Kêu Cầu Chúa Có Ý Nghĩa Gì?
Trong hành trình đức tin, “kêu cầu Chúa” là một cụm từ quen thuộc mà mọi Cơ Đốc nhân đều thực hành. Tuy nhiên, đằng sau hành động tưởng chừng đơn giản ấy là cả một chiều sâu thần học và mối quan hệ sống động giữa con người với Đấng Tạo Hóa. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá ý nghĩa Kinh Thánh của việc kêu cầu Chúa, qua đó giúp chúng ta hiểu rõ hơn về đặc quyền và quyền năng trong sự cầu nguyện.
Trong tiếng Hê-bơ-rơ (Cựu Ước), từ chính được dùng cho “kêu cầu” là **קָרָא (qara)**. Từ này mang nghĩa rộng: kêu lên, gọi tên, mời gọi, công bố. Khi được dùng với Chúa là tân ngữ, nó diễn tả hành động hướng về Ngài với sự kêu xin, cầu khẩn (Thi Thiên 18:6, 120:1). Một từ mạnh mẽ hơn là **זָעַק (zaaq)**, nghĩa là kêu la, cầu cứu trong cơn nguy cấp, thống khổ (Xuất Ê-díp-tô Ký 2:23).
Trong tiếng Hy Lạp (Tân Ước), từ then chốt là **ἐπικαλέομαι (epikaleomai)**, có nghĩa đen là “gọi đến”, “kêu cầu danh” (Công Vụ 2:21, Rô-ma 10:13). Từ này hàm ý sự xưng nhận, tuyên bố sự thuộc về và kêu xin sự can thiệp của Đấng mà mình gọi đến. Ngoài ra, các từ như **δέομαι (deomai)** (cầu xin, nài xin - Luca 10:2) và **αἰτέω (aiteō)** (xin, thỉnh cầu - Ma-thi-ơ 7:7) cũng được sử dụng trong ngữ cảnh cầu nguyện.
Cốt lõi của việc kêu cầu, vì thế, không đơn thuần là phát ra lời nói về hướng trời. Đó là hành động có ý thức, tập trung hướng toàn bộ con người (tâm thần, cảm xúc, ý chí) về Đức Chúa Trời, với thái độ công nhận Ngài là Đấng quyền năng, nhân từ và là nguồn cứu giúp duy nhất.
1. Kêu Cầu Là Hành Động Của Đức Tin và Sự Thừa Nhận: Kêu cầu Chúa là bằng chứng của đức tin. Sứ đồ Phao-lô tuyên bố: “Vì ai kêu cầu danh Chúa thì sẽ được cứu” (Rô-ma 10:13). Câu này trích từ Cựu Ước (Giô-ên 2:32) và được Phi-e-rơ nhắc lại trong ngày Lễ Ngũ Tuần (Công Vụ 2:21). “Kêu cầu danh Chúa” không phải là một câu thần chú, mà là sự xưng nhận bằng lời nói và lòng tin rằng Chúa Giê-xu là Chúa và Cứu Chúa (Rô-ma 10:9-10). Đó là sự thừa nhận chúng ta cần Ngài, chúng ta không tự cứu được mình, và chúng ta tin cậy nơi sự cứu rỗi duy nhất trong Ngài.
2. Kêu Cầu Là Biểu Hiện Của Mối Quan Hệ Giao Ước: Trong Kinh Thánh, Đức Chúa Trời thường xưng là “Chúa, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, của Y-sác, và của Gia-cốp”. Khi dân Y-sơ-ra-ên kêu cầu Ngài, họ kêu cầu Đức Chúa Trời của giao ước, Đấng đã hứa với tổ phụ họ. Tương tự, khi chúng ta kêu cầu Chúa Giê-xu, chúng ta đang đứng trong giao ước mới bằng huyết Ngài (Ma-thi-ơ 26:28). Hành động kêu cầu nhắc nhở cả chúng ta lẫn (theo cách của loài người) Đức Chúa Trời về mối quan hệ giao ước yêu thương và trung tín mà Ngài đã lập. Thi Thiên 50:15 chép: “Hãy kêu cầu ta trong ngày gian truân; Ta sẽ giải cứu ngươi, và ngươi sẽ ngợi khen ta.”
