Đức Chúa Trời là Đấng Thánh và Sự Thánh Khiết của Ngài
Trong tất cả các thuộc tính của Đức Chúa Trời, có lẽ không thuộc tính nào vừa mầu nhiệm, vừa đáng sợ, vừa là nền tảng cho mọi mặc khải khác của Ngài như thuộc tính Thánh Khiết. Đây không phải chỉ là một phẩm chất trong số nhiều phẩm chất; đây là bản chất cốt lõi của Đấng Tạo Hóa. Khi chúng ta tuyên xưng "Thánh, Thánh, Thánh" cùng với các thiên sứ, chúng ta đang chạm đến trọng tâm của thực tại thiên thượng. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá ý nghĩa thần học phong phú về Đức Chúa Trời là Đấng Thánh và những hệ quả sâu sắc của sự thánh khiết ấy đối với đời sống đức tin của Cơ Đốc nhân.
I. Định Nghĩa Căn Bản: "Thánh" trong Ngôn Ngữ Kinh Thánh
Để hiểu sự thánh khiết của Đức Chúa Trời, trước hết phải trở về với ngôn ngữ gốc của Kinh Thánh.
Trong tiếng Hê-bơ-rơ (Cựu Ước), từ chủ chốt là "qadosh" (קָדוֹשׁ). Từ này mang một nghĩa rộng và sâu:
- Nghĩa căn bản: "Biệt riêng ra," "tách ra." Đức Chúa Trời là Đấng hoàn toàn biệt riêng, tách khỏi mọi loài thọ tạo. Ngài là Đấng Khác Biệt Tuyệt Đối.
- Nghĩa đạo đức: Sự hoàn hảo tuyệt đối, tinh sạch không chút ô uế, tội lỗi, hay sai sót. Đây là sự thánh khiết trong bản tính (Lê-vi ký 11:44-45: "Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi; hãy làm cho mình nên thánh, và hãy nên thánh, vì ta là thánh").
- Nghĩa uy nghi: Sự đáng tôn kính, oai nghi, đáng sợ.
Trong tiếng Hy Lạp (Tân Ước), từ được sử dụng là "hagios" (ἅγιος), mang ý nghĩa tương tự: thánh, được biệt riêng, thuộc về thần thánh.
II. Sự Thánh Khiết của Đức Chúa Trời được Bày Tỏ trong Kinh Thánh
1. Khải Tượng Kinh Điển: Ê-sai Chương 6
Phân đoạn này là chìa khóa để hiểu về sự thánh khiết của Đức Chúa Trời. Tiên tri Ê-sai thấy Chúa ngồi trên ngôi cao và sang, vạt áo Ngài đầy dẫy đền thờ. Các thiên sứ Seraphim kêu lớn tiếng rằng: "Thánh thay, Thánh thay, Thánh thay là Đức Giê-hô-va vạn quân! Khắp đất đầy dẫy sự vinh hiển Ngài!" (Ê-sai 6:3).
Giải nghĩa:
- Sự lặp lại ba lần "Thánh" ("qadosh, qadosh, qadosh") trong tiếng Hê-bơ-rơ là cách nhấn mạnh tuyệt đối, biểu thị cường độ cao nhất, có thể ám chỉ sự thánh khiết trọn vẹn của Ba Ngôi Đức Chúa Trời.
- Phản ứng của Ê-sai: "Khốn nạn cho tôi! Xong đời tôi rồi! Vì tôi là người có môi dơ dáy, ở giữa một dân có môi dơ dáy" (câu 5). Sự thánh khiết của Đức Chúa Trời khiến con người ý thức một cách đau đớn về tội lỗi và sự ô uế của mình. Không có sự tự hào, chỉ có sự tan vỡ và ăn năn.
- Phản ứng của thiên nhiên: "những cây cột đều rúng động, và đền đầy những khói" (câu 4) – sự hiện diện thánh khiết có uy quyền làm rung chuyển cả thế giới vật chất.
