Những Trụ Cột Của Trái Đất
Khái niệm “những trụ cột của trái đất” hay “các cột trụ của thế gian” xuất hiện trong Kinh Thánh là một hình ảnh gây tò mò và giàu tính biểu tượng. Đối với độc giả hiện đại, hình ảnh này có thể gợi lên suy nghĩ về một thế giới phẳng được đỡ bởi những cây cột khổng lồ, một quan niệm vũ trụ học cổ xưa. Tuy nhiên, khi nghiên cứu chuyên sâu trong bối cảnh Kinh Thánh, đặc biệt là qua lăng kính của ngôn ngữ gốc Hê-bơ-rơ và Hy Lạp, chúng ta khám phá ra một tầng ý nghĩa thần học sâu sắc hơn nhiều, nói lên quyền tể trị tuyệt đối, sự sáng tạo và sự bền vững của Đức Chúa Trời trên muôn vật. Bài viết này sẽ đi sâu khảo sát các phân đoạn Kinh Thánh then chốt, giải nghĩa từ ngữ, và rút ra những ứng dụng thiết thực cho đời sống đức tin của Cơ Đốc nhân ngày nay.
Khảo Sát Kinh Thánh & Giải Nghĩa Nguyên Văn
Cụm từ “trụ cột” hay “cột trụ” được nhắc đến trong liên hệ với trái đất/ thế gian chủ yếu xuất hiện trong Cựu Ước, với từ Hê-bơ-rơ chính là "עַמּוּד" (ammud). Từ này thường chỉ một cây cột, trụ đỡ vật lý (như trụ mây, trụ lửa - Xuất Ê-díp-tô Ký 13:21), hoặc cột của đền tạm/ đền thờ. Khi áp dụng cho trái đất, nó mang ý nghĩa ẩn dụ mạnh mẽ.
1. Gióp 9:6 - Trụ Cột Rung Chuyển:
"Ngài làm rúng động đất cho nó ra khỏi chỗ nó, Và các trụ nó lung lay." (Gióp 9:6, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925)
Trong câu này, Gióp đang mô tả quyền năng đáng sợ của Đức Chúa Trời. Hành động “làm rúng động” (từ gốc רָגַז ragaz) và “lung lay” (có thể liên quan đến מוֹט mot) các trụ của đất cho thấy không có gì là cố định hay vững vàng ngoài ý muốn của Ngài. Các “trụ” ở đây tượng trưng cho nền tảng vững chắc nhất của thế giới tự nhiên. Đức Chúa Trời có thể khiến chúng lung lay, chứng tỏ Ngài là Đấng Tạo Hóa đứng trên cả công trình sáng tạo của Ngài. Sự “lung lay” này không phải để nói đất thực sự có trụ, mà để nhấn mạnh rằng ngay cả những thứ con người cho là bất di bất dịch (luật tự nhiên, trật tự vũ trụ) cũng hoàn toàn lệ thuộc vào quyền tể trị của Đức Chúa Trời.
2. I Sa-mu-ên 2:8 & Thi Thiên 75:3 - Trụ Cột Của Sự Công Bình:
"Vì các trụ đất thuộc về Đức Giê-hô-va, Ngài đã đặt thế gian trên các trụ ấy." (I Sa-mu-ên 2:8)
Trong lời cầu nguyện của An-ne, bà tuyên bố “các trụ đất thuộc về Đức Giê-hô-va”. Động từ “đặt” (Hê-bơ-rơ: שִׂים sim) mang nghĩa thiết lập, ấn định. Điều này khẳng định trái đất và mọi trật tự của nó không phải là sản phẩm của ngẫu nhiên hay các thần linh khác, mà là công trình được Đức Chúa Trời chủ ý thiết lập và sở hữu. Trong Thi Thiên 75, chính Đức Chúa Trời là Đấng “vững các trụ” của đất (từ תָּמַךְ tamak - nâng đỡ, chống đỡ). Hình ảnh này vẽ nên một Đức Chúa Trời chủ động gìn giữ thế giới khỏi sự hỗn loạn (“tan chảy”).
