Người Cơ Đốc nên đối diện với vô sinh như thế nào?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,366 từ
Chia sẻ:

Người Cơ Đốc Đối Diện Với Vô Sinh

Vô sinh là một hành trình đau đớn, phức tạp, chất chứa nhiều cảm xúc từ hy vọng đến thất vọng, từ cầu nguyện tha thiết đến những khoảnh khắc nghi ngờ. Đối với người tin Chúa, cuộc chiến này không chỉ diễn ra trong phòng khám mà còn trong tâm linh, đặt ra những câu hỏi sâu sắc về ý muốn của Đức Chúa Trời, về căn tính, về lời hứa và sự thành tín của Ngài. Bài viết này nhằm mục đích khảo sát Lời Chúa để tìm kiếm sự khôn ngoan, niềm an ủi, và định hướng thực tiễn cho những ai đang bước đi trên con đường đầy thử thách này, dưới ánh sáng của Kinh Thánh Tin Lành.

I. Nhìn Vào Gương Mặt Của Sự Đợi Chờ Trong Kinh Thánh

Kinh Thánh không né tránh chủ đề vô sinh. Ngược lại, nó ghi lại chân thật nỗi đau và sự đợi chờ của nhiều người nam, người nữ trung tín. Việc đầu tiên chúng ta cần làm là đặt câu chuyện của mình bên cạnh những câu chuyện trong Kinh Thánh, để thấy rằng mình không cô đơn và để học từ đức tin của họ.

1. Áp-ra-ham và Sa-ra (Sáng Thế Ký 15-21): Đây là câu chuyện kinh điển về lời hứa và sự đợi chờ. Đức Chúa Trời hứa với Áp-ra-ham rằng dòng dõi người sẽ đông như sao trên trời (Sáng 15:5), nhưng Sa-ra lại "không sanh đẻ" (Sáng 11:30). Sự đợi chờ kéo dài hàng thập kỷ. Từ ngữ Hê-bơ-rơ được dùng cho nỗi đau của Sa-ra là "חקר" (*chaqar* - nghiên cứu, dò xét), ám chỉ sự day dứt, phân tích không ngừng về hoàn cảnh của mình. Hành động cố gắng thực hiện lời hứa theo cách riêng (qua A-ga) đã dẫn đến hậu quả đau lòng. Cuối cùng, "Đức Giê-hô-va há có việc gì khó sao?" (Sáng 18:14). Y-sác, đứa con của lời hứa, được sinh ra bởi quyền năng siêu nhiên, biểu thị rằng điều đó thuộc về ân điển và thời điểm của Đức Chúa Trời.

2. Ê-li-sa-bét và Xa-cha-ri (Lu-ca 1): Cả hai đều "công bình trước mặt Đức Chúa Trời... song không có con, vì Ê-li-sa-bét son sẻ, và hai người đều cao tuổi" (Lu-ca 1:6-7). Trong tiếng Hy Lạp, từ "son sẻ" là "στείρα" (*steira*), mang hàm ý khô cằn, không kết quả. Thế nhưng, họ vẫn trung tín phục vụ Chúa. Lời cầu nguyện của họ đã được nghe, và Giăng Báp-tít, người dọn đường cho Chúa Cứu Thế, đã được sinh ra. Điều này nhấn mạnh rằng ngay cả khi chúng ta im lặng phục vụ trong nỗi đau, Đức Chúa Trời vẫn thấy và có kế hoạch lớn lao hơn.

3. An-ne (1 Sa-mu-ên 1): Đây có lẽ là hình ảnh sống động nhất về nỗi đau tinh thần do vô sinh gây ra. An-ne "có lòng sầu thảm, khóc lóc và không ăn" (1 Sa-mu-ên 1:7). Bà cầu nguyện cách "sốt sắng" và "lòng đầy sự cay đắng" (câu 10). Từ Hê-bơ-rơ cho "sốt sắng" ở đây là "מרת נפש" (*marat nephesh*), có nghĩa đen là "sự cay đắng của linh hồn". Nỗi đau của bà thật sự và được bày tỏ cách chân thành trước mặt Chúa. Thầy tế lễ Ê-li lại hiểu lầm bà. Thế nhưng, Đức Chúa Trời đã nghe tiếng khóc của bà và ban cho bà Sa-mu-ên, một nhà tiên tri vĩ đại. Lời cầu nguyện của An-ne là một khuôn mẫu: thành thật với Chúa về nỗi đau và dâng lại ước nguyện cho Ngài.

II. Những Nguyên Tắc Thần Học Nền Tảng

Để xây dựng một quan điểm vững chắc, chúng ta cần đặt kinh nghiệm cá nhân dưới sự dạy dỗ tổng quát của Kinh Thánh.

