Tại sao sự sống lại của Chúa Giê-su lại quan trọng?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,045 từ
Chia sẻ:

Tầm Quan Trọng Của Sự Sống Lại Của Chúa Giê-su

Trong cốt lõi của đức tin Cơ Đốc, không có sự kiện nào quan trọng, biến đổi và mang tính quyết định hơn sự sống lại của Chúa Giê-su Christ từ cõi chết. Sứ đồ Phao-lô tuyên bố cách dứt khoát: “Và nếu Đấng Christ không sống lại, thì sự giảng dạy của chúng tôi là trống không, và đức tin anh em cũng trống không” (1 Cô-rinh-tô 15:14). Bài viết này sẽ đi sâu nghiên cứu từ ngữ, bối cảnh và ý nghĩa thần học trọng tâm của sự kiện nền tảng này, khám phá tại sao nó không chỉ là một phép lạ trong quá khứ, mà là trụ cột của hi vọng, quyền năng và sự xác quyết cho Cơ Đốc nhân ngày nay.


I. Sự Sống Lại: Xác Nhận Thân Vị Và Công Tác Của Đấng Christ

Trước hết, sự sống lại là dấu ấn thiên thượng xác nhận thân vị và công tác cứu chuộc của Chúa Giê-su. Ngài đã tuyên bố mình là Con Đức Chúa Trời, là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống (Giăng 14:6). Sự phục sinh là câu trả lời quyền năng của Đức Chúa Trời Cha cho những tuyên bố đó. Nếu Ngài vẫn nằm trong mộ, thì Ngài chỉ là một thầy dạy đạo tốt, một người tử vì đạo. Nhưng sự sống lại tuyên bố Ngài thực sự là Đấng mà Ngài đã nói.

Trong tiếng Hy Lạp, từ dùng cho “sự sống lại” là “anastasis” (ἀνάστασις), có nghĩa đen là “đứng dậy lần nữa”. Nó không chỉ là sự hồi sinh thể xác tạm thời (như La-xa-rơ, người sau đó lại chết), mà là sự trỗi dậy để bước vào một đời sống bất diệt, vinh hiển. Chúa Giê-su là “Đấng đầu nhứt sống lại từ trong kẻ chết” (Công vụ 26:23), Người Đi Tiên Phong (“prototokos” – Cô-lô-se 1:18) mở đường cho một sự sáng tạo mới.

Sự sống lại xác nhận rằng sự chết của Ngài trên thập tự giá là một của lễ đủ và trọn vẹn. “Ngài đã bị nộp vì tội lỗi chúng ta, và sống lại vì sự xưng công bình của chúng ta” (Rô-ma 4:25). Chữ “vì” ở đây (trong nguyên ngữ Hy Lạp là “dia” với đối cách) có thể hiểu là “vì cớ”. Ngài chịu chết vì cớ tội lỗi chúng ta – để gánh và giải quyết hình phạt của tội lỗi. Và Ngài sống lại vì cớ sự xưng công bình của chúng ta – để xác nhận rằng sự trả giá đã được chấp nhận, và sự công bình của Đức Chúa Trời đã được thỏa mãn, mở đường cho sự xưng công bình cho bất cứ ai tin.


II. Chiến Thắng Vĩ Đại Trên Quyền Lực Của Sự Chết Và Tội Lỗi

Kinh Thánh mô tả sự chết như là kẻ thù cuối cùng (1 Cô-rinh-tô 15:26), và là tiền lương của tội lỗi (Rô-ma 6:23). Toàn bộ nhân loại đang sống dưới ách nô lệ của sự sợ hãi về sự chết (Hê-bơ-rơ 2:15). Sự sống lại của Chúa Giê-su là cú đánh quyết định vào gót chân của kẻ thù này. Ngài đã “phá hủy sự chết, và dùng Tin Lành soi sáng sự sống và sự không hề chết” (2 Ti-mô-thê 1:10).

