Vì sao sự thật về thân thể phục sinh của Chúa Giê-xu là vô cùng quan trọng?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,974 từ
Chia sẻ:

Vì Sao Sự Thật Về Thân Thể Phục Sinh Của Chúa Giê-xu Là Vô Cùng Quan Trọng?

Trong lòng đức tin Cơ Đốc, không một giáo lý nào vừa là nền tảng, vừa là điểm then chốt để phân biệt như sự phục sinh thể xác của Chúa Giê-xu Christ. Đây không phải là một ẩn dụ về tinh thần bất diệt, cũng không phải là quan niệm về một linh hồn bay lên thiên đàng. Sứ đồ Phao-lô tuyên bố dứt khoát: “Nếu Đấng Christ chẳng từ kẻ chết sống lại, thì sự giảng dạy của chúng tôi là trống không, và đức tin anh em cũng trống không... và anh em hãy còn ở trong tội lỗi mình” (1 Cô-rinh-tô 15:14, 17). Bài viết này sẽ đi sâu vào phân tích thần học và thực tiễn để giải thích vì sao sự thật về thân thể phục sinh – một thân thể thật, có thể sờ mó, nhưng đồng thời mang tính vinh hiển và siêu nhiên – lại là cốt lõi không thể thương lượng của Tin Lành.

I. BẢN CHẤT CỦA THÂN THỂ PHỤC SINH: SỰ LIÊN TỤC VÀ BIẾN ĐỔI

Kinh Thánh mô tả tỉ mỉ những lần hiện ra của Chúa Giê-xu sau khi sống lại, cho chúng ta một cái nhìn rõ ràng về bản chất thân thể Ngài. Trong Lu-ca 24:36-43, khi các môn đồ đang nhóm lại, “Chính Đức Chúa Jêsus hiện đến, đứng chính giữa môn đồ mà phán rằng: Bình an cho các ngươi!”. Các môn đồ kinh hãi, tưởng thấy thần. Nhưng Chúa Giê-xu đã phá tan mọi nghi ngờ bằng cách mời họ kiểm chứng:

“Hãy xem tay và chân ta: thật chính ta. Hãy rờ đến ta, và hãy xem; thần thì không có thịt và xương, mà các ngươi thấy ta có.” (Lu-ca 24:39)

Ngài còn “giơ tay và chân ra cho xem”“đoạn, trước mặt môn đồ, Ngài lấy một miếng cá nướng mà ăn” (c. 42-43). Điều này chứng minh thân thể phục sinh của Ngài có tính vật chất (σάρξ καὶ ὀστέα – thịt và xương), có sự liên tục với thân thể bị đóng đinh (vẫn mang các dấu đinh). Từ ngữ Hy Lạp “σῶμα” (sōma) được dùng xuyên suốt Tân Ước để chỉ thân thể, và thân thể phục sinh của Chúa chính là sōma ấy – không phải một ảo ảnh (phantasma) hay linh hồn (pneuma theo nghĩa không có thân xác).

Tuy nhiên, thân thể ấy cũng mang những đặc tính siêu nhiên và vinh hiển. Ngài có thể vào phòng kín cửa (Giăng 20:19, 26 – mặc dù không nói Ngài “xuyên qua” tường, nhưng hiển nhiên Ngài vượt trên các giới hạn không gian vật lý). Hai môn đồ trên đường Em-ma-út cũng không nhận ra Ngài cho đến một cử chỉ đặc biệt (Lu-ca 24:16, 30-31). Sự biến đổi này phản ánh bản chất của thân thể phục sinh mà các tín hữu sẽ nhận lãnh: “nó được gieo ra trong sự hèn mạt, được sống lại trong sự vinh hiển” (1 Cô-rinh-tô 15:43).

