Một Cơ Đốc nhân nên làm gì khi niềm tin xung đột với xã hội khoan dung?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,847 từ
Chia sẻ:

Một Cơ Đốc Nhân Nên Làm Gì Khi Niềm Tin Xung Đột Với Xã Hội Khoan Dung?

Trong một thời đại được mệnh danh là “khoan dung” và “bao dung”, các tín hữu Cơ Đốc ngày càng đối diện với những căng thẳng sâu sắc. “Khoan dung” (tolerance) theo quan điểm thế tục hiện đại thường mang nghĩa chấp nhận mọi quan điểm, lối sống và chân lý là tương đối, miễn là chúng không gây hại cho người khác. Tuy nhiên, niềm tin Cơ Đốdựa trên Lời của Đức Chúa Trời, Đấng tuyên bố: “Ta là Đức Giê-hô-va, không hề thay đổi” (Ma-la-chi 3:6) và “Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi” (Hê-bơ-rơ 13:8). Sự xung đột là không thể tránh khỏi khi chân lý tuyệt đối gặp phải chủ nghĩa tương đối. Bài viết này sẽ nghiên cứu chuyên sâu nền tảng Kinh Thánh và những nguyên tắc thiết thực để người tin Chúa có thể “đứng vững” (Ê-phê-sô 6:13) mà vẫn bày tỏ tình yêu thương của Đấng Christ trong một thế giới đầy thách thức này.

Hiểu Rõ Bản Chất Của Sự Xung Đột: Chân Lý Tuyệt Đối vs. Chủ Nghĩa Tương Đối

Sự xung đột này không mới. Sứ đồ Phi-e-rơ đã viết cho các tín hữu thế kỷ thứ nhất rằng: “Anh em là dòng giống được lựa chọn, là chức thầy tế lễ nhà vua, là dân thánh, là dân thuộc về Đức Chúa Trời, hầu cho anh em rao giảng nhân đức của Đấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài” (I Phi-e-rơ 2:9). Từ “thánh” (ἅγιος, *hagios*) trong tiếng Hy Lạp mang nghĩa “được biệt riêng ra”. Bản chất của Cơ Đốc nhân là được biệt riêng khỏi thế gian để thuộc về Đức Chúa Trời. Chúa Jêsus cầu nguyện cho các môn đồ: “Con không cầu xin Cha cất họ khỏi thế gian, nhưng xin Cha gìn giữ họ cho khỏi điều ác. Họ không thuộc về thế gian, cũng như con không thuộc về thế gian” (Giăng 17:15-16).

Xã hội khoan dung hiện đại thường xem niềm tin tuyệt đối vào Kinh Thánh là thiếu khoan dung, thậm chí là hẹp hòi. Tuy nhiên, chúng ta cần phân biệt rõ giữa “khoan dung” (tolerance) theo nghĩa thế tục và “yêu thương” (ἀγάπη, *agapē*) theo nghĩa Kinh Thánh. Khoan dung thế tục đòi hỏi sự chấp nhận mọi thứ như nhau. Tình yêu thương Cơ Đốc đòi hỏi chúng ta yêu thương mọi người (kể cả kẻ thù – Ma-thi-ơ 5:44) nhưng không có nghĩa phải chấp nhận hoặc đồng ý với mọi hành vi hoặc giáo lý. Chúa Jêsus bày tỏ tình yêu thương vô hạn cho người phụ nữ phạm tội ngoại tình (Giăng 8:1-11), nhưng Ngài cũng phán rõ ràng: “Hãy đi, đừng phạm tội nữa” (câu 11). Tình yêu thương và chân lý luôn song hành trong bản tính của Đức Chúa Trời (Thi Thiên 85:10).

