Đến Gần Ngôi Ân Điển Cách Dạn Dĩ Có Ý Nghĩa Gì (Hê-bơ-rơ 4:16)?
Trong hành trình đức tin, một trong những đặc ân vĩ đại nhất của Cơ Đốc nhân là được tự do đến trước mặt Đức Chúa Trời. Thế nhưng, nhiều tín hữu vẫn sống trong mặc cảm tội lỗi, sự xa cách, và cảm thấy không xứng đáng. Câu Kinh Thánh trong Hê-bơ-rơ 4:16 chính là lời mời gọi đầy quyền năng và an ủi, phá tan mọi rào cản:
“Vậy, chúng ta hãy lấy sự **dạn dĩ** mà đến **gần ngôi ân điển**, hầu cho được thương xót và tìm được ân điển, để giúp chúng ta trong thì giờ có cần dùng.” (Hê-bơ-rơ 4:16, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925)
Cụm từ “đến gần ngôi ân điển cách dạn dĩ” không đơn thuần là một lời khuyên; nó là một tuyên bố thần học sâu sắc về vị thế mới của chúng ta trong Đấng Christ. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khai thác bối cảnh, ý nghĩa từ ngữ, nền tảng thần học, và ứng dụng thiết thực của chân lý thay đổi đời sống này.
Bối Cảnh Thư Tín Hê-bơ-rơ: Một Tân Ước Vượt Trội
Để hiểu trọn vẹn Hê-bơ-rơ 4:16, chúng ta phải đặt nó vào dòng chảy lập luận của tác giả. Thư Hê-bơ-rơ được viết cho những tín hữu gốc Do Thái đang đối mặt với sự bắt bớ và cám dỗ quay trở lại với Do Thái Giáo. Tác giả liên tục chứng minh rằng **Chúa Giê-xu Christ và giao ước mới của Ngài vượt trội hơn hẳn** mọi hình bóng trong Cựu Ước.
Trọng tâm của phân đoạn từ 4:14 đến 4:16 là chức vụ **Thượng Phẩm Thượng Đẳng** của Chúa Giê-xu. Trong Cựu Ước, chỉ có thầy tế lễ thượng phẩm, một lần mỗi năm (trong ngày lễ Chuộc Tội – Yom Kippur), mới được vào Nơi Chí Thánh để đứng trước ngôi ân điển (tức là Nắp Thi Ân trên Hòm Giao Ước) và rảy huyết chuộc tội cho dân sự (Lê-vi Ký 16). Sự hiện diện của Đức Chúa Trời ở đó quá thánh khiết, đến nỗi thầy tế lễ phải mang theo hương và huyết, kẻo phải chết (Lê-vi Ký 16:13).
Tuy nhiên, tác giả Hê-bơ-rơ giới thiệu một Thượng Phẩm hoàn toàn khác: “Vì chúng ta có một thầy tế lễ thượng phẩm... đã trải qua các từng trời, là Đức Chúa Jêsus, Con Đức Chúa Trời” (Hê-bơ-rơ 4:14). Chúa Giê-xu không vào một nơi thánh do tay người làm ra, nhưng vào **chính thiên đàng, đứng trước mặt Đức Chúa Trời vì chúng ta** (Hê-bơ-rơ 9:24). Sự vào nơi chí thánh của Ngài không phải bằng huyết của dê đực, bò đực, nhưng bằng **chính huyết báu của Ngài** (Hê-bơ-rơ 9:12). Đây là nền tảng cho lời mời gọi “đến gần cách dạn dĩ”.
Giải Nghĩa Từ Ngữ Then Chốt: “Dạn Dĩ” và “Ngôi Ân Điển”
Việc phân tích từ ngữ gốc Hy Lạp sẽ làm sáng tỏ sự phong phú của mệnh lệnh này.
1. “Dạn dĩ” (Hy Lạp: παρρησία – parrēsia): Từ này không chỉ có nghĩa là “tự tin” thông thường. Nó mang ý nghĩa mạnh mẽ hơn: **sự tự do, mạnh dạn, không sợ hãi, công khai, thẳng thắn trong lời nói và hành động.** Trong bối cảnh chính trị Hy Lạp, parrēsia là quyền tự do ngôn luận của một công dân. Trong bối cảnh Kinh Thánh, nó diễn tả sự tự do đầy đủ để bước vào sự hiện diện của Đức Chúa Trời mà không bị kết tội, không sợ hãi, và với sự tin cậy trọn vẹn. Sự “dạn dĩ” này không đến từ sự liều lĩnh của chúng ta, nhưng từ **sự hoàn thành công việc chuộc tội của Chúa Giê-xu.** Chính Ngài đã “mở đường mới và sống” cho chúng ta bước qua (Hê-bơ-rơ 10:20).