II. Ý NGHĨA THẦN HỌC TRỌNG ĐẠI CỦA THÂN THỂ PHỤC SINH

1. Sự Xác Nhận Của Đức Chúa Trời Đối Với Công Tác Cứu Chuộc

Sự phục sinh không chỉ là một phép lạ vĩ đại, mà là sự xác nhận của Đức Chúa Trời Cha rằng sự chết đền tội của Con Ngài đã được chấp nhận trọn vẹn. Sứ đồ Phao-lô gọi Chúa Giê-xu là “Đấng đã bị nộp vì tội lỗi chúng ta, và sống lại vì sự xưng công bình chúng ta” (Rô-ma 4:25). Từ Hy Lạp “δικαίωσις” (dikaiōsis) nghĩa là “sự xưng công bình”. Thân thể phục sinh là bằng chứng không thể chối cãi rơn Đức Chúa Trời đã tuyên bố Ngài vô tội và công nhận giá trị của sinh tế Ngài. Nếu Ngài chỉ sống lại trong “tâm linh” hay “ký ức” của môn đồ, thì chẳng có gì bảo đảm rằng tội lỗi đã thật sự bị đánh bại và sự chết đã bị chế ngự.

2. Sự Chiến Thắng Trọn Vẹn Trên Tội Lỗi và Sự Chết

Sự chết là hậu quả của tội lỗi (Rô-ma 6:23). Sự phục sinh thể xác tuyên bố rằng quyền lực này đã bị bẻ gãy. Trong 1 Cô-rinh-tô 15, Phao-lô gọi Chúa Giê-xu phục sinh là “trái đầu mùa của những kẻ ngủ” (c.20). Từ Hy Lạp “ἀπαρχὴ” (aparchē – trái đầu mùa) mang ý nghĩa nông nghiệp: phần thu hoạch đầu tiên bảo đảm cho một mùa gặt trọn vẹn. Thân thể phục sinh của Chúa Giê-xu chính là lời hứa và bằng chứng bảo đảm rằng những ai thuộc về Ngài cũng sẽ được sống lại với một thân thể vinh hiển như vậy. Nếu Đấng Christ không sống lại bằng thân thể, thì chúng ta cũng không có hy vọng gì cho thân thể mình, và sự cứu rỗi chỉ giới hạn ở phần linh hồn – điều này trái ngược hoàn toàn với giáo lý Kinh Thánh về sự cứu chuộc toàn diện con người (linh, hồn, xác).

3. Lời Phán Xét Cuối Cùng Đối Với Thuyết Ngộ Đạo và Các Tà Giáo

Ngay từ thế kỷ thứ nhất, thuyết Ngộ đạo (Gnosticism) đã rình rập Hội Thánh, dạy rằng vật chất là xấu xa, và chỉ có phần thuộc linh là tốt. Họ phủ nhận rằng Con Đức Chúa Trời thật sự mang lấy xác thịt, chịu chết và sống lại bằng thân thể. Sứ đồ Giăng đã chiến đấu chống lại giáo lý sai lầm này khi nhấn mạnh: “Bởi điều nầy, hãy nhận biết Thánh Linh của Đức Chúa Trời: phàm thần nào xưng Đức Chúa Jêsus Christ lấy xác thịt mà ra đời, thần đó là bởi Đức Chúa Trời” (1 Giăng 4:2). Việc Chúa phục sinh với một thân thể có “thịt và xương” là đòn chí tử vào tà thuyết cho rằng sự cứu rỗi là thoát khỏi thể xác. Kinh Thánh dạy rằng Đức Chúa Trời sẽ cứu chuộc thân thể chúng ta (Rô-ma 8:23), chứ không tiêu diệt nó.

III. MỐI LIÊN HỆ VỚI SỰ SỐNG LẠI CỦA TÍN HỮU: HY VỌNG CHO TƯƠNG LAI

Trọng tâm của 1 Cô-rinh-tô 15 là lập luận về mối liên hệ bất khả phân giữa sự phục sinh của Đấng Christ và sự phục sinh của chúng ta. Phao-lô dùng từ “σῶμα πνευματικὸν” (sōma pneumatikon – thân thể thuộc linh) để chỉ thân thể phục sinh (c.44). Cần hiểu rõ: “thuộc linh” (pneumatikos) không có nghĩa là “phi vật chất”, mà là “được Thánh Linh ban sự sống và điều khiển”, tương phản với “sōma psychikon” (thân thể thuộc về linh hồn tự nhiên). Thân thể phục sinh của chúng ta sẽ giống như thân thể vinh hiển của Chúa: “Chúng ta mang ảnh tượng của người thuộc về đất, thì cũng sẽ mang ảnh tượng của Đấng thuộc về trời” (1 Cô-rinh-tô 15:49).

