Kinh Thánh Nói Gì Về Việc Cưỡng Bức Vợ/Chồng?
Trong xã hội ngày nay, vấn đề cưỡng bức trong hôn nhân – tức là việc ép buộc vợ hoặc chồng quan hệ tình dục mà không có sự đồng ý – là một đề tài nhạy cảm nhưng quan trọng. Nhiều người thắc mắc rằng Kinh Thánh có đề cập gì về vấn đề này không? Liệu có chỗ nào Kinh Thánh cho phép chồng hoặc vợ được quyền ép buộc người phối ngẫu của mình? Bài viết này sẽ khảo sát Kinh Thánh một cách toàn diện để tìm ra những nguyên tắc rõ ràng về sự đồng thuận, tình yêu thương và sự tôn trọng trong đời sống vợ chồng, từ đó trả lời câu hỏi: Kinh Thánh nói gì về việc cưỡng bức vợ/chồng?
Trước hết, chúng ta cần hiểu rõ thiết kế của Đức Chúa Trời về hôn nhân. Ngay từ sáng thế, Kinh Thánh dạy: “Vì vậy, người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu với vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt” (Sáng-thế Ký 2:24). Chúa Giê-xu cũng nhắc lại lời này và thêm: “Vậy, vợ chồng không phải là hai nữa, nhưng một thịt mà thôi. Cho nên, những gì Đức Chúa Trời đã kết hợp, loài người không được phân rẽ” (Ma-thi-ơ 19:6). Sự “một thịt” này không chỉ là sự kết hợp thể xác, mà còn là sự hiệp nhất về tâm linh, tình cảm, và ý chí. Trong sự hiệp nhất ấy, cả hai trở nên một, yêu thương và tôn trọng nhau.
Trong thư Ê-phê-sô, sứ đồ Phao-lô mô tả mối quan hệ vợ chồng theo mẫu mực của Đấng Christ và Hội thánh: “Hỡi người làm chồng, hãy yêu vợ mình, như Đấng Christ đã yêu Hội thánh, phó chính mình Ngài vì Hội thánh” (Ê-phê-sô 5:25). Tình yêu mà người chồng phải có đối với vợ là agapē (ἀγάπη) – tình yêu hy sinh, quên mình, sẵn sàng chịu thiệt thòi vì lợi ích của người mình yêu. Đấng Christ không hề ép buộc Hội thánh, Ngài đã tự nguyện hi sinh. Vì thế, người chồng không có bất kỳ lý do gì để dùng bạo lực hay áp lực buộc vợ mình phải phục tùng trong chuyện phòng the.
Về phía người vợ, Kinh Thánh dạy sự vâng phục (Ê-phê-sô 5:22), nhưng điều này luôn nằm trong bối cảnh của tình yêu hy sinh từ chồng. Đồng thời, người chồng cũng được dặn dò: “Hỡi người làm chồng, hãy yêu vợ mình, chớ hề cay nghiệt với nàng” (Cô-lô-se 3:19). “Cay nghiệt” ở đây bao hàm mọi thái độ khắc nghiệt, lạnh lùng, hoặc ép buộc. Thư I Phi-e-rơ cũng nói: “Hỡi người làm chồng, hãy ở với vợ mình cách khôn ngoan, vì nàng là giống yếu đuối hơn; hãy tôn trọng nàng, vì nàng cùng kế thừa ân điển sự sống với anh em” (I Phi-e-rơ 3:7). Như vậy, tôn trọng và nâng đỡ nhau là nền tảng của hôn nhân Cơ Đốc.
Một phân đoạn Kinh Thánh thường được trưng dẫn khi bàn về nghĩa vụ vợ chồng là I Cô-rinh-tô 7:3-5:
“Chồng phải làm tròn bổn phận đối với vợ; vợ cũng phải làm tròn bổn phận đối với chồng. Vợ không có quyền trên thân thể mình, bèn là chồng; chồng cũng không có quyền trên thân thể mình, bèn là vợ. Đừng từ chối nhau, trừ khi hai người đồng ý tạm thời để chuyên lo cầu nguyện; rồi trở lại hiệp nhau, kẻo quỷ dữ vì anh em không tiết độ mà cám dỗ chăng.”
