Thế Nào Là Huyền Thuật?
Trong một thế giới đầy rẫy những lời hứa hẹn về sức mạnh siêu nhiên, sự hiểu biết tương lai, và giải pháp nhanh chóng cho các vấn đề, khái niệm “huyền thuật” (occult) trở nên mơ hồ và thường bị pha trộn với văn hóa đại chúng. Tuy nhiên, với tư cách là Cơ Đốc nhân, chúng ta được kêu gọi phải xem xét mọi sự dưới ánh sáng của Lời Đức Chúa Trời. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào định nghĩa Kinh Thánh về huyền thuật, bản chất của nó, những cảnh báo nghiêm khắc từ Chúa, và con đường đúng đắn mà người tin Chúa phải bước đi.
Từ “huyền thuật” xuất phát từ tiếng Latinh *occultus*, có nghĩa là “bị che giấu, bí mật.” Trong bối cảnh Kinh Thánh, nó đề cập đến một loạt các thực hành tìm kiếm sức mạnh, kiến thức, hoặc sự kiểm soát siêu nhiên từ các nguồn không phải là Đức Chúa Trời. Cốt lõi của huyền thuật là sự nổi loạn thuộc linh – mong muốn vượt qua giới hạn của loài người và tiếp cận thế giới siêu nhiên mà không cần đến Đấng Tạo Hóa, hoặc tệ hơn, là thông qua các thế lực thù nghịch với Ngài.
Kinh Thánh, đặc biệt là trong tiếng Hê-bơ-rơ, sử dụng nhiều từ ngữ cụ thể để mô tả các thực hành này:
1. Phù thủy/Đồng bóng (Hebrew: kāshaph כָּשַׁף): Từ này chỉ về việc sử dụng ma thuật, bùa chú. Xuất Ê-díp-tô Ký 22:18 chép rõ: “Ngươi chớ để cho đồng bóng sống.” (Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Ở đây, “đồng bóng” dịch từ kāshaph, ám chỉ người hành nghề phù thủy.
2. Bói khoa/Chiêm tinh (Hebrew: ‘ānān עָנַן): Liên quan đến việc quan sát các dấu hiệu, như mây, các vì sao, hoặc lòng gan để đoán định tương lai. Lê-vi Ký 19:26 cảnh báo: “Chớ nên dùng bói khoa.”
3. Thầy bói/Thông linh (Hebrew: ‘ôb אוֹב): Chỉ về người có thể gọi hoặc tham vấn linh hồn người chết. Sự cấm đoán tuyệt đối được thấy trong Phục truyền Luật lệ Ký 18:11: “hoặc kẻ hay tin đồng, hoặc kẻ hay hỏi đồng cốt.” Câu chuyện vua Sau-lơ tìm đến bà bóng ở Ên-đô-rơ (I Sa-mu-ên 28) là một minh họa bi thảm cho tội này.
4. Bùa ngải/Yểm bùa (Hebrew: nāḥash נָחַשׁ): Liên quan đến bùa chú, bói toán. Phục truyền 18:10 cũng liệt kê: “chớ nên có ai… dùng bùa phép.”
A. Cựu Ước – Sự Căm Ghét Của Đức Chúa Trời:
Toàn bộ Cựu Ước thể hiện thái độ nghiêm khắc của Đức Chúa Trời đối với huyền thuật. Ngài là Đấng Thánh Khiết, và các thực hành này là “sự gớm ghiếc” (Phục truyền 18:12) vì:
- Phủ nhận Chủ quyền của Đức Giê-hô-va: Chúng tìm kiếm sự hướng dẫn và quyền năng từ các thần khác hoặc ma quỷ, vi phạm điều răn thứ nhất.
- Làm ô uế dân sự: Chúng dẫn dắt dân Y-sơ-ra-ên xa cách giao ước với Đức Chúa Trời chân thật. Các vị vua như Ma-na-se (II Các Vua 21:6) và Sa-mu-ên (I Sa-mu-ên 28) bị lên án vì dính líu đến các thực hành này.
- Dựa trên sự dối trá: Chúng hứa hẹn sự hiểu biết và kiểm soát mà thực chất là từ cội rễ của sự lừa dối – ma quỷ, kẻ “là cha sự nói dối” (Giăng 8:44).
B. Tân Ước – Sự Mặc Khải Về Trận Chiến Thuộc Linh:
Tân Ước mặc khải rõ hơn về thực tại thuộc linh đằng sau các thực hành huyền thuật. Chúng được xếp vào nhóm “công việc của xác thịt” (Ga-la-ti 5:19-21) và là một phần trong hệ thống tôn giáo chống nghịch Đức Chúa Trời.
