Tại Sao Chờ Đợi Đức Chúa Trời Lại Quá Khó Khăn?
Trong hành trình đức tin, có lẽ một trong những bài học thách thức và tinh luyện nhất mà mỗi Cơ Đốc nhân phải đối mặt chính là sự chờ đợi. Chúng ta cầu nguyện, tin cậy, nhưng câu trả lời dường như đến quá chậm. Lời hứa của Chúa cảm thấy xa vời trong khi hoàn cảnh hiện tại lại quá gần gũi và khó khăn. Tại sao việc chờ đợi Đấng Tạo Hóa của thời gian lại là một cuộc chiến thuộc linh đầy gian nan như vậy? Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào bản chất của sự chờ đợi theo Kinh Thánh, khám phá những nguyên nhân gốc rễ khiến nó trở nên khó khăn, và tìm kiếm sự khôn ngoan từ Lời Chúa để vượt qua.
Trước hết, chúng ta phải hiểu rằng sự chờ đợi (waiting) trong Kinh Thánh không mang nghĩa thụ động, khoanh tay ngồi yên. Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ thường được dùng là "qavah" (קָוָה). Từ này mang hai sắc thái chính: (1) trông mong, hi vọng một cách sốt sắng; và (2) xoắn lại, bện lại với nhau. Hình ảnh này gợi ý về một sự gắn kết chặt chẽ, kiên nhẫn và chủ động, giống như những sợi dây được bện chặt vào nhau để tạo nên sức mạnh. Tiên tri Ê-sai đã dùng từ này: "Nhưng ai trông đợi Đức Giê-hô-va thì chắc được sức mới, cất cánh bay cao như chim ưng; chạy mà không mệt nhọc, đi mà không mòn mỏi" (Ê-sai 40:31).
Ở đây, "trông đợi" (qavah) là một hành động tích cực dẫn đến việc trao đổi sức lực: sức yếu của con người được thay thế bằng sức mạnh vô tận của Đức Chúa Trời.
Trong Tân Ước, từ Hy Lạp thường gặp là "prosdechomai" (προσδέχομαι) và "apekdechomai" (ἀπεκδέχομαi). "Apekdechomai" (Rô-ma 8:23, 1 Cô-rinh-tô 1:7) mang ý nghĩa chờ đợi một cách tha thiết, hướng đầu về phía trước với sự mong ngóng, như một người canh gác chăm chú nhìn ra chân trời để đón người mình trông đợi. Sự chờ đợi của Cơ Đốc nhân, vì thế, là một tư thế chủ động, tỉnh thức và đầy hi vọng.
1. Sự Xung Đột Giữa Thời Gian Của Đức Chúa Trời Và Thời Gian Của Chúng Ta:
Con người chúng ta sống trong sự ràng buộc của thời gian tuyến tính: quá khứ, hiện tại, tương lai. Nhưng Đức Chúa Trời là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu, Ngài ở ngoài và trên dòng chảy thời gian. Một ngày ở trước mặt Chúa như ngàn năm, ngàn năm như một ngày (2 Phi-e-rơ 3:8). Sự khác biệt căn bản này tạo nên căng thẳng. Chúng ta muốn câu trả lời bây giờ, trong khi Chúa thường hành động trong "kỳ đến" (Ha-ba-cúc 2:3). Sự chậm trễ theo mắt chúng ta lại là sự nhẫn nại và hoàn hảo trong kế hoạch của Ngài.
2. Văn Hóa "Tức Thì" và Nỗi Sợ Bỏ Lỡ (FOMO):
Xã hội hiện đại nuôi dưỡng tâm lý mong đợi sự tức thời: thức ăn nhanh, internet tốc độ cao, giao hàng trong ngày. Tâm trí chúng ta được lập trình để mong đợi kết quả ngay lập tức. Văn hóa này thấm vào đời sống thuộc linh, khiến chúng ta vô thức đòi hỏi những câu trả lời tức thì từ Đức Chúa Trời. Khi Ngài không đáp ứng theo tốc độ của chúng ta, chúng ta dễ nghi ngờ sự hiện diện, quyền năng hoặc tình yêu của Ngài.
