Các Cơ Đốc Nhân có phải cứ luôn cầu xin sự tha thứ tội lỗi của họ không?
Một trong những thắc mắc sâu sắc nhất và thường gây bối rối trong đời sống đức tin của một tín hữu là vấn đề về tội lỗi và sự tha thứ. Sau khi đã tin nhận Chúa Giê-xu Christ, chúng ta có cần phải liên tục, ngày này qua ngày khác, cầu xin Đức Chúa Trời tha thứ cho từng tội lỗi mình phạm phải hay không? Câu hỏi này chạm đến cốt lõi của mối quan hệ giữa chúng ta với Đức Chúa Trời: đó là mối quan hệ dựa trên sự sợ hãi, nghi ngờ, hay dựa trên ân điển, sự bảo đảm và tự do trong Đấng Christ? Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Kinh Thánh để khám phá sự phong phú của chân lý về sự tha thứ, phân biệt giữa địa vị (position) và tình trạng (condition) của người tin Chúa, và đưa ra sự hiểu biết cân bằng, đúng đắn cho đời sống thuộc linh.
I. Hai Bức Tranh Kinh Thánh Dường Như Mâu Thuẫn: Sự Xưng Tội Liên Tục và Sự Tha Thứ Trọn Vẹn
Khi nghiên cứu, chúng ta bắt gặp hai nhóm phân đoạn dường như đưa ra hướng dẫn khác nhau:
1. Lời Kêu Gọi Xưng Tội: Phân đoạn then chốt thường được viện dẫn là 1 Giăng 1:9: "Còn nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm sạch chúng ta khỏi mọi điều gian ác." Câu này rõ ràng khẳng định thực hành xưng tội là điều kiện để nhận được sự tha thứ và sự tẩy sạch.
2. Lời Tuyên Bố Về Sự Tha Thứ Trọn Vẹn & Hoàn Tất: Mặt khác, Tân Ước tràn ngập những tuyên bố về một sự cứu rỗi và tha thứ đã được hoàn tất. Giăng 19:30 ghi lại lời cuối của Chúa Giê-xu trên thập tự giá: "Mọi sự đã được trọn" (tiếng Hy Lạp: tetelestai – một thuật ngữ kế toán có nghĩa "đã thanh toán trọn vẹn"). Hê-bơ-rơ 10:14 tuyên bố: "Vì nhờ dâng một của tế lễ duy nhất, Ngài đã làm cho trọn vẹn đời đời những kẻ được nên thánh." Đặc biệt, Cô-lô-se 2:13-14 viết: "...Ngài đã tha thứ hết mọi tội lỗi chúng ta, xóa tờ khế lập nghịch cùng chúng ta... cùng đóng đinh nó trên thập tự giá." Lưu ý động từ "đã tha thứ" (tiếng Hy Lạp: charisamenos) ở thì quá khứ, chỉ một hành động đã hoàn tất.
Sự "mâu thuẫn" bề ngoài này thực chất mở ra cho chúng ta sự hiểu biết sâu sắc về hai phương diện của sự cứu rỗi: sự xưng công bình (justification) và sự nên thánh (sanctification).
II. Phân Tích Thần Học: Địa Vị Trước Mặt Đức Chúa Trời và Tình Trạng Trong Cuộc Sống Hằng Ngày
Chìa khóa để giải quyết thắc mắc nằm ở việc phân biệt giữa địa vị (hay tư cách pháp lý) của chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời và tình trạng (hay mối tương giao) của chúng ta với Ngài trong đời sống thực tiễn.
