài đã yêu con khi con còn là tội nhân. Xin giúp con cảm nhận được tình yêu mà Ngài đã chứng minh tại thập tự giá, và giúp con sống xứng đáng với ân điển ấy."
- Tìm Kiếm Sự Khích Lệ Từ Hội Thánh: Đừng cô lập bản thân. Hãy chia sẻ cuộc chiến thuộc linh này với những anh chị em trưởng thành trong đức tin để được cầu thay và khích lệ (Ga-la-ti 6:2).
VI. Kết Luận: Từ Nghi Ngờ Đến Xác Tín
Câu hỏi "Chúa có ghét tôi không?" xuất phát từ một tấm lòng nhạy cảm với tội lỗi và khao khát được ở trong mối liên hệ đúng đắn với Đấng Tạo Hóa. Đó có thể là dấu hiệu của đời sống thuộc linh, chứ không phải sự thất bại. Câu trả lời của Kinh Thánh là một tiếng "KHÔNG" dứt khoát và đầy yêu thương dành cho những ai đặt đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ.
Đức Chúa Trời ghét tội lỗi của bạn – điều đó là thật. Nhưng Ngài yêu bạn – điều đó còn chân thật và mãnh liệt hơn gấp bội, được chứng minh bằng giá máu của Con Một Ngài. Sự thánh khiết của Ngài không khiến Ngài xa lánh bạn, mà lại thôi thúc Ngài tẩy sạch bạn. Hãy đặt gánh nặng nghi ngờ xuống dưới chân thập tự giá. Ở đó, bạn sẽ không tìm thấy sự ghét bỏ, mà chỉ tìm thấy tình yêu đủ rộng để bao phủ mọi tội lỗi và đủ mạnh để xóa tan mọi nghi ngờ. Hãy sống và bước đi trong sự xác tín đó.
"Chúa đã phán: Ta sẽ chẳng lìa ngươi, chẳng bỏ ngươi đâu." (Hê-bơ-rơ 13:5b)