Tại sao chúng ta vẫn phạm tội sau khi được cứu rỗi?

03 December, 2025
16 phút đọc
3,122 từ
Chia sẻ:

Tại sao chúng ta vẫn phạm tội sau khi được cứu rỗi?

Một trong những câu hỏi thường gặp nhất trong hành trình đức tin là: Nếu tôi đã thật sự được cứu, đã nhận Chúa Giê‑xu làm Cứu Chúa, tại sao tôi vẫn phạm tội? Tại sao tôi vẫn chiến đấu với những tư tưởng xấu, những thói quen cũ và những sự yếu đuối? Phải chăng sự cứu rỗi chưa trọn vẹn, hay tôi chưa thật sự được cứu? Kinh Thánh cho chúng ta cái nhìn rõ ràng về thực trạng này. Bài viết này sẽ phân tích nguyên nhân và bản chất của sự phạm tội sau khi đã được cứu, dựa trên nền tảng Kinh Thánh, ngôn ngữ nguyên bản (Hy Lạp, Hê‑bơ‑rơ), và đưa ra những ứng dụng thiết thực cho đời sống Cơ Đốc nhân.

I. Bản chất con người trước và sau khi được cứu

Để hiểu tại sao Cơ Đốc nhân vẫn phạm tội, chúng ta cần nhìn lại sự sa ngã của loài người trong Sáng thế ký chương 3. A‑đam và Ê‑va vốn được tạo dựng trong sự toàn hảo, có mối tương giao mật thiết với Đức Chúa Trời. Nhưng khi họ phạm tội, bản chất tội lỗi đã đi vào con người. Từ đó, mọi người sinh ra đều mang trong mình bản chất tội lỗi (hamartia trong tiếng Hy Lạp, có nghĩa là “trật mục tiêu” của Đức Chúa Trời). “Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời.” (Rô‑ma 3:23).

Khi một người tin nhận Chúa Giê‑xu, họ được tái sinh (gennaō anōthen – sinh lại, Giăng 3:3). Bản chất mới (kainē ktisis – tạo vật mới) được ban cho (2 Cô‑rin‑tô 5:17). Tuy nhiên, phần “xác thịt” (sarx) – tức bản chất cũ, tội lỗi – vẫn còn hiện diện. Sứ đồ Phao‑lô mô tả điều này một cách sống động trong Rô‑ma 7:15‑25:

“Vì tôi không làm điều mình muốn, nhưng làm điều mình ghét... Bởi tôi biết rằng trong tôi, tức là trong xác thịt tôi, chẳng có điều chi tốt...” (Rô‑ma 7:15,18).

Ở đây, Phao‑lô dùng từ sarx (xác thịt) để chỉ bản chất tội lỗi còn sót lại trong con người. Xác thịt không chỉ là thể xác, mà là toàn bộ con người tự nhiên chưa được Thánh Linh kiểm soát. Sau khi được cứu, chúng ta có hai bản chất cùng tồn tại: bản chất mới (pneuma – tâm linh mới) và bản chất cũ (sarx). Hai bản chất này tranh chiến với nhau (Ga‑la‑tỉ 5:17). Vì vậy, việc vẫn phạm tội không có nghĩa là chúng ta không được cứu, mà cho thấy cuộc chiến thuộc linh đang diễn ra trong đời sống chúng ta.

II. Sự nên thánh – một tiến trình

Kinh Thánh dạy rằng sự cứu rỗi gồm ba khía cạnh: quá khứ (được xưng công bình), hiện tại (được nên thánh), và tương lai (được vinh hiển). Khi chúng ta tin Chúa, chúng ta ngay lập tức được xưng công bình (Rô‑ma 5:1). Nhưng sự nên thánh (sự trở nên giống Chúa hơn) là một tiến trình kéo dài suốt đời. Phi‑líp 1:6 chép: “Tôi tin chắc rằng Đấng đã khởi làm việc lành trong anh em sẽ làm trọn hết cho đến ngày của Đức Chúa Jêsus Christ.” Từ “làm trọn” trong nguyên bản là epiteleō, có nghĩa hoàn tất một công việc đang tiếp diễn.

Trong tiến trình nên thánh, Đức Thánh Linh tác động để chúng ta ngày càng từ bỏ tội lỗi và sống theo ý muốn của Đức Chúa Trời. Nhưng vì chúng ta vẫn sống trong thân thể hay chết này (Rô‑ma 8:10), chúng ta vẫn có khả năng phạm tội. Tác giả Hê‑bơ‑rơ nói với các tín hữu trưởng thành: “... anh em đã làm quen thuộc với lẽ thật, nhưng còn phải dạy anh em những điều sơ học...” (Hê‑bơ‑rơ 5:12). Điều đó cho thấy ngay cả những người đã tin lâu năm vẫn cần sự tăng trưởng.