"Đất và mọi dân cư nó đều tan chảy; Còn ta đã vững các trụ của nó." (Thi Thiên 75:3)
3. Châm Ngôn 8:27-29 & Gióp 38:4-6 - Trụ Cột Trong Công Trình Sáng Tạo:
"Khi Ngài lập các từng trời, tôi có ở đó, Khi Ngài vạch một vòng tròn trên mặt vực sâu, Khi Ngài làm cho các từng mây trên cao vững chắc, Khi các nguồn vực sâu trào ra mạnh mẽ, Khi Ngài định bờ cho biển, Để nước không tràn phạm điều răn Ngài, Và khi Ngài lập nên các nền của đất." (Châm Ngôn 8:27-29)
Trong hai phân đoạn tuyệt đẹp này, sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời (Châm Ngôn 8) và chính Đức Chúa Trời (Gióp 38) mô tả công cuộc sáng tạo như một kiến trúc sư vĩ đại “lập nên các nền” (Châm Ngôn 8:29, từ אָמַן aman - làm cho vững chắc, xác lập) và “đặt hòn đá góc” (Gióp 38:6). Từ “nền” (מוֹסָד mosad) và “hòn đá góc” (פִּנָּה pinnah) đồng nghĩa với chức năng của “trụ cột” – đó là những yếu tố căn bản, ẩn giấu nhưng tối cần thiết cho sự ổn định và tồn tại của cả công trình. Chúng nói đến trật tự, sự chính xác và mục đích trong sáng tạo.
"Khi ta đặt nền đất, thì ngươi ở đâu?... Ai đã đo nó?... Ai đã giăng dây chuẩn trên nó? Trên vật gì các nền nó được đặt? Ai đã đặt hòn đá góc của nó?" (Gióp 38:4-6)
Ý Nghĩa Thần Học: Từ Ẩn Dụ Vũ Trụ Đến Nền Tảng Thuộc Linh
Vậy, thần học Kinh Thánh dạy gì qua những hình ảnh này?
A. Quyền Tể Trị Tuyệt Đối của Đức Chúa Trời: Các “trụ cột” không phải là những cột vật lý, mà là một ẩn dụ về chính quyền năng và lời phán của Đức Chúa Trời. Trái đất tồn tại là vì Ngài muốn và Ngài duy trì nó (Hê-bơ-rơ 1:3). Không có sự “tự nhiên” độc lập với Ngài. Khi Kinh Thánh nói Ngài “lung lay” hay “vững” các trụ, là nói đến sự kiểm soát tuyệt đối của Ngài đối với lịch sử, thiên nhiên, và vận mệnh các dân tộc.
B. Đức Chúa Trời là Nền Tảng Tối Hậu của Mọi Sự: Các trụ cột ấy “thuộc về Đức Giê-hô-va” (I Sa-mu-ên 2:8). Mọi hệ thống, mọi định luật, mọi trật tự mà con người nghiên cứu được (vật lý, địa chất, sinh học) đều có nguồn gốc và được duy trì bởi Ngài. Khoa học khám phá “cái gì” và “như thế nào”, nhưng Kinh Thánh mặc khải “Ai” và “vì sao”. Đấng Christ chính là “hòn đá góc” tối thượng (Ê-phê-sô 2:20, I Phi-e-rơ 2:6).
C. Sự Bền Vững trong Sự Chăm Sóc của Đức Chúa Trời: Hình ảnh Thi Thiên 75:3 (“ta đã vững các trụ”) là một lời hứa an ủi lớn lao. Dù thế giới có “tan chảy” – hỗn loạn, chiến tranh, thiên tai – thì Đức Chúa Trời vẫn là Đấng giữ vững nền tảng. Điều này không có nghĩa không có khổ đau, nhưng có nghĩa lịch sử và sự sáng tạo không rơi vào tình trạng vô nghĩa, mà vẫn nằm trong bàn tay gìn giữ của Đấng Tạo Hóa nhân từ.
Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc
Lẽ thật về các “trụ cột của đất” không chỉ là một giáo lý trừu tượng, mà có sức biến đổi đời sống chúng ta hằng ngày.