1. Con Cái Là Món Quà, Không Phải Quyền Lợi: Trong văn hóa thời Cựu Ước, con cái được xem như phước hạnh và sự tiếp nối. Tuy nhiên, Kinh Thánh luôn khẳng định con cái là món quà từ Đức Chúa Trời. Thi-thiên 127:3 viết rõ: "Kìa, con cái là cơ nghiệp bởi Đức Giê-hô-va mà ra; Bông trái của tử cung là phần thưởng". Từ "cơ nghiệp" (Hê-bơ-rơ: nachalah) và "phần thưởng" (sakar) đều chỉ về điều được ban cho, không phải điều có thể đòi hỏi. Quan điểm này giải phóng chúng ta khỏi tư tưởng cho rằng mình "đáng" được có con, và giúp chúng ta đón nhận mọi sự từ tay Chúa với lòng biết ơn.

2. Giá Trị và Căn Tính Của Một Người Không Được Định Nghĩa Bởi Khả Năng Sinh Sản: Văn hóa thế gian thường đánh giá phụ nữ qua thiên chức làm mẹ. Nhưng trong Đấng Christ, giá trị của chúng ta được xác lập bởi sự cứu chuộc và tình yêu của Ngài. Chúng ta được tạo nên theo hình ảnh Đức Chúa Trời (Sáng 1:27) và được mua chuộc bằng giá cao nhất là huyết của Con Ngài (1 Phi-e-rơ 1:18-19). Sứ đồ Phao-lô, một người độc thân, đã sống một đời sống trọn vẹn và đầy trái vì Chúa. Ông khẳng định mỗi người có một ân tứ khác nhau và ơn gọi khác nhau (1 Cô-rinh-tô 7:7).

3. Sự Tể Trị và Sự Khôn Ngoan Khôn Dò Của Đức Chúa Trời: Đây có lẽ là nguyên tắc khó nắm giữ nhất trong cơn đau. Ê-sai 55:8-9 nhắc nhở: "Đức Giê-hô-va phán: Ý tưởng ta chẳng phải ý tưởng các ngươi, đường lối các ngươi chẳng phải đường lối ta. Vì các từng trời cao hơn đất bao nhiêu, thì đường lối ta cao hơn đường lối các ngươi, và ý tưởng ta cao hơn ý tưởng các ngươi bấy nhiêu". Sự "đóng cửa" tử cung không phải là sự trừng phạt hay thờ ơ của Chúa, nhưng có thể nằm trong kế hoạch khôn ngoan mà chúng ta chưa thấy được toàn cảnh. Chúng ta tin rằng Ngài là Đấng yêu thương (1 Giăng 4:8) và làm mọi sự hiệp lại vì ích cho những ai yêu mến Ngài (Rô-ma 8:28).

III. Hành Trình Cảm Xúc Và Sự Chữa Lành Thuộc Linh

Thừa nhận và xử lý cảm xúc một cách lành mạnh trước mặt Chúa là điều thiết yếu.

1. Được Phép Đau Buồn và Thành Thật với Chúa: Như An-ne, chúng ta được phép mang nỗi đau đến trước mặt Chúa. Thi-thiên là một kho tàng về điều này. Hãy nghe lời của người viết Thi-thiên 42: "Hỡi linh hồn ta, sao người sờn ngã? Và sao người bối rối trong ta? Hãy trông cậy nơi Đức Chúa Trời; vì ta sẽ còn ngợi khen Ngài, Là sự cứu rỗi của mặt ta và cùng Đức Chúa Trời ta" (câu 11). Ông không phủ nhận nỗi sờn ngã, nhưng đặt nó bên cạnh lời tuyên xưng đức tin. Hãy cầu nguyện bằng nước mắt, viết nhật ký tâm tình với Chúa, và kêu lên cùng Ngài.

2. Đối Mặt Với Những Câu Hỏi Khó: "Tại sao con?" "Chúa có ghét con không?" "Có phải vì tội lỗi của con không?". Hãy nhớ lời Chúa Giê-xu phán về người mù từ thuở sanh ra: "Đó chẳng phải vì tội nó hay tội cha mẹ nó; nhưng ấy để cho những việc Đức Chúa Trời được tỏ ra trong nó" (Giăng 9:3). Hoàn cảnh khó khăn có thể là sân khấu để quyền năng và ân điển của Đức Chúa Trời được bày tỏ cách rõ ràng hơn.

3. Tìm Kiếm Sự An Ủi Trong Chúa Giê-xu: Chúa Giê-xu là Thầy thuốc đại tài, Đấng chữa lành mọi thương tổn. Ngài là Đấng "đã từng chịu thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta" (Hê-bơ-rơ 4:15), dù Ngài không có con, nhưng Ngài thấu hiểu nỗi đau của sự mất mát, khước từ và đau khổ thể xác. Hãy đến gần Ngài để tìm sự an nghỉ cho linh hồn (Ma-thi-ơ 11:28-30).

IV. Những Lựa Chọn Thực Tế Và Nguyên Tắc Đạo Đức

Người Cơ Đốc có thể và nên khôn ngoan tìm kiếm sự giúp đỡ y khoa, nhưng luôn trong khuôn khổ của những nguyên tắc đạo đức Kinh Thánh.