Trong thư Hê-bơ-rơ, tác giả giải thích rằng Chúa Giê-su đã nếm sự chết “vì mọi người” để qua sự chết của Ngài, Ngài có thể “phá diệt ma quỉ, là kẻ cầm quyền sự chết” (Hê-bơ-rơ 2:9,14). Từ Hy Lạp được dùng cho “phá diệt”“katargeō” (καταργέω), có nghĩa là làm cho vô hiệu, tước bỏ quyền lực, vô hiệu hóa. Sự sống lại chứng minh rằng quyền lực của sự chết và của ma quỉ đã bị phá vỡ. Nó giống như một pháo đài bị đánh sập, mặc dù những mảnh vỡ vẫn còn và các trận chiến lẻ tẻ vẫn tiếp diễn, nhưng chiến tranh về cơ bản đã kết thúc.

Hơn nữa, sự sống lại gắn liền với chiến thắng trên tội lỗi. Phao-lô lập luận trong Rô-ma 6: rằng nếu chúng ta được đồng đóng đinh với Đấng Christ, thì chúng ta cũng sẽ được đồng sống lại với Ngài, “hầu cho chúng ta được sống trong đời mới” (câu 4). Sự sống lại của Chúa không chỉ là một sự kiện lịch sử bên ngoài, mà là nguồn sức mạnh nội tại cho Cơ Đốc nhân chiến đấu với tội lỗi. “Vậy anh em cũng hãy coi mình như chết về tội lỗi và như sống cho Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jêsus Christ” (Rô-ma 6:11). Hiện thực của sự sống lại trở thành nền tảng cho sự thánh hóa.


III. Nền Tảng Cho Sự Sống Lại Và Sự Sống Đời Đời Của Chúng Ta

Hy vọng Cơ Đốc không dừng lại ở đời này. Sự sống lại của Chúa Giê-su là lời hứa đầu tiên và bảo đảm cho sự sống lại của những kẻ thuộc về Ngài. Trong 1 Cô-rinh-tô 15, Phao-lô trình bày một luận điểm thần học mạch lạc: Chúa Giê-su là trái đầu mùa của kẻ ngủ. Trong Cựu Ước, trái đầu mùa (“bikkurim” בִּכּוּרִים trong tiếng Hê-bơ-rơ) là phần hoa lợi đầu tiên được dâng lên, báo trước và đảm bảo cho cả mùa gặt sắp tới. “Nhưng bây giờ, Đấng Christ đã từ kẻ chết sống lại, Ngài là trái đầu mùa của những kẻ ngủ” (1 Cô-rinh-tô 15:20).

Điều này có nghĩa sự sống lại của Ngài không phải là một ngoại lệ đơn lẻ, mà là nguyên mẫu, là sự đảm bảo chắc chắn cho một cộng đồng phục sinh vĩ đại. Thân thể phục sinh của Ngài – vừa có thực chất, vừa vinh hiển, không còn bị giới hạn bởi không gian và vật chất – cho chúng ta một cái nhìn thoáng qua về thân thể vinh hiển mà chúng ta sẽ nhận lãnh. “Chúng ta mang ảnh tượng của người thuộc về đất, thì cũng sẽ mang ảnh tượng của Đấng thuộc về trời” (1 Cô-rinh-tô 15:49).


IV. Sự Sống Lại Và Quyền Năng Hiện Tại Trong Đời Sống Tín Hữu

Sự sống lại không chỉ là một sự kiện trong quá khứ (lịch sử) hay một lời hứa cho tương lai (cánh chung), mà còn là một thực tại quyền năng trong hiện tại. Khi một người tin nhận Chúa Giê-su, họ được “sống lại với Đấng Christ” về phương diện thuộc linh (Ê-phê-sô 2:5-6). Đây là một sự phục sinh thuộc linh, giải phóng chúng ta khỏi quyền lực của tội lỗi và sự chết thuộc linh, ban cho chúng ta sự sống mới.

Sứ đồ Phao-lô cầu xin cho các tín hữu biết được “sự nhơn từ vô lượng của Ngài đối với chúng ta có sức mạnh là dường nào, y theo phép tối thượng của năng lực Ngài, là năng lực Ngài đã tỏ ra trong Đấng Christ, khi khiến Ngài từ kẻ chết sống lại” (Ê-phê-sô 1:19-20). Cùng một quyền năng vô song đã đưa Chúa Giê-su ra khỏi mồ mả đang tác động trong đời sống của Cơ Đốc nhân ngày nay – để chiến thắng tội lỗi, để chữa lành, để biến đổi tâm trí, và để ban sức mạnh trong sự phục vụ.

