Làm Thế Nào Để Vượt Qua Sự Đấu Tranh Trong Đức Tin?
Hành trình đức tin của Cơ Đốc nhân chưa bao giờ được hứa hẹn là một con đường bằng phẳng, trải đầy hoa hồng. Ngược lại, Kinh Thánh mô tả đó là một cuộc chạy đua (Hê-bơ-rơ 12:1), một trận chiến (Ê-phê-sô 6:12), và một quá trình luyện tập (I Ti-mô-thê 4:7). Sự đấu tranh trong đức tin – những lúc nghi ngờ, nản lòng, cảm thấy xa cách Chúa, hay bị giằng xé giữa niềm tin và thực tế phũ phàng – là một trải nghiệm phổ quát. Tuy nhiên, sự đấu tranh ấy không phải là dấu hiệu của thất bại thuộc linh, mà thường là dấu hiệu của một đức tin đang sống, đang lớn lên và đang được tôi luyện. Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát căn nguyên Kinh Thánh của sự đấu tranh đức tin và đưa ra những phương cách thực tiễn, dựa trên nền tảng Lời Chúa, để chúng ta không chỉ đứng vững mà còn vượt qua và trưởng thành trong chính những cơn bão tố của lòng tin.
I. Bản Chất và Nguyên Nhân của Sự Đấu Tranh Đức Tin: Một Cái Nhìn Kinh Thánh
Sự đấu tranh trong đức tin có thể xuất phát từ nhiều nguồn khác nhau, và Kinh Thánh không né tránh việc mô tả chúng một cách chân thực.
1. Sự Thử Thách Từ Hoàn Cảnh: Đây là nguyên nhân phổ biến nhất. Khi đối diện với bệnh tật, mất mát, thất bại, bất công, hay những lời cầu nguyện dường như không được đáp lại, đức tin của chúng ta bị thử nghiệm. Sứ đồ Phi-e-rơ viết: “Anh em bị sự thử thách trăm bề, hầu cho sự thử nghiệm đức tin anh em quí hơn vàng hay hư nát, dầu đã bị thử lửa, được tìm ra để ngợi khen, tôn vinh, tôn trọng trong kỳ Đức Chúa Jêsus Christ hiện ra” (I Phi-e-rơ 1:7). Từ Hy Lạp được dùng cho "sự thử thách" (ποικίλοις, *poikilois*) có nghĩa là "nhiều màu sắc, đa dạng", cho thấy những thử thách đến dưới nhiều hình thức khác nhau, nhưng mục đích sau rốt là tinh luyện đức tin.
2. Cuộc Chiến Thuộc Linh và Sự Cám Dỗ: Sứ đồ Phao-lô cảnh báo: “Vì chúng ta đánh trận, chẳng phải cùng thịt và huyết, bèn là cùng chủ quyền, cùng thế lực, cùng vua chúa của thế gian mờ tối nầy, cùng các thần dữ ở các miền trên trời” (Ê-phê-sô 6:12). Ma quỷ, kẻ thù của linh hồn, luôn tìm cách phá hỏng mối liên hệ của chúng ta với Đức Chúa Trời bằng những sự cám dỗ, cáo buộc (Khải Huyền 12:10) và gieo rắc sự nghi ngờ như nó đã làm với Ê-va trong vườn Ê-đen: “Mà Đức Chúa Trời há có phán dặn các ngươi…?” (Sáng Thế Ký 3:1). Sự đấu tranh chống lại những tư tưởng tội lỗi và những lời nói dối của kẻ thù là một phần không thể tránh khỏi.
3. Sự Yếu Đuối của Xác Thịt và Tội Lỗi: Sự mâu thuẫn mà Phao-lô mô tả trong Rô-ma 7 là một minh chứng rõ ràng: “Vì tôi không làm điều lành mình muốn, nhưng làm điều dữ mình không muốn… Tôi thật lấy làm khổ sở… vì tôi bị buộc dưới quyền của tội lỗi” (Rô-ma 7:19, 24). Sự căng thẳng giữa ý muốn thuộc linh mới và bản chất tội lỗi cũ tạo ra một cuộc nội chiến không ngừng, làm suy yếu niềm vui và sự tự tin trong đức tin.