Vì thế, việc chúng ta vẫn phạm tội không có gì ngạc nhiên. Chính Giăng viết: “Nếu chúng ta nói mình không có tội thì chúng ta tự lừa dối mình, và lẽ thật không ở trong chúng ta.” (1 Giăng 1:8). Câu Kinh Thánh này dành cho Cơ Đốc nhân, chứng tỏ rằng ngay cả sau khi được cứu, chúng ta vẫn có tội. Tuy nhiên, chúng ta có sự tha thứ qua sự ăn năn (1 Giăng 1:9).

III. Tội lỗi còn lại trong đời sống – Nguyên nhân từ đâu?

Có ba nguồn chính khiến Cơ Đốc nhân vẫn phạm tội:

  • Xác thịt (sarx): Như đã nói, xác thịt là xu hướng tội lỗi còn lại trong chúng ta. Nó bao gồm những ham muốn ích kỷ, những dục vọng trần tục. “Vì xác thịt có những điều ưa muốn trái với của Thánh Linh...” (Ga‑la‑tỉ 5:17).
  • Thế gian (kosmos): Thế gian ở đây không chỉ là thế giới vật chất, mà là hệ thống tư tưởng, giá trị chống lại Đức Chúa Trời. Chúng ta sống giữa một môi trường đầy cám dỗ, lôi kéo chúng ta phạm tội (1 Giăng 2:15-17).
  • Ma quỷ (diabolos): Kẻ thù thuộc linh luôn tìm cách phá hoại đời sống chúng ta. Nó cám dỗ, buộc tội, và khiến chúng ta nghi ngờ ân điển (Ê‑phê‑sô 6:11-12).

Sự kết hợp của ba kẻ thù này khiến cho dù đã được tái sinh, chúng ta vẫn phải chiến đấu với tội lỗi mỗi ngày. Nhưng đừng nản lòng, vì Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta những vũ khí để chiến thắng (Ê‑phê‑sô 6:13-18).

IV. Sự giải cứu khỏi quyền lực của tội – Rô‑ma 6 và 8

Mặc dù chúng ta vẫn phạm tội, nhưng Kinh Thánh dạy rằng tín hữu đã được giải thoát khỏi quyền lực của tội lỗi. Rô‑ma 6:6 khẳng định: “Vì biết rằng người cũ của chúng ta đã bị đóng đinh trên thập tự giá với Ngài, hầu cho thân thể của tội lỗi bị tiêu diệt đi...” Ở đây, từ “thân thể của tội lỗi” chỉ về bản chất tội lỗi vốn thống trị con người trước khi được cứu. Nhờ sự chết của Chúa Giê‑xu, chúng ta không còn làm nô lệ cho tội nữa (Rô‑ma 6:14).

Trong Rô‑ma 8, Phao‑lô nhấn mạnh đến đời sống trong Thánh Linh. “Nhưng anh em không sống theo xác thịt đâu, mà theo Thánh Linh, nếu quả thật Thánh Linh Đức Chúa Trời ở trong anh em.” (câu 9). Thánh Linh ngự trong chúng ta, ban cho chúng ta quyền năng để chiến thắng xác thịt. Mặc dù đôi lúc chúng ta vẫn vấp ngã, nhưng xu hướng chung của đời sống tín hữu là ngày càng đắc thắng hơn nhờ Thánh Linh.

Quan trọng hơn, chúng ta không còn bị kết án: “Cho nên hiện nay chẳng còn có sự đoán phạt nào cho những kẻ ở trong Đức Chúa Jêsus Christ.” (Rô‑ma 8:1). Điều này an ủi chúng ta khi thất bại, thúc đẩy chúng ta tiếp tục chiến đấu với tội.

V. Sự ăn năn và sự tha thứ liên tục

Đức Chúa Trời biết chúng ta vẫn yếu đuối, nên Ngài đã dự bị con đường tha thứ. 1 Giăng 1:9 là câu Kinh Thánh quen thuộc: “Nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm sạch chúng ta khỏi mọi điều gian ác.” Từ “xưng” (homologeō) nghĩa là đồng ý với Đức Chúa Trời về tội lỗi của mình – tức là thừa nhận và từ bỏ nó. Sự ăn năn không chỉ là cảm xúc hối tiếc, mà là sự quay lưng lại với tội và quay về với Đức Chúa Trời.

