Tại Sao Các Dân Tộc Cần Được Chữa Lành Trong Giê-ru-sa-lem Mới?
Chủ đề về Giê-ru-sa-lem Mới và sự chữa lành cho các dân tộc không chỉ là một khải tượng tương lai xa vời, mà là đỉnh cao của kế hoạch cứu chuộc toàn diện của Đức Chúa Trời. Sứ đồ Giăng đã mô tả cảnh tượng này một cách sống động: “Rồi tôi thấy trời mới và đất mới; vì trời thứ nhất và đất thứ nhất đã biến mất, và biển cũng không còn nữa. Tôi cũng thấy thành thánh, là Giê-ru-sa-lem mới, từ trời, từ nơi Đức Chúa Trời mà xuống, sửa soạn sẵn như một cô dâu trang sức cho chồng mình” (Khải Huyền 21:1-2). Trong khung cảnh vinh hiển ấy, một chi tiết đầy ý nghĩa được tiết lộ: “Các dân sẽ bước đi trong ánh sáng của thành; các vua trên đất sẽ đem vinh hiển mình vào đó” (Khải Huyền 21:24), và “Lá cây nhằm để chữa lành các dân tộc.” (Khải Huyền 22:2). Tại sao, trong một nơi hoàn hảo, không còn sự chết, đau đớn hay khóc lóc (Khải Huyền 21:4), các dân tộc vẫn cần được “chữa lành”? Nghiên cứu sâu sắc này sẽ khám phá ý nghĩa thần học, lịch sử cứu chuộc và thực tại tâm linh đằng sau sự cần thiết đó.
Để hiểu sự chữa lành, trước hết phải chẩn đoán vết thương. Tình trạng hiện tại của các dân tộc trước mặt Đức Chúa Trời là hệ quả của một chuỗi biến cố thảm khốc bắt đầu từ Sáng Thế Ký.
1. Sự Sa Ngã Và Hậu Quả Toàn Cầu: Tội lỗi của A-đam đã phá vỡ mối tương giao giữa loài người với Đức Chúa Trời, với nhau và với chính tạo vật. Sự rủa sả trên đất (Sáng Thế Ký 3:17-19) là dấu hiệu đầu tiên của sự “bệnh tật” trên toàn hệ thống. Mọi dân tộc, với tư cách là hậu tự của A-đam, đều thừa hưởng bản chất tội lỗi và sự hư hoại này (Rô-ma 5:12).
2. Biến Cố Tháp Ba-bên: Sự Phân Hóa Trong Nguyền Rủa: Đây là biến cố then chốt hình thành nên thực tại của các dân tộc. Khi loài người đoàn kết trong sự kiêu ngạo và muốn “dựng lên một cái thang cao đến tận trời” (Sáng Thế Ký 11:4), Đức Chúa Trời đã làm lộn xộn ngôn ngữ và phân tán họ khắp mặt đất (Sáng Thế Ký 11:7-9). Từ nguyên tiếng Hê-bơ-rơ, “Ba-bên” (Babel) liên hệ đến động từ “balal” – nghĩa là “làm lộn xộn, trộn lẫn”. Sự phân tán này không chỉ là một trừng phạt địa lý, mà là sự khởi đầu của các dân tộc (các “ethnos” trong tiếng Hy Lạp) trong tình trạng chia rẽ, hiểu lầm, thù địch và xa cách Đức Chúa Trời. Các dân tộc hình thành từ sự kiện này mang trong mình “vết thương” của sự chia cắt và sự tìm kiếm bản sắc ngoài Đức Chúa Trời.
3. Lời Hứa Chữa Lành Qua Áp-ra-ham: Ngay trong sự phán xét, ân điển đã lộ ra. Đức Chúa Trời gọi Áp-ra-ham và hứa rằng: “Nơi ngươi, mọi gia tộc trên đất sẽ được phước.” (Sáng Thế Ký 12:3). Đây là lời hứa đầu tiên về một phương thuốc chữa lành cho mọi dân tộc. Dòng dõi Áp-ra-ham – cuối cùng là Đấng Christ (Ga-la-ti 3:16) – sẽ trở thành phương tiện để phục hồi phước hạnh và chữa lành sự ngăn cách do tội lỗi và sự chia rẽ tại Ba-bên gây ra.
Các tiên tri Cựu Ước đã thấy trước một ngày mà sự chữa lành này sẽ thành hiện thực, tập trung vào Si-ôn, tức Giê-ru-sa-lem.
1. Tiên Tri Ê-sai: Trung Tâm Thu Hút Các Dân: Tiên tri Ê-sai loan báo một tương lai khi Giê-ru-sa-lem sẽ trở thành trung tâm của sự chữa lành và ánh sáng cho mọi dân: “Các dân tộc sẽ bước đi trong ánh sáng ngươi, các vua trong sự chói sáng đã mọc lên trên ngươi... Hết thảy những kẻ từ nước Si-ếp sẽ đến, đều sẽ mang vàng và trầm hương đến, và rao truyền lời ngợi khen Đức Giê-hô-va.” (Ê-sai 60:3,6). Quan trọng hơn, Ê-sai mô tả về Đầy Tớ Chịu Khổ của Đức Giê-hô-va: “Người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương. Bởi sự sửa phạt người chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi người chúng ta được lành bịnh.” (Ê-sai 53:5). Sự chữa lành căn bản nhất – khỏi tội lỗi và hậu quả của nó – đã được hoàn thành bởi sự chết của Chúa Giê-su Christ trên thập tự giá, ứng nghiệm lời tiên tri này.