Những Nguyên Tắc Kinh Thánh Then Chốt Để Đối Diện Với Xung Đột

1. Phân Biệt Giữa Con Người Tội Lỗi Và Tội Lỗi: Đây là nguyên tắc nền tảng. Chúng ta được kêu gọi ghét điều ác, nhưng yêu thương người làm ác. “Hãy ưa điều thiện, ghét điều ác” (A-mốt 5:15, Rô-ma 12:9). Thái độ của chúng ta phải giống như Đức Chúa Trời: “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài...” (Giăng 3:16). Ngài yêu thương thế gian tội lỗi, nhưng Ngài ghét tội lỗi đến nỗi phải sai Con Ngài chịu chết để giải quyết nó. Trong mọi tranh cãi xã hội, chúng ta phải cẩn thận để không đồng hóa con người với hành vi hoặc lựa chọn của họ. Chúng ta chống lại tội lỗi, nhưng mở rộng vòng tay với tình yêu cứu rỗi của Đấng Christ cho tội nhân – là tất cả chúng ta.

2. Giữ Vững Chân Lý Trong Tình Yêu Thương (Ê-phê-sô 4:15): Câu Kinh Thánh này là kim chỉ nam. Từ “giữ vững” (ἀληθεύοντες, *alētheuontes*) có nghĩa là “nói ra/sống trong sự thật”. Nó không chỉ là sự thật khách quan, mà là sự chân thật trong mối quan hệ. Chúng ta phải từ chối thỏa hiệp chân lý của Đức Chúa Trời, nhưng cách thức chúng ta truyền đạt chân lý ấy phải xuất phát từ tình yêu thương (agapē) và được thúc đẩy bởi mục đích xây dựng (“tới mọi đều trọn lành”). Sứ đồ Phao-lô viết: “Lời nói anh em phải có ân hậu theo luôn, và nêm thêm muối, hầu cho anh em biết nên đối đáp mỗi người là thể nào” (Cô-lô-se 4:6).

3. Sống Với Tư Cách “Công Dân Nước Trời” Trong “Xã Hội Trần Gian”: Phao-lô nhắc nhở: “Nhưng chúng tôi là công dân trên trời” (Phi-líp 3:20). Từ “công dân” (πολίτευμα, *politeuma*) chỉ về một thuộc địa, một nhóm người sống trên một vùng đất xa lạ nhưng vẫn giữ phong tục và luật lệ của quê hương mình. Cơ Đốc nhân là thuộc địa của Nước Trời trên đất. Chúng ta tôn trọng và vâng phục chính quyền (Rô-ma 13:1-7) vì đó là ý muốn Đức Chúa Trời, nhưng sự vâng phục tối cao của chúng ta thuộc về Đức Chúa Trời (Công vụ 5:29). Điều này đòi hỏi sự khôn ngoan thiên thượng để phân định khi nào luật lệ con người đi ngược lại mạng lệnh của Đức Chúa Trời.

Ứng Dụng Thực Tế Trong Đời Sống Hằng Ngày

1. Trong Thái Độ và Tấm Lòng:
- Không Kinh Khinh hay Sợ Hãi: Đừng có thái độ tự tôn, khinh bỉ thế gian. Cũng đừng sợ hãi đến mức im lặng hoặc thỏa hiệp. “Vì Đức Chúa Trời chẳng ban cho chúng ta tâm thần nhút nhát, bèn là tâm thần mạnh mẽ, có tình yêu thương và dè giữ” (II Ti-mô-thê 1:7).
- Cầu Nguyện cho Người Chống Đối: Chúa Jêsus dạy: “Hãy cầu nguyện cho kẻ bắt bớ các ngươi” (Ma-thi-ơ 5:44). Lời cầu nguyện biến đổi tấm lòng chúng ta trước, giúp chúng ta nhìn người khác qua ánh mắt của Đấng Christ.

2. Trong Lời Nói và Sự Làm Chứng:
- Luôn Sẵn Sàng Trả Lời với Sự Hiền Hòa và Kính Sợ: “Hãy tôn Đấng Christ, là Chúa, làm thánh trong lòng mình. Hãy thường thường sẵn sàng để trả lời mọi kẻ hỏi lẽ về sự trông cậy trong anh em, nhưng phải hiền hòa và kính sợ” (I Phi-e-rơ 3:15). Sự “hiền hòa” (πραΰτης, *prautēs*) là sức mạnh được kiểm soát, không phải sự yếu đuối.
- Dùng Các Hỏi và Lắng Nghe: Thay vì tuyên bố một chiều, hãy đặt câu hỏi như Chúa Jêsus thường làm (ví dụ: Lu-ca 20:24). Lắng nghe thật sự để hiểu quan điểm của người khác, điều này bày tỏ sự tôn trọng và mở ra cánh cửa cho đối thoại thực sự.