1. Địa Vị: Sự Tha Thứ Vĩnh Viễn và Trọn Vẹn (Justification - Sự Xưng Công Bình)
Khi một người thật lòng ăn năn và tin nhận Chúa Giê-xu Christ, họ nhận được sự xưng công bình. Đây là một phán quyết pháp lý một lần đủ cả của Đức Chúa Trời. Ngài tuyên bố tội nhân ấy là công bình, không phải vì họ không còn tội, mà vì sự trừng phạt tội của họ đã được Đấng Christ gánh chịu trọn vẹn trên thập tự giá. Rô-ma 8:1 tuyên bố: "Cho nên hiện nay chẳng còn có sự đoán phạt nào cho những kẻ ở trong Đức Chúa Jêsus Christ." Sự tha thứ này liên quan đến hình phạt của tội lỗi. Nó đầy đủ, trọn vẹn, và vĩnh viễn. Một Cơ Đốc Nhân không bao giờ cần phải cầu xin để được tha thứ theo phương diện này nữa, bởi vì Đấng Christ đã làm xong. Chúng ta bước vào gia đình Đức Chúa Trời với tư cách là con cái đã được tha thứ vĩnh viễn (Giăng 5:24).
2. Tình Trạng: Sự Phục Hồi Mối Tương Giao (Sanctification - Sự Nên Thánh)
Tuy nhiên, sau khi được cứu, chúng ta vẫn sống trong thân thể hay phạm tội và vẫn có thể sa ngã, phạm tội. Tội lỗi không cắt đứt mối quan hệ cha-con (địa vị), nhưng nó làm ô nhiễm và phá vỡ sự thông công thân mật, vui vẻ với Cha Thiên Thượng. Đây là lĩnh vực mà 1 Giăng 1:9 phát huy tác dụng. Câu Kinh Thánh này được viết cho các tín hữu ("chúng ta"). Hành động "xưng tội" ở đây (tiếng Hy Lạp: homologeō) có nghĩa là "đồng ý, thừa nhận, nói ra điều giống nhau". Nghĩa là, chúng ta đồng ý với Đức Chúa Trời về tội lỗi của mình: thừa nhận đó là tội, không bào chữa, không giấu giếm.
Khi xưng tội như vậy, chúng ta nhận được hai điều: (1) Sự tha thứ (về phương diện phục hồi mối tương giao), và (2) Sự tẩy sạch khỏi mọi sự không công bình. Điều này không phải để lấy lại địa vị đã mất, mà để phục hồi sự thông công (1 Giăng 1:7). Giống như một đứa con làm phiền lòng cha mình, nó không ngừng là con, nhưng mối thông công vui vẻ bị gián đoạn cho đến khi đứa con thật lòng ăn năn.
III. Sự Khác Biệt Giữa Tinh Thần Nô Lệ và Tinh Thần Con Cái
Cách hiểu sai về sự tha thứ có thể dẫn đến hai thái cực nguy hiểm:
1. Thái Cực Tự Do Giả Tạo (Antinomianism): "Tôi đã được tha thứ mãi mãi rồi, nên tôi cứ phạm tội đi, không cần xưng ra, không cần ăn năn." Đây là sự lạm dụng ân điển và bóp méo chân lý (Rô-ma 6:1-2).
2. Thái Cực Nô Lệ Tội Lỗi: Luôn sống trong sự lo sợ, nghi ngờ, cảm thấy mình chưa đủ sạch sẽ, và nghĩ rằng phải liên tục "cầu xin tha thứ" cho từng tội lỗi nhỏ nhất thì mới được Chúa chấp nhận. Đây là tinh thần nô lệ mà Phao-lô cảnh báo trong Rô-ma 8:15. Người sống trong tinh thần này thường xuyên cầu nguyện: "Lạy Chúa, xin tha tội cho con" một cách máy móc, như một câu thần chú, mà không có sự ăn năn thật sự hay cảm nhận được sự tự do.
Chúa muốn chúng ta sống trong tinh thần của con cái (Ga-la-ti 4:6-7). Một đứa con khi phạm lỗi, nó chạy đến với cha mình với thái độ ăn năn: "Cha ơi, con xin lỗi, con đã sai." Nó không chạy đến để xin được làm con lại, mà để phục hồi tình thân. Lời xưng tội của nó xuất phát từ tình yêu và sự tôn trọng, không phải từ sợ hãi bị đuổi khỏi nhà.
IV. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Hằng Ngày
Vậy, làm thế nào để áp dụng sự hiểu biết cân bằng này?
