Tuyên Bố Chicago về Tính Vô Ngộ của Kinh Thánh là gì?

03 December, 2025
18 phút đọc
3,506 từ
Chia sẻ:

Tuyên Bố Chicago về Tính Vô Ngộ của Kinh Thánh

Trong thời đại có nhiều quan điểm thần học khác nhau, Hội Thánh Tin Lành luôn cần xác lập và tuyên xưng niềm tin căn bản vào thẩm quyền tối cao của Lời Đức Chúa Trời. Một trong những văn kiện quan trọng nhất của thế kỷ 20 nhằm khẳng định lại chân lý này chính là Tuyên Bố Chicago về Tính Vô Ngộ của Kinh Thánh (The Chicago Statement on Biblical Inerrancy). Bài viết này sẽ nghiên cứu chuyên sâu về bối cảnh, nội dung, nền tảng Kinh Thánh và ý nghĩa thiết thực của Tuyên bố này cho đời sống đức tin của Cơ Đốc nhân ngày nay.

I. Bối Cảnh Lịch Sử & Mục Đích Của Tuyên Bố

Tuyên Bố Chicago được soạn thảo và chính thức thông qua bởi một hội đồng gồm gần 300 nhà thần học, mục sư và học giả Kinh Thánh bảo thủ, họp tại Chicago, Illinois, Hoa Kỳ vào năm 1978. Sự kiện này do Hội Đồng Quốc Tế về Tính Vô Ngộ của Kinh Thánh (International Council on Biblical Inerrancy - ICBI) tổ chức.

Bối cảnh thúc đẩy cho sự ra đời của Tuyên bố là sự gia tăng của chủ nghĩa phê bình hiện đại, chủ nghĩa tự do thần học (theological liberalism) và những quan điểm hoài nghi về thẩm quyền, độ tin cậy và tính chất siêu nhiên của Kinh Thánh ngay trong một số tổ chức Cơ Đốc. Nhiều người bắt đầu xem Kinh Thánh như một tác phẩm thuần túy của con người, chứa đựng Lời của Chúa hơn là chính Lời Đức Chúa Trời, và do đó có thể có sai sót trong các lĩnh vực lịch sử, khoa học hoặc đạo đức. Tuyên Bố Chicago được đưa ra như một lời đáp trả mạnh mẽ, nhằm "tái khẳng định và bảo vệ giáo lý về tính vô ngộ của Kinh Thánh trước sự phủ nhận rộng rãi hoặc xét lại trong các cộng đồng thần học." Nó không phải là một tín điều mới, mà là một sự trình bày có hệ thống và rõ ràng về niềm tin lịch sử của Hội Thánh từ ban đầu.

II. Nội Dung Trọng Tâm: Các Nguyên Tắc Khẳng Định & Phủ Nhận

Tuyên Bố Chicago bao gồm một phần Mở đầu ngắn gọn, tiếp theo là 19 mục tuyên xưng (Articles of Affirmation and Denial). Sức mạnh của nó nằm ở cấu trúc song song: mỗi lời khẳng định (affirmation) một chân lý đều đi kèm với một lời phủ nhận (denial) rõ ràng đối với sai lầm đối nghịch. Cấu trúc này giúp bảo vệ chân lý khỏi sự hiểu lầm và cực đoan hóa. Chúng ta có thể tóm lược các nguyên tắc then chốt như sau:

1. Về Sự Mặc Khải, Cảm Hứng & Vô Ngộ (Articles 1-6):
Tuyên bố khẳng định Kinh Thánh là Lời được Đức Chúa Trời mặc khải (revealed), được Ngài cảm hứng (inspired) một cách siêu nhiên, và do đó là vô ngộ (inerrant). "Tính vô ngộ" được định nghĩa là "Kinh Thánh, khi được giải thích đúng đắn theo ý nghĩa mà tác giả hướng tới, sẽ không thể sai lầm và hoàn toàn đáng tin cậy trong tất cả những gì nó tuyên bố." (Lời Mở đầu). Điều này bao gồm mọi lĩnh vực mà Kinh Thánh đề cập: thuộc linh, đạo đức, lịch sử và địa lý. Nó phủ nhận quan điểm cho rằng Kinh Thánh chỉ không sai lầm trong các vấn đề "cứu rỗi" hoặc "đức tin và đời sống", trong khi có thể sai trong các chi tiết lịch sử hay khoa học.

2. Về Ngôn Ngữ Loài Người & Tác Giả (Articles 7-10):
Tuyên bố khẳng định rằng công việc cảm hứng của Đức Chúa Trời được thực hiện thông qua các tác giả loài người với phong cách và ngôn ngữ của họ, nhưng Đức Chúa Trời đã tể trị để lời nói của họ cũng chính là Lời của Ngài. Nó phủ nhận quan điểm rằng việc sử dụng ngôn ngữ loài người khiến Kinh Thánh không tránh khỏi sai sót, hoặc rằng tính vô ngộ bị giới hạn trong phần "thiêng liêng" của Kinh Thánh mà không bao gồm phần "thế tục".

