Falun Gong Dưới Góc Nhìn Kinh Thánh
Trong một thế giới đa dạng về tư tưởng và tâm linh, con cái Chúa luôn được kêu gọi phải “thử cho biết các thần” (I Giăng 4:1) và giữ vững đức tin nơi lẽ thật duy nhất của Phúc Âm Đấng Christ. Khi tìm hiểu về bất kỳ phong trào hay hệ thống niềm tin nào, như Falun Gong, điều cốt yếu đối với Cơ Đốc nhân là phải đặt nó dưới ánh sáng của Lời Đức Chúa Trời—Kinh Thánh—vốn là “gươm của Đức Thánh Linh” (Ê-phê-sô 6:17) và tiêu chuẩn tuyệt đối cho chân lý.
Bài viết này không nhằm mục đích công kích cá nhân, mà là một nghiên cứu thần học dưới nhãn quan Kinh Thánh, để giúp tín hữu có sự hiểu biết rõ ràng, biện phân và giữ vững nền tảng đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ.
I. Tổng Quan Về Falun Gong Và Thế Giới Quan Của Nó
Falun Gong (Pháp Luân Công), còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một phong trào tâm linh có nguồn gốc từ Trung Quốc vào đầu thập niên 1990, do ông Lý Hồng Trí sáng lập. Nó kết hợp các bài tập khí công, thiền định với một hệ thống giáo lý dựa trên ba nguyên lý nền tảng: Chân (Truth), Thiện (Compassion), Nhẫn (Forbearance/Tolerance). Mục tiêu tối hậu được tuyên bố là đạt tới sự giác ngộ và siêu thoát khỏi vòng luân hồi.
Thế giới quan của Falun Gong bao gồm các yếu tố vay mượn từ Phật giáo, Đạo giáo, và một số quan niệm về vũ trụ, năng lượng (chi), và các luân xa. Nó dạy về sự tồn tại của nhiều cõi giới và sự tiến hóa tâm linh thông qua việc tu luyện, thanh lọc bản thân, và loại bỏ “nghiệp chướng”.
II. Phân Tích Thần Học Dưới Ánh Sáng Kinh Thánh
1. Quan Niệm Về Đấng Tối Cao & Nguồn Gốc Chân Lý
Giáo lý Falun Gong không công bố một Đức Chúa Trời cá vị, toàn năng, sáng tạo và quan hệ như trong Kinh Thánh. Thay vào đó, chân lý được cho là đến từ những lời dạy của người sáng lập và các nguyên lý vũ trụ phi cá thể. Điều này trái ngược hoàn toàn với mặc khải của Kinh Thánh.
Kinh Thánh tuyên bố: “Ban đầu có Đạo, Đạo ở cùng Đức Chúa Trời, và Đạo là Đức Chúa Trời... Vả, Đạo đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta” (Giăng 1:1, 14). “Đạo” ở đây trong nguyên văn Hy Lạp là Logos - biểu thị Ngôi Lời, Lý Tính thần thượng, và chính là Chúa Giê-xu Christ. Ngài là nguồn gốc, hiện thân và tiêu chuẩn của mọi chân lý (Giăng 14:6). Chân lý không phải là một nguyên tắc trừu tượng, mà là một Thân Vị.
Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh là Đấng Sáng Tạo (Sáng thế ký 1:1), tách biệt khỏi vật chất Ngài dựng nên. Các hệ thống tin vào “vũ trụ năng lượng” hay “tính thần trong vạn vật” thường có khuynh hướng phiếm thần (pantheism) hoặc vạn vật hữu linh (animism), làm mờ đi ranh giới giữa Đấng Tạo Hóa và tạo vật—một sự sai lạc căn bản mà Kinh Thánh cảnh báo (Rô-ma 1:25).
2. Quan Niệm Về Con Người & Sự Cứu Rỗi
Falun Gong dạy rằng con người có thể đạt được sự toàn thiện, giải thoát và thăng hoa thông qua nỗ lực tu luyện của bản thân, dựa trên việc thực hành các bài tập và tu dưỡng đạo đức. Đây là con đường cứu rỗi bằng việc làm (works-based salvation).
Ngược lại, Kinh Thánh trình bày một bức tranh hoàn toàn khác về thân phận con người và con đường cứu rỗi:
- Tình trạng tội lỗi: “Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời” (Rô-ma 3:23). Tội lỗi khiến con người bị phân cách khỏi Đức Chúa Trời thánh khiết (Ê-sai 59:2).
- Cứu rỗi bởi ân điển: “Ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình” (Ê-phê-sô 2:8-9). Từ chariti trong Hy Lạp (ân điển) có nghĩa là ân huệ nhưng không, không đòi hỏi sự đáp trả.
- Phương tiện cứu rỗi duy nhất: “Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu” (Công vụ 4:12). Danh đó là Giê-xu Christ.
Như vậy, trong khi Falun Gong hướng con người vào nỗ lực nội tại để vươn lên, Phúc Âm chỉ cho chúng ta thấy sự bất lực của mình và hướng về sự cứu chuộc hoàn thành trọn vẹn bởi Chúa Giê-xu Christ trên thập tự giá.
3. “Chân, Thiện, Nhẫn” So Với Các Đức Tính Cơ Đốc
Một điểm cần biện phân tinh tế là ba nguyên lý “Chân, Thiện, Nhẫn” nghe có vẻ rất cao đẹp và phù hợp với các giá trị đạo đức. Tuy nhiên, trong bối cảnh Cơ Đốc:
- Chân (Chân Lý): Đối với Cơ Đốc nhân, Chân Lý tối hậu không phải là một khái niệm, mà là một Thân Vị: “Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống” (Giăng 14:6). Lẽ thật gắn liền với mặc khải của Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh (Giăng 17:17).