Điều này đem lại một hy vọng vô cùng cụ thể: cái thân thể hay đau yếu, bệnh tật, và cuối cùng phải chết này, sẽ được Chúa biến hóa nên giống như thân thể vinh hiển của Ngài (Phi-líp 3:20-21). Sự phục sinh thể xác là sự hoàn tất của sự cứu rỗi, là sự giải phóng cuối cùng khỏi mọi hậu quả của tội lỗi trong cả phần thể xác.

IV. ỨNG DỤNG THỰC TIỄN CHO ĐỜI SỐNG CƠ ĐỐC NHÂN HÔM NAY

Chân lý này không chỉ dành cho tương lai, mà biến đổi cách chúng ta sống hôm nay:

1. Hy Vọng Vững Vàng Trong Sự Đau Đớn và Bệnh Tật: Khi đối diện với những cơn đau thể xác hay sự suy yếu của tuổi già, Cơ Đốc nhân có một lời hứa chắc chắn: Đây không phải là định mệnh cuối cùng của chúng ta. Thân thể hiện tại chỉ là “cái lều tạm”, và Chúa sẽ ban cho chúng ta một “nhà đời đời” không bị hư nát (2 Cô-rinh-tô 5:1-5). Điều này cho chúng ta sự kiên nhẫn và can đảm.

2. Quan Điểm Thánh Về Thân Thể: Vì Đức Chúa Trời đã tạo dựng thể xác và sẽ cứu chuộc nó, chúng ta không nên khinh dể hay lạm dụng nó. Thân thể là đền thờ của Đức Thánh Linh (1 Cô-rinh-tô 6:19-20). Sự kính trọng thân thể thể hiện qua lối sống lành mạnh, thanh sạch và dùng nó để tôn vinh Đức Chúa Trời.

3. Can Đảm Trong Sự Chứng Đạo và Chịu Khổ: Các sứ đồ đầu tiên đã rao giảng về “Đức Chúa Jêsus và sự sống lại” (Công Vụ 4:2, 33) như một sự kiện lịch sử có thể kiểm chứng. Niềm tin vào thân thể phục sinh cụ thể của Chúa cho chúng ta sự xác tín để chia sẻ Tin Lành trong một thế giới hoài nghi, vì chúng ta không rao giảng một triết lý mơ hồ, mà là một biến cố lịch sử có nhân chứng.

4. An Ủi Trong Sự Tang Chế: Khi tiễn đưa người thân yêu trong Chúa, chúng ta không nói “linh hồn họ bất tử” như một sự an ủi chung chung. Chúng ta có một hy vọng cụ thể hơn: “Chính mình Đức Chúa Trời sẽ ở cùng họ. Ngài sẽ lau hết nước mắt nơi mắt chúng... Những sự đầu tiên đã qua rồi” (Khải Huyền 21:3-4). Sự phục sinh thể xác là sự tái tạo trọn vẹn cả thiên nhiên và nhân loại.

KẾT LUẬN

Sự thật về thân thể phục sinh của Chúa Giê-xu Christ là trụ cột không thể thiếu của đức tin Cơ Đốc. Nó xác nhận sự thành công của công tác cứu chuộc, đảm bảo chiến thắng cuối cùng trên tội lỗi và sự chết, phán xét mọi tà giáo khinh thường vật chất, và ban cho chúng ta một hy vọng cụ thể, hữu hình cho tương lai. Đấng Christ phục sinh với các dấu đinh trên tay và chân là lời đáp cuối cùng của Đức Chúa Trời cho vấn đề tội lỗi và sự chết. Vì thế, chúng ta không chỉ tôn thờ một Giê-xu lịch sử hay một Đấng Christ thuộc linh, mà là Chúa Giê-xu Christ, Đấng đã chịu đóng đinh, đã chết, đã được chôn, đã sống lại vào ngày thứ ba bằng thân thể vinh hiển, và hiện đang ngự bên hữu Đức Chúa Trời để cầu thay cho chúng ta. Đây là Tin Lành trọn vẹn – tin lành cho toàn bộ con người chúng ta.

“Ngợi khen Đức Chúa Trời, là Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, Ngài theo lòng thương xót cả thể khiến chúng ta lại sanh, đặng chúng ta nhờ sự sống lại của Đức Chúa Jêsus Christ mà có sự trông cậy sống” (1 Phi-e-rơ 1:3).




Quay Lại Bài Viết