Lời Hứa Của Đức Chúa Trời Là 'Phải' Và 'A-men' Có Nghĩa Gì (2 Cô-rinh-tô 1:20)?
Trong hành trình đức tin, một trong những nền tảng vững chắc nhất cho Cơ Đốc nhân chính là những lời hứa của Đức Chúa Trời. Thế nhưng, làm thế nào chúng ta có thể hoàn toàn tin cậy những lời hứa ấy? Sứ đồ Phao-lô, trong bức thư thứ hai gửi cho Hội thánh Cô-rinh-tô, đã đưa ra một tuyên bố thần học sâu sắc và an ủi, mang đến cho chúng ta chìa khóa để hiểu được sự chắc chắn tuyệt đối trong lời hứa của Đức Chúa Trời. Câu Kinh Thánh trọng tâm của chúng ta là:
“Bởi chưng các lời hứa của Đức Chúa Trời, hễ có lời nào, thì trong Đấng Christ cũng đều là phải hết, và bởi Ngài mà chúng ta đều nói A-men, làm sáng danh Đức Chúa Trời.” (2 Cô-rinh-tô 1:20, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925)
Hai từ ngữ then chốt “phải” và “a-men” không chỉ là những từ xác nhận thông thường, mà chúng chứa đựng chiều sâu thần học về bản tính thành tín của Đức Chúa Trời và sự ứng nghiệm trọn vẹn trong Chúa Cứu Thế Giê-xu. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá ý nghĩa nguyên thủy, bối cảnh, và ứng dụng thực tiễn của chân lý quý báu này.
Để hiểu trọn vẹn câu 20, chúng ta phải đặt nó vào bối cảnh trực tiếp từ câu 18-22. Sứ đồ Phao-lô đang bảo vệ sự chính trực và tính nhất quán trong chức vụ của mình trước những lời chỉ trích ở Cô-rinh-tô. Ông lập luận rằng sứ điệp của ông về Chúa Giê-xu Christ không phải là “phải” mà lại “không”, tức là không dao động, không thay đổi. Lý do cho sự nhất quán này không nằm ở bản thân Phao-lô, mà ở chính Đức Chúa Trời là Đấng thành tín.
“Hễ lời hứa của Đức Chúa Trời là điều chi, thì trong Đấng Christ cũng đều là phải hết” (2 Cô-rinh-tô 1:20a).
Cụm từ “trong Đấng Christ” (ἐν αὐτῷ, *en autō*) là trung tâm điểm. Nó cho thấy mọi lời hứa của Đức Chúa Trời đều tìm thấy sự xác nhận, sự ứng nghiệm, và sự biểu hiện trọn vẹn của chúng trong con người và công việc của Chúa Giê-xu Christ. Ngài không chỉ là Đấng công bố lời hứa, mà chính Ngài là hiện thân của lời hứa, là sự “phải” sống động.
Từ “phải” trong nguyên văn Hy Lạp là Ναί (*Nai*), là một từ khẳng định mạnh mẽ, có nghĩa “vâng”, “đúng”, “thật”, “chắc chắn như vậy”. Trong bối cảnh Cựu Ước, chúng ta thấy tính chất này của Đức Chúa Trời:
“Đức Giê-hô-va phán: … Ta đã phán, Ta sẽ làm thành!” (Ê-xê-chi-ên 22:14).
Khi Phao-lô nói mọi lời hứa của Đức Chúa Trời trong Đấng Christ đều là “phải”, ông muốn nhấn mạnh rằng:
1. Tính Xác Thực: Không có lời hứa nào của Đức Chúa Trời là giả dối, mơ hồ, hoặc có thể thất bại. Mỗi lời hứa đều mang trong nó sự xác thực tuyệt đối của chính Đức Chúa Trời.
2. Sự Ứng Nghiệm: Chữ “phải” ở đây có thì hoàn thành, diễn tả một trạng thái đã được thiết lập vững chắc. Nói cách khác, trong cái nhìn của Đức Chúa Trời, mọi lời hứa của Ngài đã được xem như hoàn thành trong kế hoạch đời đời của Ngài, và chúng đang tìm thấy sự ứng nghiệm lịch sử và cuối cùng trong Đấng Christ.
