Chúa Giê-su Christ có gì đặc biệt?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,230 từ
Chia sẻ:

Chúa Giê-su Christ có gì đặc biệt?

Trong dòng chảy lịch sử nhân loại và trong vô số các nhân vật tôn giáo, triết học, không có danh xưng nào vang vọng và biến đổi cuộc đời sâu sắc như danh xưng **Giê-su Christ**. Câu hỏi “Chúa Giê-su Christ có gì đặc biệt?” không chỉ là một cuộc khảo sát lịch sử hay thần học thuần túy, mà là câu hỏi then chốt quyết định niềm tin, hy vọng và định mệnh đời đời của mỗi người. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Kinh Thánh, khám phá những khía cạnh độc nhất vô nhị làm nên sự đặc biệt tuyệt đối của Ngài, không chỉ như một bậc thầy vĩ đại hay nhà cách mạng tâm linh, mà là **Chúa Cứu Thế, Con Đức Chúa Trời hằng sống**.

I. Sự Đặc Biệt Trong Thân Vị: Con Đức Chúa Trời Và Con Người

Điểm đặc biệt căn bản nhất của Chúa Giê-su nằm ở thân vị kép của Ngài – Ngài vừa là **Đức Chúa Trời trọn vẹn** (Thần tính), vừa là **con người trọn vẹn** (Nhân tính). Đây là một mầu nhiệm vượt quá trí hiểu loài người, nhưng được Kinh Thánh mặc khải rõ ràng.

1. Thần Tính Trọn Vẹn (Chúa): Kinh Thánh tuyên bố Chúa Giê-su không phải là một tạo vật, mà chính là Đấng Tạo Hóa. “Ban đầu có Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời... Muôn vật bởi Ngài làm nên, chẳng vật chi đã làm nên mà không bởi Ngài.” (Giăng 1:1, 3). Danh xưng “Ngôi Lời” (Hy Lạp: Logos) chỉ về Chúa Giê-su, khẳng định bản thể thần thượng và vai trò trong công cuộc sáng tạo của Ngài.

Sứ đồ Phao-lô xác nhận: “Vì chưng trong Ngài muôn vật đã được dựng nên... cả muôn vật đều là bởi Ngài và vì Ngài mà được dựng nên.” (Cô-lô-se 1:16). Chính Chúa Giê-su tuyên bố: “Ta với Cha là một.” (Giăng 10:30) và nhận sự thờ phượng (Ma-thi-ơ 14:33), điều chỉ dành riêng cho Đức Chúa Trời. Danh xưng “Ta Là” (Hy Lạp: Egō Eimi) mà Ngài dùng trong Giăng 8:58 trực tiếp nhắc đến danh Đức Giê-hô-va (Xuất Ê-díp-tô Ký 3:14), khiến người Do Thái thời đó hiểu rõ Ngài đang tuyên bố mình là Đức Chúa Trời.

2. Nhân Tính Trọn Vẹn (Giê-su): Đồng thời, Ngài hoàn toàn là con người, được sinh bởi nữ đồng trinh Ma-ri (Lu-ca 1:35). Ngài lớn lên, biết đói, khát, mệt mỏi, đau buồn và chịu cám dỗ như chúng ta, nhưng không hề phạm tội (Hê-bơ-rơ 4:15). Tiếng Hy Lạp dùng từ anthrōpos để chỉ con người, và Chúa Giê-su hoàn toàn mang lấy bản chất ấy. Sự trọn vẹn trong nhân tính của Ngài là điều kiện tiên quyết để Ngài có thể trở thành **Chiên Con không tì vết** chết thế cho tội lỗi của nhân loại (1 Phi-e-rơ 1:19).

Chính sự kết hợp độc nhất này – một Ngôi vị với hai bản tính – làm cho Chúa Giê-su trở nên Đấng Trung Bảo duy nhất giữa Đức Chúa Trời và loài người (1 Ti-mô-thê 2:5). Không một lãnh tụ tôn giáo nào dám hoặc có thể tuyên bố điều tương tự.

II. Sự Đặc Biệt Trong Công Tác Cứu Chuộc: Sự Chết Đền Tội Và Sự Sống Lại

Chúa Giê-su không chỉ đến để dạy dỗ một con đường đạo đức mới. Ngài đến để **hoàn thành một công tác cứu chuộc** mà không một ai khác có thể làm được.