Trong nguyên văn Hy Lạp, từ “bổn phận” là opheilē (ὀφειλή), có nghĩa là nghĩa vụ hoặc món nợ. Tuy nhiên, đây không phải là nghĩa vụ mang tính ép buộc, mà là nghĩa vụ xuất phát từ giao ước hôn nhân và tình yêu thương. Quan trọng hơn, Phao-lô nói rõ: cả vợ lẫn chồng đều không có quyền trên thân thể mình, mà quyền đó thuộc về người phối ngẫu. Điều này nhấn mạnh tính tương hỗ – cả hai cùng trao thân cho nhau, cùng phục vụ nhau. Từ “quyền” (ἐξουσία) ám chỉ thẩm quyền, sự kiểm soát. Như vậy, mỗi người đã giao thân thể mình cho người kia, nhưng điều đó không có nghĩa là họ được phép dùng vũ lực để đòi hỏi; trái lại, nó đặt ra trách nhiệm yêu thương và chăm sóc thân thể của nhau.
Điểm then chốt trong câu 5: “Đừng từ chối nhau, trừ khi hai người đồng ý tạm thời để chuyên lo cầu nguyện”. Sự đồng ý (συμφωνέω) ở đây là yếu tố không thể thiếu. Nếu một người muốn kiêng cữ, cả hai phải cùng thỏa thuận. Ngược lại, nếu một người từ chối mà không có sự đồng thuận của người kia, thì đó là điều không nên. Tuy nhiên, cách giải quyết không phải là ép buộc, mà là đối thoại, nhịn nhục và yêu thương. Phao-lô khuyên đừng từ chối nhau để tránh cho Sa-tan cám dỗ, nhưng ông cũng đề cao sự tự nguyện và đồng thuận. Do đó, đoạn Kinh Thánh này không hề ủng hộ việc cưỡng bức; trái lại, nó đề cao sự tự nguyện và thỏa thuận chung.
Kinh Thánh lên án mọi hình thức tình dục bạo lực. Trong Cựu Ước, Đệ nhị luật 22:25-27 quy định hình phạt nặng nề cho kẻ hiếp dâm. Dù bối cảnh là bên ngoài hôn nhân, nhưng nó cho thấy Đức Chúa Trời ghê tởm việc dùng vũ lực để thỏa mãn nhục dục. Nếu Ngài nghiêm khắc với hành vi đó ngoài hôn nhân, thì trong hôn nhân – nơi tình yêu và sự hiệp nhất phải ngự trị – việc cưỡng bức càng đáng lên án hơn.
Trong Tân Ước, sứ đồ Phao-lô viết: “Vì ý muốn Đức Chúa Trời là khiến anh em nên thánh, tức là phải lánh sự ô uế, phải biết giữ thân mình cho thánh sạch và tôn trọng, chẳng bao giờ sa vào tình dục gian dâm như người ngoại đạo không biết Đức Chúa Trời” (I Tê-sa-lô-ni-ca 4:3-5). Quan hệ vợ chồng là thánh khiết, nhưng khi nó bị ép buộc, nó trở thành sự “không tôn trọng” và “gian dâm” trong tâm thế, vì nó xuất phát từ lòng tham dục chứ không phải từ tình yêu và sự hiến dâng tự nguyện.
I Cô-rinh-tô 13:5 mô tả đặc tính của tình yêu chân thật: “không tìm tư lợi”. Ép buộc người bạn đời là hành vi tìm tư lợi, bất chấp cảm xúc và ý muốn của người kia, hoàn toàn đi ngược lại tình yêu mà Chúa dạy.
Một ví dụ điển hình về sự ghê tởm của Đức Chúa Trời đối với cưỡng bức là câu chuyện Am-nôn và Ta-ma trong II Sa-mu-ên 13. Am-nôn, vì ham muốn xác thịt, đã dùng mưu kế hãm hiếp em gái cùng cha khác mẹ là Ta-ma. Dù Ta-ma van xin đừng làm điều xấu xa, hắn vẫn cưỡng ép. Hậu quả là Am-nôn bị giết và cả gia đình tan nát. Đức Chúa Trời không hài lòng với hành vi ấy. Điều này cho thấy, bất kỳ sự ép buộc nào cũng là tội trọng trước mặt Ngài.
Trong đời sống thực tế, có những hoàn cảnh mà một người không thể hoặc không muốn quan hệ tình dục vì lý do sức khỏe, tâm lý, hoặc tinh thần (ví dụ: sau sinh, bệnh tật, sang chấn tâm lý, mệt mỏi…). Kinh Thánh dạy chúng ta phải “yêu thương nhau như chính mình” (Ga-la-ti 5:14) và “mang gánh nặng cho nhau” (Ga-la-ti 6:2). Người phối ngẫu cần kiên nhẫn, cảm thông, và chăm sóc, không được gây áp lực hay đe dọa.
