Làm Thế Nào Để Gia Tăng Đức Tin
Trong hành trình thuộc linh của Cơ Đốc nhân, đức tin không phải là một trạng thái tĩnh, mà là một thực tại sống động cần được nuôi dưỡng và lớn lên từng ngày. Lời kêu gọi “Hãy tin” thường xuyên được lặp lại trong Kinh Thánh, nhưng làm thế nào để đức tin yếu ớt, nhỏ bé trở nên mạnh mẽ và vững vàng? Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Lời Đức Chúa Trời để khám phá những nguyên tắc và phương cách thiết thực mà qua đó, một tín hữu có thể chủ động và tích cực “gia tăng đức tin” (2 Tê-sa-lô-ni-ca 1:3).
Trước khi tìm hiểu cách gia tăng, chúng ta cần định nghĩa đức tin theo Kinh Thánh. Hê-bơ-rơ 11:1 tuyên bố: “Vả, đức tin là sự biết chắc vững vàng của những điều mình đang trông mong, là bằng cớ của những điều mình chẳng xem thấy.” Từ Hy Lạp được dùng cho “đức tin” là pistis (πίστις), mang ý nghĩa về lòng tin cậy, sự trung tín, và sự xác tín. Đức tin chân thật không chỉ là sự đồng ý về trí thức, mà là sự gắn bó toàn bộ con người – trí, tình, ý – vào Đấng Christ và lời hứa của Ngài.
Chính Chúa Giê-xu đã dạy các môn đồ về sự cần thiết của đức tin lớn lên. Khi các sứ đồ thưa với Ngài: “Xin thêm đức tin cho chúng tôi!” (Lu-ca 17:5), Ngài không từ chối mà dạy họ về bản chất và sức mạnh của đức tin, dù chỉ nhỏ như hạt cải (Lu-ca 17:6). Lời cầu xin đó cho thấy đức tin có thể và cần được gia tăng. Sứ đồ Phao-lô cũng khích lệ chúng ta “hãy tập tành cho trở nên tin kính” (1 Ti-mô-thê 4:7), điều này bao hàm cả việc rèn luyện đức tin.
Con đường chính yếu và không thể thay thế để đức tin được sinh ra và tăng trưởng là qua Lời Đức Chúa Trời. Rô-ma 10:17 khẳng định: “Như vậy, đức tin đến bởi sự người ta nghe, mà người ta nghe, là khi lời của Đấng Christ được rao giảng.” Từ “nghe” trong nguyên văn Hy Lạp (akoē, ἀκοή) không chỉ là thính giác vật lý, mà là sự lắng nghe với lòng vâng phục và tiếp nhận.
Đức tin của chúng ta cần “thức ăn” để lớn lên, và thức ăn đó chính là Lời hằng sống của Đức Chúa Trời (1 Phi-e-rơ 2:2). Khi chúng ta đọc, suy ngẫm, học hỏi và để Lời Chúa ở trong lòng (Giăng 15:7), chúng ta đang tiếp xúc với chính Đấng Christ, là “Đấng khởi đầu và làm trọn đức tin chúng ta” (Hê-bơ-rơ 12:2). Mỗi lời hứa, mỗi câu chuyện về sự thành tín của Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh đều như một viên gạch xây nên tòa lâu đài đức tin trong đời sống chúng ta.
Như các sứ đồ đã làm, chúng ta cũng phải biết cầu xin Chúa gia tăng đức tin. Lời cầu nguyện chân thành: “Lạy Chúa, tôi tin; xin giúp đỡ sự không tin của tôi!” (Mác 9:24) là một kiểu mẫu quý báu. Cầu nguyện là bày tỏ sự lệ thuộc hoàn toàn vào ân điển Chúa. Chúng ta không thể tự mình sản sinh ra đức tin; đó là quà tặng của Đức Chúa Trời (Ê-phê-sô 2:8). Nhưng chúng ta có thể đến với Đấng ban quà tặng ấy và nài xin Ngài làm cho đức tin chúng ta nẩy nở.
Ngoài ra, sự xưng nhận đức tin bằng miệng cũng có sức mạnh củng cố đức tin bên trong. Rô-ma 10:10 chép: “Vì tin bởi trong lòng mà được sự công bình, còn bởi miệng làm chứng mà được sự cứu rỗi.” Khi chúng ta công khai tuyên xưng niềm tin nơi Chúa Giê-xu, làm chứng về những điều Ngài đã làm, và hát ngợi khen Ngài, chính tâm linh chúng ta được củng cố. Lời tuyên xưng ra ngoài khẳng định và làm vững chắc sự xác tín bên trong.
Đức tin chân chính luôn dẫn đến hành động. Gia-cơ cảnh báo về đức tin chết, là đức tin không có việc làm (Gia-cơ 2:17). Ngược lại, khi chúng ta bước ra và vâng lời Chúa trong những bước nhỏ nhất – dù đôi khi sợ hãi – đức tin sẽ được tôi luyện và lớn mạnh. Hãy nghĩ đến Phi-e-rơ bước ra khỏi thuyền để đi trên mặt nước (Ma-thi-ơ 14:29). Hành động vâng lời đó (bước ra) đã đặt đức tin của ông vào một tình huống thực tế để nó được thử nghiệm và tăng trưởng.
Mỗi lần chúng ta chọn tha thứ thay vì oán giận, dâng hiến trong túng thiếu, phục vụ trong khi mệt mỏi, hay nói lời chân thật giữa sức ép, chúng ta đang “tập luyện” cơ bắp đức tin của mình. Sự vâng lời là bằng chứng của đức tin và cũng là chất dinh dưỡng cho đức tin.