2. Sự Thánh Khiết trong Luật Pháp và Sự Thờ Phượng (Sách Lê-vi)
Cả sách Lê-vi ký là một bài học dài về sự thánh khiết của Đức Chúa Trời và đòi hỏi dân sự Ngài phải nên thánh. Mệnh lệnh xuyên suốt là: "Hãy nên thánh, vì ta là thánh" (Lê-vi 11:44, 19:2, 20:7). Sự thánh khiết này được thể hiện qua:
- Luật Thanh Sạch và Ô Uế: Các luật về thức ăn, bệnh tật, và sinh sản (Lê-vi 11-15) dạy dân sự về sự khác biệt căn bản giữa thánh và phàm, sạch và dơ. Đây là hình bóng về sự tách biệt khỏi tội lỗi.
- Hệ Thống Tế Lễ: Máu của con sinh được rưới để chuộc tội (Lê-vi 17:11) cho thấy sự thánh khiết của Đức Chúa Trời không thể bỏ qua tội lỗi. "Không đổ huyết thì không có sự tha thứ" (Hê-bơ-rơ 9:22). Sự thánh khiết đòi hỏi công lý.
- Chức Tế Lễ Thánh: Các thầy tế lễ phải được biệt riêng, tẩy sạch và mặc áo thánh để đến gần Đức Chúa Trời (Lê-vi 8, 9). Điều này bày tỏ rằng không ai có thể đến gần Đấng Thánh cách tùy tiện.
3. Sự Thánh Khiết của Chúa Giê-xu Christ (Tân Ước)
Tân Ước mặc khải rằng sự thánh khiết của Đức Chúa Trời được nhập thể trong Con Một của Ngài.
- Chúa Giê-xu là Đấng Thánh của Đức Chúa Trời: Ma-quỉ đã nhận biết điều này (Mác 1:24). Phi-e-rơ cũng xưng nhận (Giăng 6:69). Ngài là Đấng "thánh, không tội, không ô uế, biệt khỏi kẻ có tội" (Hê-bơ-rơ 7:26).
- Sự Thánh Khiết Trong Đời Sống: Ngài bị cám dỗ trong mọi sự như chúng ta, nhưng không hề phạm tội (Hê-bơ-rơ 4:15). Sự vô tội của Ngài là bằng chứng sống động về bản tính thánh khiết của Đức Chúa Trời.
- Sự Thánh Khiết Trong Sự Chết: Thập tự giá là nơi sự thánh khiết và tình yêu thương của Đức Chúa Trời gặp nhau một cách mãnh liệt nhất. Sự thánh khiết đòi hỏi hình phạt cho tội lỗi; tình yêu thương muốn cứu tội nhân. Chúa Giê-xu, Đấng Thánh, gánh tội lỗi thế gian (1 Phi-e-rơ 2:24), để sự thánh khiết của Đức Chúa Trời được thỏa mãn và tội nhân được xưng công bình.
4. Sự Thánh Khiết của Chúa Thánh Linh
Danh hiệu của Ngôi Thứ Ba đã nói lên tất cả: Thánh Linh. Ngài là Đấng Thánh ngự trong lòng tín đồ (1 Cô-rinh-tô 3:16), để thánh hóa họ (2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:13), và cáo trách thế gian về tội lỗi, về sự công bình và về sự phán xét (Giăng 16:8). Công việc chính của Ngài là làm cho dân sự Đức Chúa Trời nên giống như Đấng Thánh - Chúa Giê-xu Christ.
III. Ứng Dụng Thực Tiễn: Sống Đáp Lại Sự Thánh Khiết của Đức Chúa Trời
Biết về sự thánh khiết của Đức Chúa Trời không phải chỉ là kiến thức thần học, mà phải biến đổi đời sống chúng ta. Phi-e-rơ nhắc lại mệnh lệnh Cựu Ước trong bối cảnh Tân Ước: "Nhưng, như Đấng gọi anh em là thánh, thì anh em cũng phải thánh trong mọi cách ăn nết ở, vì có chép rằng: Hãy nên thánh, vì ta là thánh" (1 Phi-e-rơ 1:15-16).
