Kinh Thánh nói gì về việc nhận con nuôi?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,279 từ
Chia sẻ:

Nhận Con Nuôi Qua Lăng Kính Kinh Thánh

Trong xã hội hiện đại, việc nhận con nuôi là một hành động của tình yêu thương và sự chăm sóc. Nhưng đối với Cơ Đốc nhân, hành động này không chỉ mang ý nghĩa nhân đạo xã hội, mà còn mang một chiều sâu thần học tuyệt vời, phản chiếu chính tấm lòng của Đức Chúa Trời. Kinh Thánh, từ Cựu Ước đến Tân Ước, cung cấp cho chúng ta một nền tảng vững chắc, những gương mẫu sống động và những nguyên tắc đời đời về chủ đề này. Bài nghiên cứu này sẽ khám phá đề tài nhận con nuôi dưới ánh sáng của Lời Chúa, qua đó giúp chúng ta hiểu được ý muốn, trách nhiệm và phước hạnh từ hành động này.


I. Nền Tảng Thần Học: Chính Chúng Ta Là Những Đứa Con Được Nhận Nuôi

Trước khi tìm hiểu về việc nhận con nuôi theo nghĩa đen, Kinh Thánh mặc khải cho chúng ta một chân lý căn bản: **Mọi tín đồ nơi Đấng Christ đều là những đứa con được Đức Chúa Trời nhận nuôi.** Đây là khái niệm then chốt để hiểu mọi khía cạnh khác.

Trong nguyên ngữ Hy Lạp, từ “nhận làm con nuôi” là **huiothesia** (υἱοθεσία), ghép bởi huios (con trai) và thesis (đặt để). Nghĩa đen là “đặt vào vị trí của một người con”. Sứ đồ Phao-lô sử dụng từ này một cách mạnh mẽ:

“Vì anh em không nhận lấy thần trí của tôi mọi đặng còn ở trong sự sợ hãi; nhưng đã nhận lấy thần trí của sự làm con nuôi, và nhờ đó chúng ta kêu rằng: A-ba! Cha!” (Rô-ma 8:15)

Và:

“Vì Ngài đã định trước cho chúng ta được trở nên con nuôi của Ngài bởi Đức Chúa Jêsus Christ, theo ý tốt của Ngài.” (Ê-phê-sô 1:5)

Hành động nhận nuôi của Đức Chúa Trời không phải vì Ngài cần, mà hoàn toàn xuất phát từ **agapē** (tình yêu thương vô điều kiện) và **charis** (ân điển) của Ngài. Chúng ta vốn là “con của sự thạnh nộ” (Ê-phê-sô 2:3), nhưng qua sự chết chuộc tội của Chúa Giê-xu, chúng ta được đưa vào gia đình của Đức Chúa Trời với đầy đủ quyền lợi của một người con (Ga-la-ti 4:4-7). Điều này thiết lập một nguyên tắc: **Nhận con nuôi là một hành động của ân điển và cứu chuộc, phản chiếu tình yêu của Đấng Christ dành cho Hội Thánh.**


II. Những Gương Mẫu Về Nhận Con Nuôi Trong Kinh Thánh

Kinh Thánh ghi lại một số trường hợp nhận con nuôi rất đặc biệt, qua đó cho chúng ta thấy bàn tay chủ quyền và sự chuẩn bị kỳ diệu của Đức Chúa Trời.

1. Môi-se – Được Cứu Để Trở Nên Người Giải Cứu:
Con trai của Am-ram và Giô-kê-bết, một đứa trẻ Hê-bơ-rơ, bị đe dọa bởi chiếu chỉ của Pha-ra-ôn. Nhưng chính công chúa của Pha-ra-ôn lại tìm thấy và nhận cậu làm con. Điều đáng chú ý là người chị của Môi-se đã đề nghị tìm một bà vú người Hê-bơ-rơ, chính là mẹ ruột của cậu (Xuất Ê-díp-tô Ký 2:1-10). Môi-se được “học cả sự khôn ngoan của người Ê-díp-tô” (Công vụ 7:22) nhưng vẫn được nuôi dưỡng trong niềm tin với Đức Chúa Trời của tổ phụ mình. Đây là một sự sắp đặt thiên thượng để chuẩn bị một nhà lãnh đạo giải cứu cả một dân tộc.