1. Điều Trị Y Khoa: Việc tìm kiếm chẩn đoán và điều trị (như điều chỉnh nội tiết, phẫu thuật thông tắc...) là hoàn toàn hợp lý và có thể được xem như việc quản lý tốt thân thể - đền thờ của Đức Thánh Linh (1 Cô-rinh-tô 6:19). Hãy cầu xin Chúa ban sự khôn ngoan khi lựa chọn bác sĩ và phương pháp (Gia-cơ 1:5).

2. Các Kỹ Thuật Hỗ Trợ Sinh Sản (ART): Đây là khu vực cần sự phân biệt tế nhị dựa trên sự tôn trọng sự sống con người ngay từ lúc thụ thai. - Nguyên tắc then chốt: Tránh mọi phương pháp dẫn đến việc tạo ra và hủy bỏ phôi thừa (như thụ tinh trong ống nghiệm thông thường tạo nhiều phôi), vì sự sống con người bắt đầu từ lúc thụ tinh (Thi-thiên 139:13-16; Giê-rê-mi 1:5). - Các lựa chọn có thể xem xét theo lương tâm được soi dẫn bởi Lời Chúa có thể bao gồm các kỹ thuật chỉ can thiệp vào quá trình giao hợp tự nhiên (như IUI trong một số trường hợp) hoặc các phương pháp IVF tuân thủ nguyên tắc tôn trọng từng phôi (không hủy, không đông lạnh bỏ). Quyết định cuối cùng phải đến sau khi nghiên cứu kỹ lưỡng, cầu nguyện và tham vấn mục sư.

3. Nhận Con Nuôi Và Làm Cha Mẹ Kế: Đây không phải là "phương án cuối cùng" kém giá trị, nhưng có thể là một ơn gọi cao quý và đẹp lòng Chúa. Nó phản chiếu tấm lòng của Đức Chúa Trời, Đấng đã nhận chúng ta làm con nuôi qua Chúa Giê-xu Christ (Ê-phê-sô 1:5). Nhận con nuôi là một hành động của tình yêu thương, công lý và ân điển, mang lại một gia đình cho một đứa trẻ và một đứa trẻ cho một gia đình.

4. Sống Trọn Vẹn Trong Sự Kêu Gọi Độc Thân Hoặc Không Con: Đây là một con đường thánh khiết và có giá trị trước mặt Chúa. Nó cho phép một người hoàn toàn dâng mình cho các công việc Chúa theo cách mà người có con khó làm được (1 Cô-rinh-tô 7:32-35). Hãy xem xét việc đầu tư tình yêu thương và sự dạy dỗ thuộc linh cho thế hệ trẻ trong Hội Thánh, trở thành những "cha mẹ thuộc linh".

V. Vai Trò Của Cộng Đồng Hội Thánh

Hội Thánh phải là nơi nương náu, không phải nơi gây thương tổn thêm.

1. Đối Với Người Trải Qua Vô Sinh: Hãy tìm kiếm và cởi mở với một vài người bạn đáng tin cậy, trưởng lão hoặc nhóm nhỏ trong Hội Thánh để chia sẻ gánh nặng (Ga-la-ti 6:2). Đừng cô lập bản thân.

2. Đối Với Hội Thánh Nói Chung: Cần có sự nhạy cảm. Tránh những câu hỏi xâm phạm ("Bao giờ có em bé?"), những lời khuyên đơn giản hóa ("Cứ thư giãn đi là có ngay"), hay những lời tuyên bố thiếu yêu thương ("Chắc là có tội gì rồi"). Thay vào đó, hãy lắng nghe, đồng cảm, cầu nguyện chung, và hỗ trợ thực tế. Hãy công nhận nỗi đau trong những dịp như Ngày của Mẹ, và bao gồm những người đang mong con vào các hoạt động chăm sóc trẻ của Hội Thánh một cách tế nhị.

Kết Luận

Hành trình vô sinh là một con đường đầy gai góc, nhưng nó không phải là một đường hầm không lối ra dưới ánh mắt của Đức Chúa Trời. Đó có thể là sa mạc nơi Ngài nói với chúng ta cách dịu dàng (Ô-sê 2:14), là xưởng rèn nơi đức tin được tinh luyện (1 Phi-e-rơ 1:7). Dù kết quả cuối cùng là một đứa trẻ theo cách tự nhiên, qua nhận nuôi, hay là một cuộc đời trọn vẹn dâng hiến theo một ơn gọi khác, thì lời hứa lớn nhất vẫn không thay đổi: Sự hiện diện của Chúa ở cùng chúng ta (Ma-thi-ơ 28:20), tình yêu Ngài dành cho chúng ta không hề lay chuyển (Rô-ma 8:38-39), và Ngài đang dệt nên một câu chuyện đẹp đẽ từ những sợi chỉ rối của nỗi đau. Hãy vững lòng. "Hãy trao mọi điều lo lắng mình cho Ngài, vì Ngài hay săn sóc anh em" (1 Phi-e-rơ 5:7).

Quay Lại Bài Viết