4. Những Giai Đoạn "Sa Mạc" Thuộc Linh: Có những mùa trong đời sống thuộc linh mà cảm nhận về sự hiện diện và phước hạnh của Chúa dường như bị che khuất. Đây là kinh nghiệm của nhiều tôi tớ Chúa, như Đa-vít từng kêu lên: “Đức Chúa Trời ôi! Chúa là Đức Chúa Trời tôi, vừa sáng tôi tìm cầu Chúa. Linh hồn tôi khát khao Chúa, thân thể tôi mong mỏi về Chúa, trong một đồng vắng khô khan, cồn cát, không nước” (Thi Thiên 63:1). Những giai đoạn "sa mạc" này thường là thời điểm Chúa dạy chúng ta bước đi bởi đức tin chứ không bởi cảm xúc.
II. Những Phương Cách Vượt Qua: Hành Trình Từ Lời Hứa Đến Thực Tiễn
Kinh Thánh không chỉ chẩn đoán vấn đề mà còn cung cấp đầy đủ phương thuốc và nguồn lực để chúng ta chiến thắng.
1. Nương Dựa Nơi Lời Hứa và Bản Tính Bất Biến của Đức Chúa Trời: Khi cảm xúc và hoàn cảnh thay đổi, chúng ta cần bám víu vào điều không hề thay đổi: Lời Chúa và chính Ngài. Chúa Giê-xu phán: “Trời đất sẽ qua, nhưng lời ta nói chẳng bao giờ qua đi” (Ma-thi-ơ 24:35). Tác giả Hê-bơ-rơ khích lệ: “Hãy cầm giữ sự xưng nhận trông cậy của chúng ta cho chắc, không lung lay, vì Đấng hứa cùng chúng ta là thành tín” (Hê-bơ-rơ 10:23). Từ Hy Lạp "thành tín" (πιστὸς, *pistos*) cũng có nghĩa là "đáng tin cậy". Suy ngẫm về những lời hứa cụ thể cho người đang chịu khổ (ví dụ: Thi Thiên 34:18, II Cô-rinh-tô 12:9) là cách để neo linh hồn vào chính Đấng Christ.
2. Cầu Nguyện trong Sự Thành Thật và Kiên Trì: Đừng ngại mang những sự nghi ngờ, giận dữ, thất vọng của mình đến trước mặt Chúa. Chính Chúa Giê-xu trong vườn Ghết-sê-ma-nê đã cầu nguyện với sự đau đớn và run rẩy (Hê-bơ-rơ 5:7). Gia-cơ dạy: “Ví bằng trong anh em có kẻ kém khôn ngoan, hãy cầu xin Đức Chúa Trời, là Đấng ban cho mọi người cách rộng rãi, không trách móc ai, thì kẻ ấy sẽ được ban cho” (Gia-cơ 1:5). Cầu nguyện không phải là phép màu xóa tan mọi đấu tranh, nhưng là phương tiện để chúng ta đầu phục ý muốn Chúa và nhận lấy sức mạnh của Ngài.
3. Mang Lấy Áo Giáp Của Đức Chúa Trời và Chiến Đấu Bằng Lời Chúa: Ê-phê-sô 6:13-18 liệt kê đầy đủ khí giới thuộc linh. Đáng chú ý là “cái thuẫn của đức tin” để dập tắt các tên lửa của kẻ thù, và “gươm của Đức Thánh Linh, là Lời Đức Chúa Trời”. Chúa Giê-xu đã chiến thắng sự cám dỗ trong đồng vắng bằng cách đáp lại: “Có lời chép…” (Ma-thi-ơ 4:4, 7, 10). Học thuộc và tuyên xưng Lời Chúa trong lúc bị tấn công là vũ khí tối thượng để bảo vệ tâm trí và củng cố đức tin.
4. Sống trong Sự Thông Công với Hội Thánh: Đức tin không được thiết kế để sống cô lập. Tác giả Hê-bơ-rơ khuyên: “Chớ bỏ sự nhóm lại như mấy kẻ quen làm, nhưng phải khuyên bảo nhau, và hễ anh em thấy ngày ấy hầu gần chừng nào, thì càng phải làm như vậy chừng nấy” (Hê-bơ-rơ 10:25). Từ "khuyên bảo" (παρακαλοῦντες, *parakalountes*) có nghĩa là khích lệ, an ủi, thậm chí nài xin. Một người bạn Cơ Đốc trung tín có thể nâng đỡ tay yếu đuối của chúng ta (Truyền Đạo 4:9-12) và cầu thay khi chúng ta không thể tự cầu nguyện.