1. Sự Chết Đền Tội Thay: Mọi tôn giáo đều nỗ lực tìm cách để con người vươn lên tới Đức Chúa Trời (nhân đạt đạo). Nhưng Cơ Đốc giáo là Đức Chúa Trời giáng xuống để cứu con người (đạo nhập thế). “Vả, ý muốn của Cha ta, ấy là hễ ai thấy Con và tin Con, thì được sự sống đời đời; còn ta, ta sẽ làm cho kẻ ấy sống lại nơi ngày sau rốt.” (Giăng 6:40).

Cái chết của Chúa Giê-su trên thập tự giá không phải là cái chết của một người tử đạo, mà là sự hy sinh chuộc tội có giá trị đời đời. Tiếng Hy Lạp dùng từ hilastērion (Rô-ma 3:25) nghĩa là “của lễ chuộc tội”, hay lytron (Mác 10:45) nghĩa là “giá chuộc”. Ngài tuyên bố: “Con người đã đến... phó sự sống mình làm giá chuộc cho nhiều người.” (Mác 10:45). Thập tự giá là nơi sự thánh khiết của Đức Chúa Trời và tình yêu thương của Ngài gặp nhau: thánh khiết đòi hỏi tội lỗi phải bị trừng phạt, còn tình yêu thương đã cung ứng chính Con Một làm của lễ chuộc tội.

2. Sự Sống Lại Vinh Hiển: Điều đặc biệt tiếp theo khẳng định quyền năng và thần tính của Ngài: **Ngài đã sống lại từ cõi chết**. Sứ đồ Phao-lô nhấn mạnh: “Nếu Đấng Christ chẳng từ kẻ chết sống lại, thì đức tin anh em cũng vô ích, anh em còn ở trong tội lỗi mình.” (1 Cô-rinh-tô 15:17). Sự sống lại (Hy Lạp: anastasis) của Chúa Giê-su là bằng chứng tối hậu về chiến thắng của Ngài trên tội lỗi, sự chết và Sa-tan. Nó xác nhận rằng sự đền tội của Ngài đã được Đức Chúa Trời chấp nhận trọn vẹn. Không một người sáng lập tôn giáo nào có mộ phần trống rỗng. Chỉ có Chúa Giê-su đã chiến thắng sự chết.

III. Sự Đặc Biệt Trong Lời Tuyên Bố Và Quyền Năng

Lời tuyên bố của Chúa Giê-su về chính mình là hoàn toàn độc nhất và đầy thẩm quyền.

  • Ngài tuyên bố có quyền tha tội: Khi chữa lành người bại, Ngài phán: “Hỡi con ta, tội lỗi ngươi đã được tha.” (Mác 2:5). Các thầy thông giáo nhận ra ngay rằng chỉ một mình Đức Chúa Trời mới có quyền này.
  • Ngài tuyên bố là con đường duy nhất đến với Đức Chúa Trời: “Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha.” (Giăng 14:6). Đây là một tuyên bố mang tính loại trừ tuyệt đối, xác lập Ngài là **Đấng Trung Gian** duy nhất.
  • Ngài tuyên bố sẽ phán xét cả thế gian: “Cha... đã ban cho Con quyền phán xét, vì là Con người.” (Giăng 5:27). Vị quan xét tối cao của nhân loại không phải là một nguyên tắc trừu tượng, mà chính là Giê-su Christ.

Những lời tuyên bố này, nếu không phải là sự thật, thì chứng tỏ Ngài là kẻ nói dối hoặc kẻ điên. Nhưng quyền năng Ngài bày tỏ qua các phép lạ, đặc biệt là phép lạ cứu người, chữa bệnh và kiểm soát thiên nhiên, đã xác chứng cho lời tuyên bố của Ngài (Giăng 10:37-38).

IV. Sự Đặc Biệt Trong Ứng Nghiệm Cá Nhân Và Sự Biến Đổi

Sự đặc biệt của Chúa Giê-su không chỉ là một học thuyết, mà là một thực tại sống động có thể ứng nghiệm. Danh Ngài (Giê-su – Hê-bơ-rơ: Yeshua, nghĩa là “Giê-hô-va cứu rỗi”) bày tỏ chính mục đích của Ngài: “Ngài sẽ cứu dân mình ra khỏi tội.” (Ma-thi-ơ 1:21).

1. Ngài Ban Sự Sống Đời Đời: “Ta đã đến, hầu cho chiên được sự sống, và được sự sống dư dật.” (Giăng 10:10). Sự sống đời đời (Hy Lạp: zōē aiōnios) không chỉ là sự tồn tại vô tận, mà là một phẩm chất sống mới, một mối tương giao sống động với Đức Chúa Trời ngay từ bây giờ.