2. Ê-xơ-tê – Một Cô Gái Mồ Côi Trở Thành Hoàng Hậu:
Sau khi cha mẹ qua đời, Ê-xơ-tê được người anh họ Mạc-đô-chê nhận làm con gái:

“Người có một người anh họ, tên là Mạc-đô-chê, con trai của Gia-i-rơ, cháu của Si-mê-i, chắt của Kích, người Bên-gia-min, bị bắt làm phu tù từ Giê-ru-sa-lem với các kẻ bị bắt đồng với Giê-chô-nia, vua Giu-đa, mà Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, đã đày đi. Mạc-đô-chê nuôi Ha-đa-sa, tức là Ê-xơ-tê, con gái của chú mình; vì nàng không có cha mẹ. Người gái trẻ này có hình dung xinh tốt, lịch sự. Khi cha mẹ nàng qua đời, Mạc-đô-chê nhận nàng làm con gái mình.” (Ê-xơ-tê 2:5-7)
Sự chăm sóc và dạy dỗ của Mạc-đô-chê đã định hình nên tính cách, đức tin và lòng dũng cảm của Ê-xơ-tê, giúp bà trở thành công cụ cứu cả dân tộc mình khỏi sự hủy diệt. Điều này nhấn mạnh **trách nhiệm của người nhận nuôi trong việc dạy dỗ, chuẩn bị tương lai và truyền lại di sản đức tin** cho đứa trẻ.

3. Chúa Giê-xu Và Sự Nhận Nuôi Của Giô-sép:
Một gương mẫu cao cả nhất có lẽ là Thánh Giô-sép. Ông nhận Chúa Giê-xu, Con Đức Chúa Trời, làm con trai mình về mặt pháp lý và xã hội, dù biết rõ Ngài được thai dựng bởi Đức Thánh Linh. Hành động vâng lời thiên sứ của Giô-sép (Ma-thi-ơ 1:18-25) đã bảo vệ danh tiếng của Ma-ri, cung cấp một mái ấm và sự dạy dỗ nghề nghiệp cho Chúa Giê-xu. Qua đó, Chúa Giê-xu được gọi là “con người thợ mộc” (Ma-thi-ơ 13:55) và thuộc dòng dõi Đa-vít về mặt pháp lý qua Giô-sép (Lu-ca 3:23). Điều này cho thấy **tình phụ tử không nhất thiết phải dựa trên huyết thống, mà trên sự cam kết, tình yêu thương và trách nhiệm.**


III. Nguyên Tắc Và Mệnh Lệnh Kinh Thánh Liên Quan

Kinh Thánh không có một câu lệnh trực tiếp “hãy nhận con nuôi”, nhưng nó tràn ngập những nguyên tắc yêu thương, bảo vệ người yếu thế và chăm sóc trẻ mồ côi – là nền tảng thúc đẩy việc nhận con nuôi.

1. Sự Quan Tâm Đặc Biệt Của Đức Chúa Trời Dành Cho Trẻ Mồ Côi Và Người Cô Thế:
Đây là một đề tài xuyên suốt Cựu Ước, cho thấy bản tính công bình và nhân từ của Đức Chúa Trời.

“Ngài xử đoán công bình cho kẻ mồ côi và người góa bụa.” (Phục-truyền Luật-lệ Ký 10:18a)
“Hãy bênh vực kẻ mồ côi, hãy bào chữa cho người góa bụa.” (Ê-sai 1:17)
Luật pháp Môi-se quy định rõ ràng về việc bảo vệ và cung cấp cho trẻ mồ côi (Xuất Ê-díp-tô Ký 22:22-24, Phục-truyền 14:29, 24:17). Đức Chúa Trời tự xưng là “Cha của kẻ mồ côi” (Thi-thiên 68:5), và sự chăm sóc của Ngài trở thành khuôn mẫu cho dân sự Ngài.

2. Sự Phục Vụ Thuần Tịnh Và Không Hoen Ố:
Sứ đồ Gia-cơ đã định nghĩa đạo thuần tịnh trước mặt Đức Chúa Trời:

“Sự tin đạo thanh sạch không vết, trước mặt Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, là thăm viếng kẻ mồ côi, người góa bụa trong cơn khốn khó của họ, và giữ lấy mình cho khỏi sự ô uế của thế gian.” (Gia-cơ 1:27)
“Thăm viếng” ở đây không chỉ là một cuộc ghé thăm, mà trong nguyên ngữ Hy Lạp (episkeptomai) mang nghĩa chăm sóc, xem xét để đáp ứng nhu cầu. Hành động thiết thực để chăm sóc trẻ mồ côi – mà cao điểm là nhận chúng vào gia đình mình – được Kinh Thánh xem như một biểu hiện sống động của đức tin chân thật.

3. Tình Yêu Thương Và Sự Chấp Nhận Trong Gia Đình Đức Chúa Trời:
Toàn bộ tinh thần của Tân Ước là tinh thần của một gia đình – Hội Thánh. Chúng ta được kêu gọi yêu thương nhau như anh em (Rô-ma 12:10, 1 Giăng 4:7). Tinh thần này mở rộng vòng tay đón nhận những người không có gia đình, cung cấp cho họ một chỗ thuộc về. Việc nhận con nuôi, do đó, là sự mở rộng tự nhiên của tình yêu thương trong gia đình thuộc linh.