1. Sự Bình An Khi Đối Diện Với Hỗn Loạn: Khi tin tức toàn cầu đầy dẫy bất ổn, khi cá nhân đối diện với sóng gió cuộc đời (bệnh tật, mất việc, khủng hoảng gia đình), chúng ta dễ cảm thấy như “các trụ cột” đời mình đang lung lay. Lẽ thật này nhắc chúng ta rằng: những “trụ cột” thực sự – quyền tể trị và lời hứa của Đức Chúa Trời – không hề rung chuyển. Chúng ta có thể tìm được sự bình an (Phi-líp 4:7) không phải vì hoàn cảnh tốt đẹp, mà vì Đấng nắm giữ các trụ cột của vũ trụ cũng đang nắm giữ đời sống chúng ta.
2. Nền Tảng Cho Đức Tin và Đạo Đức: Trong một thế giới đề cao chủ nghĩa tương đối (“chân lý của bạn không phải của tôi”), Cơ Đốc nhân đứng vững trên nền tảng chân lý tuyệt đối là chính Đức Chúa Trời và Lời Ngài. Giống như trái đất có các trụ vô hình nâng đỡ, đời sống chúng ta được xây dựng trên nền tảng vô hình nhưng vững chắc là Đấng Christ (I Cô-rinh-tô 3:11). Điều này định hình mọi lựa chọn đạo đức, quan điểm sống và hy vọng của chúng ta.
3. Thái Độ Khiêm Nhường và Tôn Kính: Việc nhận biết rằng cả vũ trụ đồ sộ này được “đặt” và “vững” bởi một Đấng khác, chứ không phải bởi sức con người, đưa chúng ta vào địa vị thích hợp: là thọ tạo biết thờ phượng. Nó đánh bật sự kiêu ngạo của chủ nghĩa nhân bản cực đoan, và dạy chúng ta sống trong sự kính sợ, biết ơn Đấng Tạo Hóa mỗi ngày.
4. Trở Thành “Trụ Cột” Trong Hội Thánh và Thế Gian: Tân Ước sử dụng hình ảnh “trụ cột” cho các tín hữu trung tín. Chúa Giê-xu phán: “Kẻ nào thắng, ta sẽ khiến người làm trụ trong đền Đức Chúa Trời ta” (Khải Huyền 3:12). Sứ đồ Phao-lô gọi các lãnh đạo như Gia-cơ, Sê-pha, Giăng là “những trụ cột” của Hội Thánh (Ga-la-ti 2:9). Từ Hy Lạp được dùng là στῦλος (stylos), cũng mang nghĩa cột trụ, sự nâng đỡ. Khi chúng ta được xây dựng trên Đấng Christ – “hòn đá góc” và là trụ cột tối thượng – chính chúng ta được kêu gọi trở thành những con người vững vàng, kiên định, nâng đỡ chân lý và nâng đỡ anh chị em mình trong đức tin (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:11).
Kết Luận: Thế Gian Vững Bền Trong Tay Chúa
Khái niệm “những trụ cột của trái đất” trong Kinh Thánh, vì thế, không phải là một giáo lý về địa chất hay thiên văn cổ đại, mà là một tuyên ngôn thần học hùng hồn về Đức Chúa Trời của sự sáng tạo. Nó khẳng định rằng thế giới này có một Nền Tảng, một Đấng Sáng Lập, và một Đấng Duy Trì. Chúa Giê-xu Christ, qua Ngài muôn vật được tạo dựng và tồn tại (Cô-lô-se 1:16-17), chính là Trụ Cột vĩ đại nhất, là Lời quyền năng của Đức Chúa Trời nâng đỡ muôn vật.
Đối với chúng ta ngày nay, lẽ thật này mời gọi chúng ta đặt sự tin cậy của mình không vào những thứ có thể lung lay (của cải, sức khỏe, hoàn cảnh), mà vào Đấng nắm giữ các trụ cột của chính những thứ ấy. Nó kêu gọi chúng ta xây dựng đời sống mình trên nền đá vững chắc là Lời Chúa và Con Ngài, để dù mưa sa, bão táp, lũ lụt, đời sống chúng ta vẫn không sập (Ma-thi-ơ 7:24-25). Và cuối cùng, nó thúc giục chúng ta sống như những “trụ cột” của chân lý và tình yêu thương trong Hội thánh, góp phần gìn giữ và nâng đỡ thế giới này bằng chính đời sống kiên định, vững vàng trong Đấng Christ.