Trường hợp một người bị cưỡng bức trong hôn nhân, đó là một dạng lạm dụng. Nạn nhân cần được bảo vệ và giúp đỡ. Không nên im lặng chịu đựng vì cho rằng hôn nhân cho phép điều đó. Kinh Thánh không bao giờ dung thứ cho sự ác. Nếu bạn đang bị ép buộc, hãy tìm sự hỗ trợ từ người lãnh đạo tin cậy trong Hội thánh, từ các tổ chức tư vấn Cơ Đốc, hoặc thậm chí là cơ quan chức năng để đảm bảo an toàn.
Đối với người đã từng cưỡng ép vợ/chồng mình, cần ăn năn thật lòng, xin Chúa tha tội, và tìm cách sửa chữa mối quan hệ. Sự ăn năn phải đi kèm với hành động cụ thể: tôn trọng ý muốn của bạn đời, thay đổi thái độ, và có thể cần sự hỗ trợ của tư vấn hôn nhân. Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót và sẵn sàng tha thứ cho những ai thật lòng quay về.
Hội Thánh có trách nhiệm dạy dỗ Lời Chúa cách chính xác về hôn nhân, để ngăn ngừa những quan niệm sai lầm dẫn đến lạm dụng. Trong các lớp tiền hôn nhân, cần nhấn mạnh nguyên tắc đồng thuận, tình yêu hy sinh, và sự tôn trọng lẫn nhau. Khi phát hiện trường hợp cưỡng bức, Hội thánh không được phớt lờ hay bênh vực người có lỗi, mà phải áp dụng kỷ luật theo Ma-thi-ơ 18:15-17 để đưa người phạm tội đến sự ăn năn, đồng thời bảo vệ nạn nhân. Nếu cần, Hội thánh nên hợp tác với các dịch vụ xã hội để cung cấp nơi trú ẩn an toàn.
Mục đích của Hội thánh là khôi phục, chứ không dung túng. “Hỡi anh em, nếu có người nào bị bắt gặp phạm tội, thì anh em là người có Đức Thánh Linh hãy lấy lòng mềm mại mà sửa họ lại; và hãy coi chừng chính mình, kẻo cũng bị cám dỗ chăng” (Ga-la-ti 6:1). Hội thánh cần có sự khôn ngoan để phân biệt giữa việc kỷ luật và việc hỗ trợ, luôn đặt tình yêu thương và công lý lên hàng đầu.
Để tránh xa tội cưỡng bức và xây dựng một cuộc hôn nhân tôn trọng, chúng ta có thể thực hiện những điều sau:
- Giao tiếp cởi mở: Hãy nói chuyện với nhau về nhu cầu, mong muốn, và những lo ngại. Sự hiểu biết lẫn nhau sẽ giúp cảm thông hơn.
- Tôn trọng ranh giới: Nếu một người không sẵn sàng, người kia cần kiên nhẫn và không ép buộc.
- Nhìn nhận hôn nhân là sự hợp tác: Cả hai đều có trách nhiệm làm cho nhau hạnh phúc, nhưng không ai có quyền bắt buộc người kia làm điều trái ý.
- Tìm kiếm sự giúp đỡ khi cần: Nếu có sự chênh lệch ham muốn hoặc xung đột, hãy tìm tư vấn từ mục sư, nhà tư vấn hôn nhân Cơ Đốc.
- Không dùng Kinh Thánh để biện minh cho ép buộc: Hiểu đúng Lời Chúa và đừng lợi dụng để thao túng.
- Nếu là nạn nhân: Hãy nhờ đến người đáng tin cậy, tìm nơi an toàn, và nhận sự hỗ trợ từ Hội thánh và chuyên gia.
- Nếu là người gây ra: Hãy ăn năn trước Chúa, xin lỗi bạn đời, và cam kết thay đổi với sự giúp đỡ thiết thực.
Kinh Thánh dạy rõ ràng về sự tôn trọng, yêu thương hy sinh và đồng thuận trong hôn nhân. Bất kỳ hình thức cưỡng bức nào cũng đi ngược lại tinh thần của Lời Chúa. Hôn nhân Cơ Đốc là sự hiệp một trong tình yêu tự nguyện, không phải là quyền sở hữu hay nô dịch. Khi chúng ta để tình yêu của Đấng Christ chi phối mối quan hệ vợ chồng, cả hai sẽ được tự do và vui hưởng sự hiệp nhất mà Chúa đã định. Hãy ghi nhớ lời khuyên trong Ê-phê-sô 5:1-2: “Vậy anh em hãy trở nên kẻ bắt chước Đức Chúa Trời, như con cái rất yêu dấu của Ngài; và hãy bước đi trong sự yêu thương, cũng như Đấng Christ đã yêu thương anh em”.