Ý Nghĩa của Sự Bình An với Đức Chúa Trời
Trong một thế giới đầy biến động, lo âu và xung đột, khái niệm “bình an” thường được hiểu là sự vắng bóng của chiến tranh, sự yên tĩnh của hoàn cảnh, hoặc trạng thái tâm lý thoải mái. Tuy nhiên, Kinh Thánh trình bày một chiều kích bình an thâm sâu và căn bản hơn nhiều: **“Sự bình an với Đức Chúa Trời.”** Đây không phải là một cảm xúc chủ quan hay kết quả của hoàn cảnh thuận lợi, mà là một trạng thái thuộc linh khách quan, một mối quan hệ đã được phục hồi, được thiết lập vĩnh viễn bởi công trình cứu chuộc của Chúa Giê-xu Christ. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá ý nghĩa thần học, nền tảng Kinh Thánh, và ứng dụng thực tiễn của chân lý nền tảng này.
I. Định Nghĩa Thần Học: Bình An Là Gì Theo Kinh Thánh?
Trong tiếng Hy Lạp (nguyên ngữ Tân Ước), từ “bình an” là **eirēnē** (εἰρήνη). Trong tiếng Hê-bơ-rơ (nguyên ngữ Cựu Ước), từ tương đương là **shalom** (שָׁלוֹם). Cả hai từ này đều vượt xa khỏi ý niệm tiêu cực về “không có chiến tranh.” Chúng mang ý nghĩa tích cực của sự trọn vẹn, hoàn chỉnh, hài hòa, thịnh vượng, và sức khỏe. Shalom bao hàm trạng thái lý tưởng của mọi sự vật đúng với mục đích mà Đấng Tạo Hóa đã định cho nó.
Do đó, **“sự bình an với Đức Chúa Trời”** trước hết có nghĩa là tình trạng hòa thuận, hài hòa, và mối quan hệ được phục hồi trọn vẹn giữa con người tội lỗi với Đấng Tạo Hóa Thánh Khiết. Đây là nền tảng cho mọi loại bình an khác (bình an trong tâm hồn, bình an với người khác, bình an với hoàn cảnh). Khi mối quan hệ căn bản nhất này được giải quyết, mọi thứ khác có thể được đặt đúng chỗ.
“Vậy, chúng ta đã được xưng công bình bởi đức tin, thì được hòa thuận với Đức Chúa Trời bởi Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta.” (Rô-ma 5:1, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925)
Phân đoạn then chốt này cho thấy trình tự thần học: Đức tin → Được xưng công bình → Được hòa thuận (bình an) với Đức Chúa Trời. Sự bình an này là kết quả của sự xưng công bình, không phải nguyên nhân của nó.
II. Nền Tảng Kinh Thánh: Vấn Đề, Giải Pháp và Kết Quả
1. Sự Phá Vỡ Bình An: Tội Lỗi và Sự Thạnh Nộ
Để hiểu sự vĩ đại của ân điển được hòa thuận, chúng ta phải nhận thức được thảm trạng của sự thù nghịch. Con người nguyên thủy được tạo dựng trong sự hiệp nhất trọn vẹn với Đức Chúa Trời (Sáng Thế Ký 1-2). Tuy nhiên, tội lỗi đã xâm nhập và phá vỡ mối tương giao đó.
“Nhưng ấy là sự trái ý các ngươi gây nên, là tội lỗi các ngươi đã làm xa cách mối tình thương giữa các ngươi với Đức Chúa Trời.” (Ê-sai 59:2)
Tội lỗi không chỉ là một hành vi sai trái, mà là một tình trạng nổi loạn chống lại quyền tể trị của Đức Chúa Trời. Nó khiến con người trở thành “kẻ thù nghịch” (Rô-ma 5:10) và đứng dưới cơn thạnh nộ công chính của Đức Chúa Trời (Rô-ma 1:18). Không có sự bình an trong tình trạng này, chỉ có sự chờ đợi phán xét.