Sách Công vụ cung cấp những ví dụ sống động:
- Si-môn ở Sa-ma-ri (Công vụ 8:9-24): Từng hành nghề phù thủy và tự cao, ông ta nhìn thấy quyền năng thật sự đến từ Đức Thánh Linh và muốn mua bằng tiền, bị sứ đồ Phi-e-rơ quở tráng nặng nề.
- Các thầy trừ quỷ Do Thái (Công vụ 19:13-20): Họ cố gắng nhân danh “Đức Chúa Jêsus mà Phi-e-rơ rao truyền” để trừ quỷ, nhưng bị ác quỷ đánh bại. Sự kiện này dẫn đến một sự thức tỉnh lớn tại Ê-phê-sô, nhiều người “đem sách vở mình mà đốt trước mặt thiên hạ” (câu 19). Từ Hy Lạp được dùng cho “sách vở” ở đây là periérga (περίεργα), thường chỉ những sách về nghệ thuật huyền bí, phù chú.
Sách Khải Huyền cho thấy hậu quả cuối cùng: “Còn những kẻ hèn nhát, kẻ chẳng tin, kẻ đáng gớm ghét, kẻ giết người, kẻ dâm loàn, kẻ phù phép, kẻ thờ hình tượng, và phàm kẻ nào nói dối, phần của chúng nó ở trong hồ có lửa và diêm cháy bừng bừng: đó là sự chết thứ hai.” (Khải Huyền 21:8). Từ “phù phép” trong tiếng Hy Lạp là pharmakos (φαρμακός), liên quan đến việc dùng dược liệu có pha bùa chú, cho thấy sự liên kết giữa ma thuật và sự mê hoặc.
Huyền thuật ngày nay thường khoác lên lớp vỏ tinh vi, dễ gây nhầm lẫn. Người tin Chúa cần có con mắt phân biệt:
1. Chiêm tinh học/Tử vi: Tìm kiếm sự hướng dẫn từ các vì sao thay vì từ Đấng Tạo Hóa chúng. Ê-sai 47:13-14 chế giễu những “kẻ coi sao” và khẳng định chúng sẽ chẳng cứu được ai.
2. Bói toán (Tarot, bài, chỉ tay, coi tướng): Là hình thức tìm biết tương lai bị cấm, vì tương lai nằm trong tay Đức Chúa Trời (Châm Ngôn 27:1).
3. Thôi miên, giải mã giấc mơ theo trường phái huyền bí: Khi tìm cách giải thích hay khai mở tiềm thức thông qua các phương pháp không dựa trên Lời Chúa, có thể mở cửa cho những ảnh hưởng không thuộc về Chúa.
4. Ma thuật, bùa may mắn, bùa hộ mệnh: Tin tưởng vào một vật thể chứa đựng “quyền năng” nào đó, dù là đồ trang sức, hình tượng, hay bùa túi. Điều này vi phạm nguyên tắc thờ phượng chỉ dành cho một mình Đức Chúa Trời.
5. Cốt đồng/gọi hồn, sử dụng cầu cơ: Rõ ràng là thực hành giao tiếp với thế giới linh hồn bị cấm tuyệt đối.
6. Phong thủy, trấn yểm: Tin rằng việc sắp xếp đồ đạc, kiến trúc có thể điều khiển được “khí” hay vận mệnh, thay vì tin cậy sự quan phòng và ban phước của Đức Chúa Trời.
Lệnh cấm của Đức Chúa Trời không phải từ sự độc đoán, mà từ tình yêu thương và bản tính thánh khiết của Ngài.
1. Bảo vệ mối quan hệ độc nhất: Đức Chúa Trời muốn con dân Ngài tìm kiếm Ngài cách trực tiếp. Phục truyền 18:13-15 đặt sự tương phản: “Ngươi phải ở trọn vẹn với Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi. Vì những dân tộc ngươi sẽ đuổi đi, nghe theo tà thuật và bói khoa; song về phần ngươi, Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi không cho phép ngươi làm như vậy. Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi sẽ lấy lòng ngươi lập lên cho ngươi một Đấng tiên tri như ta…” Lời hứa này được ứng nghiệm trọn vẹn nơi Chúa Giê-xu Christ – Đấng Trung Bảo duy nhất giữa Đức Chúa Trời và loài người (I Ti-mô-thê 2:5). Huyền thuật là tìm kiếm một “đường tắt” hoặc “đường vòng” thay thế cho mối thông công với Đấng Christ.