Chính Thánh Linh, Đấng đang ngự trong lòng tín hữu, được gọi là “Thánh Linh của Đấng đã khiến Đức Chúa Jêsus sống lại từ trong kẻ chết” (Rô-ma 8:11). Ngài là Đấng ban sự sống, liên tục áp dụng quyền năng phục sinh của Đấng Christ vào những khu vực chết chóc trong đời sống chúng ta.


V. Ứng Dụng Thực Tế Trong Đời Sống Cơ Đốc Nhân Hằng Ngày

Lẽ thật vĩ đại này không chỉ để suy ngẫm, mà phải biến đổi cách chúng ta sống. Dưới đây là một số áp dụng thực tế:

  • Sống Trong Sự Xác Quyết và Tự Do: Vì tội lỗi đã bị đánh bại và sự xưng công bình đã được đảm bảo, chúng ta có thể bước đi trong sự xác quyết, không còn bị kết tội (Rô-ma 8:1, 33-34). Sự sống lại cho chúng ta tự do để thất bại và được phục hồi, vì ân điển đã thắng hơn.

  • Có Sức Mạnh Để Đối Diện Nỗi Sợ và Sự Chết: Dù là nỗi sợ thất bại, bệnh tật, hay cái chết thể xác, sự sống lại của Chúa Giê-su là lời đáp cuối cùng. “Hỡi sự chết, sự thắng của mầy ở đâu? Hỡi sự chết, cái nọc của mầy ở đâu?” (1 Cô-rinh-tô 15:55). Chúng ta có thể đối diện tương lai với hy vọng, không với sự kinh khiếp.

  • Dạn Dĩ Trong Sự Cầu Nguyện và Chứng Đạo: Chúng ta phục vụ một Chúa hằng sống, Đấng đang ngự bên hữu Đức Chúa Trời và cầu thay cho chúng ta (Rô-ma 8:34). Điều này ban cho chúng ta sự dạn dĩ (“parrhesia” – παρρησία) để đến gần ngôi ân điển và để rao truyền Danh Ngài.

  • Tập Trung vào Những Điều Trên Trời: Sự sống lại nhắc nhở chúng ta rằng quê hương thật của chúng ta ở trên trời. Nó giúp chúng ta không bám víu quá mức vào của cải, danh vọng, hay sự an toàn thuộc về đất này, nhưng tìm kiếm những điều thuộc về cõi đời đời (Cô-lô-se 3:1-4).

  • Sống Trong Cộng Đồng Hy Vọng: Hội Thánh là cộng đồng của sự phục sinh. Chúng ta cùng nhau cử hành Báp-têm (hình ảnh của sự chết và sống lại với Christ – Rô-ma 6:4) và Tiệc Thánh (“cho đến lúc Ngài đến” – 1 Cô-rinh-tô 11:26). Chúng ta khích lệ nhau với lẽ thật này trong những lúc thử thách và mất mát.

Kết Luận

Sự sống lại của Chúa Giê-su Christ không phải là một huyền thoại ấm áp hay một sự kiện biệt lập. Đó là trung tâm điểm của lịch sử và của đức tin. Nó xác nhận thân vị của Đấng Christ, công bố chiến thắng trên tội lỗi và sự chết, bảo đảm sự sống lại và sự sống đời đời cho chúng ta, và ban quyền năng biến đổi cho đời sống hiện tại. Như sứ đồ Phao-lô đã tóm tắt: “Đấng Christ đã từ kẻ chết sống lại, Ngài là trái đầu mùa của những kẻ ngủ... Nhưng, nhờ ơn Đức Chúa Trời, Ngài đã ban sự thắng cho chúng ta, bởi Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta” (1 Cô-rinh-tô 15:20, 57).

Vì vậy, hôm nay, Cơ Đốc nhân có thể sống và phục vụ không phải với tinh thần thất bại, nhưng với sự xác quyết của những người chiến thắng trong Đấng Christ. Chúng ta rao giảng, chúng ta yêu thương, chúng ta hy vọng, và chúng ta chịu khổ – tất cả đều đặt nền tảng trên lẽ thật vững chắc rằng ngôi mộ trống không, và Chúa chúng ta đang sống. A-men.

Quay Lại Bài Viết