Làm thế nào để tôi trao mọi lo lắng và vấn đề của mình cho Chúa?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,997 từ
Chia sẻ:

Trao Mọi Lo Lắng Cho Chúa

Trong hành trình đức tin, một trong những thách thức sâu sắc nhất mà Cơ Đốc nhân đối mặt không phải là những nghịch cảnh bên ngoài, mà chính là cuộc chiến nội tâm: “Làm thế nào để thật sự buông bỏ, trao phó mọi lo âu, gánh nặng cho Chúa và sống trong sự bình an của Ngài?” Chúng ta thường dâng lời cầu nguyện: “Con trao mọi sự cho Chúa,” nhưng trong lòng vẫn chất chứa nỗi sợ hãi, hoang mang. Sứ đồ Phi-e-rơ, một người từng trải qua những giờ phút lo lắng tột độ khi chối Chúa, đã viết một mệnh lệnh đầy an ủi: “Hãy trao mọi sự lo lắng mình cho Ngài, vì Ngài hay săn sóc anh em.” (1 Phi-e-rơ 5:7). Câu Kinh Thánh này không phải là một lời khuyên nhẹ nhàng, mà là một mệnh lệnh (imperative mood trong tiếng Hy Lạp) dựa trên nền tảng chân lý vững chắc về bản tính của Đức Chúa Trời. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào ý nghĩa thần học và thực tiễn của việc “trao” gánh nặng, khám phá những rào cản, và đưa ra những bước ứng dụng cụ thể cho đời sống đức tin hằng ngày.

I. Nền Tảng Kinh Thánh: Mệnh Lệnh Trao Phó Và Lời Hứa Săn Sóc

Khái niệm trao lo lắng cho Chúa không phải là một ý tưởng tâm lý tích cực, mà là một giáo lý xuyên suốt Kinh Thánh, bắt nguồn từ chính bản tính của Đức Chúa Trời.

1. 1 Phi-e-rơ 5:7 - Hành Động Chủ Động “Trao” (Epiríptō): Trong nguyên văn Hy Lạp, động từ “trao” là ἐπιρρίπτω (epirríptō). Từ này mang ý nghĩa mạnh mẽ: “ném lên trên,” “quăng lên,” “ủy thác một cách dứt khoát.” Nó gợi lên hình ảnh một người đang mang gánh nặng trên lưng, chủ động cởi bỏ và ném nó lên cho một Đấng mạnh hơn, đáng tin cậy hơn. Hành động này không thụ động; nó đòi hỏi một quyết định ý chí. Điều thú vị là câu này được nối liền với mệnh lệnh trước đó: “Hãy hạ mình xuống dưới tay quyền năng của Đức Chúa Trời” (1 Phi-e-rơ 5:6). Việc trao phó bắt đầu bằng sự hạ mình, thừa nhận rằng chúng ta không đủ khả năng tự gánh vác, và cần đến quyền năng của Ngài.

2. Phi-líp 4:6-7 - Con Đường Dẫn Đến Sự Bình An Siêu Nhiên: Sứ đồ Phao-lô đưa ra một công thức rõ ràng: “Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời, vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ gìn giữ lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Jêsus Christ.” Ở đây, “lo phiền” (merimnáō) chỉ sự lo lắng phân tâm, bị chia trí. Giải pháp là “trình” (gnōrizesthō) – nghĩa là cho biết, bày tỏ, thông báo – mọi điều cho Đức Chúa Trời. Đặc biệt, yếu tố “sự tạ ơn” là then chốt. Cảm tạ trước khi nhận lời đáp cho thấy đức tin tin cậy vào sự tốt lành và chủ quyền của Ngài. Kết quả không phải là sự giải quyết vấn đề ngay lập tức, mà là “sự bình an của Đức Chúa Trời” – một loại bình an siêu nhiên, không giải thích được bằng logic, sẽ đứng gác (phroureō – canh giữ như lính gác) cho tấm lòng và tâm trí chúng ta.

