Quan điểm Kinh Thánh về bạo lực gia đình là gì?

03 December, 2025
17 phút đọc
3,316 từ
Chia sẻ:

Quan Điểm Kinh Thánh Về Bạo Lực Gia Đình

Bạo lực gia đình là một vết thương sâu đậm trong xã hội loài người, xâm phạm vào nơi được thiết kế để trở thành tổ ấm của tình yêu thương, sự an toàn và chăm sóc. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta phải tìm kiếm sự hướng dẫn rõ ràng và chân lý vĩnh cửu từ Lời Đức Chúa Trời để đối diện với vấn đề đau lòng này. Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát quan điểm toàn diện của Kinh Thánh về bạo lực gia đình, không chỉ lên án hành vi mà còn vạch ra con đường phục hồi, hòa giải và biến đổi bắt nguồn từ Phúc Âm của Chúa Giê-xu Christ.

I. Nền Tảng Thần Học: Phẩm Giá Con Người Và Bản Chất Hôn Nhân Theo Kinh Thánh

Để hiểu sự nghiêm trọng của bạo lực gia đình, trước hết chúng ta phải trở lại nền tảng thần học về con người và gia đình. Kinh Thánh dạy rằng con người được tạo dựng theo hình ảnh của Đức Chúa Trời (Hình ảnh Đức Chúa Trời - Imago Dei trong tiếng Latin).

"Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ." (Sáng-thế Ký 1:27)

Mỗi cá nhân, bất kể giới tính, đều mang trong mình phẩm giá thiêng liêng và giá trị vô hạn từ Đấng Tạo Hóa. Hành vi bạo lực, dù thể xác, tinh thần hay tình dục, đều là sự xúc phạm trực tiếp đến hình ảnh Đức Chúa Trời trong người đó.

Tiếp theo, Kinh Thánh mô tả hôn nhân như một giao ước thánh (beriyth trong tiếng Hê-bơ-rơ, mang nghĩa một lời thề trang trọng, một khế ước bất khả phân), chứ không đơn thuần là hợp đồng. Sáng-thế Ký 2:24 chép: "Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu với vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt." Sự "dính díu" (dabaq trong tiếng Hê-bơ-rơ) có nghĩa là kết dính, gắn bó chặt chẽ, với hàm ý về sự trung thành, yêu thương và nâng đỡ. Bạo lực gia đình là sự phá vỡ hoàn toàn giao ước thánh này, biến mối quan hệ "một thịt" thành chiến trường của sự thống trị, đau khổ và hủy diệt.

II. Lời Kết Án Rõ Ràng Từ Kinh Thánh Đối Với Hành Vi Bạo Lực Và Thống Trị

Kinh Thánh không hề im lặng về tội lỗi của sự ngược đãi và bạo hành. Cựu Ước đã thiết lập các luật lệ bảo vệ người yếu thế và nghiêm cấm bạo lực.

"Ngươi chớ hề báo thù, chớ giận con cháu của dân sự mình, nhưng hãy yêu thương kẻ lân cận như mình: Ta là Đức Giê-hô-va." (Lê-vi Ký 19:18)

Nguyên tắc "yêu thương kẻ lân cận như mình" chắc chắn áp dụng trước nhất trong mối quan hệ hôn nhân và gia đình. Các tiên tri cũng lên án mạnh mẽ sự bạo ngược:

"Hãy làm sự chánh trực và công bình... chớ hà hiếp, chớ làm sự tàn bạo cho khách lạ, cho kẻ mồ côi, hoặc cho người góa bụa, và đừng làm đổ máu vô tội trong nơi nầy." (Giê-rê-mi 22:3)

Trong Tân Ước, Chúa Giê-xu Christ nâng cao tiêu chuẩn về mối quan hệ, không chỉ cấm hành động mà còn lên án cả thái độ và động cơ trong lòng. Sự giận dữ và khinh miệt được Ngài coi là có cùng gốc rễ với bạo lực (Ma-thi-ơ 5:21-22).

Đặc biệt, các thư tín của sứ đồ Phao-lô thường bị hiểu sai để biện minh cho sự thống trị của người chồng. Tuy nhiên, khi nghiên cứu kỹ lưỡng bản văn gốc và toàn bộ văn mạch, chúng ta thấy một bức tranh hoàn toàn khác.

"Hỡi kẻ làm chồng, hãy yêu vợ mình, như Đấng Christ đã yêu Hội thánh, phó chính mình vì Hội thánh" (Ê-phê-sô 5:25).