3. Sự Nhất Quán: Đức Chúa Trời không tự mâu thuẫn. Lời hứa của Ngài về sự cứu rỗi, sự hiện diện, sự cung ứng, và tương lai đều hòa hợp và hỗ trợ lẫn nhau, và tất cả đều hội tụ về Chúa Giê-xu.
Ví dụ, lời hứa về Đấng Mết-si-a (Sáng Thế Ký 3:15; Ê-sai 7:14; 9:6-7) đã trở thành “phải” trong sự giáng sinh, chức vụ, sự chết, và sự sống lại của Giê-xu thành Na-xa-rét. Lời hứa về giao ước mới (Giê-rê-mi 31:31-34) đã trở thành “phải” trong huyết của Đấng Christ đổ ra trên thập tự giá.
“A-men” là một từ được mượn nguyên văn từ tiếng Hê-bơ-rơ (אָמֵן, *’āmēn*) sang tiếng Hy Lạp. Nó có nguồn gốc từ gốc động từ *’āman*, nghĩa là “vững chắc, đáng tin cậy, trung tín”. Từ này diễn tả:
1. Sự Xác Nhận Long Trọng: Trong truyền thống Do Thái, dân chúng đáp lại “A-men” sau khi nghe một lời chúc phúc hoặc nguyền rủa, như một cách long trọng xác nhận và đồng ý với lời đó (Phục Truyền 27:15-26).
2. Lời Tuyên Xưng Đức Tin: “A-men” trở thành lời tuyên xưng đức tin, có nghĩa “quả thật như vậy”, “tôi tin”, “ước mong điều đó thành hiện thực”.
Phao-lô viết: “bởi Ngài mà chúng ta đều nói A-men” (2 Cô-rinh-tô 1:20b). Điều này chỉ ra rằng:
- Cầu Nguyện Kết Thúc trong Chúa Cứu Thế: Những lời cầu nguyện của chúng ta được dâng lên “nhân danh Chúa Giê-xu” và kết thúc bằng “A-men”, là sự xác nhận rằng chúng ta tin cậy nơi Ngài là Đấng trung bảo duy nhất (1 Ti-mô-thê 2:5).
- Sự Đồng Ý của Đức Tin: Khi chúng ta nghe lời hứa của Đức Chúa Trời, đức tin của chúng ta được kêu gọi đáp lại bằng một “A-men” từ trong lòng – một sự tán thành, tiếp nhận, và tin cậy hoàn toàn rằng lời hứa đó là thật và thuộc về chúng ta trong Đấng Christ.
- Chúa Giê-xu Là “A-men” của Đức Chúa Trời: Điều này còn sâu sắc hơn khi chúng ta đọc Khải Huyền 3:14, nơi Chúa Giê-xu tự giới thiệu mình là “A-men, là Chứng nhân thành tín và chân thật.” Chúa Giê-xu không chỉ nói “A-men” với ý muốn Đức Chúa Trời; Ngài chính là “A-men” nhập thể, là lời xác nhận sống động và đáng tin cậy nhất cho mọi lời hứa của Đức Chúa Trời.
“Phải” là từ từ phía Đức Chúa Trời – Ngài tuyên bố, xác nhận và đảm bảo. “A-men” là từ từ phía chúng ta – chúng ta đáp lại, tin cậy và tuyên xưng. Sợi dây kết nối hai bên này chính là “trong Đấng Christ”.
Chúng ta không thể đáp lại “A-men” một cách thật lòng nếu không hiểu và tiếp nhận lời “phải” của Đức Chúa Trời trong Đấng Christ. Ngược lại, lời “phải” của Đức Chúa Trời đòi hỏi và cho phép sự đáp ứng “A-men” của đức tin. Mục đích tối hậu của sự tương tác thần kỳ này là “làm sáng danh Đức Chúa Trời”. Khi chúng ta tin cậy và tuyên xưng lời hứa của Ngài, vinh quang thuộc về Ngài, vì chính Ngài là nguồn của lời hứa và là Đấng thành tín để giữ lời.
