Những Cuộc Gặp Gỡ Với Chúa Giê-xu Vào Ban Đêm Trong Kinh Thánh
Trong Kinh Thánh, ban đêm thường tượng trưng cho sự tối tăm, sợ hãi và tội lỗi. Tuy nhiên, chính trong đêm tối, nhiều người đã có những cuộc gặp gỡ biến đổi với Chúa Giê-xu – Ánh Sáng thế gian. Qua các cuộc gặp gỡ này, Ngài bày tỏ chân lý, ban sự bình an, và mở ra cánh cửa sự sống đời đời. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào một số cuộc gặp gỡ tiêu biểu của Chúa Giê-xu vào ban đêm, khám phá bối cảnh, ý nghĩa và bài học thực tiễn cho Cơ Đốc nhân ngày nay.
1. Ni-cô-đem – Cuộc Gặp Gỡ Cá Nhân Trong Đêm (Giăng 3:1-21)
Ni-cô-đem là một người Pha-ri-si, thuộc giới lãnh đạo tôn giáo Do Thái. Kinh Thánh cho biết ông đến gặp Chúa Giê-xu "ban đêm" (Giăng 3:2). Có lẽ ông muốn tránh sự chú ý của đồng nghiệp hoặc tìm một không gian yên tĩnh để đối thoại. Dù động cơ nào, ông đã bước ra khỏi vùng an toàn để tìm đến Đấng mà ông nhận biết là "từ Đức Chúa Trời đến" (c.2).
Chúa Giê-xu ngay lập tức đi vào trọng tâm: "Nếu một người không được sanh lại, thì không thể thấy nước Đức Chúa Trời" (c.3). Từ "sanh lại" trong nguyên ngữ Hy Lạp là γεννηθῇ ἄνωθεν (gennēthē anōthen), có nghĩa đen là "sanh từ trên cao". Nicodemus hiểu theo nghĩa thể xác – làm sao một người có thể vào lòng mẹ lần thứ hai? Chúa Giê-xu giải thích rõ hơn: "Nếu một người không được sanh bởi nước và Thánh Linh, thì không thể vào nước Đức Chúa Trời" (c.5). "Nước" ở đây biểu tượng cho sự thanh tẩy (Ê-xê-chi-ên 36:25-27), còn "Thánh Linh" là quyền năng biến đổi từ bên trong. Sự tái sanh là công việc siêu nhiên của Đức Thánh Linh, không do ý muốn hay nỗ lực của con người (c.6-8).
Trong cuộc đối thoại, Chúa Giê-xu đã đưa ra lời tuyên bố nổi tiếng nhất của Phúc Âm: "Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời" (Giăng 3:16). Qua đó, Ngài bày tỏ kế hoạch cứu rỗi của Đức Chúa Trời và mời gọi mọi người đáp ứng bằng đức tin.
Cuộc gặp gỡ ban đêm này cho thấy Chúa Giê-xu sẵn sàng tiếp đón bất cứ ai chân thành tìm kiếm Ngài, dù họ đến trong đêm tối hay ban ngày. Nicodemus sau đó đã dần công khai đứng về phía Chúa (Giăng 7:50-52; 19:39). Từ chỗ đến với Chúa cách kín đáo, ông đã trở thành người công bố niềm tin cách công khai – một hành trình từ bóng tối ra ánh sáng.
2. Các Môn Đồ Trong Cơn Bão – Chúa Đến Giữa Sóng Gió (Ma-thi-ơ 14:22-33; Mác 6:45-52; Giăng 6:16-21)
Sau phép lạ hóa bánh cho năm ngàn người, Chúa Giê-xu buộc các môn đồ xuống thuyền qua bờ bên kia, còn Ngài ở lại trên núi cầu nguyện. Trời đã tối, biển động vì gió ngược. Các môn đồ vật lộn với sóng gió suốt đêm, tiến bộ rất ít.
"Khoảng canh tư đêm, Ngài đi trên mặt biển mà đến cùng các môn đồ" (Ma-thi-ơ 14:25). Canh tư (3-6 giờ sáng) là thời điểm tối nhất trước bình minh. Khi thấy Chúa đi trên mặt nước, các môn đồ kinh hãi, tưởng là ma. Nhưng Chúa Giê-xu liền phán: "Hãy yên lòng, ấy là ta, đừng sợ!" (θαρσεῖτε, ἐγώ εἰμι· μὴ φοβεῖσθε – tharseite, egō eimi; mē phobeisthe). Cụm "Ta đây" (ἐγώ εἰμι) chính là danh xưng Đức Chúa Trời đã mặc khải cho Môi-se tại bụi gai cháy (Xuất Ê-díp-tô Ký 3:14). Qua đó, Chúa Giê-xu bày tỏ Ngài là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu, có quyền năng trên thiên nhiên.
