Phân đoạn Giăng 7:53-8:11 có nằm trong Kinh Thánh không?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,889 từ
Chia sẻ:

Phân Đoạn Giăng 7:53-8:11 Và Vấn Đề Văn Bản Học

Giới Thiệu: Một Phân Đoạn Đặc Biệt

Câu chuyện cảm động về người đàn bà bị bắt phạm tội ngoại tình (Giăng 7:53-8:11) là một trong những phân đoạn quen thuộc và được yêu thích nhất trong Tân Ước. Nó cho chúng ta thấy hình ảnh đầy ân điển của Chúa Giê-xu khi đối diện với tội lỗi và sự kết án của con người. Tuy nhiên, đây cũng là một trong những phân đoạn gây tranh luận nhất trong giới nghiên cứu văn bản học Tân Ước (New Testament Textual Criticism). Câu hỏi đặt ra là: Phân đoạn này có thật sự là một phần nguyên bản của Phúc Âm Giăng không, hay nó được thêm vào sau này? Bài nghiên cứu này sẽ xem xét câu hỏi đó dưới ánh sáng của các bằng chứng bản thảo, phân tích nội dung, và quan trọng hơn cả, ý nghĩa thuộc linh mà nó mang lại cho Hội Thánh qua mọi thời đại.

Bằng Chứng Từ Các Bản Thảo Cổ

Nghiên cứu văn bản học là khoa học nghiên cứu các bản sao chép tay cổ của Kinh Thánh để xác định văn bản gốc nhất. Khi áp dụng vào phân đoạn Giăng 7:53-8:11 (thường được gọi là Pericope Adulterae), chúng ta thấy một bức tranh phức tạp:

  • Vắng mặt trong các bản thảo Hy Lạp cổ nhất: Hầu hết các bản thảo Hy Lạp cổ xưa và có thẩm quyền nhất từ thế kỷ thứ 4 như Codex Sinaiticus (א) và Codex Vaticanus (B) đều không chứa phân đoạn này. Các bản thảo Alexandrian cổ khác cũng tương tự.
  • Sự xuất hiện ở các bản thảo sau: Phân đoạn này bắt đầu xuất hiện trong các bản thảo Hy Lạp từ thế kỷ thứ 5 trở đi (ví dụ: Codex Bezae - D). Trong nhiều bản thảo, nó được đánh dấu bằng các dấu hoa thị hoặc ghi chú cho thấy các thầy sao chép biết về sự không chắc chắn của nó.
  • Vị trí không cố định: Điều thú vị là câu chuyện này không chỉ bị thiếu trong nhiều bản thảo, mà ở những bản có nó, vị trí cũng không thống nhất. Đa số đặt nó ở Giăng 7:53-8:11, nhưng một số bản thảo khác lại đặt nó ở cuối sách Giăng, thậm chí có bản đặt nó trong Phúc Âm Lu-ca (sau Lu-ca 21:38).
  • Chứng cớ từ các Giáo Phụ: Các nhà lãnh đạo Hội Thánh đầu tiên như Origien, Giăng Chrysostom có vẻ không biết đến phân đoạn này trong các bài bình luận của họ. Tuy nhiên, các Giáo Phụ Latinh như Augustine (thế kỷ 4-5) thì đã biết và bảo vệ nó, mặc dù ông thừa nhận có một số bản thảu đã bỏ nó đi, có lẽ vì sợ người ta hiểu sai rằng Chúa Giê-xu dung túng cho tội ngoại tình.

Dựa trên các bằng chứng văn bản học khách quan, phần lớn các học giả Kinh Thánh tin cậy (như Bruce Metzger) kết luận rằng phân đoạn này không có trong bản gốc của Phúc Âm Giăng. Nó có thể là một câu chuyện có thật về Chúa Giê-xu được lưu truyền trong truyền khẩu, và sau đó được một thầy sao chép nào đó ghi chép vào lề bản thảo, rồi dần dần được đưa vào chính văn bản.

