Thi Thiên 49:7 và Giá Chuộc Vĩnh Cửu của Chúa Giê-xu Christ
Trong hành trình tìm hiểu Lời Chúa, đôi khi chúng ta bắt gặp những câu Kinh Thánh dường như đặt ra thách thức cho những giáo lý nền tảng mà chúng ta tin. Thi Thiên 49:7 là một câu như vậy: "Họ hẳn không thể nào lấy giá chuộc mạng sống của mình, Cũng không trả được cho Đức Chúa Trời sự chuộc nó" (Thi Thiên 49:7 - Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Câu hỏi được đặt ra: Nếu con người không thể tự chuộc mạng sống mình, điều đó có nghĩa là Chúa Giê-xu cũng không thể chuộc tội cho chúng ta trên thập tự giá sao? Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào phân tích ngữ cảnh, ngôn ngữ gốc, và thần học để làm sáng tỏ chân lý: Câu Kinh Thánh này không hề phủ nhận, mà trái lại, càng làm nổi bật sự cần thiết tuyệt đối và quyền năng duy nhất của sự hy sinh chuộc tội của Chúa Giê-xu Christ.
Trước khi giải nghĩa một câu đơn lẻ, chúng ta phải hiểu toàn bộ thông điệp của phân đoạn. Thi Thiên 49 là một "Thi thiên khôn ngoan", với chủ đề chính là sự vô ích của của cải vật chất trước hai thực tại không thể tránh khỏi: sự chết và sự phán xét của Đức Chúa Trời.
- Câu 1-4: Lời mời gọi mọi người, cả giàu lẫn nghèo, lắng nghe lẽ khôn ngoan.
- Câu 5-12: Vấn đề nan giải: Dù người ta tin cậy nơi sự giàu có và danh vọng mình, họ vẫn phải chết như mọi người. "Người khôn cũng chết, kẻ ngu dại và vô sự cùng phải chung một số phận" (câu 10). Của cải không thể theo họ (câu 17).
- Câu 7-9: Đây là trọng tâm của vấn đề: Con người hoàn toàn bất lực trong việc tự cứu lấy mình khỏi sự chết. "Giá chuộc" (pidyôn, từ gốc פדה - padah) ở đây nói đến việc trả một cái giá để được giải thoát khỏi một tình trạng, trong ngữ cảnh này là khỏi sự chết và âm phủ (Sheol - שׁאול).
- Câu 13-20: Kết luận: Sự tự tin của kẻ giàu là phù phiếm. Chỉ có người công bình được Đức Chúa Trời cứu chuộc khỏi quyền lực của sự chết (câu 15 - chìa khóa then chốt).
Như vậy, mục đích của Thi Thiên 49:7 không phải để nói về khả năng cứu chuộc của Đấng Mê-si, mà để vạch trần sự bất lực tuyệt đối của con người tội lỗi. Nó đặt nền tảng cho lời tiên tri về Đấng sẽ làm điều mà con người không thể làm được.
Để hiểu sâu hơn, chúng ta cần phân biệt hai khái niệm về "giá chuộc".
1. Trong Cựu Ước (Thi Thiên 49:7): Từ "giá chuộc" (כֹּפֶר - kopher) và "chuộc" (פָּדָה - padah) thường chỉ một sự trao đổi tương đương, như trả tiền để chuộc lại tài sản, tự do, hoặc mạng sống (Xuất Ê-díp-tô Ký 21:30; Dân Số Ký 3:46-48). Thông điệp của Thi Thiên 49:7 là: Không có của cải vật chất nào trên đời này - vàng bạc, tài sản - có giá trị tương đương với linh hồn một con người trước mặt Đức Chúa Trời Thánh Khiết. "Sự chuộc nó đối với Đức Chúa Trời quí lắm" (câu 8a). Con người tội lỗi không có tài sản thuộc linh nào đủ giá trị để trả nợ tội lỗi mình.
