Kinh Thánh Có Phải Là Chuyện Cổ Tích Không?
Trong một thời đại đề cao chủ nghĩa duy lý và chủ nghĩa thực chứng, câu hỏi về bản chất của Kinh Thánh thường xuyên được đặt ra. Nhiều người xem đây là một tuyển tập những câu chuyện đạo đức, thần thoại, hay thậm chí là "chuyện cổ tích" dành cho người lớn. Là Cơ Đốc nhân Tin Lành, chúng ta cần có một nền tảng hiểu biết vững chắc để "hãy sẵn sàng để trả lời mọi kẻ hỏi lẽ về sự trông cậy trong anh em" (I Phi-e-rơ 3:15). Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu phân tích để trả lời cho câu hỏi căn bản: Kinh Thánh có phải là chuyện cổ tích không, dựa trên các bằng chứng lịch sử, khải thị học, và kinh nghiệm thực tế của đời sống đức tin.
Trước khi đi vào phân tích, chúng ta cần làm rõ định nghĩa. "Chuyện cổ tích" (fairy tale) thường được hiểu là những câu chuyện hư cấu, mang tính giả tưởng, có yếu tố phép thuật, thường nhằm mục đích giải trí hoặc truyền tải một bài học đạo đức đơn giản. Chúng không có căn cứ lịch sử xác thực và không đòi hỏi người nghe phải tin vào tính chân thật của các sự kiện.
Trái lại, Kinh Thánh tự nhận mình là Lời của Đức Chúa Trời. Trong tiếng Hy Lạp, từ "logos" (λόγος) được sử dụng trong Giăng 1:1 để chỉ về Ngôi Lời - chính là Chúa Giê-xu Christ, và cũng để chỉ về Lời được viết ra. Kinh Thánh khẳng định: "Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn" (II Ti-mô-thê 3:16a). Từ "soi dẫn" trong nguyên ngữ Hy Lạp là "theopneustos" (θεόπνευστος), có nghĩa đen là "được Đức Chúa Trời thở ra". Điều này cho thấy nguồn gốc siêu nhiên của Kinh Thánh, xuất phát từ hơi thở của Đức Chúa Trời, chứ không phải là sản phẩm trí tưởng tượng của con người. Sứ đồ Phi-e-rơ xác nhận: "Ấy chẳng phải bởi ý một người nào mà lời tiên tri đến, nhưng bởi Đức Thánh Linh cảm động mà người ta đã nói bởi Đức Chúa Trời" (II Phi-e-rơ 1:21).
Một đặc điểm then chốt phân biệt cổ tích với lịch sử là khả năng kiểm chứng qua bằng chứng khảo cổ và tư liệu lịch sử độc lập.
1. Tính Xác Thực Lịch Sử: Kinh Thánh, đặc biệt là Tân Ước, được viết trong bối cảnh lịch sử rõ ràng, với các nhân vật, địa điểm, và sự kiện có thật. Sách Phúc Âm đề cập đến các nhân vật lịch sử như Hoàng đế Au-gút-tơ, Sê-sa Ti-bê-rơ, quan tổng đốc Phi-lát, vua Hê-rốt... Những nhân vật này đều được xác nhận qua các tư liệu La Mã và Do Thái ngoài Kinh Thánh. Sử gia La Mã Cornelius Tacitus (khoảng 56-120 SCN), khi viết về sự bắt bớ Cơ Đốc nhân dưới thời Nero, đã xác nhận: "Christus, người sáng lập ra danh hiệu [Cơ Đốc], đã chịu án tử hình dưới thời quan tổng đốc Pontius Pilate trong triều đại Tiberius" (Biên niên sử, 15.44). Đây là một nguồn tham khảo độc lập quan trọng về sự kiện Chúa Giê-xu bị đóng đinh.
2. Bằng Chứng Khảo Cổ: Hàng ngàn phát hiện khảo cổ đã xác thực các chi tiết trong Kinh Thánh. Ví dụ:
- Biên Niên Sử Nabonidus: Xác nhận sự tồn tại của vua Bên-xát-sa (Đa-ni-ên 5), một nhân vật từng bị các học giả hoài nghi vì không được nhắc đến trong các tư liệu khác.
- Phiến Đá Pilate (Pontius Pilate Stone): Được tìm thấy tại Caesarea Maritima năm 1961, khắc dòng chữ đề cập đến "Pontius Pilate, Tổng đốc của Judea", xác nhận chức vụ và sự tồn tại của nhân vật then chốt trong câu chuyện Chúa Giê-xu chịu đóng đinh.