Phi-e-rơ hăm hở thưa: "Lạy Chúa, nếu phải Chúa, xin khiến tôi đi trên mặt nước mà đến cùng Chúa" (c.28). Chúa bảo ông đến. Phi-e-rơ bước đi trên mặt nước, nhưng khi thấy gió mạnh thì sợ hãi, bắt đầu chìm. Ông kêu lên: "Chúa ơi, xin cứu tôi!" Chúa Giê-xu liền đưa tay nắm lấy ông và trách: "Người hèn tin, sao ngươi nghi ngờ?" (c.31). Sau khi cả hai lên thuyền, gió lặng hẳn. Các môn đồ thờ lạy: "Thật Ngài là Con Đức Chúa Trời!"
Bài học từ cuộc gặp gỡ này rất phong phú: Giữa những cơn bão của cuộc đời – bệnh tật, khủng hoảng, lo âu – Chúa không bỏ mặc chúng ta. Ngài đến đúng lúc, dù đôi khi chúng ta không nhận ra. Lời "Ta đây, đừng sợ!" mang lại sự bình an và xác nhận sự hiện diện của Ngài. Chúng ta được mời gọi bước đi bằng đức tin, tập trung vào Chúa thay vì hoàn cảnh. Khi đức tin lung lay, Chúa vẫn ra tay cứu giúp và dạy dỗ. Cuối cùng, mọi sự quy về sự thờ phượng: "Thật Ngài là Con Đức Chúa Trời!"
3. Phi-e-rơ Chối Chúa – Ánh Mắt Thương Xót (Lu-ca 22:54-62)
Sau khi bị bắt tại vườn Ghết-sê-ma-nê, Chúa Giê-xu bị giải đến nhà thầy cả thượng phẩm. Phi-e-rơ đi theo xa xa, rồi vào sân ngồi cùng đám đông bên đống lửa. Đêm đó, trời lạnh, và mọi sự diễn ra trong bóng tối.
Một cô tớ gái nhận ra Phi-e-rơ: "Người nầy cũng từng ở với Ngài." Phi-e-rơ chối: "Ta không biết người đó!" (Lu-ca 22:57). Lần thứ hai, có người khác nói: "Ngươi cũng thuộc về bọn đó!" Ông đáp: "Ta không phải!" (c.58). Khoảng một giờ sau, một người khác quả quyết: "Đúng người nầy cũng ở với Ngài, vì người là dân Ga-li-lê!" Phi-e-rơ lại chối: "Ta không biết người đó đang nói gì!" (c.59-60).
Ngay lúc ấy, gà gáy. Chúa Giê-xu quay lại nhìn Phi-e-rơ (Καὶ ὁ Κύριος ἐστράφη καὶ ἐνέβλεψεν τῷ Πέτρῳ). Từ Hy Lạp ἐνέβλεψεν (enéblepsen) có nghĩa là "nhìn chăm chú, nhìn thấu suốt". Đây không phải ánh mắt giận dữ hay lên án, mà là ánh mắt thương xót, nhắc nhở lời Ngài đã báo trước: "Trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối ta ba lần" (c.61). Ánh mắt ấy xuyên thấu tâm hồn Phi-e-rơ. Ông nhớ lại lời Chúa, bèn ra ngoài khóc lóc đắng cay.
Cuộc gặp gỡ không lời này dạy chúng ta về lòng thương xót của Chúa ngay cả khi chúng ta phạm tội nặng nề. Chúa không nhìn chúng ta bằng sự kết án, nhưng bằng tình yêu kêu gọi ăn năn. Phi-e-rơ đã ăn năn, và sau đó Chúa phục hồi ông (Giăng 21:15-19), trao cho ông trọng trách chăn chiên. Bài học: Thất bại không phải là dấu chấm hết; khi chúng ta quay lại với Chúa, Ngài tha thứ, phục hồi và tiếp tục sử dụng chúng ta cho vương quốc Ngài.
4. Chúa Hiện Ra Sau Phục Sinh – Bình An Giữa Nỗi Sợ (Giăng 20:19-23)
Vào buổi tối ngày thứ nhất trong tuần, tức Chúa nhật phục sinh, các môn đồ đóng kín cửa vì sợ người Do Thái. Bất chất khóa cửa, Chúa Giê-xu đứng giữa họ và phán: "Bình an cho các ngươi!" (Εἰρήνη ὑμῖν – Eirēnē hymin). Ngài cho họ xem tay và sườn. Các môn đồ vui mừng vì thấy Chúa.
Chúa lại phán lần thứ hai: "Bình an cho các ngươi! Như Cha đã sai Ta thể nào, Ta cũng sai các ngươi thể ấy." Rồi Ngài hà hơi trên họ và bảo: "Hãy nhận lấy Đức Thánh Linh. Nếu các ngươi tha tội cho ai, thì tội sẽ được tha; nếu các ngươi cầm tội ai, thì tội sẽ bị cầm lại" (c.21-23).
