Ý nghĩa của việc có những người khổng lồ trong thời đó (Sáng Thế Ký 6:4) là gì?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,111 từ
Chia sẻ:

Ý Nghĩa của Những Người Khổng Lồ trong Thời Đó (Sáng Thế Ký 6:4)

Trong hành trình khám phá Kinh Thánh, có những phân đoạn gây tò mò và thách thức sự hiểu biết của chúng ta, và Sáng Thế Ký 6:1-4 là một trong những đoạn như vậy. Cụ thể, câu 4 chép: “Trong đời đó, có những người khổng lồ (Nephilim) ở trên mặt đất; và cũng có sau khi các con trai Đức Chúa Trời ăn ở với con gái loài người mà sanh con cái. Ấy là những kẻ mạnh bạo đời xưa, là những người có danh.” Sự xuất hiện của những “người khổng lồ” (tiếng Hê-bơ-rơ: Nəp̄îlîm, נְפִילִים) ngay trước cơn Đại Hồng Thủy không chỉ là một chi tiết lịch sử, mà còn là một dấu hiệu quan trọng về tình trạng bại hoại cùng cực của nhân loại, dẫn đến sự phán xét công bình của Đức Chúa Trời. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khai quật ý nghĩa thần học, bối cảnh lịch sử và bài học thuộc linh từ phân đoạn quan trọng này.

I. Bối Cảnh Ngay Trước Cơn Đại Hồng Thủy: Sự Bại Hoại Lan Tràn

Để hiểu rõ câu 4, chúng ta phải đặt nó trong bối cảnh của cả đoạn Sáng Thế Ký 6:1-13. Phân đoạn này vẽ nên một bức tranh ảm đạm:

  • Câu 1-2: Loài người gia tăng trên đất, và “các con trai Đức Chúa Trời” (bənê hāʼĕlōhîm, בְּנֵי הָאֱלֹהִים) thấy con gái loài người đẹp, bèn cưới người nào vừa lòng mình. Đây là một hành động vượt qua ranh giới Đức Chúa Trời đã định.
  • Câu 3: Đức Chúa Trời phán: “Thần ta sẽ chẳng hằng ở trong loài người luôn… đời người sẽ là một trăm hai mươi năm”. Đây là lời tuyên bố về sự nhịn nhục có giới hạn và sự phán xét sắp đến.
  • Câu 4: Sự xuất hiện của những người khổng lồ (Nəp̄îlîm) – kết quả của mối quan hệ trái tự nhiên này.
  • Câu 5-7, 11-13: Đức Giê-hô-va thấy sự gian ác của loài người thật lớn, và “các tư tưởng của lòng chỉ là xấu luôn”. Đất bị bạo ngược và đầy dẫy sự cường bạo. Kết quả là quyết định hủy diệt mọi loài xác thịt.

    Như vậy, những người khổng lồ không phải là nguyên nhân chính, mà là một triệu chứng rõ ràng và khủng khiếp của sự bại hoại toàn diện đã thấm sâu vào trật tự sáng tạo. Chúng đại diện cho sự pha trộn tội lỗi, sự vượt qua mọi ranh giới thánh khiết mà Đức Chúa Trời đã lập.

    II. Giải Nghĩa “Các Con Trai Đức Chúa Trời” và “Người Khổng Lồ (Nephilim)”

    Có hai quan điểm chính trong việc giải thích “các con trai Đức Chúa Trời”:

    1. Quan điểm: Các con trai Đức Chúa Trời là các thiên sứ sa ngã.
    Đây là quan điểm truyền thống và được nhiều nhà giải kinh ủng hộ, dựa trên:
    - Cụm từ bənê hāʼĕlōhîm trong Cựu Ước (Gióp 1:6; 2:1; 38:7) luôn chỉ về các thiên sứ (các sinh vật thần linh).
    - Tân Ước có vẻ ám chỉ sự kiện này. 2 Phi-e-rơ 2:4-5 nói về “các thiên sứ đã phạm tội” bị ném vào hang địa ngục, và liên kết họ với thời Nô-ê. Giu-đe 1:6-7 nói về “các thiên sứ… không giữ chủ quyền mình… mà bỏ chỗ riêng mình”, và ví sự hành dâm của họ với dân Sô-đôm. Sự “bỏ chỗ riêng mình” có thể chỉ việc họ rời bỏ cõi thiên sứ để đến với con gái loài người.
    - Sự ra đời của một chủng loại “khổng lồ” (Nəp̄îlîm, có thể bắt nguồn từ động từ naphal (נָפַל) nghĩa là “ngã xuống”) phù hợp với hậu quả của một sự kết hợp siêu nhiên và tội lỗi.