2. Trong Tân Ước - Giá Chuộc của Đấng Christ: Từ Hy Lạp được dùng là lutron (λυτρον) và antilutron (αντιλυτρον), có nghĩa là "giá chuộc", "vật để đổi lấy sự giải thoát". Chúa Giê-xu phán: "Con người đã đến... phó sự sống mình làm giá chuộc cho nhiều người" (Ma-thi-ơ 20:28). Sứ đồ Phao-lô xác định: "Đấng Christ... đã phó chính mình Ngài làm giá chuộc mọi người" (I Ti-mô-thê 2:5-6).
Điểm then chốt: Giá chuộc mà Chúa Giê-xu trả không phải là vàng hay bạc, mà là chính mạng sống vô tội, thánh khiết và vô cùng quý giá của Ngài - Con Đức Chúa Trời. Giá trị của của lễ nằm ở thân vị của Đấng dâng. Huyết của loài thú tạo vật không thể cất tội lỗi đi (Hê-bơ-rơ 10:4), nhưng huyết của Con Đức Chúa Trời, Đấng vô tội, có quyền năng rửa sạch mọi tội lỗi (I Giăng 1:7). Đây chính là điều Thi Thiên 49 ám chỉ: Chỉ có một "Giá Chuộc" đủ quí giá đến từ chính Đức Chúa Trời mới có thể giải quyết vấn đề tội lỗi và sự chết.
Câu 15 chính là ánh sáng giải đáp cho sự bế tắc được nêu ra từ câu 7: "Nhưng Đức Chúa Trời sẽ chuộc linh hồn tôi khỏi quyền của âm phủ, Vì Ngài sẽ tiếp rước tôi" (Thi Thiên 49:15).
- "Đức Chúa Trời sẽ chuộc": Chủ thể của hành động cứu chuộc là CHÍNH ĐỨC CHÚA TRỜI. Con người không thể, nhưng Đức Chúa Trời có thể và Ngài sẽ làm.
- "Linh hồn tôi khỏi quyền của âm ph�": Đây không chỉ là sự giải cứu thuần túy khỏi sự chết thể xác, mà là sự giải cứu khỏi quyền lực và hậu quả cuối cùng của sự chết thuộc linh (Sheol/Hades).
- "Vì Ngài sẽ tiếp rước tôi": Bản Bảy Mươi (Septuagint - bản dịch tiếng Hy Lạp của Cựu Ước) dùng từ có thể hiểu là "Ngài sẽ nhận lấy tôi". Điều này gợi nhớ đến sự thăng thiên của Ê-nóc và Ê-li, và đặc biệt là sự phục sinh và thăng thiên của Chúa Giê-xu.
Câu này được xem như một lời tiên tri về sự phục sinh của Đấng Mê-si và của những người thuộc về Ngài. Sứ đồ Phê-rơ đã trưng dẫn một phân đoạn tương tự (Thi Thiên 16:10) để chứng minh sự phục sinh của Chúa Giê-xu (Công Vụ 2:25-32). Như vậy, Thi Thiên 49 không kết thúc trong sự tuyệt vọng, mà kết thúc trong niềm hy vọng về một sự cứu chuộc đến từ Đức Chúa Trời.
Sự dạy dỗ của Tân Ước chính là câu trả lời trọn vẹn cho câu hỏi mà Thi Thiên 49:7 đặt ra.
1. Con Người Không Thể Tự Chuộc Mình: Thư Rô-ma khẳng định: "Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời" (Rô-ma 3:23). Công việc lành, sự tu hành, hay của cải vật chất đều không đủ tiêu chuẩn để làm "giá chuộc". Điều này hoàn toàn nhất quán với Thi Thiên 49:7.
2. Chỉ Có Một Giá Chuộc Đủ Giá Trị: Đó là huyết của Chúa Giê-xu Christ. "Vì ngươi đã được chuộc... không phải chuộc bằng bạc hoặc vàng... bèn là bằng huyết báu của Đấng Christ, dường như huyết của chiên con không lỗi không vít" (I Phi-e-rơ 1:18-19). Chúa Giê-xu là "Chiên Con của Đức Chúa Trời, là Đấng cất tội lỗi thế gian đi" (Giăng 1:29). Giá trị vô hạn của thân vị Thần - Người (Thiên Chúa Ngôi Hai) làm cho sự hy sinh của Ngài trở nên đủ giá để chuộc tội cho muôn người.