1. Sự Thờ Phượng với Lòng Kính Sợ và Vui Mừng: Hiểu về sự thánh khiết của Đức Chúa Trời sẽ khôi phục sự kính sợ thánh trong sự thờ phượng của chúng ta. Chúng ta không đến với một "ông bạn lớn" trên trời, mà đến với Vua của vũ trụ, Đấng Thánh Khiết. Sự thờ phượng phải xuất phát từ lòng tôn kính sâu xa, nhưng cũng tràn đầy sự vui mừng vì nhờ Chúa Giê-xu, chúng ta được phép đến gần (Hê-bơ-rơ 10:19-22).
2. Đời Sống Biệt Riêng (Thánh Hóa): Sự thánh khiết thực tiễn là sự biệt riêng khỏi tội lỗi và thế gian để thuộc về Đức Chúa Trời. Đây không phải là sự lập dị hình thức, mà là sự biến đổi bên trong bởi Thánh Linh để yêu mến những gì Đức Chúa Trời yêu và ghét những gì Ngài ghét.
- Biệt riêng khỏi tội lỗi: Chiến đấu chống lại tội lỗi một cách nghiêm túc (Hê-bơ-rơ 12:14).
- Biệt riêng trong tư tưởng và lời nói: Giữ gìn tâm trí và lời nói trong sạch (Ê-phê-sô 4:29, Phi-líp 4:8).
- Biệt riêng trong các mối quan hệ: Giữ sự thánh khiết trong hôn nhân và mọi giao tiếp (1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:3-7).
3. Sự Khiêm Nhường và Ăn Năn Thường Xuyên: Như Ê-sai, càng gần Đấng Thánh, chúng ta càng thấy rõ sự bất toàn của mình. Điều này dẫn đến một đời sống ăn năn thường xuyên, không tự mãn, luôn phụ thuộc vào huyết của Chúa Giê-xu để tẩy sạch (1 Giăng 1:9).
4. Rao Truyền Tin Lành với Sự Khẩn Thiết: Hiểu được sự thánh khiết của Đức Chúa Trời và cơn thịnh nộ đối với tội lỗi (Rô-ma 1:18) sẽ thúc đẩy chúng ta rao truyền Tin Lành cứu rỗi cách khẩn thiết. Đây không phải là một lựa chọn tùy hứng, mà là mệnh lệnh cấp bách để đưa người ta ra khỏi cơn thịnh nộ hầu đến.
Kết Luận
Sự thánh khiết của Đức Chúa Trời là la bàn định hướng cho mọi hiểu biết của chúng ta về Ngài. Nó là nền tảng cho luật pháp, là lý do cho thập tự giá, là động lực cho sự thánh hóa, và là niềm hy vọng cho tương lai. Trong Khải Huyền, thiên đàng vang dội lại bài ca của Ê-sai: "Thánh thay, Thánh thay, Thánh thay, là Chúa, là Đức Chúa Trời Toàn năng" (Khải huyền 4:8).
Ngày nay, chúng ta được mời gọi sống trong ánh sáng của chân lý vĩ đại này. Không phải trong sự sợ hãi tuyệt vọng, nhưng trong sự kính sợ đầy biết ơn, vì Đấng Thánh đã trở nên Đấng Cứu Chuộc chúng ta. Chúa Giê-xu Christ đã mở đường cho chúng ta vào trong sự hiện diện thánh khiết ấy. Ước gì đời sống chúng ta là một bài ca đáp lại, không ngừng tôn vinh Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên, Đấng đáng được mọi loài thọ tạo tôn thờ đời đời. A-men.