Những Câu Kinh Thánh Nói Về Hạnh Phúc
Trong một thế giới luôn tìm kiếm hạnh phúc qua của cải, thành tích, và các mối quan hệ, khái niệm về hạnh phúc thường bị hiểu lầm và mang tính tạm thời. Kinh Thánh, Lời hằng sống của Đức Chúa Trời, đưa ra một quan điểm hoàn toàn khác biệt, sâu sắc và vĩnh cửu về hạnh phúc thật. Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát một cách chuyên sâu các phân đoạn Kinh Thánh then chốt, khám phá ý nghĩa nguyên thủy qua ngôn ngữ gốc, và đúc kết những ứng dụng thực tiễn cho đời sống Cơ Đốc nhân.
Trong tiếng Hê-bơ-rơ (Cựu Ước), từ thường được dịch là "phước" hoặc "hạnh phúc" là "אֶשֶׁר (esher)". Từ này xuất phát từ gốc "אָשַׁר (ashar)" có nghĩa là "bước đi thẳng", "đi đúng hướng", hoặc "được tuyên bố là có phước". Nó diễn tả một tình trạng hạnh phúc, thịnh vượng đến từ việc được Đức Chúa Trời chúc phước và sống đúng với đường lối Ngài. Do đó, hạnh phúc trong Cựu Ước gắn liền với mối tương giao đúng đắn với Chúa và sự vâng lời. Thi Thiên 1:1-3 minh họa rõ ràng điều này: "Phước cho người nào chẳng theo mưu kế của kẻ dữ, chẳng đứng trong đường tội nhân, không ngồi chỗ của kẻ nhạo báng; Song lấy làm vui vẻ về luật pháp của Đức Giê-hô-va, Và suy gẫm luật pháp ấy ngày và đêm." Hạnh phúc ("phước") ở đây là kết quả của một lựa chọn lối sống tách biệt khỏi tội lỗi và gắn bó với Lời Chúa.
Trong Tân Ước, từ Hy Lạp chính cho "phước" hay "có phước" là "μακάριος (makarios)". Từ này không chỉ đơn thuần diễn tả cảm xúc vui mừng nhất thời (là "χαρά - chara"), mà còn nói đến một tình trạng được ban phước, hạnh phúc thâm sâu và vững chắc dựa trên mối quan hệ với Đấng Christ và sự thuộc về Nước Đức Chúa Trời. Khi Chúa Giê-xu tuyên bố "Phước cho..." trong Bài Giảng Trên Núi (Ma-thi-ơ 5:3-12), Ngài đang mô tả đặc tính và phần thưởng vĩnh cửu của những công dân Nước Thiên Đàng, ngay cả khi hoàn cảnh hiện tại của họ có vẻ nghịch lại (như nghèo khó, sầu thương, bị bắt bớ).
Kinh Thánh chỉ ra rõ ràng rằng hạnh phúc đích thực không đến từ hoàn cảnh bên ngoài, mà từ những nguồn gốc thuộc linh vững chắc.
1. Hạnh Phúc Đến Từ Sự Tha Thứ Và Giao Hòa Với Đức Chúa Trời: Tội lỗi là rào cản lớn nhất đối với hạnh phúc. Vua Đa-vít, sau khi phạm tội ngoại tình và giết người, đã kinh nghiệm sự khốn khổ cùng cực của lương tâm bị kết tội. Ông than thở: "Vì ngày và đêm tay Chúa đặt nặng trên tôi; Nước sự sống tôi đổi ra khô khan" (Thi Thiên 32:4). Nhưng sau khi ăn năn và nhận được sự tha thứ, ông reo lên: "Phước thay cho kẻ được tha sự vi phạm mình, Được khỏa lấp tội lỗi mình! Phước thay cho người mà Đức Giê-hô-va chẳng kể sự gian ác cho" (Thi Thiên 32:1-2). Hạnh phúc đầu tiên và căn bản nhất là được xưng công bình bởi đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ (Rô-ma 4:6-8).
2. Hạnh Phúc Đến Từ Sự Tin Cậy và Phó Thác Cuộc Đời Cho Chúa: Sự lo lắng là kẻ thù của hạnh phúc. Chúa Giê-xu dạy các môn đồ đừng lo lắng về đời sống, nhưng trước hết hãy tìm kiếm Nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài (Ma-thi-ơ 6:25-34). Sứ đồ Phi-e-rơ khích lệ: "Hãy trao mọi điều lo lắng mình cho Ngài, vì Ngài hay săn sóc anh em" (I Phi-e-rơ 5:7). Từ "trao" trong tiếng Hy Lạp là "ἐπιρρίπτω (epirrhiptō)", có nghĩa là "ném lên trên", "giao phó hoàn toàn". Hạnh phúc đến khi chúng ta ngừng cố gắng tự gánh vác gánh nặng và tin cậy ném nó lên Chúa.
3. Hạnh Phúc Đến Từ Lời Chúa và Sự Vâng Lời: Chúa Giê-xu phán: "Nếu các ngươi biết những sự nầy, thì có phước, miễn là các ngươi làm theo" (Giăng 13:17). Sự vâng lời không phải là gánh nặng, mà là con đường dẫn đến phước hạnh. Giê-rê-mi 17:7-8 so sánh người tin cậy Đức Giê-hô-va như cây trồng bên suối nước, không sợ khi hạn hán đến và vẫn luôn xanh tươi, kết quả. Hạnh phúc là trạng thái ổn định, bình an bên trong, bất chấp những biến động bên ngoài.
Hạnh phúc thật từ Chúa không chỉ là cảm giác bên trong, mà còn biểu lộ ra ngoài qua thái độ và hành động.