2. “Ngôi ân điển” (Hy Lạp: τὸ θρόνος τῆς χάριτος – to thronos tēs charitos): Đây là một hình ảnh đầy thi vị và thần học. “Ngôi” (thronos) biểu thị quyền tể trị, sự vinh hiển và sự phán xét của Đức Chúa Trời. Trong Cựu Ước, ngôi là nơi thi hành sự thánh khiết và công bình. Tuy nhiên, tác giả Hê-bơ-rơ định nghĩa ngôi mà chúng ta đến gần không phải trước hết là “ngôi phán xét” hay “ngôi oai nghiêm”, mà là **“ngôi ân điển.”** Ân điển (charis) là sự ban cho nhưng không, sự nhân từ, thiện ý của Đức Chúa Trời dành cho những người không xứng đáng. Kết hợp hai từ lại, “ngôi ân điển” mô tả một khải tượng tuyệt vời: **Chỗ ngự trị tối cao của Đức Chúa Trời ngày nay là nơi tuôn trào ân điển, lòng thương xót, và sự giúp đỡ cho dân sự Ngài.** Nó là sự ứng nghiệm trọn vẹn của Nắp Thi Ân trong Cựu Ước.
Nền Tảng Của Sự Dạn Dĩ: Công Việc Trọn Vẹn Của Đấng Christ
Chúng ta có thể đến gần cách dạn dĩ vì ba lý do căn bản, tất cả đều xoay quanh Chúa Giê-xu:
1. Chúng ta có một Thượng Phẩm đầy lòng cảm thương (Hê-bơ-rơ 4:15): “Vì chúng ta không có thầy tế lễ thượng phẩm không có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta, bèn là một thầy tế lễ bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta, song chẳng phạm tội.” Chúa Giê-xu hoàn toàn hiểu chúng ta. Ngài đã trải qua mọi cám dỗ, đau khổ, yếu đuối của kiếp người, nhưng Ngài đã chiến thắng. Vì vậy, Ngài không đứng từ xa phán xét, nhưng đồng cảm và đại diện cho chúng ta với sự thông hiểu trọn vẹn.
2. Huyết của Chúa Giê-xu đã rửa sạch lương tâm chúng ta (Hê-bơ-rơ 9:14): Sự dạn dĩ không dựa trên sự trong sạch của chúng ta, mà trên **sự tẩy sạch hoàn toàn của huyết Đấng Christ.** Cựu Ước chỉ có thể tẩy sạch phần xác thịt, nhưng huyết của Christ, bởi Thánh Linh đời đời, “rửa sạch lương tâm anh em khỏi công việc chết, đặng hầu việc Đức Chúa Trời hằng sống.” Lương tâm không còn bị kết tội là điều kiện tiên quyết để chúng ta dạn dĩ đến gần.
3. Chúa Giê-xu là Đấng Trung Bảo của một Giao Ước Mới (Hê-bơ-rơ 12:24): Chúng ta đến gần không phải với núi Si-na-i đầy sợ hãi (Xuất Ê-díp-tô Ký 19:16), nhưng với “Đức Chúa Jêsus, là Đấng trung bảo của giao ước mới.” Ngài đứng giữa chúng ta và Đức Chúa Trời, không như một viên chức lạnh lùng, mà như Đấng Bảo Lãnh, Đấng Bào Chữa, và chính là của lễ chuộc tội. Vị thế của chúng ta trước Đức Chúa Trời là **vị thế của Đấng Christ.** Khi Cha nhìn chúng ta, Ngài thấy sự công bình của Con Ngài.
Hai Món Qua Nhận Được Khi Đến Gần: Thương Xót và Ân Điển
Mệnh lệnh “hãy đến gần” đi kèm với một lời hứa kép: “Hầu cho được thương xót và tìm được ân điển, để giúp chúng ta trong thì giờ có cần dùng.”
1. Được Thương Xót (Hy Lạp: ἔλεος – eleos): Đây là lòng thương xót, sự thương cảm của Đức Chúa Trời dành cho những người đang trong cảnh khốn cùng, yếu đuối và sa ngã. Khi chúng ta thất bại, phạm tội, hoặc gánh nặng quá sức, chúng ta đến để nhận lấy **lòng thương xót.** Đó không phải là sự tha thứ miễn cưỡng, mà là sự ôm lấy đầy trìu mến của Cha Thiên Thượng dành cho đứa con hoang đàng (Lu-ca 15:20). Lòng thương xót giải quyết **quá khứ** và hiện tại của chúng ta.