- Hồ bơi Si-lô-ê (Siloam Pool): Được khai quật tại Giê-ru-sa-lem, xác thực sự mô tả trong Giăng 9:7 về nơi người mù được chữa lành.
Một điểm khác biệt căn bản giữa Kinh Thánh và cổ tích là sự nhất quán siêu việt và sự ứng nghiệm tiên tri chính xác.
1. Tính Nhất Quán: Kinh Thánh là một thư viện gồm 66 sách, được viết bởi hơn 40 tác giả trong khoảng 1.500 năm, từ nhiều nền văn hóa, nghề nghiệp và hoàn cảnh khác nhau (từ vua chúa, tiên tri, ngư phủ đến thầy thuế). Thế nhưng, tất cả đều hướng về một chủ đề xuyên suốt: kế hoạch cứu chuộc của Đức Chúa Trời qua Chúa Cứu Thế Giê-xu. Sự nhất quán này không thể giải thích bằng sự ngẫu nhiên hay sự cấu kết của con người, mà chỉ có thể bởi một Tác Giả siêu nhiên đứng đằng sau đang dẫn dắt toàn bộ lịch sử.
2. Tiên Tri Ứng Nghiệm: Kinh Thánh chứa đầy những lời tiên tri chi tiết về các sự kiện lịch sử, nhưng trung tâm là các lời tiên tri về Đấng Mê-si. Cổ tích không có tiên tri ứng nghiệm. Hãy xem xét một vài ví dụ về lời tiên tri ứng nghiệm nơi Chúa Giê-xu:
- Nơi sinh: Tiên tri Mi-chê (khoảng 700 TCN) nói Đấng Mê-si sẽ sinh tại Bết-lê-hem (Mi-chê 5:2). Ứng nghiệm trong Ma-thi-ơ 2:1.
- Cách chết: Thi thiên 22 (khoảng 1000 TCN) mô tả chi tiết cảnh một người bị hành hình, với các chi tiết như "chân tay tôi bị đâm" (c.16), "chúng nó chia áo xống tôi với nhau" (c.18). Đây là mô tả chính xác về sự đóng đinh - một hình phạt chưa hề tồn tại trong thời Đa-vít. Ứng nghiệm trọn vẹn trong các sách Phúc Âm (Ma-thi-ơ 27:35, Giăng 19:23-24, 33-37).
- Sự sống lại: Tiên tri Ô-sê nói: "Sau hai ngày, Ngài sẽ khiến chúng ta sống lại; đến ngày thứ ba, Ngài sẽ dựng chúng ta lên" (Ô-sê 6:2). Điều này ứng nghiệm trong sự sống lại của Chúa Giê-xu vào ngày thứ ba (I Cô-rinh-tô 15:4).
Đây có lẽ là bằng chứng mạnh mẽ và thuyết phục nhất đối với mỗi Cơ Đốc nhân. Chúa Giê-xu phán: "Cây nào sinh trái tốt... vì bởi trái mà nhìn biết cây" (Ma-thi-ơ 7:17,20). Cổ tích có thể giải trí, nhưng không có quyền năng biến đổi tâm tính và số phận đời đời của một con người.
Kinh Thánh tự tuyên bố về quyền năng biến đổi của mình: "Vì lời của Đức Chúa Trời là lời sống và linh nghiệm, sắc hơn gươm hai lưỡi, thấu vào đến đỗi chia hồn, linh, cốt, tủy, xem xét tư tưởng và ý định trong lòng" (Hê-bơ-rơ 4:12). Từ "linh nghiệm" trong tiếng Hy Lạp là "energēs" (ἐνεργής), mang nghĩa "hiệu quả, đầy năng lực". Lời Chúa không phải là văn chương chết, mà là một thực thể sống động, có năng lực hành động.
Xuyên suốt lịch sử Hội Thánh, hàng tỷ người thuộc mọi chủng tộc, trình độ, hoàn cảnh đã kinh nghiệm sự biến đổi kỳ diệu khi tiếp xúc với Lời Chúa:
- Sự Cứu Rỗi: Lời Chúa là hạt giống đem lại sự sống đời đời. "Ấy vậy, đức tin đến bởi sự người ta nghe, mà người ta nghe, là khi lời của Đấng Christ được rao giảng" (Rô-ma 10:17).