3. Về Tính Chính Xác & Sự Giải Nghĩa (Articles 11-15):
Đây là phần tinh tế và quan trọng. Tuyên bố khẳng định tính vô ngộ thuộc về bản văn gốc (autographa) của Kinh Thánh, được viết bởi các tác giả. Đồng thời, nó khẳng định sự trung thực đáng kể của các bản sao chép (bản thảo) mà chúng ta có ngày nay, nhờ công tác phê bình văn bản (textual criticism). Nó phân biệt rõ ràng giữa tính vô ngộ (không có sai sót) và tính đầy đủ/trọn vẹn (không thiếu sót - which belongs to hermeneutics). Kinh Thánh là đầy đủ để bày tỏ ý muốn của Đức Chúa Trời cho sự cứu rỗi, nhưng không nhất thiết phải chứa đựng mọi chi tiết về mọi sự kiện (ví dụ: Chúa Giê-xu còn làm nhiều phép lạ khác không được chép lại, Giăng 21:25).

Đặc biệt, Tuyên bố nhấn mạnh nguyên tắc giải kinh quan trọng: "Kinh Thánh giải nghĩa Kinh Thánh" (Scriptura Scripturam interpretatur). Một phân đoạn khó hiểu cần được giải thích dưới ánh sáng của những phân đoạn rõ ràng hơn.

4. Về Thẩm Quyền Tối Cao & Ứng Dụng (Articles 16-19):
Tuyên bố đặt tính vô ngộ làm nền tảng cho thẩm quyền tối cao của Kinh Thánh trong đức tin và đời sống. Nếu Kinh Thánh có thể sai lầm trong bất kỳ phần nào, thì thẩm quyền tối hậu của nó sẽ bị lung lay. Nó khẳng định rằng giáo lý về tính vô ngộ chính nó được dạy trong Kinh Thánh, và là điều mà chính Chúa Giê-xu Christ đã tin (xem phần Kinh Thánh bên dưới).

III. Cơ Sở Kinh Thánh Cho Tính Vô Ngộ

Niềm tin vào tính vô ngộ không phải là một lý thuyết suông, mà bắt nguồn từ chính bản chất của Đức Chúa Trời và cách Kinh Thánh giới thiệu về chính mình.

1. Bản Chất của Đức Chúa Trời: Kinh Thánh dạy rằng Đức Chúa Trời là chân lý (Giăng 14:6, 17:17) và không thể nói dối (Dân số ký 23:19; Tít 1:2; Hê-bơ-rơ 6:18). Đấng Toàn Tri và Toàn Thiện không thể là tác giả của sự sai lầm. Vì Kinh Thánh là "Lời phán của Đức Chúa Trời" (1 Tê-sa-lô-ni-ca 2:13), nó phải phản ánh bản chất trung tín và chân thật của Ngài.

2. Sự Dạy Dỗ của Chính Kinh Thánh về Sự Cảm Hứng:
2 Ti-mô-thê 3:16-17 tuyên bố: "Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời hà hơi (θεόπνευστος - theopneustos, God-breathed)..." Từ Hy Lạp "theopneustos" nhấn mạnh nguồn gốc thần thượng của mọi lời trong Kinh Thánh. Nếu Đức Chúa Trời là Đấng "hà hơi" vào Kinh Thánh, thì Lời ấy phải mang sự trung tín của Ngài.
2 Phi-e-rơ 1:20-21 giải thích cơ chế: "... chẳng có lời tiên tri nào là bởi ý một người nào mà ra, nhưng ấy là bởi Đức Thánh Linh cảm động (φερόμενοι - pheromenoi, carried along) mà người ta đã nói bởi Đức Chúa Trời." Các tác giả loài người không đơn thuần viết theo ý mình, nhưng được Đức Thánh Linh tể trị để ghi chép chính xác thông điệp của Đức Chúa Trời.

3. Thái Độ của Chúa Giê-xu Christ Đối Với Cựu Ước:
Đây là lập luận mạnh mẽ nhất. Chúa Giê-xu xem toàn bộ Cựu Ước (Kinh Thánh của Ngài) là có thẩm quyền tuyệt đối và không thể sai lầm:
- Ngài khẳng định tính lịch sử của A-đam và Ê-va (Ma-thi-ơ 19:4-5), Nô-ê và trận lụt (Ma-thi-ơ 24:37-39), Giô-na trong bụng cá (Ma-thi-ơ 12:40-41).
- Ngài tuyên bố: "Kinh Thánh không thể bỏ được" (Giăng 10:35), và "Cho đến khi trời đất qua đi, thì một chấm một nét trong luật pháp cũng không qua đi được..." (Ma-thi-ơ 5:18). Từ Hy Lạp "ἰῶτα" (iōta - chữ nhỏ nhất) và "κεραία" (keraia - một nét nhỏ của chữ) cho thấy Ngài tin vào sự chính xác tuyệt đối đến từng chi tiết nhỏ nhất.
- Sau khi phục sinh, Ngài quở trách hai môn đồ trên đường Em-ma-út vì "chậm tin... mọi lời các đấng tiên tri đã nói!" (Lu-ca 24:25). Ngài xem lời tiên tri trong Kinh Thánh là đáng tin tuyệt đối để giải thích về chính mình (Lu-ca 24:27, 44).