5. Nhìn Xem Chúa Giê-xu, Đấng Khởi Nguyên và Làm Trọn Đức Tin: Đây là chìa khóa trung tâm. “Hãy nhìn xem Đức Chúa Jêsus… Ngài đã cam chịu thập tự giá, khinh điều sỉ nhục… hãy nghĩ đến Đấng đã chịu sự chống trả của kẻ có tội như vậy, để anh em không bị mỏi mệt nhụt chí” (Hê-bơ-rơ 12:2-3). Khi tập trung vào chính Đấng Christ, chúng ta thấy rằng Ngài thấu hiểu mọi sự đấu tranh của chúng ta (Hê-bơ-rơ 4:15), và Ngài đã chiến thắng mọi sự để chúng ta có sự sống đời đời. Sự cứu rỗi không dựa trên độ mạnh yếu của đức tin chúng ta, mà dựa trên đối tượng của đức tin ấy – Chúa Giê-xu Christ.
III. Ứng Dụng Thực Tiễn Trong Đời Sống Hằng Ngày
Dựa trên những nguyên tắc Kinh Thánh, dưới đây là những bước thực hành cụ thể:
- Thiết Lập Thói Quen Tĩnh Nguyện Kiên Định: Dành thời gian riêng tư mỗi ngày, dù ngắn, để đọc Lời Chúa và cầu nguyện. Đừng đợi cảm xúc thúc đẩy. Hãy xem đây là việc "nuôi linh hồn" như thể nuôi thân thể.
- Ghi Chép Hành Trình Đức Tin: Viết nhật ký thuộc linh, ghi lại những câu Kinh Thánh đặc biệt, những lời cầu nguyện được đáp, và cả những lúc đấu tranh. Nhìn lại sẽ thấy được sự thành tín của Chúa trong suốt chặng đường.
- Tìm Một Người Khích Lệ/Trách Nhiệm: Chủ động tìm một người bạn thuộc linh trưởng thành hơn để chia sẻ, xin lời khuyên và cầu nguyện chung.
- Phục Vụ Người Khác: Đôi khi, cách tốt nhất để thoát khỏi vòng xoáy của bản thân là tập trung vào nhu cầu của người khác. Sự phục vụ trong yêu thương có sức chữa lành và củng cố đức tin cách kỳ diệu.
- Tạ Ơn Trong Mọi Hoàn Cảnh: Lời dạy "Hãy cảm tạ trong mọi sự" (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:18) là một kỷ luật thuộc linh mạnh mẽ. Tập tìm ra ít nhất một điều để tạ ơn Chúa ngay giữa khó khăn sẽ thay đổi góc nhìn của chúng ta.
IV. Kết Luận: Từ Đấu Tranh Đến Trưởng Thành
Sự đấu tranh trong đức tin không phải là điểm dừng chân, mà là một trạm chuyển tiếp trên hành trình về với Chúa. Gia-cơ viết: “Hãy coi sự thử thách trăm bề anh em gặp như là điều vui mừng trọn vẹn, vì biết rằng sự thử nghiệm đức tin anh em sinh ra sự nhịn nhục. Nhưng sự nhịn nhục phải làm trọn việc nó, hầu cho chính mình anh em cũng trọn lành trọn vẹn, không thiếu thốn chút nào” (Gia-cơ 1:2-4). Từ Hy Lạp "trọn lành trọn vẹn" (τέλειοι, *teleioi*) không có nghĩa là không sai phạm, mà là "trưởng thành, đạt đến mục đích".
Cuối cùng, hãy nhớ rằng chính Chúa Giê-xu là Đấng làm trọn đức tin của chúng ta. Chúng ta vượt qua không phải bởi sức mạnh ý chí siêu phàm, mà bởi ân điển qua đức tin nơi Ngài. Như Phao-lô tuyên bố: “Tôi đã bị đóng đinh với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi; nay tôi còn sống trong xác thịt, ấy là tôi sống trong đức tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và phó chính mình Ngài vì tôi” (Ga-la-ti 2:20). Hãy cứ vững lòng, vì Đấng đã khởi đầu công trình tốt lành trong bạn cũng sẽ thành tựu nó cho đến ngày của Đức Chúa Jêsus Christ (Phi-líp 1:6).