Bò Thánh: Khám Phá Ý Nghĩa, Bối Cảnh Kinh Thánh Và Bài Học Cảnh Tỉnh Cho Đời Sống Cơ Đốc
Trong hành trình đức tin của Cơ Đốc nhân, cụm từ “bò thánh” thường được nhắc đến như một ẩn dụ cho những thứ được tôn thờ thay thế cho Đức Chúa Trời chân thật. Tuy nhiên, nguồn gốc và ý nghĩa sâu xa của nó bắt nguồn từ một biến cố đáng buồn trong lịch sử dân Y-sơ-ra-ên, được ghi chép tỉ mỉ trong Kinh Thánh. Bài nghiên cứu này sẽ đào sâu vào sự kiện “bò vàng” (golden calf), khám phá ngôn ngữ nguyên thủy, bối cảnh lịch sử-thần học, và rút ra những bài học thiết thực, mang tính cảnh báo sâu sắc cho đời sống thuộc linh của mỗi chúng ta ngày nay.
Sự kiện trọng tâm được tìm thấy trong Xuất Ê-díp-tô Ký chương 32. Đây là một bước ngoặt bi thảm ngay sau khi dân Y-sơ-ra-ên nhận được Mười Điều Răn từ Đức Chúa Trời. Môi-se lên núi Si-na-i để gặp Đức Giê-hô-va, và tại đó, ông nhận được những chỉ dẫn chi tiết về đền tạm và sự thờ phượng. Tuy nhiên, sự chờ đợi đã khiến dân chúng trở nên nôn nóng, bất an.
“Khi dân sự thấy Môi-se ở trên núi lâu xuống, bèn nhóm lại chung quanh A-rôn mà nói rằng: Nào! hãy làm các thần đi trước chúng tôi, vì về phần Môi-se, là người đã dẫn chúng tôi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, chẳng biết điều chi đã xảy đến cho người rồi.” (Xuất Ê-díp-tô Ký 32:1).
Lời yêu cầu này bộc lộ một sự thiếu kiên nhẫn và một sự hiểu lầm nghiêm trọng về bản chất của Đức Chúa Trời. Họ muốn một vật thể hữu hình, một “thần” có thể nhìn thấy được, để dẫn dắt họ, thay vì tiếp tục tin cậy vào Đức Chúa Trời vô hình nhưng chân thật, Đấng đã dùng cột mây, cột lửa và các phép lạ để bày tỏ chính Ngài.
Trong nguyên ngữ Hê-bơ-rơ, cụm từ được dùng là ‘ēgel masseḵāh (עֵגֶל מַסֵּכָה). Từ ‘ēgel (עֵגֶל) có nghĩa là “bò con” hoặc “bò đực tơ”. Từ masseḵāh (מַסֵּכָה) bắt nguồn từ động từ nāsak (נָסַךְ), có nghĩa là “đổ ra” hoặc “đúc”. Vậy, ‘ēgel masseḵāh chính xác có nghĩa là “bò con bằng vật đúc” (molten calf) hay chúng ta thường gọi là “bò vàng”.
Việc chọn hình tượng con bò không phải ngẫu nhiên. Trong văn hóa Canaan và Ai Cập cổ đại, bò đực (thường là bò đực Apis của Ai Cập) là biểu tượng của sức mạnh, khả năng sinh sản và thần linh. Dân Y-sơ-ra-ên, vừa ra khỏi Ai Cập, đã vô tình hay cố ý mang theo tư duy thờ hình tượng này vào sự thờ phượng dành cho Đức Giê-hô-va. Điều này cho thấy họ đang cố gắng “đóng khung” Đức Chúa Trời vô hạn vào một hình tượng hữu hạn, dễ kiểm soát hơn.
A-rôn, dưới áp lực của dân chúng, đã thu thập vàng và “dùng dụng cụ mà chạm trổ, đúc một con bò con” (Xuất Ê-díp-tô Ký 32:4). Sau đó, ông tuyên bố một câu đầy mâu thuẫn và sai lầm về thần học: “Hỡi Y-sơ-ra-ên! Này là các thần của ngươi đã đem ngươi lên khỏi xứ Ê-díp-tô.” (Xuất Ê-díp-tô Ký 32:4). Thậm chí, họ còn thiết lập một lễ hội và “dâng của lễ thiêu và của lễ thù ân; đoạn, dân sự ngồi mà ăn uống, rồi đứng dậy mà vui chơi.” (Xuất Ê-díp-tô Ký 32:6). Động từ “vui chơi” ở đây (Hê-bơ-rơ: ṣāḥaq) trong ngữ cảnh này có thể ám chỉ đến những cuộc truy hoan, loạn luân, như một phần của nghi thức thờ cúng ngoại giáo.