3. Kêu Cầu Là Hành Động Đầu Phục Và Phó Thác: Kêu cầu là ngưng dựa trên sức riêng và quay sang nương dựa vào quyền năng thiêng liêng. Vua Đa-vít thể hiện điều này rõ ràng: “Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy nghe sự công bình tôi, hãy để ý đến tiếng kêu cầu của tôi... Tôi đã định rằng miệng tôi sẽ không phạm tội” (Thi Thiên 17:1, 3). Lời cầu nguyện của ông bắt nguồn từ sự phó thác đường lối mình cho sự xét đoán công bình của Đức Chúa Trời. Khi gặp hoạn nạn, thay vì than trách hoặc tìm giải pháp trần tục trước, thái độ của người tin Chúa là hướng lòng lên Chúa. “Hãy trao mọi điều lo lắng mình cho Ngài, vì Ngài hay săn sóc anh em” (1 Phi-e-rơ 5:7).
A. Kêu Cầu Trong Cơn Nguy Cấp và Khốn Khó: Đây là bối cảnh phổ biến nhất. Dân Y-sơ-ra-ên kêu cầu vì sự áp bức tại Ai Cập (Xuất Ê-díp-tô Ký 2:23). Giô-na kêu cầu từ trong bụng cá (Giô-na 2:1). Đây là tiếng kêu tự phát từ sự tuyệt vọng của con người, và Kinh Thánh nhiều lần chứng thực rằng Chúa lắng nghe: “Người công bình bị hoạn nạn, Đức Giê-hô-va bèn giải cứu người” (Thi Thiên 34:17).
B. Kêu Cầu Để Tìm Kiếm Sự Hướng Dẫn và Tri Thức: Vua Sa-lô-môn không cầu xin giàu có hay mạng sống kẻ thù, mà cầu xin sự khôn ngoan để cai trị dân sự (1 Các Vua 3:9). Đức Chúa Trời đẹp lòng vì lời cầu xin đó. Kêu cầu Chúa để xin sự khôn ngoan, sự chỉ dẫn trong các quyết định là biểu hiện của lòng kính sợ Chúa và mong muốn làm theo ý Ngài (Gia-cơ 1:5).
C. Kêu Cầu Trong Sự Thờ Phượng và Tạ Ơn: Kêu cầu không chỉ là xin. Thi Thiên đầy dẫy những lời kêu cầu Chúa trong sự ngợi khen: “Hỡi Đức Giê-hô-va, là sức mạnh tôi, tôi yêu mến Ngài” (Thi Thiên 18:1). Đây là việc “gọi đến” danh Ngài để tôn cao, chiêm ngưỡng và bày tỏ lòng biết ơn. Sự cầu nguyện của Hội thánh đầu tiên sau khi Phi-e-rơ và Giăng được thả cũng là một bài ca tụng và kêu cầu Chúa ban sự mạnh dạn (Công Vụ 4:24-30).
D. Kêu Cầu Cho Sự Tha Thứ và Thanh Tẩy: Tiếng kêu cầu ăn năn là âm thanh êm dịu trước mặt Đức Chúa Trời. Vua Đa-vít sau khi phạm tội đã kêu lên: “Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy thương xót tôi theo lòng nhân từ của Chúa... Hãy rửa tôi sạch hết trọn gian ác tôi” (Thi Thiên 51:1-2). Sự kêu cầu này thừa nhận tội lỗi, công nhận sự thánh khiết của Chúa và hoàn toàn nương cậy vào lòng thương xót của Ngài.
Chúa Giê-xu Christ, là Con Đức Chúa Trời, đã để lại cho chúng ta tấm gương trọn vẹn về đời sống kêu cầu Cha. Sự kêu cầu của Ngài luôn xuất phát từ mối tương giao mật thiết và sự vâng phục trọn vẹn.
- Ngài thường xuyên lui vào nơi thanh vắng để cầu nguyện (Mác 1:35), dạy chúng ta về sự cần thiết của việc tìm kiếm Chúa trong sự riêng tư.
- Trước những quyết định hệ trọng như chọn mười hai sứ đồ, Ngài cầu nguyện thâu đêm (Lu-ca 6:12-13).
- Trong cơn hấp hối tại Ghết-sê-ma-nê, lời kêu cầu của Ngài: “Cha ơi! nếu Cha muốn, xin cất chén nầy khỏi tôi! Dầu vậy, xin ý Cha được nên, chớ không theo ý tôi” (Lu-ca 22:42), là đỉnh cao của sự phó thác và vâng phục.
