Căn Tính Đích Thực Của Chúng Ta
Trong một thế giới đầy biến động, nơi các giá trị liên tục thay đổi và áp lực xã hội đè nặng lên từng cá nhân, câu hỏi “Tôi là ai?” trở nên sâu sắc và cấp thiết hơn bao giờ hết. Con người thường định nghĩa căn tính của mình qua công việc, thành tích, mối quan hệ, tài sản, hay thậm chí là những thất bại và tổn thương trong quá khứ. Tuy nhiên, những “căn tính mượn” này mong manh, tạm bời và thường dẫn đến sự trống rỗng, bất an. Lời Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh mặc khải cho chúng ta một chân lý vĩnh cửu: Căn tính đích thực của chúng ta không phải là điều chúng ta tự tạo dựng, mà là điều chúng ta đón nhận từ Đấng Tạo Hóa. Bài nghiên cứu này sẽ khám phá nền tảng Kinh Thánh về căn tính đích thực của con người trong Đấng Christ, giải nghĩa các khái niệm then chốt qua ngôn ngữ gốc, và đưa ra ứng dụng thiết thực cho đời sống Cơ Đốc nhân.
Trước khi khám phá căn tính đích thực, chúng ta phải nhận diện những “thần tượng căn tính” mà thế gian và bản ngã sa ngã của chúng ta thường tôn thờ. Sách Truyền đạo mô tả sự hư không của việc tìm kiếm ý nghĩa trong những điều dưới mặt trời (Truyền đạo 1:2, 14). Con người tìm kiếm căn tính trong:
- Thành Tích (Performance): “Tôi là những gì tôi làm được.” Đây là cái bẫy của chủ nghĩa duy thành tích, khiến con người sống trong sự mệt mỏi và sợ hãi thất bại.
- Chiếm Hữu (Possession): “Tôi là những gì tôi có.” Chúa Giê-xu cảnh báo: “Vì sự sống của người ta không cốt tại vật mình dư dật đâu” (Lu-ca 12:15).
- Danh Tiếng (Popularity): “Tôi là những gì người khác nghĩ về tôi.” Sự phê chuẩn của người đời là một chủ nhân khắc nghiệt (Ga-la-ti 1:10).
- Nỗi Đau (Pain): “Tôi là nạn nhân của những điều đã xảy ra với tôi.” Dù quá khứ đau thương là thật, nhưng nó không có quyền định nghĩa con người chúng ta trong Đấng Christ.
Các căn tính này đều dựa trên “xác thịt” (trong tiếng Hy Lạp là sarx), chỉ về bản chất tội lỗi, yếu đuối và hướng về thế gian của con người không có Đấng Christ. Sứ đồ Phao-lô mô tả tình trạng này: “Anh em đã chết vì lầm lỗi và tội ác mình” (Ê-phê-sô 2:1). Một thực thể đã chết về mặt thuộc linh thì không thể tự mình xác lập một căn tính đúng đắn và vĩnh cửu.
Điểm khởi đầu cho mọi sự hiểu biết đúng đắn về con người là sự mặc khải trong Sáng Thế Ký. “Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời” (Sáng thế ký 1:27). Từ ngữ “hình” (tiếng Hê-bơ-rơ: tselem) và “giống” (tiếng Hê-bơ-rơ: demuth) cho thấy con người được tạo dựng cách đặc biệt để đại diện cho Đức Chúa Trời, phản chiếu các thuộc tính của Ngài như lý trí, cảm xúc, ý chí, đạo đức và mối quan hệ. Điều này ban cho mỗi người một phẩm giá bất khả nhượng và mục đích căn bản: để biết Đức Chúa Trời, thờ phượng Ngài, quản trị công trình sáng tạo của Ngài (Sáng thế ký 1:28), và tương giao với Ngài.
Tuy nhiên, tội lỗi đã làm méo mó hình ảnh Đức Chúa Trời trong con người. Sự phản loạn của A-đam và Ê-va (Sáng thế ký chương 3) đã đưa sự chết, sự xấu hổ, và sự tách biệt khỏi Đức Chúa Trời vào thế gian. Căn tính “tạo vật mang hình ảnh Đức Chúa Trời” bị che khuất, hư hỏng, nhưng không bị tiêu diệt hoàn toàn (Sáng thế ký 9:6; Gia-cơ 3:9). Đây là lý do tại sao con người vẫn khao khát ý nghĩa, công lý và sự vĩnh cửu—những dấu vết còn sót lại của hình ảnh Đức Chúa Trời.