3. Trong Hành Động và Lối Sống:
- Sống Đời Sống Thánh Khiết và Yêu Thương: Đời sống biến đổi bởi Tin Lành là bằng chứng hùng hồn nhất. “Ánh sáng các ngươi hãy soi trước mặt người ta như vậy, đặng họ thấy những việc lành của các ngươi, và tôn vinh Cha các ngươi ở trên trời” (Ma-thi-ơ 5:16). Hãy để tình yêu thương thực tế (giúp đỡ, phục vụ, tha thứ) trở thành “ngôn ngữ” đầu tiên của chúng ta.
- Gắn Bó với Hội Thánh Địa Phương: Chúng ta không chiến đấu đơn độc. Hội Thánh là thân thể Đấng Christ để nâng đỡ, khích lệ, sửa dạy và cùng nhau giữ vững đức tin (Hê-bơ-rơ 10:24-25).
- Khôn Ngoan Trong Việc Lựa Chọn “Trận Chiến”: Không phải mọi khác biệt đều đáng để chúng ta tranh cãi công khai. Phải phân biệt giữa những giáo lý cốt lõi (sự chết và sống lại của Đấng Christ, sự cứu rỗi bởi ân điển qua đức tin) và những vấn đề thứ yếu. “Hãy cố gắng giữ sự hiệp một của Thánh Linh bởi sự liên hiệp của hòa bình” (Ê-phê-sô 4:3).

Kết Luận: Đứng Vững Trong Ân Điển Và Hy Vọng

Sự xung đột giữa niềm tin Cơ Đốc và xã hội khoan dung là một phần không thể tránh khỏi của cuộc sống “làm khách lạ và người đi đường” trên đất (I Phi-e-rơ 2:11). Lời Chúa không hứa rằng chúng ta sẽ được thế gian ưa thích, nhưng Chúa Jêsus đã cảnh báo: “Vì cớ danh ta, các ngươi sẽ bị mọi người ghen ghét” (Ma-thi-ơ 10:22). Tuy nhiên, trong sự xung đột ấy, chúng ta có một đại mạng lệnh phước hạnh: rao truyền Tin Lành cứu rỗi và làm môn đồ cho muôn dân (Ma-thi-ơ 28:19-20).

Hãy nhớ lời hứa của Chúa cho Hội Thánh tại Phi-la-đen-phi, Hội Thánh “giữ lời nhịn nhục” của Ngài: “Ta biết việc làm của ngươi; nầy, Ta đã mở trước mặt ngươi một cái cửa không ai đóng được; vì ngươi có ít năng lực, mà đã giữ đạo Ta, không chối danh Ta... Vì ngươi đã giữ lời nhịn nhục của Ta, nên Ta cũng sẽ giữ ngươi khỏi giờ thử thách...” (Khải Huyền 3:8,10). Sự trung tín của chúng ta với Lời Chúa và với Danh Ngài, được thể hiện qua thái độ yêu thương, kiên nhẫn (*ὑπομονή*, *hypomonē* – sự bền bỉ dưới thử thách), sẽ mở ra những cánh cửa cơ hội và đặt chúng ta dưới sự gìn giữ quyền năng của chính Đức Chúa Trời.

Cuối cùng, hãy sống và đối diện với mọi xung đột bằng đức tin nơi Đấng Christ, với lòng trông cậy vào sự chiến thắng cuối cùng của Ngài, và với tình yêu thương rút ra từ nguồn ân điển vô tận của Ngài. “Hãy vững lòng bền chí, hỡi anh em yêu dấu của tôi!” (I Cô-rinh-tô 15:58).

Quay Lại Bài Viết