Chúa Giê‑xu dạy các môn đồ cầu nguyện: “Xin tha tội cho chúng tôi...” (Ma‑thi‑ơ 6:12). Điều này cho thấy sự tha thứ cần được xin mỗi ngày. Không phải vì chúng ta mất sự cứu rỗi, mà vì chúng ta cần được phục hồi mối tương giao với Chúa khi phạm tội.

VI. Làm thế nào để giảm thiểu và chiến thắng tội lỗi?

Mặc dù chúng ta không thể hoàn toàn không phạm tội trong đời này, nhưng Kinh Thánh kêu gọi chúng ta phải nên thánh: “Hãy nên thánh, vì ta là thánh.” (1 Phi‑e‑rơ 1:16). Dưới đây là một số nguyên tắc thực tiễn để sống đắc thắng:

  1. Ở trong Lời Chúa: Lời Chúa là thanh gươm của Thánh Linh (Ê‑phê‑sô 6:17). Đọc, học, suy gẫm Lời Chúa mỗi ngày giúp chúng ta nhận biết tội lỗi và được biến đổi (Thi thiên 119:11).
  2. Cầu nguyện liên tục: Trong sự cầu nguyện, chúng ta nhận lấy sức mạnh từ Chúa. Ma‑thi‑ơ 26:41: “Hãy tỉnh thức và cầu nguyện, kẻo các ngươi sa vào chước cám dỗ...”
  3. Được đầy dẫy Thánh Linh: Ê‑phê‑sô 5:18 dạy: “Đừng say rượu... nhưng hãy được đầy dẫy Đức Thánh Linh.” Để Thánh Linh kiểm soát mọi lãnh vực đời sống, chúng ta cần đầu phục Ngài mỗi ngày.
  4. Giao thông với Hội Thánh: Các tín hữu khác có thể khích lệ, nhắc nhở và giúp đỡ chúng ta (Hê‑bơ‑rơ 10:24-25). Sự gánh vác lẫn nhau giúp chúng ta đứng vững (Ga‑la‑tỉ 6:1-2).
  5. Tránh những tình huống cám dỗ: Chúng ta phải khôn ngoan, không đặt mình vào chỗ dễ vấp phạm. Rô‑ma 13:14: “Hãy mặc lấy Đức Chúa Jêsus Christ, chớ chăm nom về xác thịt mà làm cho phỉ lòng dục nó.”
  6. Nhớ đến thập tự giá: Khi chúng ta suy ngẫm về sự chết của Chúa Giê‑xu vì tội lỗi chúng ta, chúng ta sẽ có động lực từ bỏ tội (2 Cô‑rin‑tô 5:14-15).

Hãy nhớ rằng sự chiến thắng tội lỗi không phải nhờ sức riêng, mà nhờ Thánh Linh. Ga‑la‑tỉ 5:16: “Hãy bước đi theo Thánh Linh, thì chẳng bao giờ làm trọn những điều ưa muốn của xác thịt.” Từ “bước đi” (peripateō) diễn tả một lối sống liên tục, từng bước vâng lời Thánh Linh.

VII. Kết luận: Ân điển và hy vọng cho người vẫn chiến đấu

Việc chúng ta vẫn phạm tội sau khi được cứu không phải là dấu hiệu của sự cứu rỗi giả, mà là bằng chứng của cuộc chiến thuộc linh đang diễn ra. Đức Chúa Trời biết sự yếu đuối của chúng ta và đã ban Chúa Giê‑xu làm Đấng Cứu Chuộc, Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm và Đấng Bầu Chữa (1 Giăng 2:1). Khi chúng ta vấp ngã, hãy mau chóng ăn năn, xưng tội và tiếp tục bước đi trong ánh sáng.

Cuối cùng, chúng ta hướng đến ngày được vinh hiển, khi thân thể hay chết này sẽ được biến hóa trở nên giống như thân thể vinh hiển của Chúa (Phi‑líp 3:20-21). Lúc đó, tội lỗi sẽ hoàn toàn bị tiêu diệt, và chúng ta sẽ mãi mãi ở với Chúa. Cho đến ngày ấy, hãy kiên trì chạy trong cuộc đua, nhìn xem Chúa Giê‑xu là Đấng khởi đầu và kết thúc đức tin chúng ta (Hê‑bơ‑rơ 12:1-2).

Quay Lại Bài Viết