2. Trong Thân Thể Đấng Christ: Bức Tường Ngăn Cách Bị Phá Đổ: Sự chữa lành các mối quan hệ giữa các dân tộc bắt đầu được thể hiện trong Hội Thánh. Sứ đồ Phao-lô tuyên bố: “Ngài… đã phá đổ bức tường ngăn cách… đặng hiệp cả hai lại làm một người mới trong Ngài” (Ê-phê-sô 2:14-15). Ở đây, “hai” chỉ về dân Do Thái và dân Ngoại (các dân tộc khác). Trong Đấng Christ, sự thù nghịch căn nguyên do tội lỗi và luật pháp bị tiêu diệt. Hội Thánh là tác phẩm đầu tiên của sự chữa lành này, nơi mọi chủng tộc, ngôn ngữ trở nên một thân thể (Ga-la-ti 3:28).
Hội Thánh hiện tại chỉ là của đầu mùa. Sự chữa lành trọn vẹn và cuối cùng chỉ xảy ra trong Giê-ru-sa-lem Mới. Khải Huyền 21:24-26 và 22:1-2 cho chúng ta ba khía cạnh then chốt:
1. Ánh Sáng Thay Thế Sự Tối Tăm (Khải Huyền 21:23-24): Thành không cần mặt trời, vì vinh quang Đức Chúa Trời và Chiên Con là ánh sáng của nó. Các dân tộc, vốn “bước đi trong sự tối tăm” (Ê-sai 9:2; 60:2), giờ đây “bước đi trong ánh sáng” của thành. Điều này biểu thị sự chữa lành triệt để khỏi sự mù lòa thuộc linh, sự lầm lạc, thờ lạy hình tượng và mọi hệ thống triết lý sai lầm đã từng chi phối họ.
2. Sự Thanh Khiết Thay Thế Sự Ô Uế (Khải Huyền 21:27): “Chẳng hề có vật gì ô uế… vào được.” Sự hiện diện của các dân tộc trong thành cho thấy họ đã được tẩy sạch hoàn toàn. Vết thương của sự ô uế tội lỗi, sự nhơ nhuốc về đạo đức và thuộc linh đã được chữa lành bởi huyết Chiên Con. Tên họ đã được ghi trong sách sự sống.
3. Cây Sự Sống Và Lá Để Chữa Lành (Khải Huyền 22:1-2): Đây là trọng tâm của câu trả lời. Giữa thành có sông nước sự sống và cây sự sống, mỗi tháng kết ra trái, và “lá cây nhằm để chữa lành các dân tộc.” Từ Hy Lạp được dùng cho “chữa lành” ở đây là therapeia (θεραπεία), từ đó ra chữ “therapy” (trị liệu) trong tiếng Anh. Nó không chỉ là chữa bệnh thể xác, mà là sự phục hồi trọn vẹn, sự duy trì sức khỏe thuộc linh và sự sống viên mãn.
Tại sao cần “lá” để chữa lành trong một nơi không còn đau đớn? Các nhà giải kinh đề xuất một số ý kiến:
- Sự Chữa Lành Cuối Cùng Khỏi Di Sản Của Tội Lỗi: Dù tội lỗi đã bị phán xét và xóa bỏ, các dân tộc mang vào trời mới đất mới bản sắc lịch sử của mình – một lịch sử bị định hình bởi tội lỗi và sự chia rẽ. “Lá cây” biểu thị phương tiện vĩnh cửu của Đức Chúa Trời để thanh tẩy, gìn giữ và nuôi dưỡng các dân tộc trong tình trạng hoàn hảo, đảm bảo rằng mọi vết tích hay ký ức về sự tổn thương trong quá khứ không bao giờ có thể tái xuất hiện. Nó là sự đảm bảo cho sức khỏe vĩnh hằng.
- Biểu Tượng Của Sự Sống Và Sự Phục Hồi Vĩnh Cửu: Cây sự sống xuất hiện lần đầu trong vườn Ê-đen (Sáng Thế Ký 2:9) và giờ xuất hiện lại, cho thấy sự phục hồi trọn vẹn của kế hoạch Đức Chúa Trời. Lá của nó là dấu hiệu hữu hình rằng sự sống của Đức Chúa Trời tuôn chảy liên tục và duy trì sự sống cho muôn dân. Nó “chữa lành” mọi khoảng cách cuối cùng giữa thực tại hiện tại của các dân tộc và sự trọn vẹn tuyệt đối của Đức Chúa Trời.