2. Tìm Được Ân Điển (χάρις – charis để giúp đỡ): Ân điển ở đây không chỉ là ơn cứu rỗi chung chung, mà là **sự giúp đỡ cụ thể, kịp thời, và có quyền năng của Đức Chúa Trời** để đối diện với nhu cầu hiện tại. Từ “tìm được” gợi ý về sự tìm kiếm, và chúng ta hứa chắc sẽ gặp được. Ân điển này là sức mạnh để chịu đựng, sự khôn ngoan để quyết định, sự can đảm để đối đầu, và năng quyền để chiến thắng tội lỗi. Nó hướng về **tương lai**, trang bị cho chúng ta bước đi tiếp. Tác giả Hê-bơ-rơ khẳng định: “Ân điển Ngài đủ cho mọi sự” (theo nguyên tắc trong II Cô-rinh-tô 12:9).
Ứng Dụng Thực Tế Trong Đời Sống Cơ Đốc Nhân
Lẽ thật này phải biến đổi cách chúng ta sống và cầu nguyện hằng ngày:
1. Trong Sự Cầu Nguyện: Hãy từ bỏ thái độ e dè, sợ sệt, hoặc hình thức khi đến với Chúa. Thay vào đó, hãy bước đến với sự tin cậy của một đứa con thân yêu đến với Cha mình. Bạn có thể nói cách thẳng thắn, chân thành về mọi nỗi sợ hãi, yếu đuối, tội lỗi và ước mơ của mình. Hãy “vững lòng đến gần ngôi ân điển” (Hê-bơ-rơ 10:22) với lòng đầy trọn của đức tin.
2. Trong Thời Điểm Yếu Đuối và Thất Bại: Đừng trốn chạy khỏi Chúa khi bạn vấp ngã. Đó chính là lúc bạn cần nhất sự “dạn dĩ” để đến gần và nhận lấy “lòng thương xót.” Sự ăn năn của Cơ Đốc nhân không phải là sự lê lết trong tội, mà là sự vội vã chạy đến với Thượng Phẩm đầy lòng cảm thương để được tẩy sạch và phục hồi.
3. Trong Thời Điểm Cần Quyết Định và Khủng Hoảng: Khi đối diện với thử thách, áp lực, hoặc nhu cầu lớn, thái độ đầu tiên không phải là hoảng loạn hay cố gắng tự xoay sở. Mà là **hãy đến gần.** Hãy đến để “tìm được ân điển để giúp đỡ.” Hãy cầu xin sự khôn ngoan từ Đức Chúa Trời, Ngài ban cho mọi người cách rộng rãi (Gia-cơ 1:5).
4. Trong Mối Quan Hệ Với Đức Chúa Trời: Nuôi dưỡng một nhận thức liên tục rằng bạn luôn được chào đón trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Điều này biến đổi đời sống thiêng liêng từ nghĩa vụ thành đặc ân, từ sự xa cách thành sự thân mật.
Kết Luận: Lời Mời Gọi Thường Xuyên và Khẩn Thiết
“Hãy đến gần” trong Hê-bơ-rơ 4:16 là một động từ ở thì hiện tại, mang ý nghĩa **tiếp diễn, liên tục.** Đây không phải là một trải nghiệm một lần, mà là tư thế sống, là bầu không khí thiêng liêng mà Cơ Đốc nhân được kêu gọi sống trong đó mỗi ngày. Ngôi ân điển là nơi chốn của chúng ta, là nguồn sống của chúng ta.
Sự dạn dĩ này không phải là sự tự cao, ngạo mạn; nó là sự khiêm nhường sâu sắc vì nhận biết rằng mình hoàn toàn lệ thuộc vào công lao của Đấng Christ. Nó cũng không loại bỏ sự kính sợ Đức Chúa Trời, nhưng biến đổi nó từ nỗi sợ hãi của tôi tớ thành sự tôn kính đầy yêu mến của con cái.
Hôm nay, bất kể bạn đang ở đâu, cảm thấy thế nào, hay đã làm gì, lời mời gọi vẫn vang lên: **Hãy lấy sự dạn dĩ mà đến gần.** Hãy đến với lòng thương xót để được tha thứ và chữa lành. Hãy đến với ân điển để được tiếp sức và hướng dẫn. Vì chúng ta có một Thượng Phẩm vĩ đại đã mở đường, và Ngài đang chờ đợi chúng ta tại ngôi ân điển với vòng tay rộng mở.