Đây là trung tâm của Tin Lành và là hòn đá góc cho căn tính đích thực của Cơ Đốc nhân. Sự nhập thể, chết, và sống lại của Chúa Giê-xu Christ không chỉ để tha tội, mà còn để phục hồi và nâng cao căn tính cho chúng ta.
“Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài” (Giăng 1:12).
Từ “quyền phép” (tiếng Hy Lạp: exousia) không chỉ là khả năng, mà là thẩm quyền hợp pháp. Qua đức tin nơi Đấng Christ, chúng ta được trao thẩm quyền hợp pháp để được gọi và thực sự trở nên con cái Đức Chúa Trời. Điều này không dựa trên nỗ lực bản thân, mà hoàn toàn dựa trên ân điển, qua sự sinh lại bởi Đức Thánh Linh (Giăng 3:3-8).
Danh xưng “con cái” (tiếng Hy Lạp: tekna Theou) mang ý nghĩa thân mật, thuộc về. Thánh Linh mà chúng ta đã nhận “làm chứng cho lòng chúng ta rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời. Lại nếu chúng ta là con, thì cũng là kẻ kế tự: kẻ kế tự Đức Chúa Trời, và là kẻ đồng kế tự với Đấng Christ” (Rô-ma 8:16-17). Từ “kế tự” (kleronomos) khẳng định chúng ta có một di sản vĩnh cửu trong vương quốc Đức Chúa Trời.
Do đó, căn tính nền tảng nhất của một tín hữu là: Tôi là con yêu dấu của Đức Chúa Trời Toàn Năng, được cứu bởi ân điển, thuộc về Ngài, và là kẻ thừa kế của sự sống đời đời cùng với Đấng Christ.
Từ nền tảng làm con cái Đức Chúa Trời, Kinh Thánh mở rộng ra nhiều khía cạnh phong phú khác của căn tính chúng ta:
1. Tạo Vật Mới (New Creation): “Vậy, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới” (2 Cô-rinh-tô 5:17). Từ ngữ “dựng nên mới” (tiếng Hy Lạp: kaine ktisis) chỉ về một sự sáng tạo mang tính cách mạng, một khởi đầu hoàn toàn mới từ trong tâm linh. Căn tính cũ của tội lỗi và sự chết đã bị đóng đinh trên thập tự giá với Đấng Christ (Rô-ma 6:6).
2. Công Trình Của Đức Chúa Trời (God’s Workmanship): “Vì chúng ta là việc Ngài làm ra, đã được dựng nên trong Đức Chúa Giê-xu Christ để làm việc lành mà Đức Chúa Trời đã sắm sẵn trước cho chúng ta làm theo” (Ê-phê-sô 2:10). Từ “việc làm ra” (tiếng Hy Lạp: poiema) là gốc của từ “bài thơ” hay “kiệt tác”. Chúng ta là kiệt tác của Đức Chúa Trời, được Ngài tạo dựng với mục đích tốt lành riêng biệt.
3. Thân Thể Của Đấng Christ (Body of Christ) và Đền Thờ Của Đức Thánh Linh (Temple of the Holy Spirit): “Anh em là thân thể của Đấng Christ, và là chi thể của thân thể Ngài, mỗi người một phần” (1 Cô-rinh-tô 12:27). Đồng thời, “anh em là đền thờ của Đức Chúa Trời… đền thờ của Đức Chúa Trời là thánh, mà chính anh em là đền thờ” (1 Cô-rinh-tô 3:16-17). Căn tính này nói lên sự kết nối (với các tín hữu khác) và sự hiện diện thánh (Đức Thánh Linh ngự trong chúng ta).
4. Sứ Giả Của Sự Hòa Thuận (Ambassadors of Reconciliation): “Vậy chúng ta làm chức khâm sai của Đấng Christ” (2 Cô-rinh-tô 5:20). Chúng ta có một vai trò và sứ mệnh trong thế gian: đại diện cho Vương Quốc Đức Chúa Trời và kêu gọi mọi người hòa thuận lại với Ngài.