3. Ma-thi-ơ 6:25-34 - Bài Giảng Về Sự Tin Cậy Nơi Cha Thiên Thượng: Chúa Jêsus trực tiếp đối diện với nỗi lo về nhu cầu cơ bản: ăn, uống, mặc. Ngài dạy: “Ấy vậy, các ngươi đừng lo lắng mà nói rằng: Chúng ta sẽ ăn gì? Uống gì? Mặc gì?... Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa.” (Ma-thi-ơ 6:31, 33). Động từ “lo lắng” được lặp đi lặp lại (merimnaō). Chúa chỉ ra rằng lo lắng là dấu hiệu của “đức tin nhỏ” (câu 30). Giải pháp là thay đổi tiêu điểm: từ vấn đề sang Đấng Christ; từ “tôi sẽ làm gì?” sang “Chúa là Đấng như thế nào?”. Ngài là Cha nhân từ, Đấng biết rõ nhu cầu chúng ta (câu 32).

4. Thi Thiên 55:22 - Lời Mời Gọi Của Đa-vít: “Hãy trao gánh nặng ngươi cho Đức Giê-hô-va, Ngài sẽ nâng đỡ ngươi; Ngài sẽ chẳng hề cho người công bình bị rúng động.” (Thi Thiên 55:22). Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ “trao” (shālak) cũng có nghĩa là “ném, phóng.” Đa-vít, người từng trải qua vô vàn lo lắng, khẳng định lời hứa: Chúa sẽ “nâng đỡ” (sāmal) – chống đỡ, nâng đỡ. Hình ảnh này cho thấy Chúa không chỉ lấy đi gánh nặng, mà còn trở thành sự nâng đỡ, nền tảng vững chắc cho chúng ta đứng vững.

II. Những Rào Cản Ngăn Trở Chúng Ta Trao Phó Cho Chúa

Tại sao mệnh lệnh rõ ràng như vậy lại khó thực hành đến thế? Kinh Thánh và tâm lý thuộc linh chỉ ra một số rào cản chính:

1. Tinh Thần Tự Lực & Sự Kiểm Soát: Bản chất tội lỗi của con người muốn tự mình làm chủ. Chúng ta tin rằng mình phải giải quyết mọi việc, và trao phó có vẻ như là sự đầu hàng, thất bại. Điều này trái ngược với đức tin khiêm nhường: “Đức Chúa Trời chống cự kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ơn cho kẻ khiêm nhường.” (1 Phi-e-rơ 5:5).

2. Sự Thiếu Tin Cậy Vào Bản Tính Của Chúa: Chúng ta có thật sự tin Ngài “hay săn sóc” (1 Phi-e-rơ 5:7) không? Cụm từ “hay săn sóc” (meli autō) nghĩa là Ngài quan tâm, để tâm đến. Nỗi lo của chúng ta thường bắt nguồn từ một tư tưởng ngầm: “Liệu Chúa có thật sự quan tâm đến vấn đề nhỏ bé của tôi? Liệu Ngài có đủ tốt lành để hành động vì lợi ích tối thượng của tôi?”.

3. Sự Nhầm Lẫn Giữa Trao Phó Và Thụ Động: Trao phó không có nghĩa là ngồi yên không làm gì. Nó có nghĩa là chúng ta làm phần của mình trong sự vâng lời và khôn ngoan Chúa ban, nhưng kết quả cuối cùng và gánh nặng của trách nhiệm thuộc về Chúa. Như Chúa Jêsus phán: “Hãy mang lấy ách của Ta… vì ách Ta dễ chịu và gánh Ta nhẹ nhàng.” (Ma-thi-ơ 11:29-30). Chúng ta vẫn mang ách (công việc, trách nhiệm), nhưng đó là ách của Ngài, cùng mang với Ngài.

4. Tập Trung Vào Hoàn Cảnh Thay Vì Đấng Christ: Mắt chúng ta dán chặt vào cơn bão, thay vì nhìn vào Đấng đi trên mặt nước và phán: “Hãy yên lặng, đi đi!” (Mác 4:39).

III. Các Bước Thực Hành Để Trao Mọi Lo Lắng Cho Chúa

1. Nhận Biết Và Xưng Nhận Lo Lắng (Tự Xét Mình): Bước đầu tiên là thành thật với Chúa và với chính mình. Dừng lại và hỏi: “Điều gì đang khiến tôi lo sợ, căng thẳng? Tôi đang cố gắng kiểm soát điều gì?” Hãy xưng nhận với Chúa rằng bạn đang lo lắng và cần Ngài. Điều này phù hợp với 1 Giăng 1:9.