Là Cơ Đốc nhân, chúng ta được kêu gọi có cùng quan điểm với Christ về Kinh Thánh. Niềm tin của Ngài vào tính đáng tin cậy trọn vẹn của Kinh Thánh phải là niềm tin của chúng ta.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Giáo lý về tính vô ngộ không chỉ là một khái niệm thần học trừu tượng, mà có sức biến đổi sâu sắc đời sống đức tin và thực hành của chúng ta.

1. Nền Tảng Vững Chắc Cho Đức Tin và Sự Vâng Phục:
Khi chúng ta tin rằng Kinh Thánh thật sự là Lời không sai lầm của Đức Chúa Trời, niềm tin của chúng ta vào những lời hứa của Ngài (ví dụ: sự tha tội, sự hiện diện của Ngài, sự trở lại của Đấng Christ) sẽ trở nên vững vàng và không lay chuyển (Rô-ma 10:17). Sự vâng phục của chúng ta không dựa trên cảm xúc hay xu hướng văn hóa, mà trên mệnh lệnh rõ ràng và đáng tin cậy từ Đấng Tạo Hóa.

2. Sự Tự Do & Niềm Vui Trong Việc Nghiên Cứu Kinh Thánh:
Chúng ta có thể tiếp cận Kinh Thánh với sự tự tin, biết rằng mình đang khám phá chân lý khách quan của Đức Chúa Trời, chứ không phải những ý tưởng dễ sai lầm của con người. Mọi phần – từ những sách lịch sử dài đến những thư tín cá nhân – đều được Đức Chúa Trời hà hơi và hữu ích (2 Ti-mô-thê 3:16). Điều này thúc đẩy chúng ta nghiên cứu toàn bộ Kinh Thánh cách kỹ lưỡng và vui mừng.

3. Nền Tảng Cho Sự Hiệp Nhất Trong Hội Thánh:
Một Hội Thánh cùng tôn thờ Kinh Thánh là Lời vô ngộ của Đức Chúa Trời sẽ có một thẩm quyền chung để giải quyết các tranh cãi, sửa dạy sai lầm và xây dựng nhau lên trong đức tin (2 Ti-mô-thê 3:16-17). Nó ngăn ngừa tình trạng "mỗi người làm theo ý mình tưởng là phải" (Các Quan Xét 21:25).

4. Sự Bình An Khi Đối Diện Với Những Phần Khó Hiểu:
Tính vô ngộ không có nghĩa là mọi thứ trong Kinh Thánh đều dễ hiểu ngay lập tức. Có những phần khó, những sự kiện dường như mâu thuẫn, hoặc những câu hỏi chưa có lời giải đáp. Tuy nhiên, niềm tin vào tính vô ngộ cho chúng ta sự bình an để nói: "Tôi chưa hiểu điều này, nhưng tôi tin rằng Lời Chúa là chân thật. Sự thiếu hiểu biết thuộc về tôi, không thuộc về Kinh Thánh." Điều này thúc đẩy chúng ta nghiên cứu, cầu nguyện và tìm kiếm sự hiểu biết sâu sắc hơn, với lòng tin cậy nơi sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời.

5. Động Lực Mạnh Mẽ Cho Công Tác Truyền Giáo & Làm Chứng:
Chúng ta có thể rao giảng Phúc Âm và làm chứng với sự xác tín rằng mình đang chia sẻ sứ điệp chân thật từ Đức Chúa Trời, có quyền năng để cứu rỗi linh hồn (Rô-ma 1:16). Sự xác tín này mang lại năng quyền và lòng can đảm.

Kết Luận

Tuyên Bố Chicago về Tính Vô Ngộ của Kinh Thánh là một chứng cớ lịch sử quan trọng, nhắc nhở Hội Thánh về chân lý nền tảng: Đức Chúa Trời chân thật và toàn tri đã ban cho chúng ta một Lời chân thật và đáng tin cậy trong Kinh Thánh. Nó bảo vệ Hội Thánh khỏi sự xói mòn đức tin bởi chủ nghĩa hoài nghi và giúp chúng ta giữ vững "đạo đã truyền cho thánh đồ một lần đủ rồi" (Giu-đe 1:3).

Là những người tin theo Chúa Giê-xu Christ, chúng ta được kêu gọi tiếp nhận Kinh Thánh với cùng thái độ mà Ngài đã có: thái độ của sự tin cậy tuyệt đối, vâng phục trọn vẹn và yêu mến sâu xa. Hãy để giáo lý về tính vô ngộ không dừng lại ở trang giấy của một tuyên ngôn, nhưng trở thành sức mạnh sống động dẫn dắt chúng ta mỗi ngày đến gần Chúa hơn qua Lời Hằng Sống của Ngài.

“Lời Chúa là ngọn đèn cho chân tôi, Ánh sáng cho đường lối tôi.” (Thi-thiên 119:105). Ngọn đèn ấy hoàn toàn đáng tin cậy, không bao giờ dẫn chúng ta đi lạc.

Quay Lại Bài Viết