2. Vạch trần bản chất của tội lỗi: Huyền thuật là biểu hiện của sự không tin – không tin rằng Đức Chúa Trời là đủ, không tin rằng sự dạy dỗ của Ngài là trọn vẹn, và không tin cậy sự quan phòng của Ngài. Nó là sự nổi loạn thuộc linh.
3. Giải phóng con người khỏi sự nô lệ: Huyền thuật hứa hẹn quyền năng nhưng thực chất lại trói buộc con người vào sự sợ hãi, mê tín và sự kiểm soát của ma quỷ. Chỉ có Chúa Giê-xu mới có quyền giải phóng thật sự (Giăng 8:36).
1. Khám Phá Và Từ Bỏ:
Mỗi tín hữu cần thành thật với Chúa, xin Ngài soi sáng để nhận ra bất kỳ dính líu nào với huyền thuật trong quá khứ hoặc hiện tại (sách vở, bùa hộ mệnh, thói quen xem bói cho vui, thậm chí là một số hình thức giải trí có chứa yếu tố tà thuật rõ ràng). Theo gương các tín hữu Ê-phê-sô, hãy dạn dĩ và triệt để từ bỏ, tiêu hủy những gì thuộc về lĩnh vực đó (Công vụ 19:19).
2. Làm Đầy Bằng Lẽ Thật:
Đừng chỉ dừng lại ở việc “trừ tà”. Hãy chủ động làm đầy tâm trí và tấm lòng mình bằng Lời Chúa. Cô-lô-se 2:8-10 cảnh báo đừng để ai “bắt người làm mồi” bởi “sự hư không, phỉnh dỗ theo truyền khẩu của loài người” thay vì theo Đấng Christ, vì trong Ngài “có mọi sự đầy đủ của bản tính Đức Chúa Trời.” Sự thân mật với Chúa qua sự cầu nguyện và Kinh Thánh là vũ khí mạnh nhất.
3. Sống Bằng Đức Tin Và Sự Tin Cậy:
Thay vì lo lắng về tương lai và tìm đến bói toán, hãy trao mọi lo lâu cho Chúa (I Phi-e-rơ 5:7). Thay vì tìm kiếm sức mạnh từ bùa phép, hãy mặc lấy “cả binh giáp của Đức Chúa Trời” (Ê-phê-sô 6:11). Thay vì tìm sự hướng dẫn từ các cung hoàng đạo, hãy để “Lời Chúa là ngọn đèn cho chân tôi, Ánh sáng cho đường lối tôi” (Thi Thiên 119:105).
4. Cảnh Giác Và Yêu Thương:
Chúng ta cần có sự nhạy bén thuộc linh để nhận diện các hình thái huyền thuật trong văn hóa xung quanh, từ phim ảnh, trò chơi đến các triết lý sống pha trộn. Đồng thời, khi tiếp xúc với những người đang mắc kẹt trong các thực hành này, thái độ của chúng ta không phải là khinh bỉ hay sợ hãi, mà là yêu thương, cầu thay, và dùng lời nói khôn ngoan, dịu dàng để làm chứng về quyền năng giải cứu của Chúa Giê-xu.
Huyền thuật, xét theo bản chất Kinh Thánh, không phải là một “con đường tâm linh” vô hại hay một “khoa học huyền bí.” Nó là một hệ thống tôn giáo đối nghịch, tìm cách thay thế Đức Chúa Trời chân thật và Đấng Trung Bảo Giê-xu Christ. Sự cấm đoán của Đức Chúa Trời xuất phát từ tình yêu thương nhằm bảo vệ con dân Ngài khỏi sự lừa dối, nô lệ và sự phán xét đời đời. Là những người được cứu bởi ân điển, chúng ta được kêu gọi bước đi trong sự sáng, trong sự thân mật với Chúa, và trong quyền năng của Đức Thánh Linh – Đấng dẫn chúng ta vào mọi lẽ thật (Giăng 16:13). Sự bảo vệ lớn nhất khỏi sự mê hoặc của bóng tối chính là sự gần gũi với Nguồn Sáng.
“Hỡi con cái bé mọn, phần các con, là thuộc về Đức Chúa Trời, đã thắng được họ rồi, vì Đấng ở trong các con là lớn hơn kẻ ở trong thế gian.” (I Giăng 4:4)