3. Sự Yếu Đuối Của Đức Tin Và Cái Nhìn Thiển Cận:
Trong lúc chờ đợi, đức tin bị thử thách. Chúng ta thường tin Chúa dựa trên những gì chúng ta thấy (phép lạ, đáp lời cầu nguyện nhanh chóng) hơn là dựa trên Danh Ngài. Khi hoàn cảnh mù mịt, đức tin non yếu dễ bị lung lay. Sứ đồ Phi-e-rơ bước đi trên nước, nhưng khi thấy gió lớn, ông sợ hãi và bắt đầu chìm (Ma-thi-ơ 14:30). Hình ảnh này minh họa cho việc chúng ta dễ dàng rời mắt khỏi Chúa Giê-xu để nhìn vào sóng gió của hoàn cảnh, khiến lòng tin bị chao đảo và sự chờ đợi trở nên không chịu nổi.
4. Nỗi Đau, Sự Mất Mát và Cảm Giác Bất Công:
Chờ đợi càng trở nên khốc liệt khi chúng ta chờ đợi trong đau đớn thể xác, mất mát tình cảm, hoặc dưới áp lực của sự bất công. Chúng ta kêu lên như Đa-vít: "Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài sẽ quên tôi cho đến chừng nào? Là đời đời ư? Ngài sẽ ẩn mặt Ngài khỏi tôi cho đến chừng nào?" (Thi Thiên 13:1).
Sự thinh lặng của Đức Chúa Trời trong những lúc như vậy chính là phần thử thách sâu sắc nhất, đòi hỏi chúng ta phải tin cậy vào bản tính tốt lành của Ngài ngay cả khi không thể hiểu được đường lối của Ngài.
Áp-ra-ham – Chờ Đợi Lời Hứa:
Áp-ra-ham nhận lời hứa về một dòng dõi như sao trên trời khi ông và Sa-ra đã già (Sáng Thế Ký 15:5). Ông chờ đợi 25 năm trước khi Y-sác ra đời. Khoảng thời gian dài đằng đẵng đó đủ để đức tin bị thử nghiệm, dẫn đến sai lầm với A-ga và Ích-ma-ên. Nhưng cuối cùng, "Áp-ra-ham cũng không yếu đức tin... người chẳng hề nghi lời hứa Đức Chúa Trời... song người càng mạnh mẽ trong đức tin, và ngợi khen Đức Chúa Trời" (Rô-ma 4:19-20).
Bài học: Chúa làm trọn lời hứa theo cách và thời điểm hoàn hảo của Ngài, chứ không theo thời biểu của chúng ta.
Giô-sép – Chờ Đợi Trong Sự Công Bình Và Ơn Gọi:
Từ một giấc mơ về sự vĩ đại đến cái hố, chốn nô lệ và ngục tù, Giô-sép trải qua hơn 13 năm trong sự chờ đợi đầy oan ức. Thế nhưng, Kinh Thánh ghi: "Đức Giê-hô-va phù hộ Giô-sép" (Sáng Thế Ký 39:2, 21).
Sự chờ đợi của Giô-sép là một quá trình Chúa rèn giũa tính cách, dạy ông sự khiêm nhường, quản lý và lòng thương xót. Khi thời điểm đến, Chúa đưa ông từ ngục tối lên tể tướng trong một ngày. Thời gian chờ đợi không hề uổng phí; nó là sự chuẩn bị cần thiết cho chức vụ lớn lao phía trước.
Chúa Giê-xu – Sự Kiên Nhẫn Của Đấng Mê-si:
Chính Chúa Giê-xu cũng đã trải qua sự chờ đợi. Ngài chờ 30 năm trước khi bắt đầu chức vụ công khai. Trong vườn Ghết-sê-ma-nê, Ngài cầu nguyện trong đau đớn tột cùng, nhưng vẫn thưa: "Song không theo ý con, mà theo ý Cha" (Lu-ca 22:42).
Ngài kiên nhẫn gánh lấy thập tự giá, "vì sự vui mừng đã đặt trước mặt Ngài" (Hê-bơ-rơ 12:2)
. Chúa Giê-xu là mẫu mực tối cao của sự vâng phục và kiên nhẫn trong chờ đợi ý muốn của Đức Chúa Trời được nên trọn.