Phân Tích Nội Dung và Văn Phong

Ngoài bằng chứng bản thảo, việc phân tích nội dung và văn phong cũng cho thấy sự khác biệt:

  • Từ vựng và cú pháp: Một số từ ngữ và cách diễn đạt trong đoạn 7:53-8:11 không hoàn toàn điển hình cho văn phong của sách Giăng. Ví dụ, cách dùng từ "các thầy thông giáo" (γραμματεῖς) phổ biến trong các Phúc Âm Nhất Lãm hơn là trong Giăng.
  • Mạch văn bị gián đoạn: Nếu bỏ hẳn phân đoạn 7:53-8:11 ra, mạch văn sẽ liên tục một cách trơn tru: Giăng 7:52 (các nhà lãnh đạo Do Thái nói với Ni-cô-đem: "Hãy tra xét cho kỹ, sẽ thấy rằng chẳng có tiên tri nào ra từ xứ Ga-li-lê.") nối thẳng với Giăng 8:12 ("Đức Chúa Jêsus lại cất tiếng phán cùng chúng rằng: Ta là sự sáng của thế gian..."). Sự xuất hiện của Chúa Giê-xu tại đền thờ và sự giảng dạy của Ngài được tiếp nối một cách tự nhiên.

Tuy nhiên, điều quan trọng cần nhấn mạnh: Việc phân đoạn này có thể không thuộc bản gốc của sách Giăng không có nghĩa là câu chuyện này không chân thật hoặc không được linh cảm. Nhiều học giả bảo thủ tin rằng đây là một sự kiện lịch sử có thật, phản ánh trung thực bản tính và chức vụ của Chúa Giê-xu, và đã được Đức Thánh Linh bảo tồn và đưa vào Kinh Thánh trong quá trình truyền thừa, mặc dù vị trí chính xác ban đầu có thể khác.

Ý Nghĩa Thần Học Và Thuộc Linh Không Thể Phủ Nhận

Dù nguồn gốc văn bản có thế nào, không ai có thể phủ nhận sức mạnh thuộc linh và sự phù hợp thần học tuyệt vời của câu chuyện này với toàn bộ mặc khải của Kinh Thánh.

1. Sự Cân Bằng Giữa Ân Điển Và Chân Lý: Đây là bức tranh hoàn hảo về Đấng Christ – đầy ân điển và chân lý (Giăng 1:14). Chúa Giê-xu không phủ nhận luật pháp ("Ai trong các ngươi là không có tội, hãy trước nhất ném đá người") – Ngài tôn trọng chân lý về tội lỗi. Nhưng Ngài cũng mở ra con đường ân điển ("Ta cũng không định tội ngươi; hãy đi, đừng phạm tội nữa"). Điều này hoàn toàn phù hợp với thông điệp cứu rỗi: sự xét đoán công bình của Đức Chúa Trời đã được thỏa mãn nơi thập tự giá, để qua đức tin nơi Christ, tội nhân được tha thứ.

2. Sự Vạch Trần Lòng Người: Hành động "cúi xuống viết trên đất" (κύψας κατω ⸀τῷ δακτύλῳ κατέγραφεν εἰς τὴν γῆν) của Chúa Giê-xu đầy ý nghĩa. Dù chúng ta không biết Ngài viết gì (có thể là những tội lỗi của chính những người tố cáo, dựa theo Giê-rê-mi 17:13), hành động này khiến họ phải tự xét mình. Họ bỏ đi, từ già đến trẻ, bị cáo trách bởi lương tâm mình. Điều này ứng nghiệm lời Kinh Thánh: "Vì mọi việc đã làm ra đều tỏ ra trong sự sáng; phàm điều gì tỏ ra thì trở nên sự sáng" (Ê-phê-sô 5:13).