Động từ "yêu" ở đây là agapao trong tiếng Hy Lạp, chỉ về tình yêu hy sinh, quyết chí, vô điều kiện. Mẫu mực là Đấng Christ phó chính mình – một sự hy sinh trọn vẹn, không phải để thống trị hay đè nén. Câu 28-29 tiếp tục: "Cũng một thể ấy, chồng phải yêu vợ như chính thân mình. Ai yêu vợ mình thì yêu chính mình vậy. Vì chẳng hề có người nào ghét chính thân mình, nhưng nuôi nấng săn sóc nó như Đấng Christ đối với Hội thánh." Hành vi "nuôi nấng" (ektrephō) và "săn sóc" (thalpō) hoàn toàn đối lập với bạo lực. Sứ đồ Phi-e-rơ cũng cảnh báo người chồng:

"Hỡi người làm chồng, hãy ở với vợ mình cách hiểu biết, như với đồ yếu đuối hơn, và tôn trọng nàng như cùng kẻ thừa kế ân điển của sự sống, hầu cho không có sự gì ngăn trở lời cầu nguyện của anh em." (I Phi-e-rơ 3:7)

Việc "ở... cách hiểu biết" và "tôn trọng" là mệnh lệnh rõ ràng. Sự bạo hành chắc chắn sẽ "ngăn trở lời cầu nguyện", tức là cắt đứt mối tương giao với Đức Chúa Trời.

III. Những Gương Mặt Trong Kinh Thánh Và Hậu Quả Của Sự Lệch Lạc

Kinh Thánh ghi chép trung thực về những sự sa ngã của con người, kể cả bạo lực trong gia đình, và cho chúng ta thấy hậu quả thảm khốc của nó. Câu chuyện của Vua Đa-vít và bà Bát-sê-ba (2 Sa-mu-ên 11) bắt đầu bằng tội tà dâm nhưng kéo theo một chuỗi lừa dối và cuối cùng là mưu sát chồng bà là U-ri. Hậu quả là gia đình Đa-vít chìm trong hỗn loạn, bạo lực giữa các con trai ông (A-bô-lôn và A-môn trong 2 Sa-mu-ên 13), và than khóc. Đây là minh chứng rõ ràng: tội lỗi trong gia đình có hệ lụy dai dẳng và lan rộng.

Gương của Vua A-háp và Hoàng hậu Giê-sa-bên (1 Các Vua 21) cho thấy sự thao túng và bạo lực tinh thần để đoạt lấy tài sản (vườn nho của Na-bốt), cuối cùng dẫn đến sự phán xét nghiêm khắc của Đức Chúa Trời. Những câu chuyện này không cổ vũ bạo lực, trái lại, chúng cảnh báo chúng ta về sự đồi bại của tội lỗi và sự công bình cuối cùng của Đức Chúa Trời.

IV. Con Đường Phục Hồi, Hòa Giải Và Biến Đổi Theo Phúc Âm

Phúc Âm của Chúa Giê-xu Christ không chỉ lên án tội lỗi mà còn mở ra con đường giải cứu và chữa lành. Sự biến đổi bắt đầu từ việc xưng nhận tội lỗiăn năn thật.

"Ví bằng chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác." (1 Giăng 1:9)

Đối với người gây bạo lực:

  • Ăn năn (Metanoia): Đây không chỉ là cảm thấy hối tiếc, mà là sự thay đổi hoàn toàn về tâm trí và đường lối (nghĩa gốc tiếng Hy Lạp của metanoia). Họ phải từ bỏ hoàn toàn quyền kiểm soát và thói thống trị.
  • Xưng tội: Trước Đức Chúa Trời, với người bị hại (nếu an toàn và được hướng dẫn khôn ngoan), và với những người lãnh đạo thuộc linh trưởng thành.
  • Tìm kiếm sự giúp đỡ chuyên nghiệp: Tội bạo lực thường bắt nguồn từ những tổn thương sâu xa, tính cách hoặc các vấn đề tâm lý cần được can thiệp bởi các nhà tư vấn Cơ Đốc có chuyên môn.