- Trên thập tự giá, Ngài kêu cầu cả sự tha thứ cho kẻ thù (“Xin Cha tha cho họ”) lẫn sự phó thác linh hồn (“Hỡi Cha, tôi giao linh hồn tôi trong tay Cha”) (Lu-ca 23:34, 46).
Qua đó, Chúa Giê-xu dạy chúng ta rằng kêu cầu không nhằm ép Chúa làm theo ý mình, mà là để ý mình được hiệp một với ý Cha trên trời.
1. Hãy Kêu Cầu Cách Thành Thật và Khiêm Nhường: Đừng dùng những lời sáo rỗng. Hãy đến với Chúa bằng chính con người thật của bạn – với những nỗi sợ, sự yếu đuối, và cả tội lỗi. Ngài biết rõ bạn, và Ngài muốn lòng chân thật (Thi Thiên 51:6). Sự khiêm nhường thừa nhận “Con cần Chúa” là chìa khóa.
2. Kêu Cầu Trong Mọi Hoàn Cảnh: Phao-lô khuyên: “Trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời” (Phi-líp 4:6). Đừng chỉ kêu cầu lúc khốn cùng. Hãy kêu cầu Chúa trong lúc bình an, trong công việc, trong các mối quan hệ, trong những quyết định nhỏ. Biến đời sống thành một sự kêu cầu liên tục, giao thông với Chúa mọi lúc.
3. Kết Hợp Kêu Cầu Với Lắng Nghe và Vâng Theo: Kêu cầu không phải là độc thoại. Sau khi nói, hãy im lặng để lắng nghe tiếng Chúa phán qua lương tâm được Kinh Thánh soi dẫn, qua hoàn cảnh, và qua sự bình an trong lòng. Quan trọng hơn, hãy sẵn sàng vâng theo sự chỉ dẫn bạn nhận được. Đức tin không có việc làm là đức tin chết (Gia-cơ 2:17).
4. Kêu Cầu Nhân Danh Chúa Giê-xu: Đây là đặc quyền lớn nhất của Cơ Đốc nhân. Chúa Giê-xu phán: “Các ngươi nhân danh ta mà cầu xin điều chi mặc dầu, ta sẽ làm cho, để Cha được sáng danh nơi Con” (Giăng 14:13). Kêu cầu nhân danh Chúa Giê-xu có nghĩa là cầu nguyện phù hợp với bản tính, ý chỉ và vinh quang của Ngài, chứ không phải là câu “bùa chú” cuối lời cầu nguyện.
5. Kiên Trì và Nhẫn Nại Trong Sự Kêu Cầu: Chúa Giê-xu dạy chúng ta phải “cầu nguyện luôn, chớ hề mỏi mệt” (Lu-ca 18:1). Sự kiên trì không phải để thuyết phục một Đức Chúa Trời miễn cưỡng, nhưng để rèn luyện đức tin, thanh luyện lòng mong ước của chúng ta, và chuẩn bị chúng ta đón nhận câu trả lời tốt nhất của Ngài vào thời điểm hoàn hảo nhất.
Kêu cầu Chúa, xét cho cùng, là hơi thở của linh hồn được tái sinh. Đó không phải là nghi thức tôn giáo, mà là hành động sống còn của mối quan hệ cha-con giữa chúng ta với Đức Chúa Trời. Nó hàm chứa đức tin, sự thừa nhận, lòng phó thác, sự thờ phượng và cả sự vâng phục. Từ tiếng kêu cứu khẩn thiết trong đêm tối đến lời tạ ơn trong ánh sáng bình minh, mọi sự kêu cầu chân thành hướng về Chúa Giê-xu Christ đều được Ngài lắng nghe, bởi vì chúng ta đang tiếp cận ngôi ân điển nhờ huyết Ngài đã đổ ra.
Hôm nay, bạn có đang kêu cầu Chúa cách đều đặn và chân thành không? Hãy bắt đầu và tiếp tục trò chuyện với Ngài. Hãy tin cậy lời hứa quý báu: “Hãy kêu cầu ta, ta sẽ trả lời cho; ta sẽ tỏ cho ngươi những việc lớn và khó, là những việc ngươi chưa từng biết” (Giê-rê-mi 33:3). Trong sự kêu cầu, chúng ta tìm thấy sức mạnh, sự bình an, sự hướng dẫn và trên hết, chúng ta tìm thấy chính Chúa.