Đức Chúa Trời không quên công việc của anh em có nghĩa là gì (Hê-bơ-rơ 6:10)?

03 December, 2025
15 phút đọc
2,940 từ
Chia sẻ:

Đức Chúa Trời Không Quên Công Việc Của Anh Em (Hê-bơ-rơ 6:10)

Trong hành trình đức tin, có những lúc Cơ Đốc nhân cảm thấy mệt mỏi, nản lòng và tự hỏi liệu những nỗ lực, sự phục vụ và tình yêu thương của mình có ý nghĩa gì không, có được ai nhìn thấy và ghi nhớ hay chăng. Chính trong bối cảnh đó, lời tuyên bố đầy an ủi và xác quyết trong thư Hê-bơ-rơ 6:10 vang lên như một khúc nhạc dịu dàng cho tâm hồn: “Vì Đức Chúa Trời không phải là không công bình mà quên công việc và lòng yêu thương của anh em đã tỏ ra vì danh Ngài, trong sự giúp đỡ thánh đồ và hiện nay còn đang giúp đỡ nữa.” (Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Câu Kinh Thánh này không chỉ là một lời hứa; nó là một tuyên ngôn về bản tính của Đức Chúa Trời và mối liên hệ của Ngài với những ai trung tín bước đi trong đức tin.

I. Bối Cảnh và Ý Nghĩa Trong Sách Hê-bơ-rơ

Để thấu hiểu trọn vẹn câu 10, chúng ta phải đặt nó trong dòng chảy của phân đoạn Hê-bơ-rơ 5:11 - 6:12. Tác giả đang nói với những tín hữu đáng lẽ phải trưởng thành nhưng vẫn còn non nớt, cần sữa thay vì đồ ăn đặc (Hê-bơ-rơ 5:12-14). Ông thúc giục họ tiến tới sự trưởng thành (6:1), đồng thời cảnh báo nghiêm túc về nguy cơ sa ngã và từ bỏ đức tin (6:4-8). Đây là một lời cảnh tỉnh mạnh mẽ.

Tuy nhiên, ngay sau lời cảnh báo gay gắt ấy, tác giả chuyển sang giọng điệu đầy trìu mến và khích lệ: “Hỡi kẻ rất yêu dấu, dẫu nói như vậy, chúng tôi đối với anh em vẫn đầy lòng trông cậy hơn, và tin rằng anh em đang đi tới sự cứu rỗi” (6:9). Ông nhận biết có những bằng chứng cụ thể về đời sống thuộc linh thật trong họ. Và câu 10 chính là nền tảng cho sự trông cậy đó: Đức Chúa Trời không quên.

Trong tiếng Hy Lạp, cụm từ “không phải là không công bình” được diễn đạt bằng một cấu trúc phủ định kép (οὐ γὰρ ἄδικος ὁ θεὸς - ou gar adikos ho Theos) để nhấn mạnh mạnh mẽ. Nghĩa là: “Thật vậy, Đức Chúa Trời không bất công!” Bản tính công bình và trung tín của Ngài khiến Ngài không thể hành xử cách bất công là quên đi (ἐπιλαθέσθαι - epilathesthai) công việc của con dân Ngài. Động từ “quên” ở đây không ám chỉ sự lãng quên do trí nhớ hạn chế, nhưng là sự phớt lờ, không xem xét đến, không ban thưởng xứng đáng. Đức Chúa Trời phán: Ngài sẽ không làm điều đó.

II. Phân Tích “Công Việc và Lòng Yêu Thương”

Tác giả liệt kê hai thứ Đức Chúa Trời ghi nhớ: “công việc” (τὸ ἔργον - to ergon) và “lòng yêu thương” (τῆς ἀγάπης - tēs agapēs). Cách diễn đạt trong nguyên văn cho thấy đây là một cụm duy nhất: “công việc của sự yêu thương”. Nói cách khác, những “công việc” được nói đến không phải là những thành tựu vĩ đại hay nghi thức tôn giáo, mà chính là những hành động cụ thể được thúc đẩy bởi tình yêu thương.