    2. Quan điểm: Các con trai Đức Chúa Trời là dòng dõi ngoan đạo của Sết.
    Một số nhà giải kinh cho rằng “các con trai Đức Chúa Trời” là con cháu của Sết (dòng dõi tin kính Chúa – Sáng 4:26), còn “con gái loài người” là con cháu của Ca-in (dòng dõi vô đạo). Sự pha trộn này dẫn đến sự bội đạo và bại hoại về đạo đức. Tuy nhiên, quan điểm này khó giải thích tại sao hậu duệ lại trở thành “người khổng lồ” và sự liên kết trong Tân Ước với các thiên sứ phạm tội.

    Dù theo quan điểm nào, thì ý nghĩa thần học cốt lõi vẫn không thay đổi: Đây là một sự vi phạm nghiêm trọng trật tự sáng tạo của Đức Chúa Trời. Thiên sứ không được lấy hình người, và sự phân chia giữa thần linh và loài người, giữa thánh khiết và tội lỗi, đã bị xóa nhòa một cách cố ý và nổi loạn. Sự xuất hiện của Nephilim là bằng chứng vật lý, hữu hình cho sự bại hoại thẩm thấu đến mức độ cấu trúc của sự sống.

    III. Nephilim: Biểu Tượng của Sự Cường Bạo và Tội Lỗi Thống Trị

    Kinh Thánh mô tả họ là “những kẻ mạnh bạo đời xưa, là những người có danh”. Từ “mạnh bạo” (tiếng Hê-bơ-rơ: gibbor, גִּבּוֹר) thường chỉ những dũng sĩ, anh hùng, nhưng trong bối cảnh này, nó mang sắc thái tiêu cực của sự cường bạo và thống trị bằng sức mạnh. Họ “có danh”, nhưng đó không phải là danh tốt được lập bởi sự kính sợ Chúa, mà là danh tiếng đáng sợ dựa trên sức mạnh và có lẽ cả sự tàn bạo.

    Sự hiện diện của họ làm trầm trọng thêm tình trạng của nhân loại: “Thế gian đầy dẫy sự cường bạo” (Sáng 6:11,13). Nephilim có lẽ là hiện thân và là thủ lĩnh của nền văn hóa bạo lực đó. Họ không chỉ là “người khổng lồ” về thể chất, mà còn là “những gã khổng lồ” về tội lỗi – biểu tượng cho sự nổi loạn của con người đã đạt đến đỉnh điểm, thách thức trực tiếp quyền tể trị của Đấng Tạo Hóa.

    Điều thú vị là Nephilim xuất hiện lại sau cơn Hồng Thủy trong Dân Số Ký 13:33, khi các thám tử Do Thái báo cáo về xứ Ca-na-an: “Chúng tôi có thấy những người khổng lồ (Nephilim)…, và chúng tôi thấy mình khác nào như cào cào.” Điều này cho thấy hậu quả của tội lỗi (dù có nguồn gốc từ các thiên sứ hay từ một dòng dõi người nào đó) vẫn có thể tồn tại hoặc tái xuất sau phán xét, và nó tiếp tục là nỗi khiếp sợ, một trở ngại lớn cho đức tin của dân Chúa.

    IV. Bài Học Ứng Dụng Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Ngày Nay

    Câu chuyện về Nephilim không chỉ là chuyện xưa tích cũ, mà ẩn chứa những bài học sống động cho Hội Thánh hôm nay:

    1. Tội lỗi cá nhân dẫn đến sự bại hoại tập thể:
    Sự nổi loạn ban đầu có vẻ “cá nhân” (các con trai Đức Chúa Trời ham muốn con gái loài người) đã tạo ra hậu quả khủng khiếp cho toàn xã hội (sản sinh ra một chủng loại cường bạo, đẩy nhanh sự đầy dẫy tội ác). Điều này nhắc nhở chúng ta về tác động lan rộng của tội lỗi. Một sự thỏa hiệp nhỏ trong đạo đức, một ranh giới bị vượt qua, có thể dẫn đến những hệ lụy khôn lường cho gia đình, Hội Thánh và xã hội (Gia-cơ 1:15).