3. Lời Kêu Gọi Ăn Năn Và Sống Thánh Khiết: Lời phán cuối cùng của Chúa Giê-xu với người đàn bà không chỉ là sự tha thứ thụ động: "Ta cũng không định tội ngươi" (Οὐδὲ ἐγώ σε κατακρίνω) – đó là ân điển. "Hãy đi, đừng phạm tội nữa" (πορεύου ἀπὸ τοῦ νῦν μηκέτι ἁμάρτανε) – đó là lời kêu gọi biến đổi đời sống. Ân điển thật luôn đi đôi với sự thánh khiết (Rô-ma 6:1-2).

Áp Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc

Dù phân đoạn này có ở trong nguyên bản hay không, những bài học từ nó là vô giá và hoàn toàn phù hợp với toàn bộ giáo lý Kinh Thánh.

1. Thái Độ Của Chúng Ta Đối Với Người Phạm Tội: Là Cơ Đốc nhân, chúng ta dễ rơi vào thái độ của những người Pha-ri-si: vội vàng kết án, vô cảm, và dùng tội lỗi của người khác để nâng cao vị thế tôn giáo của mình. Câu chuyện nhắc nhở chúng ta: trước khi "ném đá" (bằng lời nói, thái độ, hay sự xa lánh), hãy nhìn vào tấm lòng mình. Chúng ta cần có tấm lòng đau buồn, khiêm nhường và tìm cách phục hồi người sa ngã (Ga-la-ti 6:1).

2. Kinh Nghiệm Về Sự Tha Thứ Và Bắt Đầu Lại: Mỗi chúng ta đều là người đàn bà ấy trước mặt Chúa – bị bắt quả tang trong tội lỗi của mình. Lời của Chúa Giê-xu cũng phán với chính chúng ta: "Ta không định tội con." Sự tha thứ này dựa trên huyết Ngài đã đổ ra, không phải vì chúng ta vô tội. Khi đã nhận được sự tha thứ, mệnh lệnh dành cho chúng ta cũng là "hãy đi, và đừng phạm tội nữa". Ân điển ban cho chúng ta quyền năng để sống đời sống mới.

3. Bắt Chước Tấm Gương Của Đấng Christ: Chúa Giê-xu đối diện với một tình huống cực kỳ căng thẳng, bẫy giáo lý, nhưng Ngài vẫn bình tĩnh, khôn ngoan, đầy uy quyền và lòng thương xót. Trong những xung đột hay tình huống khó xử, chúng ta cần cầu xin sự khôn ngoan từ trên cao (Gia-cơ 1:5) để có thể ứng xử vừa công bình vừa nhân từ.

Kết Luận: Một Kho Báu Được Gìn Giữ

Tóm lại, các bằng chứng văn bản học mạnh mẽ cho thấy phân đoạn Giăng 7:53-8:11 có thể không phải là một phần của nguyên bản Phúc Âm Giăng do Sứ đồ Giăng viết. Tuy nhiên, điều này không làm giảm đi giá trị của nó. Câu chuyện này được Hội Thánh rộng rãi chấp nhận qua nhiều thế kỷ vì nó hoàn toàn trung thực với bản tính của Chúa Giê-xu Christ và thông điệp trọng tâm của Phúc Âm. Nó là một "kho báu" chân thật về cuộc đời Chúa Giê-xu đã được Đức Thánh Linh gìn giữ và đặt trong Lời của Ngài, nhắc nhở chúng ta về chiều sâu của ân điển, sự nguy hiểm của sự tự công bố, và lời kêu gọi sống thánh khiết. Dù đọc nó với nhận thức về vấn đề văn bản, chúng ta vẫn có thể tiếp nhận lẽ thật thuộc linh sâu sắc từ đây, vì lẽ thật ấy hoàn toàn hài hòa với toàn bộ Kinh Thánh. Cuối cùng, mọi sự đều làm sáng danh Chúa và dẫn đưa chúng ta đến gần hơn với Đấng Christ, là Đấng "đầy ân điển và chân lý".


“Vả, mọi sự đó đã xảy ra để làm trọn lời Kinh Thánh rằng: Người công bình sẽ sống bởi đức tin.” (Ga-la-ti 3:11)

Quay Lại Bài Viết