1. Sống Trong Sự Tự Do và Lòng Biết Ơn: Hãy bắt đầu mỗi ngày với nhận thức rằng bạn đã được tha thứ trọn vẹn, hoàn toàn được Chúa chấp nhận trong Đấng Christ. Điều này không phải là giấy phép để phạm tội, mà là động lực để vâng lời xuất phát từ lòng biết ơn (Rô-ma 12:1). Bạn có thể cầu nguyện: "Cảm ơn Cha, vì hôm nay con bước đi trong sự tha thứ trọn vẹn mà Chúa Giê-xu đã mua cho con."
2. Thực Hành Sự Xưng Tội Cách Tức Thì và Cụ Thể: Khi Thánh Linh cảm thúc bạn về một tội lỗi cụ thể (giận dữ, nói dối, tham lam, ô uế trong tư tưởng...), đừng chần chừ. Hãy dừng lại, xưng nhận tội đó cách cụ thể với Chúa. Đừng chỉ nói chung chung "xin tha tội cho con". Hãy đồng ý với Ngài: "Lạy Cha, con thừa nhận lời nói cay độc của con với vợ/con/chồng/bạn con là có tội. Con ăn năn. Xin Cha tha thứ và giúp con nói lời yêu thương." Sau đó, hãy tin cậy lời hứa của Ngài trong 1 Giăng 1:9 và tạ ơn Ngài vì sự tha thứ và tẩy sạch. Điều này giống như việc rửa chân trong Giăng 13 – chúng ta đã tắm sạch rồi (cứu rỗi), nhưng cần rửa chân (xưng tội hằng ngày) để được sạch sẽ trong sự thông công.
3. Nuôi Dưỡng Thái Độ Ăn Năn Liên Tục (Continual Repentance): Ăn năn không chỉ là hành động xưng tội tại một thời điểm, mà còn là một thái độ của lòng – một tấm lòng mềm mại, luôn sẵn sàng uốn nắn theo ý Chúa. Đây là sự ăn năn trong quá trình nên thánh.
4. Tập Trung Vào Đấng Christ, Không Phải Vào Tội Lỗi: Đừng để đời sống bạn xoay quanh việc "nhặt bắt" và "liệt kê" tội lỗi. Thay vào đó, hãy tập trung vào sự vĩ đại của Đấng Christ và công việc hoàn tất của Ngài. Khi chúng ta chiêm ngưỡng Ngài, chúng ta sẽ tự nhiên ghét tội lỗi và khao khát được thanh sạch (Hê-bơ-rơ 12:2).
V. Kết Luận: Sự Cân Bằng Của Ân Điển và Chân Lý
Vậy, Cơ Đốc Nhân có phải cứ luôn cầu xin sự tha thứ không? Câu trả lời là không và có.
KHÔNG, chúng ta không phải luôn cầu xin để được tha thứ về phương diện hình phạt và địa vị. Công việc đó đã xong. Chúng ta có thể và nên sống trong sự tự do và bảo đảm đó.
CÓ, chúng ta được kêu gọi sống một đời sống ăn năn và xưng tội thường xuyên để phục hồi mối thông công thân mật với Cha chúng ta khi chúng ta vấp ngã. Đây không phải là gánh nặng, mà là một đặc ân – đặc ân được đến gần với Đấng Thánh khiết để được tẩy sạch và được phục hồi.
Sống như một Cơ Đốc Nhân trưởng thành là sống trong sự cân bằng tuyệt vời giữa ân điển (ta đã được tha thứ trọn vẹn) và chân lý (ta phải xưng tội để được tẩy sạch). Nó là sự kết hợp giữa lòng tự tin đầy vui mừng trước ngai ân điển (Hê-bơ-rơ 4:16) và tấm lòng khiêm nhường, mềm mại luôn sẵn sàng ăn năn. Hãy bước đi trong ánh sáng của sự tha thứ trọn vẹn, và khi bạn vấp té, hãy mau chóng đứng dậy trong ân điển, xưng tội, và tiếp tục cuộc hành trình với Đấng Christ, Đấng đã yêu thương và phó chính mình Ngài vì bạn.