3. Sự Chuộc Tội Là Một Hành Động Hoàn Tất: Trên thập tự giá, Chúa Giê-xu tuyên bố: "Mọi sự đã được trọn" (Giăng 19:30). Thư Hê-bơ-rơ giải thích: "Ngài đã dâng chính mình Ngài làm tế lễ chuộc tội một lần đủ cả..." (Hê-bơ-rơ 7:27; 9:12). Khác với những của lễ tạm thời trong Cựu Ước, sự hy sinh của Chúa Giê-xu có hiệu lực vĩnh viễn. Thi Thiên 49:7 nói về sự bất lực của con người trong việc tìm kiếm một "giá chuộc" hữu hạn. Chúa Giê-xu đem đến "giá chuộc" vô hạn, một lần đủ cả.
Lẽ thật này không chỉ là giáo lý, mà phải biến đổi đời sống chúng ta.
1. Sự Khiêm Nhường và Lòng Biết Ơn: Hiểu rằng chúng ta hoàn toàn không thể tự cứu mình, chúng ta phải từ bỏ mọi ý tưởng về công đức cá nhân. Sự cứu rỗi hoàn toàn là ân điển, nhờ đức tin (Ê-phê-sô 2:8-9). Mỗi ngày, chúng ta sống trong lòng biết ơn sâu xa về giá chuộc vô cùng lớn lao mà Chúa đã trả cho chúng ta.
2. Đặt Niềm Tin Đúng Chỗ: Thi Thiên 49 cảnh báo chống lại việc tin cậy nơi của cải và sự khôn ngoan đời này. Lời Chúa nhắc chúng ta đặt niềm tin duy nhất vào Chúa Giê-xu Christ và công giá cứu chuộc hoàn tất của Ngài, chứ không vào tài khoản ngân hàng, địa vị xã hội, hay thành tích bản thân.
3. Sự Tự Do và Can Đảm: Vì mạng sống chúng ta đã được chuộc bằng một giá quá đắt, chúng ta thuộc về Chúa (I Cô-rinh-tô 6:19-20). Điều này cho chúng ta sự tự do khỏi ách nô lệ của tội lỗi, sợ hãi, và cả sự sợ chết. Chúng ta có thể sống can đảm vì biết rằng Đấng đã chuộc chúng ta cũng sẽ giữ chúng ta cho đến cuối cùng.
4. Động Lực Cho Sự Thờ Phượng và Phục Vụ: Tình yêu của Đấng Christ thôi thúc chúng ta (II Cô-rinh-tô 5:14-15). Sự hiểu biết về giá chuộc Chúa phải là nguồn động lực sâu xa nhất cho mọi sự thờ phượng, cầu nguyện, và phục vụ Chúa. Chúng ta sống không còn cho mình, mà cho Đấng đã chết và sống lại vì chúng ta.
Thi Thiên 49:7 không phải là một phản đề phủ nhận thập tự giá, mà là một lời tiên tri mạnh mẽ về sự cần thiết tuyệt đối của thập tự giá. Nó vẽ nên bức tranh ảm đạm về tình trạng bất lực tuyệt đối của con người tội lỗi: không thể tự trả giá cho linh hồn mình. Chính trong bối cảnh đó, ánh sáng của Tin Lành càng chói lòa: Đức Chúa Trời, trong tình yêu thương vô hạn, đã tự cung ứng "Giá Chuộc" mà con người không thể có. Giá đó là chính Con Một của Ngài, Chúa Giê-xu Christ.
Thập tự giá không phải là bằng chứng của sự bất lực, mà là bằng chứng tối cao của quyền năng và tình yêu của Đức Chúa Trời. Tại đó, Đấng hoàn toàn có thể đã trả giá mà không ai có thể trả, để những người không thể trả giá lại được nhận lấy sự sống đời đời cách nhưng không. Chúng ta hãy giữ vững đức tin nơi sự chuộc tội trọn vẹn của Chúa Giê-xu, sống một đời sống khiêm nhường, biết ơn, và dâng hiến cho Vị Cứu Chúa đã yêu chúng ta đến nỗi phó chính mình Ngài vì chúng ta.