IV. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

1. Cho Những Ai Đang Cân Nhắc Việc Nhận Con Nuôi:

  • Cầu Nguyện Và Tìm Kiếm Ý Chỉ Chúa: Việc mở rộng gia đình là một quyết định hệ trọng. Hãy tìm kiếm sự hướng dẫn của Chúa qua sự cầu nguyện, Lời Ngài và sự khôn ngoan từ Hội Thánh (Châm-ngôn 3:5-6).
  • Hiểu Rõ Động Cơ: Động cơ nên xuất phát từ tình yêu thương, lòng thương xót và mong muốn cung cấp một mái ấm trong Chúa, chứ không phải từ sự thỏa mãn cá nhân hay kỳ vọng không thực tế.
  • Chuẩn Bị Tâm Lý Và Thuộc Linh: Nhận con nuôi có thể đi kèm với những thử thách đặc biệt. Hãy trang bị cho mình bằng sự kiên nhẫn, lòng thương xót và trên hết là nương cậy vào ân điển Chúa mỗi ngày.
  • Cam Kết Dạy Dỗ Trong Đường Lối Chúa: Như Mạc-đô-chê đã làm với Ê-xơ-tê, trách nhiệm thiêng liêng lớn nhất là dẫn dắt đứa trẻ đến với Chúa Giê-xu và dạy dỗ chúng trong đường lối Ngài (Phục-truyền 6:6-7, Ê-phê-sô 6:4).

2. Cho Cả Hội Thánh:

  • Hỗ Trợ Và Khích Lệ: Hội Thánh cần là một cộng đồng hỗ trợ các gia đình nhận con nuôi, bằng lời cầu nguyện, sự giúp đỡ thực tế và tạo ra một môi trường chấp nhận, yêu thương.
  • Quan Tâm Đến Các Trẻ Mồ Côi: Ngay cả khi không thể nhận con nuôi, mỗi tín đồ có thể đóng góp qua việc hỗ trợ các tổ chức Cơ Đốc chăm sóc trẻ mồ côi, làm người đỡ đầu hoặc tham gia các chương trình tình nguyện.
  • Phá Vỡ Sự Kỳ Thị: Hội Thánh cần công bố và sống theo lẽ thật rằng trong Đấng Christ, mọi sự phân biệt đều bị phá đổ (Ga-la-ti 3:28). Một đứa trẻ được nhận nuôi phải được đối xử và yêu thương trọn vẹn như một thành viên trong gia đình của Đức Chúa Trời.

3. Cho Những Người Được Nhận Nuôi (Khi Đã Trưởng Thành):

  • Nhận Biết Giá Trị Của Mình Trong Đấng Christ: Dù hoàn cảnh ra đời thế nào, mỗi người được tạo dựng theo hình ảnh Đức Chúa Trời và có giá trị vô hạn. Sự nhận nuôi của cha mẹ trên đất là một hình bóng của sự nhận nuôi vĩ đại hơn từ Cha Thiên Thượng.
  • Sống Với Lòng Biết Ơn Và Hiếu Kính: Hãy trân trọng tình yêu và sự hy sinh của cha mẹ nuôi, và sống đẹp lòng Chúa để đền đáp phần nào (Ê-phê-sô 6:1-3).


V. Kết Luận: Một Hành Động Phản Chiếu Tin Mừng

Việc nhận con nuôi, xét cho cùng, là một bức tranh sống động về Tin Mừng. Chúng ta là những kẻ “mồ côi” về mặt thuộc linh, bị tách lìa khỏi gia đình của Đức Chúa Trời vì tội lỗi. Nhưng qua sự chết và sống lại của Chúa Giê-xu Christ, Đức Chúa Trời đã nhận chúng ta làm con cái Ngài. Ngài ban cho chúng danh phận, di sản và một chỗ trong nhà Ngài đời đời.

Do đó, khi một Cơ Đốc nhân mở rộng vòng tay đón nhận một đứa trẻ không cùng huyết thống vào gia đình mình, họ không chỉ thực hiện một công việc nhân đạo cao cả, mà còn đang công bố Tin Mừng cách cụ thể và đẹp đẽ. Họ trở nên một phương tiện hữu hình để bày tỏ tình yêu nhận nuôi vô điều kiện của Đức Chúa Trời. Dù được kêu gọi trực tiếp nhận con nuôi hay hỗ trợ việc này, mỗi chúng ta đều có thể tham gia vào công việc phản chiếu tấm lòng Cha trên trời – Đấng đã không tiếc chính Con Ngài, để chúng ta được trở nên con cái trong gia đình Ngài.

“Hãy xem Đức Chúa Trời đã tỏ cho chúng ta sự yêu thương dường nào, mà cho chúng ta được xưng là con cái Đức Chúa Trời; và chúng ta thật là con cái Ngài.” (1 Giăng 3:1a)

Quay Lại Bài Viết