- Sự Nên Thánh: Lời Chúa tẩy sạch và thánh hóa đời sống. Chúa Giê-xu cầu nguyện: "Xin lấy lẽ thật khiến họ nên thánh; lời Cha tức là lẽ thật" (Giăng 17:17).
- Sự Hướng Dẫn: "Lời Chúa là ngọn đèn cho chân tôi, Ánh sáng cho đường lối tôi" (Thi thiên 119:105).
Hiểu rằng Kinh Thánh là Lời quyền năng của Đức Chúa Trời, chứ không phải chuyện cổ tích, đòi hỏi chúng ta có một thái độ và cách tiếp cận phù hợp trong đời sống hằng ngày.
1. Tiếp Nhận với Đức Tin và Sự Vâng Phục: Thay vì đọc như một câu chuyện hay một tác phẩm triết học, chúng ta cần đọc Kinh Thánh với thái độ của một môn đồ sẵn sàng lắng nghe và vâng theo ý muốn của Thầy mình. Gia-cơ khuyên: "Hãy làm theo lời, chớ lấy nghe làm đủ mà lừa dối mình" (Gia-cơ 1:22).
2. Nghiên Cứu và Suy Gẫm Cách Siêng Năng: Nếu đây là Lời của Đấng Tạo Hóa dành cho chúng ta, chúng ta phải dành thời gian, công sức để đào sâu. "Hãy siêng năng cho được đẹp lòng Đức Chúa Trời... hãy dùng dạy dỗ lành mà khuyên dỗ, dùng lẽ thật mà bẻ trách, sửa trị, dạy dỗ người trong sự công bình" (II Ti-mô-thê 2:15; 3:16-17). Hãy đặt câu hỏi: "Đoạn Kinh Thánh này dạy gì về Đức Chúa Trời? Về con người? Về tội lỗi và ơn cứu chuộc? Tôi cần phải tin điều gì, từ bỏ điều gì, và làm điều gì?"
3. Sử Dụng Làm Vũ Khí Trong Chiến Trận Thuộc Linh: Chúa Giê-xu đã dùng Lời Chúa để chiến thắng ma quỷ trong đồng vắng (Ma-thi-ơ 4:1-11). Sứ đồ Phao-lô mô tả "gươm của Đức Thánh Linh, là Lời Đức Chúa Trời" như một phần của giáp trụ thuộc linh (Ê-phê-sô 6:17). Khi đối diện với cám dỗ, nghi ngờ, hay sợ hãi, hãy công bố Lời Chúa cách thích hợp.
4. Làm Chứng Cách Tự Tin: Khi chúng ta tin chắc Kinh Thánh là Lời chân thật của Đức Chúa Trời, chúng ta có thể chia sẻ Phúc Âm với sự tự tin và quyền năng. Chúng ta không chỉ chia sẻ một "câu chuyện đẹp", mà là công bố sự thật lịch sử có sức cứu rỗi về sự chết và sự sống lại của Chúa Giê-xu Christ.
Kinh Thánh không phải là một tuyển tập chuyện cổ tích, mà là Lời được soi dẫn, có thẩm quyền và đầy quyền năng của chính Đức Chúa Trời Hằng Sống. Sự xác thực lịch sử, tính nhất quán siêu nhiên, sự ứng nghiệm tiên tri chính xác, và đặc biệt là quyền năng biến đổi đời sống hàng tỷ người qua các thời đại, tất cả đều làm chứng cho nguồn gốc thần thượng của nó.
Lời tuyên xưng của Sứ đồ Phi-e-rơ vẫn còn vang vọng cho chúng ta ngày nay: "Chúng tôi chẳng phải tin theo những chuyện khéo đặt để, mà đã làm chứng về quyền phép và sự đến của Đức Chúa Jêsus Christ, Chúa chúng ta, nhưng chúng tôi đã được thấy sự oai nghi Ngài" (II Phi-e-rơ 1:16). Lời Chúa là nền tảng không lay chuyển cho đức tin và hy vọng của chúng ta. Hãy đến với Kinh Thánh mỗi ngày không phải như đến với một cuốn sách cổ, mà như đến với chính Đức Chúa Trời, Đấng đang phán dạy, yêu thương, dẫn dắt và biến đổi chúng ta ngang qua Lời Hằng Sống của Ngài.
"Trời đất sẽ qua, nhưng lời ta nói chẳng bao giờ qua đi." (Ma-thi-ơ 24:35)