    2. Sự nhịn nhục của Đức Chúa Trời có giới hạn:
    Đức Chúa Trời ban 120 năm (Sáng 6:3) như một thời kỳ ân điển cuối cùng để con người ăn năn, trong khi Nô-ê rao giảng sự công bình (2 Phi-e-rơ 2:5). Sự hiện diện của Nephilim là dấu hiệu báo động cuối cùng. Ngày nay, Thánh Linh vẫn đang cáo trách thế gian (Giăng 16:8), và sự nhịn nhục của Chúa vẫn đang trì hoãn ngày phán xét để nhiều người được cứu (2 Phi-e-rơ 3:9). Chúng ta không được lầm lẫn sự nhịn nhục của Ngài với sự đồng ý của Ngài.

    3. Đứng vững trong trật tự và ranh giới của Đức Chúa Trời:
    Tội lỗi căn bản ở đây là xóa nhòa ranh giới thánh mà Đức Chúa Trời đã đặt ra. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta được kêu gọi sống “thánh khiết” – nghĩa đen là “được biệt riêng ra”, sống trong các ranh giới đạo đức của Lời Chúa (1 Phi-e-rơ 1:15-16). Điều này áp dụng cho các mối quan hệ, đạo đức tính dục, sự trung tín trong hôn nhân, và cả việc từ chối pha trộn niềm tin với các giá trị trần tục.

    4. Đối diện với “những gã khổng lồ” bằng đức tin, không bằng sợ hãi:
    Dân Y-sơ-ra-ên khiếp sợ Nephilim ở Ca-na-an và mất đức tin. Chỉ có Giô-suê và Ca-lép, với cái nhìn đức tin, tin rằng Chúa sẽ ban chiến thắng (Dân Số 14:6-9). Trong đời sống chúng ta, “những gã khổng lồ” có thể là: tội lỗi cố hữu khó nhổ bỏ, hoàn cảnh khó khăn ngỡ như không vượt qua được, hay những áp lực văn hóa đối nghịch với đạo Chúa. Bài học là: Đừng nhìn vào “gã khổng lồ” mà quên mất Đức Chúa Trời của chúng ta còn vĩ đại hơn gấp bội. Chính Chúa Giê-xu Christ đã chiến thắng mọi quyền lực tối tăm trên thập tự giá (Cô-lô-se 2:15).

    V. Kết Luận: Từ Sự Bại Hoại Đến Sự Cứu Rỗi

    Bức tranh Sáng Thế Ký 6 thật ảm đạm: sự nổi loạn của thiên sứ, sự bại hoại của con người, và sự xuất hiện của những Nephilim đáng sợ. Tuy nhiên, ngay trong bối cảnh đó, chúng ta thấy một tia sáng: “Nhưng Nô-ê được ơn trước mặt Đức Giê-hô-va” (Sáng 6:8). Ân điển (Grace) của Đức Chúa Trời luôn tìm thấy một con đường để giải cứu những ai tin cậy Ngài.

    Sự tương phản rõ ràng: Một bên là con đường của sự nổi loạn, vượt rào, dẫn đến sự pha trộn tội lỗi, bạo lực và cuối cùng là hủy diệt. Bên kia là con đường vâng lời, sống công bình và trung tín trong sự kính sợ Chúa, dẫn đến sự cứu rỗi. Nô-ê và gia đình ông bước vào chiếc tàu – hình bóng về sự cứu rỗi trong Chúa Giê-xu Christ.

    Ngày nay, chúng ta sống trong một thời đại cũng đầy dẫy sự bại hoại về đạo đức và tâm linh. “Những người khổng lồ” của chủ nghĩa vật chất, chủ nghĩa tương đối, sự phản bội, và bạo lực vẫn hiện diện. Nhưng bài học từ Sáng Thế Ký 6:4 vang vọng đến chúng ta: Hãy tỉnh thức, giữ mình trong sự kính sợ Chúa, và xây dựng đời sống mình trên nền tảng vâng lời và đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ – Chiếc Tàu cứu rỗi duy nhất cho nhân loại. Dù tội lỗi có lớn mạnh như thế nào, ân điển của Đức Chúa Trời trong Đấng Christ còn lớn hơn bội phần (Rô-ma 5:20).

Quay Lại Bài Viết