- Thiện (Lòng Tốt/Nhân Từ): Tiêu chuẩn về “thiện” của con người là tương đối và có thể sai lệch. “Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không... Chẳng có ai làm điều lành, dẫu một người cũng không” (Rô-ma 3:10,12). Lòng nhân từ đích thực bắt nguồn từ chính bản tính của Đức Chúa Trời (Xuất Ê-díp-tô Ký 34:6) và được bày tỏ qua tình yêu thương (agapē trong Hy Lạp) mà Đức Thánh Linh ban cho (Ga-la-ti 5:22).
- Nhẫn (Nhịn Nhục/Chịu Đựng): Sự nhịn nhục của Cơ Đốc nhân (hypomonē trong Hy Lạp) không phải là chịu đựng thụ động để tiêu nghiệp, mà là sự kiên trì, bền đỗ trong đức tin và hi vọng nơi Chúa, ngay cả trong hoạn nạn (Rô-ma 5:3-4, Gia-cơ 1:3-4). Nó là sản phẩm của Đức Thánh Linh (Ga-la-ti 5:22).
Cốt lõi của sự khác biệt nằm ở nguồn và động cơ. Đức tính Cơ Đốc đến từ sự sống của Christ trong chúng ta, với động cơ làm vinh hiển Đức Chúa Trời (I Cô-rinh-tô 10:31). Trong khi đó, việc tu dưỡng “Chân, Thiện, Nhẫn” trong các hệ thống tự lực thường nhằm mục đích tự giác ngộ hoặc tự cải tạo.
III. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân
Việc nghiên cứu này không chỉ để có kiến thức, mà để giúp chúng ta sống đẹp lòng Chúa và vững vàng trong đức tin.
1. Trau Dồi Khả Năng Biện Giáo Và Biện Phân
Hãy theo gương người Bê-rê, “ngày đêm tra xem Kinh Thánh, để xem điều mình nghe có đúng chăng” (Công vụ 17:11). Khi tiếp xúc với bất kỳ giáo lý nào, hãy tự hỏi:
- Giáo lý này có tôn cao Chúa Giê-xu Christ là Chúa và là Đấng Cứu Rỗi duy nhất không? (Cô-lô-se 1:18)
- Giáo lý này có dựa trên và phù hợp với toàn bộ sứ điệp của Kinh Thánh không? (II Ti-mô-thê 3:16-17)
- Giáo lý này có đề cao sự cứu rỗi bởi ân điển qua đức tin, hay quay về với sự cứu rỗi bởi việc làm? (Ga-la-ti 1:6-9)
2. Gìn Giữ Sự Đơn Hiền Và Trọn Vẹn Trong Đấng Christ
Phao-lô cảnh báo về những sự dỗ dành “theo sự dạy dỗ của loài người, tùy theo các sự sơ học của thế gian, chớ không theo Đấng Christ” (Cô-lô-se 2:8). Sự cám dỗ pha trộn đức tin với những tư tưởng hấp dẫn khác là có thật. Hãy “bền lòng theo sự dạy dỗ” (II Tê-sa-lô-ni-ca 2:15) và nhận biết rằng trong Ngài, “anh em có sự đầy đủ trọn vẹn mọi sự” (Cô-lô-se 2:10). Sự tu luyện, thiền định để đạt tới cấp độ tâm linh cao hơn là không cần thiết, vì trong Christ, chúng ta đã được đầy đủ.
3. Sống Yêu Thương Và Làm Chứng Cách Khôn Ngoan
Thái độ của chúng ta đối với những người theo các tín ngưỡng khác, kể cả Falun Gong, không nên là khinh thường hay sợ hãi, mà nên là lòng thương xót và sự cầu thay. Hãy nhớ họ cũng là những người đang tìm kiếm ý nghĩa và sự siêu thoát, nhưng chưa gặp được Đấng Christ. Hãy cầu nguyện cho họ và sẵn sàng “trả lời mọi kẻ hỏi lẽ về sự trông cậy trong anh em, với sự nhu mì và kính sợ” (I Phi-e-rơ 3:15). Làm chứng bằng đời sống yêu thương, bình an và niềm vui thật sự trong Chúa.
Kết Luận
Qua sự phân tích dưới ánh sáng Kinh Thánh, chúng ta thấy rõ ràng Falun Gong là một hệ thống niềm tin mang tính tự cứu và pha trộn, xa rời những giáo lý nền tảng của Cơ Đốc giáo về Đấng Tạo Hóa cá vị, tình trạng sa ngã của con người, và sự cứu rỗi duy nhất bởi ân điển qua đức tin nơi công lao của Chúa Giê-xu Christ.
Lời kêu gọi dành cho chúng ta ngày nay vẫn là lời kêu gọi xưa: “Hãy nhìn xem Đấng Christ” (Hê-bơ-rơ 12:2). Trong Ngài, chúng ta tìm thấy chân lý trọn vẹn, ân điển thương xót, và con đường sự sống đời đời. Thay vì dựa vào nỗ lực tu luyện của bản thân, chúng ta an nghỉ trong sự hoàn thành trọn vẹn của thập tự giá. Thay vì tìm kiếm sự giác ngộ từ bên trong, chúng ta đón nhận sự sáng từ Ánh Sáng thế gian (Giăng 8:12).
Hãy “giữ lấy mẫu mực của các lời lành” (II Ti-mô-thê 1:13) mà chúng ta đã nhận, cứ “vững vàng trong đức tin” (I Cô-rinh-tô 16:13), và tiếp tục bước đi trong mối tương giao sống động với Chúa Giê-xu Christ, là Đầu của Hội Thánh. Amen.