1. Công việc (Ergon): Trong Tân Ước, từ “công việc” thường chỉ những hành động, việc làm cụ thể. Nó không phải là “công đức” để được cứu rỗi (Ê-phê-sô 2:8-9), nhưng là kết quả tất yếu của đức tin chân thật (Gia-cơ 2:17, 26). Đức Chúa Trời ghi nhớ những gì chúng ta làm bằng đôi tay và đôi chân của mình.

2. Lòng yêu thương (Agapē): Đây là danh từ Hy Lạp đặc trưng cho tình yêu thương của Đức Chúa Trời, một tình yêu hy sinh, vô điều kiện. Tình yêu này phải là động cơ nội tại cho mọi sự phục vụ (1 Cô-rinh-tô 13:1-3). Công việc không có tình yêu thương trở nên vô nghĩa; tình yêu thương không có hành động cụ thể chỉ là cảm xúc suông. Chúng kết hợp với nhau thành một thể thống nhất.

Hai biểu hiện cụ thể của “công việc yêu thương” này được nêu rõ:

- “Đã tỏ ra vì danh Ngài” (εἰς τὸ ὄνομα αὐτοῦ - eis to onoma autou): Mọi sự phục vụ đều xuất phát từ động cơ làm vinh hiển danh Chúa Giê-xu, chứ không phải để được người đời ca tụng (Cô-lô-se 3:17, 23).

- “Trong sự giúp đỡ thánh đồ” (διακονήσαντες τοῖς ἁγίοις - diakonēsantes tois hagiois): Đối tượng cụ thể của tình yêu thương là “các thánh đồ” – tức là anh chị em trong Hội Thánh. Động từ “διακονέω” (diakoneō) nghĩa là phục vụ, hầu việc, đặc biệt trong những nhu cầu thực tế. Sự giúp đỡ này không chỉ trong quá khứ (“đã tỏ ra”) mà còn tiếp diễn (“hiện nay còn đang giúp đỡ nữa”), cho thấy một đời sống kiên trì, bền bỉ.

III. Bản Tính Đức Chúa Trời – Đấng Trung Tín và Công Bình

Lời hứa “Đức Chúa Trời không quên” đặt nền tảng vững chắc trên chính bản tính của Ngài, chứ không phải trên giá trị của công việc chúng ta.

1. Đức Chúa Trời là Đấng Công Bình (Ὁ Θεὸς οὐκ ἄδικος): Sự công bình của Ngài đòi hỏi Ngài phải tưởng thưởng xứng đáng. Trong Cựu Ước, chúng ta thấy lời hứa tương tự: “Vì Đức Chúa Trời không phải là không công bình mà bỏ quên công việc và lòng yêu thương của anh em” (tư tưởng tương đồng với Sáng Thế Ký 18:25; Thi Thiên 33:5). Ngài là Quan Án chí công, Đấng thấy rõ mọi sự (Hê-bơ-rơ 4:13).

2. Đức Chúa Trời là Đấng Ghi Nhớ: Toàn bộ Kinh Thánh làm chứng về một Đức Chúa Trời ghi nhớ. Ngài nhớ giao ước với các tổ phụ (Xuất Ê-díp-tô Ký 2:24). Ngài ghi lại cả những việc nhỏ nhất, như cho một người hèn mọn uống một chén nước lã (Ma-thi-ơ 10:42). Trong sách Ma-la-chi, Đức Giê-hô-va phán: “Một quyển sách ghi nhớ được chép trước mặt Ngài cho những người kính sợ Đức Giê-hô-va và tưởng đến danh Ngài.” (Ma-la-chi 3:16). Hình ảnh “sách ghi nhớ” này cho thấy sự quan tâm tỉ mỉ và vĩnh viễn của Ngài.

3. Sự Ghi Nhớ Liên Quan Đến Giao Ước: Lời hứa này được đặt trong bối cảnh của giao ước mới qua huyết Chúa Giê-xu (Hê-bơ-rơ 8-10). Đức Chúa Trời không quên công việc của con cái Ngài vì họ thuộc về Ngài. Đây là mối liên hệ Cha-con, không phải chủ-thợ. Ngài trân trọng mọi nỗ lực của con cái mình, dù nhỏ bé.

IV. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Lẽ thật này không chỉ để an ủi thụ động, mà phải thúc đẩy chúng ta sống và phục vụ cách tích cực.