1. Chuyển Hóa Tư Duy: Từ "Chờ Đợi Điều Gì" Sang "Chờ Đợi Ai":
Trọng tâm của sự chờ đợi Cơ Đốc không phải là sự việc (công việc, hôn nhân, healing), mà là chính Con Đức Chúa Trời. Tiên tri Ê-sai nói: "Ấy vậy, Đức Giê-hô-va phán: Trong lúc trông đợi, hãy trông đợi Ta; trong lúc chờ đợi, hãy chờ đợi Ta" (Ê-sai 8:17 - bản dịch khác).
Khi chúng ta tập trung vào mối tương giao với Chúa, sự bình an của Ngài sẽ gìn giữ lòng chúng ta (Phi-líp 4:7).
2. Sống Trọn Vẹn Trong Hiện Tại "Trong Khi" Chờ Đợi:
Thay vì coi thời gian chờ đợi như một khoảng trống phải chịu đựng, hãy xem đó là "mảnh đất" mà Chúa giao cho chúng ta gieo trồng và phục vụ ngay bây giờ. Hãy trung tín trong những việc nhỏ (Lu-ca 16:10), phục vụ người khác, và phát triển những kỹ năng, nhân cách. Giô-sép làm quản gia và quản ngục một cách xuất sắc ngay trong thời gian chờ đợi.
3. Dùng Các Phương Tiện Ân Điển Cách Kiên Trì:
- Cầu Nguyện với Sự Thành Thật: Hãy trút đổ lòng mình ra trước mặt Chúa như Đa-vít. Ngài biết những tran chiến trong lòng chúng ta.
- Sống Với Lời Chúa Mỗi Ngày: Lời Chúa là "ngọn đèn cho chân tôi" (Thi Thiên 119:105), chiếu sáng từng bước trong bóng tối của sự chờ đợi.
- Giao Thông Với Hội Thánh: Đừng cô lập bản thân. Hãy để những anh chị em có đức tin nâng đỡ và khích lệ bạn (Hê-bơ-rơ 10:25).
4. Nuôi Dưỡng Lòng Biết Ơn và Ghi Nhớ Công Việc Chúa Trong Quá Khứ:
Hãy lập một "bàn đá" kỷ niệm như dân Y-sơ-ra-ên sau khi vượt qua sông Giô-đanh (Giô-suê 4). Mỗi lần nghi ngờ, hãy nhớ lại những lần Chúa đã thành tín, giải cứu, dẫn dắt bạn trong quá khứ. Lòng biết ơn sẽ thay đổi tầm nhìn và củng cố đức tin cho hiện tại.
Sự chờ đợi khó khăn bởi vì nó thách thức mọi điều thuộc về bản ngã của chúng ta: sự kiểm soát, sự hiểu biết, và mong muốn thoải mái tức thì. Nhưng trong kế hoạch nhiệm mầu của Đức Chúa Trời, thì giờ chờ đợi không phải là thời gian chết. Đó là xưởng đúc của Ngài, nơi đức tin được tinh luyện (1 Phi-e-rơ 1:7), tính kiên nhẫn được phát triển (Gia-cơ 1:3-4), và hy vọng được củng cố (Rô-ma 5:4-5).
Cuối cùng, sự chờ đợi dạy chúng ta bài học sâu sắc nhất: Đức Chúa Trời đáng tin cậy vì chính Ngài là ai, chứ không phải vì những gì Ngài ban cho. Khi chúng ta học được bài học này, chúng ta sẽ khám phá ra một nghịch lý đẹp đẽ của vương quốc Đức Chúa Trời: Trong sự đầu phục và kiên nhẫn chờ đợi, chúng ta thực sự tìm thấy tự do và sức mạnh. Hãy can đảm, vì Đấng mà chúng ta chờ đợi chắc chắn sẽ đến, và phần thưởng của Ngài ở cùng Ngài (Khải Huyền 22:12).
“Vả, đức tin là sự biết chắc vững vàng của những điều mình đang trông mong, là bằng cớ của những điều mình chẳng xem thấy.” - Hê-bơ-rơ 11:1