Hành động này là một sự phản bội trắng trợn giao ước vừa mới được thiết lập. Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Ta xem thấy dân nầy, kìa là một dân cứng cổ. Vậy, bây giờ hãy để mặc Ta, hầu cho cơn thạnh nộ của Ta nổi phừng lên cùng chúng nó, và Ta diệt chúng nó đi…” (Xuất Ê-díp-tô Ký 32:9-10). Tội thờ hình tượng, đặt một vật thọ tạo lên ngôi của Đấng Tạo Hóa, là tội nghiêm trọng nhất, xúc phạm trực tiếp đến địa vị tối cao và vinh quang độc nhất của Ngài.
Môi-se đã cầu thay cho dân sự và xuống núi. Khi chứng kiến cảnh tượng, ông nổi giận và “ném hai bảng chứng ra khỏi tay mình, bẻ đi dưới chân núi.” (Xuất Ê-díp-tô Ký 32:19). Hành động này mang tính biểu tượng mạnh mẽ: giao ước đã bị dân sự phá vỡ. Môi-se đã thiêu, nghiền, và hòa bụi của tượng bò vàng vào nước, rồi bắt dân Y-sơ-ra-ên uống (câu 20). Đây vừa là một sự làm ô uế hình tượng, vừa là một cách thử nghiệm (như “nước ghen”) và cũng là một hình phạt. Hậu quả là khoảng 3,000 người đã bị giết bởi người Lê-vi (câu 28), cho thấy tính nghiêm trọng của tội lỗi này.
Sứ đồ Phao-lô đã nhắc lại sự kiện này như một lời cảnh báo cho Hội Thánh thời Tân Ước: “Cũng vậy, chúng ta chớ thờ hình tượng, như mấy người trong đám họ đã thờ, theo lời Kinh Thánh rằng: Dân ngồi mà ăn uống, rồi đứng dậy mà chơi dâm.” (I Cô-rinh-tô 10:7). Ở đây, Phao-lô dùng từ Hy Lạp eidōlolatria (εἰδωλολατρεία) – “sự thờ hình tượng”. Ông chỉ rõ rằng những biến cố ấy “đã xảy ra để làm gương cho chúng ta, hầu cho chúng ta chớ buông mình theo tư dục xấu như chính họ đã buông mình.” (I Cô-rinh-tô 10:6).
Vậy, “bò thánh” ngày nay không nhất thiết là một tượng vàng. Nó là bất cứ điều gì trong đời sống chúng ta được đặt lên trên Đức Chúa Trời, chiếm lấy vị trí trung tâm, sự tôn kính và lệ thuộc mà chỉ một mình Ngài mới xứng đáng nhận lãnh. Chúa Giê-xu phán: “Ngươi phải hết lòng, hết linh hồn, hết ý mà kính mến Chúa là Đức Chúa Trời ngươi.” (Ma-thi-ơ 22:37). Bất cứ điều gì cạnh tranh với tình yêu và sự tận hiến trọn vẹn đó đều có thể trở thành một “bò thánh”.
Dưới đây là một số hình thức “bò thánh” phổ biến ngày nay mà Cơ Đốc nhân cần tỉnh thức:
- Chủ Nghĩa Vật Chất & Tiền Bạc: Chúa Giê-xu cảnh báo: “Các ngươi không thể thờ phượng Đức Chúa Trời mà lại thờ phượng Ma-môn nữa.” (Ma-thi-ơ 6:24). Ma-môn (tiếng A-ram: māmōn) là thần tài, biểu tượng của của cải vật chất. Khi sự theo đuổi của cải, an ninh tài chính trở thành mục tiêu tối thượng, nó trở thành thần tượng.
- Danh Vọng & Thành Tựu Cá Nhân: Sự khao khát được công nhận, địa vị, thành tích có thể trở thành thần tượng. Chúng ta phục vụ để tìm kiếm vinh quang cho mình hơn là cho Đức Chúa Trời.
- Các Mối Quan Hệ & Gia Đình: Ngay cả những điều tốt đẹp như tình yêu, hôn nhân, con cái cũng có thể trở thành thần tượng nếu chúng ta đặt hạnh phúc và giá trị bản thân hoàn toàn vào đó, thay vì vào Đấng Christ.