Chân lý chỉ thay đổi cuộc đời khi chúng ta tin và sống phù hợp với nó. Dưới đây là một số bước thực hành:
1. Lấy Lời Đức Chúa Trời Làm Gương Soi Căn Tính: Đừng để cảm xúc hay hoàn cảnh định nghĩa bạn. Hãy đối chiếu những suy nghĩ tiêu cực (“Tôi vô dụng”, “Tôi bị bỏ rơi”) với lời xác quyết của Kinh Thánh (“Tôi là kiệt tác của Đức Chúa Trời”, “Tôi là con yêu dấu của Ngài”). Hãy học thuộc và suy ngẫm các câu Kinh Thánh về căn tính trong Đấng Christ.
2. Sống Trong Mối Quan Hệ Làm Con Mỗi Ngày: Căn tính “con cái Đức Chúa Trời” gợi ý cho một mối tương giao. Hãy bắt đầu mỗi ngày trong sự cầu nguyện thân mật, gọi Ngài là “Cha” (Rô-ma 8:15). Trút mọi gánh nặng, lo lắng cho Ngài vì biết rằng Ngài chăm sóc con cái Ngài (1 Phi-e-rơ 5:7).
3. Từ Bỏ Các “Nhãn Hiệu” Cũ: Hãy nhận biết và cố ý từ bỏ những căn tính sai lầm bạn đã mang lấy. Khi cám dỗ tìm giá trị trong thành tích, hãy nhớ bạn được yêu thương trước khi làm được bất cứ điều gì. Thực hành sự ăn năn và nhận lấy sự tha thứ khi thất bại, vì điều đó không làm thay đổi địa vị làm con của bạn.
4. Sống Phù Hợp Với Bản Chất Mới: “Hãy mang lấy Đức Chúa Giê-xu Christ, chớ chăm nom về xác thịt mà làm cho phỉ lòng dục nó nữa” (Rô-ma 13:14). Chúng ta được kêu gọi “mang lấy” (enduo – mặc vào) căn tính mới như mặc một bộ áo, và từ chối chiều theo những ham muốn của căn tính cũ. Hành động phù hợp với con cái sự sáng (Ê-phê-sô 5:8).
5. Gắn Kết Trong Cộng Đồng Hội Thánh: Căn tính “chi thể trong thân thể” được thể hiện và củng cố trong Hội Thánh. Qua sự nhóm lại, thờ phượng, và khích lệ lẫn nhau, chúng ta nhìn thấy và nhắc nhở nhau về con người thật trong Đấng Christ.
Câu hỏi “Đâu mới là căn tính đích thực của chúng ta?” tìm thấy câu trả lời trọn vẹn và thỏa đáng chỉ nơi Đức Chúa Giê-xu Christ. Ngài không chỉ là Đấng Cứu Rỗi khỏi tội lỗi, mà còn là Đấng Phục Hồi và Ban Cho chúng ta một căn tính mới. Chúng ta không còn là nô lệ của tội lỗi, nạn nhân của hoàn cảnh, hay những kẻ chạy đua mệt mỏi để chứng minh giá trị bản thân. Trong Đấng Christ, chúng ta là con cái yêu dấu của Đức Chúa Trời, kiệt tác mới của Ngài, đền thờ của Thánh Linh, và sứ giả của Vương Quốc Thiên đàng.
Căn tính này là một ân tứ, một thực tại khách quan dựa trên công tác hoàn tất của Đấng Christ. Nhiệm vụ của chúng ta là tin nhận, khám phá ngày càng sâu sắc hơn, và bước đi trong ánh sáng của nó. Hãy để chân lý này thấm nhuần vào mọi ngõ ngách của tâm trí, cảm xúc và hành động, biến đổi chúng ta từ bên trong, để chúng ta có thể sống cách tự do, vững vàng và đầy trọn mục đích mà Đức Chúa Trời đã dành sẵn cho những ai thuộc về Ngài.
“Hãy xem Đức Chúa Trời đã tỏ cho chúng ta sự yêu thương dường nào, mà cho chúng ta được xưng là con cái Đức Chúa Trời; và chúng ta thật là con cái Ngài!” (1 Giăng 3:1a).