2. Phương Thức Thiết Lập Bình An: Công Tác của Đấng Christ
Đức Chúa Trời, trong tình yêu thương vô hạn, đã tự mình cung ứng giải pháp. Chúa Giê-xu Christ, Con Độc Sanh của Ngài, đã trở nên Đấng Trung Bảo.
“Nhưng Ngài đã vì tội lỗi chúng ta mà bị thương, vì sự gian ác chúng ta mà bị đập; sự sửa phạt bình an của chúng ta đã đổ trên Ngài.” (Ê-sai 53:5)
Cụm từ “sự sửa phạt bình an” (Hê-bơ-rơ: *musar shlomeinu*) vô cùng thâm thúy. Sự bình an của chúng ta được mua bằng một cái giá: đó là sự sửa phạt, sự đoán phạt mà lẽ ra chúng ta phải gánh chịu, đã đổ trên Đấng Christ. Ngài đã gánh lấy cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời thay cho chúng ta.
Trên thập tự giá, Chúa Giê-xu đã giải quyết nguyên nhân gốc rễ của sự thù nghịch – tội lỗi và sự vi phạm luật pháp.
“Vì Ngài là sự hòa hiệp của chúng ta; Ngài đã hiệp cả hai lại làm một, phá đổ bức tường ngăn cách... khiến hai bên hiệp làm một mà hòa thuận với Đức Chúa Trời bởi thập tự giá.” (Ê-phê-sô 2:14, 16)
Thập tự giá là nơi sự công bình và tình yêu thương của Đức Chúa Trời gặp nhau. Sự công bình được thỏa mãn qua sự chết thay của Christ; tình yêu thương được bày tỏ qua việc Ngài ban Con Ngài. Kết quả là **sự hòa giải** (tiếng Hy Lạp: *katallagē*, có nghĩa là thay đổi hoàn toàn mối quan hệ từ thù nghịch sang thân hữu).
3. Kết Quả của Sự Bình An: Xưng Công Bình và Tiếp Cận
Sự bình an với Đức Chúa Trời không phải là một cảm giác mơ hồ; nó đi kèm với những đặc quyền cụ thể:
- Được Xưng Công Bình: Chúng ta không còn bị kết tội (Rô-ma 8:1). Địa vị pháp lý trước mặt Đức Chúa Trời đã thay đổi từ “có tội” sang “công bình.”
- Được Tiếp Cận: “Ấy là trong Đấng Christ, chúng ta nhờ đức tin đến Ngài mà được tự do đến gần Đức Chúa Trời cách dạn dĩ.” (Ê-phê-sô 3:12). Sự rào chắn đã bị phá đổ.
- Được Làm Con: “Lại chính Thánh Linh làm chứng cho lòng chúng ta rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời.” (Rô-ma 8:16). Từ thù nghịch trở thành con cái.
III. Phân Biệt: Bình An VỚI Đức Chúa Trời và Bình An CỦA Đức Chúa Trời
Đây là một phân biệt quan trọng trong sự hiểu biết thuộc linh:
- Bình An VỚI Đức Chúa Trời (Peace WITH God): Là trạng thái khách quan của mối quan hệ đã được hòa giải. Nó dựa trên công tác đã hoàn tất của Christ trên thập tự giá. Đây là một sự kiện đã xảy ra một lần đủ cả cho người tin nhận. Nó không thay đổi dù cảm xúc chúng ta có thế nào.
- Bình An CỦA Đức Chúa Trời (Peace OF God): Là trạng thái chủ quan, sự bình an trong tâm trí và tấm lòng là kết quả của việc biết và tin cậy vào sự bình an khách quan đó. Nó là sự bảo vệ tâm trí chúng ta khỏi sự lo âu.
“Sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ gìn giữ lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Jêsus Christ.” (Phi-líp 4:7)
Nói cách khác, **bình an VỚI Đức Chúa Trời là nền tảng** (chúng ta đã được hòa giải), còn **bình an CỦA Đức Chúa Trời là kinh nghiệm** (chúng ta cảm nhận sự bình an đó trong đời sống hằng ngày).
IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Trong Đời Sống Cơ Đốc Nhân
Làm thế nào để chân lý vĩ đại này định hình cuộc sống chúng ta?
1. Sống Trong Sự Tự Do Của Sự Tha Thứ
Vì đã được hòa thuận, chúng ta không còn sống dưới gánh nặng của sự kết tội. Khi phạm tội, chúng ta không chạy trốn Đức Chúa Trời, mà chạy đến với Ngài trong sự ăn năn, biết rằng mối quan hệ căn bản đã vững chắc (1 Giăng 1:9). Đây là động lực cho sự thánh khiết, không phải bởi sợ hãi mà bởi lòng biết ơn.
2. Đối Diện với Nghịch Cảnh và Lo Âu
Biết rằng Đấng Tạo Hóa vũ trụ là Đức Chúa Trời bình an của chúng ta cho phép chúng ta đối diện với nghịch cảnh bằng một thái độ khác.
“Chúng ta có sự bình an với Đức Chúa Trời, thì cũng nhờ Ngài mà được vào trong ân điển này, và chúng ta khoe mình trong sự trông cậy về vinh hiển Đức Chúa Trời.” (Rô-ma 5:2)
Ngay trong hoạn nạn, chúng ta vẫn có thể “khoe mình” (vui mừng) vì biết rằng nghịch cảnh không thể phá vỡ mối tương giao đã được hòa giải của chúng ta với Đức Chúa Trời. Nó thậm chí có thể trở thành công cụ Ngài dùng để rèn luyện chúng ta (Rô-ma 5:3-5).
3. Là Sứ Giả Của Sự Hòa Giải
Những ai đã kinh nghiệm sự bình an này được kêu gọi chia sẻ nó.
“Ấy vậy, Đức Chúa Trời dùng Đấng Christ mà chúng ta hòa thuận với Ngài, và giao chức vụ hòa thuận cho chúng ta.” (2 Cô-rinh-tô 5:18)
Chức vụ của chúng ta là công bố sứ điệp hòa giải cho một thế giới đang thù nghịch với Đức Chúa Trời, mời gọi mọi người: “Hãy hòa thuận với Đức Chúa Trời!” (2 Cô-rinh-tô 5:20).
4. Nuôi Dưỡng Đời Sống Cầu Nguyện
Sự bình an với Đức Chúa Trời mở ra con đường cho sự thông công không ngăn trở. Chúng ta có thể đến với Ngài như con cái đến với Cha, trình dâng mọi nhu cầu, lo âu, và lời tạ ơn (Phi-líp 4:6-7).
V. Kết Luận: Nền Tảng Vững Chắc Cho Đời Sống và Cõi Đời Đời
Sự bình an với Đức Chúa Trời là món quà vĩ đại nhất mà một con người có thể nhận được. Nó không phải là sản phẩm của nỗ lực tôn giáo hay tình cảm tôn giáo, mà là kết quả của ân điển được ban cho qua đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ. Đây là nền tảng bất di dịch cho đời sống thuộc linh: dù sóng gió bên ngoài hay chiến trận bên trong, vị thế của chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời vẫn là “được hòa thuận,” “được xưng công bình,” và “là con cái yêu dấu.”
Hãy sống mỗi ngày trong ánh sáng của chân lý này. Khi lo âu ập đến, hãy nhắc lòng rằng: “Ta đã được hòa thuận với Đấng Tạo Hóa vũ trụ bởi huyết của Con Ngài.” Khi tội lỗi cáo trách, hãy nhìn lên thập tự giá, nơi án phạt đã được thi hành trọn vẹn. Và trong mọi sự, hãy trở thành sứ giả trung thành của sự bình an này, dẫn đưa nhiều người khác từ tình trạng thù nghịch vào trong ân điển vinh diệu của sự hòa giải.
“Nguyền xin chính Đức Chúa Trời bình an khiến anh em nên thánh trọn vẹn, và nguyền xin tâm thần, linh hồn, và thân thể của anh em đều được giữ vẹn, không chỗ trách được, cho đến kỳ sự đến của Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta!” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:23)