2. Ngài Ban Sự Bình An Thật: Trong một thế giới đầy lo âu, Chúa Giê-su hứa: “Ta để sự bình an lại cho các ngươi; ta ban sự bình an ta cho các ngươi; ta cho các ngươi sự bình-an chẳng phải như thế-gian cho.” (Giăng 14:27). Sự bình an (Hy Lạp: eirēnē) này là sự hòa thuận với Đức Chúa Trời và sự bình an trong tâm hồn bất chấp hoàn cảnh.

3. Ngài Là Đấng Phục Hồi và Biến Đổi: Lịch sử Hội Thánh và cuộc đời của hàng tỷ Cơ Đốc nhân là minh chứng hùng hồn cho quyền năng biến đổi của Chúa Giê-su. Từ Sứ đồ Phao-lô đến Augustinô, từ John Newton đến vô số người bình thường, Ngài đã biến đổi kẻ thù thành bạn hữu, người tội lỗi thành thánh đồ, cuộc đời vô nghĩa thành cuộc đời có mục đích.

Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Việc nhận biết sự đặc biệt của Chúa Giê-su không phải là một bài tập trí thức, mà phải dẫn đến sự thay đổi trong đời sống hằng ngày.

1. Đặt Niềm Tin và Sự Thờ Phượng Đúng Chỗ: Hiểu rằng Chúa Giê-su là Đức Chúa Trời, chúng ta phải dành cho Ngài vị trí tối cao trong đời sống. Sự thờ phượng, vâng lời và tình yêu của chúng ta phải hướng trọn về Ngài. Mọi sự khác – công việc, gia đình, sở thích – đều phải ở vị trí thứ yếu sau Ngài (Ma-thi-ơ 10:37-39).

2. Sống Trong Tự Do Và Sự Chắc Chắn Của Sự Cứu Rỗi: Vì sự cứu rỗi hoàn toàn dựa trên công lao trọn vẹn của Chúa Giê-su, chúng ta có thể sống trong sự tự do khỏi ách nô lệ của tội lỗi và sự chắc chắn về ơn phước đời đời. “Vì nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời.” (Ê-phê-sô 2:8). Điều này loại bỏ sự tự hào và sự bất an trong đời sống thuộc linh.

3. Truyền Giảng Một Đấng Christ Trọn Vẹn: Khi chia sẻ Phúc Âm, chúng ta không chỉ giới thiệu Chúa Giê-su như một bậc thầy đạo đức, mà phải công bố Ngài là Chúa và là Cứu Chúa đã chết, sống lại và đang trị vì. Sứ điệp của chúng ta phải xoay quanh thân vị và công tác độc nhất của Ngài.

4. Tìm Kiếm Sự Đầy Đủ Trong Ngài Trong Mọi Hoàn Cảnh: Dù đối diện với thử thách, đau buồn hay thiếu thốn, chúng ta có thể tìm thấy sự đầy đủ trong Chúa Giê-su. Sứ đồ Phao-lô tuyên bố: “Tôi làm được mọi sự nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi.” (Phi-líp 4:13). Ngài là nguồn sức lực, khôn ngoan và an ủi không bao giờ cạn.

Kết Luận

Vậy, **Chúa Giê-su Christ có gì đặc biệt?** Ngài đặc biệt vì Ngài là **Đức Chúa Trời trong xác thịt**, là **Chiên Con không tì vết** gánh tội lỗi thế gian, là **Đấng Sống Lại** chiến thắng tử thần, là **Đấng Trung Gian duy nhất** giữa Trời và người, và là **Chúa đang trị vì** sẽ trở lại để phán xét và hoàn tất mọi sự. Sự đặc biệt của Ngài không phải là một trong nhiều sự lựa chọn, mà là nền tảng duy nhất cho niềm tin và hy vọng của nhân loại.

Lời mời gọi của Ngài vẫn còn vang vọng cho mỗi chúng ta hôm nay: “Hãy đến cùng ta... và ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ.” (Ma-thi-ơ 11:28). Việc nhận biết, tin cậy và tôn thờ Ngài không chỉ là hành động của lý trí, mà là quyết định quan trọng nhất của một đời người, mở ra cánh cửa vào sự sống đời đời và một mối tương giao biến đổi với Đấng Tạo Hóa. Chúa Giê-su Christ thật sự đặc biệt – Ngài là Đấng duy nhất xứng đáng với tất cả.

Quay Lại Bài Viết