- Sự Hiệp Nhất Trong Đa Dạng: Các dân tộc được chữa lành không phải để trở thành một khối đồng nhất vô danh. Khải Huyền 7:9 mô tả một đoàn dân đông “từ mọi nước, mọi chi phái, mọi dân tộc, mọi tiếng”. Họ vẫn giữ bản sắc nhưng đã được tẩy sạch mọi độc tố của tội lỗi, thù hận, kỳ thị. Sự chữa lành này cho phép sự đa dạng được vận hành trong sự hiệp một hoàn hảo, mỗi dân tộc đem vinh hiển riêng mình vào thành (Khải Huyền 21:26) như một phần của bức tranh đa sắc về sự khôn ngoan và ân điển của Đức Chúa Trời.
Khải tượng về Giê-ru-sa-lem Mới không phải để chúng ta thụ động chờ đợi, mà để định hình cách chúng ta sống và tham gia vào công tác chữa lành của Đức Chúa Trời ngay bây giờ.
1. Nhận Biết Và Xưng Nhận “Vết Thương” Của Dân Tộc Và Cá Nhân: Chúng ta cần khiêm nhường nhìn nhận những thành kiến, định kiến, sự thiếu hiểu biết hoặc thậm chí thù ghét trong lòng đối với các nhóm người, dân tộc khác. Đây là di sản của tội lỗi và là phần của “vết thương” chung. Sự ăn nài và xin Chúa chữa lành tấm lòng chúng ta là bước đầu tiên (Thi Thiên 139:23-24).
2. Trở Nên Phương Tiện Chữa Lành Trong Đấng Christ: Hội Thánh được kêu gọi là “muối của đất” và “ánh sáng cho thế gian” (Ma-thi-ơ 5:13-14). Chúng ta tham gia vào sự chữa lành bằng cách:
- Rao Truyền Tin Lành Hòa Bình: Rao giảng sự cứu rỗi trong Chúa Giê-su Christ, là nền tảng duy nhất cho sự chữa lành tội lỗi và hòa giải với Đức Chúa Trời và với nhau (Ê-phê-sô 2:17).
- Sống Sự Hòa Giải: Chủ động phá vỡ các rào cản trong cộng đồng Hội Thánh địa phương. Tạo không gian cho sự đa dạng, lắng nghe, và yêu thương vô điều kiện (Cô-lô-se 3:11).
- Theo Đuổi Công Lý Và Lòng Thương Xót: Đứng về phía những nhóm người bị áp bức, thiệt thòi, bị kỳ thị. Đây là một phần của chức vụ chữa lành trên phương diện xã hội, phản chiếu đặc tính của Đức Chúa Trời (Mi-chê 6:8).
3. Nuôi Dưỡng Bản Thân Bằng “Lá Cây Sự Sống”: Chúng ta tiếp cận sự chữa lành và nuôi dưỡng ngay bây giờ qua Lời Chúa và Thánh Linh. Kinh Thánh và sự hiện diện của Chúa là “phương thuốc” cho tâm linh chúng ta (Châm Ngôn 4:20-22). Một đời sống thường xuyên kết nối với Ngài qua sự cầu nguyện, suy gẫm Lời Chúa và thờ phượng chính là ăn “lá” từ cây sự sống thuộc linh.
4. Hướng Về Hy Vọng Cánh Chung: Mọi nỗ lực chữa lành trong hiện tại đều hướng về ngày trọn vẹn trong Giê-ru-sa-lem Mới. Sự bất toàn, kháng cự và thất bại hiện tại không làm chúng ta nản lòng, vì chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời sẽ hoàn tất công việc Ngài. Hy vọng này cho chúng ta sự kiên nhẫn và can đảm để tiếp tục.
Các dân tộc cần được chữa lành trong Giê-ru-sa-lem Mới vì họ mang trên mình những vết thương sâu xa của tội lỗi, sự chia rẽ tại Ba-bên, và lịch sử xa cách Đức Chúa Trời. Sự chữa lành này đã được bắt đầu trong sự chết và sống lại của Chúa Giê-su Christ, đang được thể hiện một phần trong Hội Thánh, và sẽ được hoàn tất cách vinh hiển trong trời mới đất mới. “Lá cây nhằm để chữa lành các dân tộc” là biểu tượng mạnh mẽ của sự phục hồi trọn vẹn, sự duy trì sự sống đời đời, và sự hiệp một trong đa dạng dưới sự cai trị của Chiên Con.
Là những người tin Chúa, chúng ta được mời gọi không chỉ trông đợi sự chữa lành cuối cùng ấy, mà còn tích cực tham gia vào chức vụ hòa giải và chữa lành của Đấng Christ trong thế giới hôm nay. Hãy để khải tượng về một thành không còn vết thương, nơi mọi dân tộc bước đi trong ánh sáng, thúc đẩy chúng ta sống và phục vụ với tình yêu, lòng thương xót và niềm hy vọng không lay chuyển.
“Đức Chúa Trời sẽ lau hết nước mắt khỏi mắt chúng, sẽ không có sự chết, cũng không có than khóc, kêu ca hay đau đớn nữa; vì những điều cũ đã qua rồi.” (Khải Huyền 21:4)