Đối với nạn nhân của bạo lực:

  • Biết rằng Đức Chúa Trời đứng về phía bạn: Ngài là "Đấng hay làm ơn cho kẻ mồ côi và người góa bụa" (Thi-thiên 68:5). Sự đau khổ của bạn không phải là ý muốn của Ngài.
  • Tìm kiếm sự an toàn ngay lập tức: Tình yêu thương thật sự "chẳng tư lợi... chẳng nuôi sự giận dữ" (1 Cô-rinh-tô 13:5). Việc rời khỏi một môi trường nguy hiểm để bảo vệ bản thân và con cái có thể là hành động khôn ngoan và cần thiết, và không trái với Kinh Thánh.
  • Tìm kiếm sự hỗ trợ: Từ Hội Thánh địa phương (người lãnh đạo đáng tin cậy, nhóm nâng đỡ), từ pháp luật, và từ các tổ chức tư vấn chuyên nghiệp.

Vai trò của Hội Thánh:

  • Phải là nơi nương náu an toàn chứ không phải nơi im lặng hoặc đổ lỗi cho nạn nhân.
  • Áp dụng kỷ luật Hội Thánh theo Ma-thi-ơ 18:15-17 với người gây bạo lực không ăn năn, nhằm mục đích phục hồi nhưng cũng bảo vệ người bị hại.
  • Cung cấp mạng lưới hỗ trợ thực tế, tư vấn mục vụ và đồng hành trong hành trình chữa lành lâu dài.

V. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

1. Xây Dựng Văn Hóa Gia Đình Của Đấng Christ: Chủ động nuôi dưỡng môi trường của sự tôn trọng, lắng nghe và dịu dàng (Ga-la-ti 5:22-23). Giải quyết mâu thuẫn cách lành mạnh ngay từ khi mới chớm, không để sự giận dữ tích tụ (Ê-phê-sô 4:26-27).

2. Học Và Sống Theo Tình Yêu Agape: Tình yêu vợ chồng phải được định nghĩa bởi sự hy sinh, kiên nhẫn, nhân từ và tha thứ (1 Cô-rinh-tô 13:4-7), chứ không phải quyền lực hay kiểm soát.

3. Cầu Nguyện Và Tìm Kiếm Sự Đầy Dẫy Đức Thánh Linh: Chỉ có quyền năng biến đổi của Đức Thánh Linh mới có thể cất đi "trái cũ" của sự giận dữ, thù oán và thô bạo (Ga-la-ti 5:19-21) và sinh ra "trái Thánh Linh".

4. Dũng Cảm Lên Tiếng Và Tìm Kiếm Sự Giúp Đỡ: Nếu bạn đang là nạn nhân, hãy tin cậy Chúa để bước ra khỏi vòng im lặng. Nếu bạn nghi ngờ ai đó đang chịu bạo hành, hãy cầu nguyện khôn ngoan và sẵn sàng lên tiếng hỗ trợ.

Kết Luận

Quan điểm Kinh Thánh về bạo lực gia đình là rõ ràng và dứt khoát: đó là tội lỗi nghiêm trọng, xúc phạm đến hình ảnh Đức Chúa Trời, phá hủy giao ước thánh của hôn nhân và đi ngược hoàn toàn với tình yêu hy sinh của Đấng Christ dành cho Hội thánh. Hội Thánh của Chúa phải đứng về phía công lý, sự an toàn và phẩm giá của nạn nhân, đồng thời kêu gọi người phạm tội ăn năn thật lòng và bước vào hành trình biến đổi dài hạn dưới thập tự giá.

Hy vọng cuối cùng không nằm ở sức mạnh ý chí của con người, mà ở quyền năng phục hồi của Phúc Âm. Chúa Giê-xu Christ là Đấng đã gánh lấy mọi sự bạo lực, sỉ nhục và đau khổ trên thập tự giá. Ngài có thể chữa lành những vết thương sâu nhất và biến đổi những tấm lòng chai đá nhất. Hãy chạy đến với Ngài, là Núi Đá vững chắc và là Đấng yêu thương chúng ta đến cùng.

"Đấng Christ đã chịu khổ thay cho anh em, để lại cho anh em một gương, hầu cho anh em noi dấu chơn Ngài... Ngài bị rủa mà chẳng rủa lại, chịu nạn mà không hề ngăm doạ, nhưng cứ phó mình cho Đấng xử đoán công bình." (1 Phi-e-rơ 2:21, 23)


Bài nghiên cứu sử dụng Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ Bản Truyền Thống (1925). Các thuật ngữ Hy Lạp, Hê-bơ-rơ được tham khảo từ các công cụ nghiên cứu kinh thánh chuẩn mực.

Quay Lại Bài Viết