Một phương cách quan trọng mà Kinh Thánh đề cập đến việc đức tin được tinh luyện và gia tăng là qua thử thách và hoạn nạn. Gia-cơ 1:2-4 dạy: “Hỡi anh em, hãy coi sự thử thách trăm bề thoạt đến cho anh em như là điều vui mừng trọn vẹn, vì biết rằng sự thử thách đức tin anh em sanh ra sự nhịn nhục. Nhưng sự nhịn nhục phải làm trọn việc nó, hầu cho chính mình anh em cũng trọn lành trọn vẹn, không thiếu thốn chút nào.”
Từ “thử thách” trong câu 3 (dokimion, δοκίμιον) mang ý nghĩa quý giá như quá trình thử vàng để loại bỏ tạp chất. Hoạn nạn không phá hủy đức tin chân thật; nó bộc lộ chất lượng của nó và khiến nó trở nên thuần khiết, mạnh mẽ hơn. Khi đối diện với khó khăn mà vẫn giữ vững niềm tin nơi sự nhân từ và chủ quyền của Đức Chúa Trời, chúng ta kinh nghiệm Ngài cách sâu sắc hơn, và đức tin từ chỗ “nghe nói về Ngài” trở thành “mắt thấy Ngài” (Gióp 42:5).
Đức tin không phát triển trong sự cô lập. Hê-bơ-rơ 10:24-25 khích lệ chúng ta phải lưu tâm đến nhau để khuyên giục về lòng yêu thương và việc lành, không bỏ sự nhóm lại. Cộng đồng Hội Thánh là môi trường Thiên thượng ban cho để đức tin chúng ta được nâng đỡ. Khi lắng nghe lời làm chứng về sự thành tín của Chúa trong đời sống anh chị em mình, đức tin chúng ta được khích lệ. Khi chúng ta yếu đuối, đức tin của Hội Thánh nâng đỡ chúng ta. Sự dạy dỗ, khích lệ, và ngay cả sự sửa dạy yêu thương từ những tín hữu trưởng thành đều góp phần xây dựng đức tin chúng ta.
Dựa trên những nguyên tắc Kinh Thánh trên, đây là một số bước thực hành cụ thể để gia tăng đức tin mỗi ngày:
- Thiết lập thói quen “nghe” Lời Chúa cách chủ động: Đừng chỉ đọc cho xong. Hãy đọc có suy ngẫm. Ghi chú một câu Kinh Thánh mỗi ngày và tự hỏi: “Câu này dạy gì về bản tính Đức Chúa Trời? Lời hứa nào tôi có thể nắm lấy? Điều răn nào tôi cần vâng theo?”.
- Cầu nguyện xin đức tin cụ thể: Trước một quyết định khó khăn, một nỗi sợ hãi, hay một lời hứa chưa thấy ứng nghiệm, hãy thành thật thưa với Chúa: “Con tin Ngài, nhưng xin giúp con tin Ngài nhiều hơn trong việc này.”
- Bước ra vâng lời trong một “bước nhỏ”: Xác định một hành động cụ thể Chúa đang thúc giục bạn (ví dụ: xin lỗi một người, bắt đầu dâng hiến đều đặn, chia sẻ chứng đạo với một người). Hành động vâng lời đó sẽ thắp sáng và củng cố đức tin.
- Ghi lại “Những viên đá kỷ niệm”: Như dân Y-sơ-ra-ên dựng đá kỷ niệm sau khi vượt qua sông Giô-đanh (Giô-suê 4:7), hãy ghi nhật ký hoặc ghi nhớ những lần Chúa đáp lời cầu nguyện, giải cứu, hoặc cung ứng cho bạn. Nhìn lại lịch sử về sự thành tín của Chúa là nhiên liệu mạnh mẽ cho đức tin trong hiện tại.
- Kết nối với một người bạn đức tin: Tìm một người bạn tin kính, cùng nhau học Kinh Thánh, cầu nguyện và khích lệ nhau sống bởi đức tin.
Cuối cùng, chúng ta phải luôn nhớ rằng đức tin của chúng ta không đặt nền trên cảm xúc hay thành tích của bản thân, mà trên chính Con Đức Chúa Trời, là Đấng Christ. Hê-bơ-rơ 12:2 kêu gọi chúng ta “nhìn xem Đức Chúa Giê-xu, là cội rễ và cuối cùng của đức tin”. Từ “nhìn xem” (aphoraō, ἀφοράω) có nghĩa là ngước mắt lên, chăm chú vào một điểm duy nhất. Sự tăng trưởng đức tin bắt đầu và kết thúc khi chúng ta chăm xem Chúa Giê-xu – thập tự giá của Ngài (bảo đảm cho lời hứa), sự phục sinh của Ngài (quyền năng cho đời sống chúng ta), và sự đang ngự bên hữu Đức Chúa Trời của Ngài (sự cầu thay cho chúng ta).
Hãy bắt đầu từ nơi bạn đang đứng. Dù đức tin bạn nhỏ như hạt cải, hãy đặt nó vào trong bàn tay của Đấng Christ. Hãy cho nó “thức ăn” là Lời Chúa, “tưới nước” bằng sự cầu nguyện, và để nó “đón nắng” qua sự vâng lời và hiệp thông với Hội Thánh. Bạn sẽ kinh nghiệm rằng Đức Chúa Trời, Đấng đã khởi đầu công việc tốt lành trong bạn, cũng sẽ thành tín để hoàn tất nó (Phi-líp 1:6), và đức tin bạn sẽ từng bước lớn lên để làm sáng danh Ngài.