“Vì hết thảy mọi lời hứa của Đức Chúa Trời đều là phải trong Ngài, và a-men trong Ngài, hầu cho Đức Chúa Trời được sáng danh bởi chúng ta.” (2 Cô-rinh-tô 1:20, bản diễn ý để làm rõ)
Chân lý này không chỉ là lý thuyết thần học, mà phải biến đổi cách chúng ta sống và tin.
1. Xây Dựng Đức Tin Trên Nền Tảng Vững Chắc: Khi nghi ngờ, sợ hãi, hoặc thất vọng, hãy quay về với những lời hứa của Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh. Hãy nhớ rằng mỗi lời hứa ấy đã là “phải” trong Đấng Christ. Việc nghiên cứu và ghi nhớ Kinh Thánh trở nên cấp thiết, vì đó là nơi chúng ta khám phá ra những lời “phải” của Đức Chúa Trời.
2. Cầu Nguyện với Sự Tự Tin: Lời cầu nguyện của chúng ta không còn là những ước mong mơ hồ, mà là sự trình dâng những nhu cầu và ước ao trước mặt Đức Chúa Trời, với sự bảo đảm rằng chúng ta được nghe bởi vì chúng ta nhân danh Chúa Giê-xu – Đấng là “A-men” của Đức Chúa Trời. Lời “A-men” cuối lời cầu nguyện trở thành một lời tuyên xưng đức tin mạnh mẽ.
3. Sống Trong Sự Bảo Đảm: Sự cứu rỗi, sự tha thứ, sự hiện diện của Đức Thánh Linh (cũng được nhắc đến trong câu 21-22 như của cầm cho lời hứa), sự cung ứng mọi nhu cầu, và niềm hy vọng về sự trở lại của Chúa – tất cả đều là những lời hứa “phải”. Chúng ta có thể sống một đời sống bình an, vui mừng và hy vọng, ngay cả giữa nghịch cảnh, vì biết rằng Đức Chúa Trời thành tín.
4. Trở Thành Người Rao Truyền “A-men”: Chức vụ của chúng ta là chia sẻ Tin Lành – những lời hứa “phải” của Đức Chúa Trời – và kêu gọi mọi người đáp lại bằng “A-men” của đức tin, quay đầu với Chúa Giê-xu. Chúng ta cũng khích lệ anh em mình bằng cách nhắc nhở họ về những lời hứa “phải” của Đức Chúa Trời.
Lời hứa của Đức Chúa Trời là “phải” và “a-men” trong Đấng Christ mặc khải cho chúng ta một Đức Chúa Trời hoàn toàn đáng tin cậy. Mọi lời hứa của Ngài đều tìm thấy sự xác nhận tối hậu, sự ứng nghiệm trọn vẹn và ý nghĩa cuối cùng trong Con Ngài, Chúa Giê-xu Christ. Điều này loại bỏ mọi sự nghi ngờ và bấp bênh khỏi đời sống đức tin của chúng ta.
Sự đáp ứng duy nhất và thích hợp của chúng ta trước lời “phải” của Đức Chúa Trời là một đời sống thốt lên “A-men” – một đời sống của sự tin cậy, vâng phục, tôn thờ và tuyên xưng. Khi chúng ta làm điều đó, chúng ta tham gia vào mục đích vĩ đại nhất: “làm sáng danh Đức Chúa Trời.”
Hôm nay, bạn có thể an nghỉ trong lời “phải” của Đức Chúa Trời cho hoàn cảnh của mình không? Bạn có dám thốt lên lời “A-men” của đức tin, tin rằng Đấng đã hứa là thành tín, và Ngài chắc chắn sẽ làm thành? Hãy để lời tuyên bố này của Phao-lô củng cố đức tin bạn và dẫn bạn vào sự tin cậy sâu nhiệm hơn nơi Đức Chúa Trời của mọi lời hứa.