1. Xóa Tan Sự Nản Lòng và Mặc Cảm:
Khi bạn phục vụ trong Hội thánh, chăm sóc gia đình, hay âm thầm giúp đỡ người khác mà không ai biết đến, hãy nhớ: Có một Đấng đang thấy. Ngài không quên. Dù kết quả có vẻ không như ý, dù không ai cảm ơn, Chúa vẫn ghi nhận. Điều này giải phóng chúng ta khỏi nhu cầu được công nhận của con người.

2. Động Lực Đúng Đắn Cho Sự Phục Vụ:
Chúng ta phục vụ “vì danh Ngài”. Hãy tự kiểm tra động cơ: Tôi làm điều này để tôn vinh Chúa Giê-xu hay để thỏa mãn cái tôi, để được chú ý? Sự phục vụ xuất phát từ tình yêu thương đối với Chúa sẽ bền vững và trong sáng.

3. Tập Trung Vào “Sự Giúp Đỡ Thánh Đồ”:
Tình yêu thương cần có đối tượng cụ thể. Hãy chủ động quan tâm đến nhu cầu thực tế của anh chị em trong Hội Thánh: thăm viếng người đau yếu, nâng đỡ người yếu đuối, chia sẻ vật chất với người thiếu thốn (Công vụ 2:44-45; Rô-ma 12:13). Đây là bằng chứng sống động của tình yêu Đức Chúa Trời.

4. Kiên Trì và Bền Đỗ:
Cụm từ “hiện nay còn đang giúp đỡ nữa” nhắc nhở chúng ta về sự kiên trì. Đời sống Cơ Đốc không phải là một cuộc chạy nước rút, mà là một hành trình marathon. Hãy tiếp tục yêu thương, tiếp tục phục vụ, ngay cả khi cảm xúc không còn hào hứng, vì biết rằng lao khổ của chúng ta trong Chúa không hề uổng công (1 Cô-rinh-tô 15:58).

5. Sống Với Tầm Nhìn Vĩnh Cửu:
Lời hứa này hướng chúng ta đến sự phán xét và ban thưởng trong tương lai. Chúa Giê-xu dạy: “Hãy tích trữ cho mình những báu vật trên trời” (Ma-thi-ơ 6:20). Mỗi hành động yêu thương vì danh Ngài đều là một “báu vật” được ghi vào sách sự sống, và sẽ được tưởng thưởng trong ngày sau rốt (Khải Huyền 22:12).

V. Kết Luận: Sự An Ủi Và Thách Thức Từ Một Lời Hứa

Hê-bơ-rơ 6:10 là một viên ngọc quý của sự an ủi và khích lệ. Nó tuyên bố rằng trong vũ trụ này, không có sự hy sinh nào vì Chúa, không có tình yêu thương nào thể hiện qua hành động, và không có sự giúp đỡ nào dành cho dân sự Ngài lại bị lãng quên. Đức Chúa Trời chúng ta thờ phượng không phải là một vị thần xa cách, vô cảm, mà là một Người Cha ân cần, Đấng Cứu Chuộc yêu thương, và Đức Thánh Linh nhắc nhở, Đấng ghi chép tỉ mỉ từng cử chỉ của đức tin.

Lời hứa này cũng là một lời mời gọi thiêng liêng: Hãy sống một đời sống đáng được ghi nhớ—không phải bởi thế gian, mà bởi chính Đấng Tạo Hóa. Hãy để tình yêu thương của Đấng Christ thôi thúc chúng ta (2 Cô-rinh-tô 5:14), để mỗi ngày, chúng ta tìm cơ hội thực hiện “công việc của tình yêu thương” vì danh Ngài và vì lợi ích của Hội Thánh Ngài.

Cuối cùng, lẽ thật này dẫn chúng ta đến sự thờ phượng. Chúng ta phục vụ không phải để Ngài nợ chúng ta, nhưng vì chính Ngài đã yêu chúng ta trước và không hề quên chúng ta ngay cả khi chúng ta còn là tội nhân. Sự trung tín vĩ đại của Ngài là nguồn động lực và sự bảo đảm cho sự trung tín nhỏ bé của chúng ta. “Đức Chúa Trời không quên” – đó là nền tảng cho niềm hy vọng, sự bền đỗ và niềm vui của chúng ta trong mọi sự phục vụ.

Quay Lại Bài Viết