- Chủ Nghĩa Cá Nhân & Sự Tự Cứu: Tin rằng bản thân, ý chí, năng lực, hay sự tuân giữ các quy tắc tôn giáo có thể làm cho mình được công bình trước mặt Đức Chúa Trời. Đây chính là “bò vàng” của sự tự tôn và công đức.
- Giáo Lý & Truyền Thống Sai Lạc: Bản thân lời dạy về “bò thánh” có thể bị bóp méo. Có những nhóm tôn giáo tạo ra các “thần tượng thuộc linh” – có thể là một giáo sư, một giáo phái, một học thuyết nào đó – và tôn thờ nó hơn chính Lời Đức Chúa Trời.
1. Thành Thật Xét Mình Dưới Ánh Sáng Lời Chúa: Hãy cầu xin Đức Thánh Linh soi sáng để nhìn thấy điều gì trong lòng mình đang cạnh tranh với Chúa. Như Đa-vít đã cầu nguyện: “Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy dò xét tôi, và biết lòng tôi; hãy thử thách tôi, và biết tư tưởng tôi. Xin xem thử tôi có lối ác nào chăng, Xin dắt tôi vào con đường đời đời.” (Thi Thiên 139:23-24).
2. Ăn Năn Và Quay Lại: Ăn năn (Hy Lạp: metanoia) không chỉ là cảm thấy tội lỗi, mà là một sự thay đổi tư duy và hướng đi. Chúng ta phải quyết định dứt khoát lật đổ những thần tượng đó, như dân Gia-cốp đã chôn các tượng thần ngoại bang dưới cây dẻ bộp (Sáng Thế Ký 35:4).
3. Tập Trung Vào Chúa Giê-xu Christ – Giải Pháp Của Đức Chúa Trời: Chúng ta không thể chỉ đơn thuần “bỏ” thần tượng; chúng ta phải “thay thế” nó bằng Đấng Christ. Sứ đồ Giăng kết thúc thư tín của mình bằng lời khuyên: “Hỡi các con cái bé mọn, hãy giữ mình về hình tượng!” (I Giăng 5:21). Cách giữ mình tốt nhất là luôn hướng về Chúa Giê-xu, “là hình ảnh của Đức Chúa Trời không thấy được” (Cô-lô-se 1:15). Ngài là hiện thân đầy đủ của Đức Chúa Trời cho chúng ta. Khi chúng ta chiêm ngưỡng vinh quang Ngài qua Lời Chúa và sự thờ phượng, những thần tượng mờ nhạt sẽ mất đi sức hấp dẫn.
4. Sống Trong Cộng Đồng Tin Kính: Đừng chiến đấu một mình. Hãy chia sẻ với những anh chị em tin kính, trưởng thành để họ cầu nguyện, khích lệ và nâng đỡ bạn. “Hãy xưng tội cùng nhau, và cầu nguyện cho nhau, hầu cho anh em được lành bệnh.” (Gia-cơ 5:16).
Câu chuyện bò vàng là một hồi chuông cảnh tỉnh vang vọng qua mọi thời đại. Nó nhắc nhở chúng ta về khuynh hướng tội lỗi trong lòng người: luôn muốn tạo ra một Đức Chúa Trời theo hình ảnh và sự tiện lợi của mình, một “thần” dễ đoán, dễ điều khiển. Nhưng Đức Chúa Trời chân thật là Đấng Thánh Khiết, ghen tương về tình yêu của Ngài dành cho dân sự, và Ngài không chia sẻ vinh quang của Ngài với bất cứ hình tượng nào.
Tuy nhiên, câu chuyện cũng cho thấy ân điển. Dù dân sự phạm tội nặng nề, Đức Chúa Trời vì lời cầu thay của Môi-se và giao ước của Ngài đã không hủy diệt họ hoàn toàn. Điều này báo trước về Đấng Trung Bảo vĩ đại hơn Môi-se – là Chúa Giê-xu Christ. Ngài đã chết trên thập tự giá để gánh chịu sự phán xét cho tội thờ hình tượng và mọi tội lỗi của chúng ta. Trong Đấng Christ, chúng ta được tha thứ và được ban cho một tấm lòng mới, có khả năng yêu mến và tôn thờ Ngài cách chân thật.
Ước mong mỗi chúng ta, dưới sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh, luôn can đảm dọn dẹp đền thờ tâm linh mình, phá đổ mọi “bò thánh” để duy nhất Đức Chúa Trời Ba Ngôi Chí Thánh ngự trị, hầu cho chúng ta “được biến hóa trở nên cùng một hình ảnh với Ngài, từ vinh quang đến vinh quang…” (II Cô-rinh-tô 3:18).