2. Trình Dâng Qua Lời Cầu Nguyện Cụ Thể (Ứng Dụng Phi-líp 4:6): Đừng chỉ nói chung chung: “Xin Chúa giúp con.” Hãy “trình” cụ thể:

  • Cầu nguyện (Proseuchē): Trò chuyện thân mật với Chúa về chi tiết vấn đề.
  • Nài xin (Deēsis): Thành khẩn khẩn xin sự can thiệp của Ngài.
  • Sự tạ ơn (Eucharistia): Cảm tạ Chúa vì Ngài là Đấng Kiểm Soát Tối Cao, vì lời hứa của Ngài, và vì những phước lành trong quá khứ. Cảm tạ NGAY TRONG hoàn cảnh chưa thay đổi.
Viết ra lời cầu nguyện có thể là một công cụ mạnh mẽ để “ném” gánh nặng ra khỏi tâm trí.

3. Làm Đầy Tâm Trí Với Lẽ Thật (Chiến Tranh Thuộc Linh): Lo lắng thường xuất phát từ những lời nói dối (“Mọi việc sẽ tồi tệ,” “Chúa đã bỏ rơi ta”). Hãy thay thế bằng Lời Chúa. Học thuộc và suy ngẫm những câu Kinh Thánh về sự quan phòng, bình an, và bản tính của Chúa (ví dụ: Rô-ma 8:28, Ê-sai 41:10, Giê-rê-mi 29:11). Đây chính là việc mang “hết thảy những sự lo phiền… cho Ngài” (1 Phi-e-rơ 5:7) – thay thế lo phiền của ta bằng lẽ thật của Ngài.

4. Vâng Theo Sự Dẫn Dắt Và Hành Động Trong Đức Tin: Sau khi cầu nguyện và trao phó, hãy bước đi trong sự vâng lời mà Chúa đã chỉ ra cho bạn. Đó có thể là một bước đơn giản: gọi điện cho một người bạn khôn ngoan, lập kế hoạch tài chính, hoặc đơn giản là nghỉ ngơi. Hành động trong đức tin chứng tỏ bạn thật sự tin Chúa đang dẫn dắt. Nếu lo lắng quay trở lại, hãy lặp lại bước 2 và 3. Đây là một kỷ luật thuộc linh.

5. Sống Trong Sự Hiệp Một Với Hội Thánh: Chúa ban cho chúng ta Thân Thể Đấng Christ để cùng mang gánh nặng: “Hãy mang gánh nặng cho nhau, như vậy anh em sẽ làm trọn luật pháp của Đấng Christ.” (Ga-la-ti 6:2). Hãy chia sẻ lo lắng của mình với những tín hữu trưởng thành, tin cậy để họ cầu nguyện, khích lệ và nâng đỡ bạn.

IV. Kết Luận: Sống Trong Sự Bình An Của Sự Trao Phó Liên Tục

Trao mọi lo lắng cho Chúa không phải là một việc làm một lần, mà là một thái độ sống, một lối sống của sự lệ thuộc liên tục. Nó giống như việc hít thở: chúng ta thở ra sự lo âu và hít vào sự bình an của Chúa mỗi ngày. Chúa Jêsus không hứa rằng chúng ta sẽ không có vấn đề, nhưng Ngài hứa rằng trong Ngài, chúng ta có sự bình an: “Ta đã nói cùng các ngươi điều đó, hầu cho trong Ta các ngươi được sự bình an. Các ngươi sẽ có sự hoạn nạn trong thế gian, nhưng hãy cứ vững lòng, Ta đã thắng thế gian rồi!” (Giăng 16:33).

Hãy bắt đầu ngay hôm nay. Hãy chọn một gánh nặng đang đè nặng tâm trí bạn, quỳ xuống (trong tấm lòng), và chủ động “ném” nó lên cho Chúa. Nhắc nhở lòng mình: “Chúa ơi, con tin rằng Ngài hay săn sóc con. Con không biết giải quyết thế nào, nhưng con tin cậy Ngài. Con cảm ơn Ngài vì Ngài đang kiểm soát. Con xin trao [gọi tên vấn đề] cho Ngài ngay bây giờ.” Rồi hãy đứng dậy, bước đi trong sự nhẹ nhàng và bình an mà chỉ có Cứu Chúa của bạn mới có thể ban cho.

Quay Lại Bài Viết