1. Sự Vui Mừng và Cảm Tạ Trong Mọi Hoàn Cảnh: Đây không phải là cảm xúc giả tạo, mà là sự lựa chọn dựa trên chân lý về Đức Chúa Trời. Sứ đồ Phao-lô viết: "Hãy vui mừng mãi mãi, cầu nguyện không thôi, phàm việc gì cũng phải tạ ơn" (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:16-18). Ông thực hành điều này ngay trong tù: "Tôi cũng sẽ vui mừng, vì tôi biết rằng... nhơn Đức Chúa Jêsus Christ, sự cầu nguyện của anh em, và ban Đức Thánh Linh giúp cho, thì các sự nầy sẽ trở làm ích cho tôi được cứu rỗi" (Phi-líp 1:18-19). Từ "vui mừng" (χαίρω - chairō) xuất hiện nhiều lần trong sách Phi-líp, cuốn sách về sự vui mừng, cho thấy hạnh phúc này độc lập với hoàn cảnh lao tù.
2. Sự Bình An Sâu Thẳm: Chúa Giê-xu hứa: "Ta để sự bình an lại cho các ngươi; ta ban sự bình an ta cho các ngươi; ta cho các ngươi sự bình an chẳng phải như thế gian cho. Lòng các ngươi chớ bối rối và đừng sợ hãi" (Giăng 14:27). Sự bình an (εἰρήνη - eirēnē) này là sự hòa thuận, yên ổn toàn diện trong tâm hồn, là kết quả của sự hòa giải với Đức Chúa Trời và sự hiện diện của Thánh Linh.
3. Lòng Biết Ơn và Sự Thỏa Lòng: Sứ đồ Phao-lô làm chứng: "Tôi đã tập hễ gặp cảnh ngộ nào, cũng đều thỏa lòng cả. Tôi biết chịu nghèo hèn, cũng biết được dư dật... Tôi làm được mọi sự nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi" (Phi-líp 4:11-13). Hạnh phúc thật không hệ tại ở sự dư dật hay thiếu thốn vật chất, mà ở trong mối liên hệ với Đấng Christ, là nguồn sức lực.
Làm thế nào để kinh nghiệm hạnh phúc Kinh Thánh mô tả? Dưới đây là những bước thực tiễn:
1. Thiết Lập và Duy Trì Mối Tương Giao Cá Nhân Với Chúa Giê-xu: Hạnh phúc thật bắt đầu từ mối quan hệ. Hãy dành thời gian cầu nguyện, trò chuyện với Chúa, và đọc Lời Ngài không phải như nghĩa vụ, mà như nguồn dinh dưỡng cho linh hồn. "Hỡi Đức Giê-hô-va, lúc sáng sớm Ngài sẽ nghe tiếng tôi; Buổi sáng tôi sẽ trình bày duyên cớ tôi trước mặt Ngài, và trông đợi" (Thi Thiên 5:3).
2. Sống Trong Sự Tha Thứ: Hãy thường xuyên xưng tội với Chúa để nhận sự tẩy sạch (I Giăng 1:9). Đồng thời, chủ động tha thứ cho người khác, bởi sự oán giữ và cay đắng sẽ giết chết hạnh phúc của chính mình (Ê-phê-sô 4:31-32).
3. Tập Trung Vào Những Điều Chân Thật, Cao Thượng và Đáng Khen: Phao-lô khuyên: "Rốt lại, hỡi anh em, phàm điều chi chân thật, điều chi đáng tôn, điều chi công bình, điều chi thanh sạch, điều chi đáng yêu chuộng, điều chi có tiếng tốt... thì anh em phải nghĩ đến" (Phi-líp 4:8). Sự suy nghĩ quyết định cảm xúc. Hãy nuôi dưỡng tâm trí bằng Lẽ Thật.
4. Kết Hiệp Và Phục Vụ Trong Hội Thánh: Hạnh phúc được nhân lên khi chia sẻ. Hãy tích cực tham gia vào sự thông công, khích lệ và gánh vác gánh nặng cho nhau (Ga-la-ti 6:2). Phục vụ người khác mang lại một ý nghĩa và niềm vui sâu sắc, noi gương Chúa Giê-xu (Công Vụ 20:35).
5. Giữ Viễn Cảnh Vĩnh Cửu: Hãy nhớ rằng những khó khăn hiện tại chỉ là tạm thời. Sứ đồ Phao-lô viết: "Vì sự hoạn nạn nhẹ và tạm của chúng ta sanh cho chúng ta sự vinh hiển cao trọng đời đời, vô lượng, vô biên" (II Cô-rinh-tô 4:17). Hy vọng nơi cõi đời đời giúp chúng ta bền lòng và vui mừng ngay trong thử thách.
Kinh Thánh vẽ nên một bức tranh về hạnh phúc (makarios, esher) không lệ thuộc vào yếu tố bên ngoài, mà là trạng thái được ban phước, được tuyên bố là hạnh phúc bởi chính Đức Chúa Trời. Hạnh phúc này bắt nguồn từ sự tha thứ tội lỗi qua huyết Chúa Giê-xu, được nuôi dưỡng bởi mối tương giao thân mật với Ngài qua Lời Chúa và sự cầu nguyện, và được bày tỏ qua sự vui mừng, bình an, lòng biết ơn và đời sống phục vụ. Đó không phải là cảm xúc chúng ta phải tự tạo ra, mà là kết quả tất yếu của một đời sống được đặt đúng vị trí trong Đấng Christ.
Cuối cùng, hạnh phúc thật được tóm gọn trong lời của Chúa Giê-xu: "Ta đã phán những điều đó với các ngươi, hầu cho sự vui mừng của ta trong các ngươi, và sự vui mừng các ngươi được trọn vẹn" (Giăng 15:11). Sự vui mừng trọn vẹn – đó chính là di sản của mọi tín hữu đang ở trong Ngài.