Đây là cuộc gặp gỡ ban đêm đặc biệt vì Chúa đã chiến thắng sự chết, mang thân thể vinh hiển có thể xuyên qua không gian. Lời "Bình an cho các ngươi" được nhắc hai lần, nhấn mạnh sự bình an đích thực mà chỉ Chúa mới ban được – bình an xua tan mọi sợ hãi, nghi ngờ. Hành động "hà hơi" (ἐμφυσάω – emphysaō) gợi nhớ đến Đức Chúa Trời thổi sinh khí vào A-đam (Sáng Thế Ký 2:7), tượng trưng cho sự sống mới và sự đầy dẫy Thánh Linh. Chúa trao sứ mạng: Ngài sai các môn đồ ra đi như Cha đã sai Ngài, ban quyền năng để tha tội và rao giảng Tin Lành.
Bài học cho chúng ta: Dù đang sống trong nỗi sợ hãi, đóng kín lòng mình, Chúa vẫn có thể đến và ban bình an. Ngài không chỉ cứu chúng ta khỏi sợ hãi, mà còn ủy thác cho chúng ta sứ mạng làm chứng nhân. Nhận lãnh Đức Thánh Linh để có năng lực thực hiện nhiệm vụ.
5. Vườn Ghết-sê-ma-nê – Cầu Nguyện Trong Đêm Tối (Lu-ca 22:39-46)
Sau bữa Tiệc Ly, Chúa Giê-xu cùng các môn đồ đến núi Ô-li-ve, nơi vườn Ghết-sê-ma-nê. Ngài biết giờ phản bội và khổ nạn sắp đến. Ngài cầu nguyện thiết tha: "Cha ơi, nếu Cha muốn, xin cất chén nầy khỏi Con; nhưng không theo ý Con, mà theo ý Cha" (Lu-ca 22:42). Sự đau đớn về tinh thần lớn đến nỗi mồ hôi Ngài như giọt máu rơi xuống đất. Các môn đồ thì ngủ mê vì buồn rầu. Chúa thức dậy họ và nói: "Sao các ngươi ngủ? Hãy thức dậy cầu nguyện, kẻo sa vào chước cám dỗ" (c.46).
Cuộc gặp gỡ này diễn ra trong đêm tối trước khi Chúa bị bắt. Nó cho thấy Chúa Giê-xu hoàn toàn vâng phục Cha, dù phải trải qua sự đau khổ tột cùng. Các môn đồ không thể thức cùng Ngài, thể hiện sự yếu đuối của con người. Qua đó, Chúa dạy chúng ta bài học về sự tỉnh thức và cầu nguyện, đặc biệt trong những thời điểm tăm tối, thử thách. Cầu nguyện là vũ khí giúp chúng ta vượt qua cám dỗ và bước đi theo ý muốn của Đức Chúa Trời.
Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc
Từ những cuộc gặp gỡ ban đêm với Chúa Giê-xu, chúng ta có thể rút ra các bài học áp dụng cụ thể cho hành trình đức tin:
- Mạnh dạn tìm kiếm Chúa: Như Nicodemus, dù có những e dè, hãy đến với Chúa trong sự chân thành. Ngài luôn sẵn sàng đáp lời và bày tỏ chân lý.
- Vững tin giữa bão tố: Khi đối diện với khó khăn, hãy nhớ lời Chúa: "Ta đây, đừng sợ!" Giữ mắt nhìn vào Ngài, đừng để hoàn cảnh làm chìm đức tin. Nếu vấp ngã, hãy kêu cầu Ngài cứu giúp.
- Ăn năn và được phục hồi: Khi phạm tội, đừng trốn tránh, hãy nhìn lên ánh mắt thương xót của Chúa, ăn năn và nhận sự tha thứ. Ngài sẽ phục hồi và tiếp tục sử dụng chúng ta.
- Đón nhận bình an và sứ mạng: Chúa ban bình an siêu nhiên, xua tan mọi sợ hãi. Ngài cũng sai chúng ta ra đi làm chứng nhân, vì thế hãy nhận lãnh Thánh Linh và dạn dĩ chia sẻ Tin Lành.
- Tỉnh thức và cầu nguyện: Trong thế giới đầy tối tăm và cám dỗ, hãy luôn tỉnh thức thuộc linh, duy trì đời sống cầu nguyện mật thiết với Chúa. Cầu nguyện giúp chúng ta đồng công với Chúa và chiến thắng kẻ thù.
Chúa Giê-xu phán: "Ta là sự sáng của thế gian; người nào theo Ta, chẳng đi trong nơi tối tăm, nhưng có ánh sáng của sự sống" (Giăng 8:12). Dù cuộc đời có những "ban đêm" đen tối, ánh sáng của Chúa sẽ chiếu rọi và dẫn dắt chúng ta.
Kết Luận
Các cuộc gặp gỡ với Chúa Giê-xu vào ban đêm trong Kinh Thánh là những câu chuyện đầy ơn và lẽ thật. Chúng cho thấy Chúa không xa cách con người trong những lúc yếu đuối, sợ hãi hay tội lỗi, mà Ngài chủ động đến, đem theo ánh sáng, bình an và sự sống mới. Mỗi chúng ta đều có thể kinh nghiệm cuộc gặp gỡ cá nhân với Chúa ngay trong những "đêm tối" của đời sống. Hãy mở lòng, tìm kiếm Ngài, lắng nghe tiếng Ngài, và bước đi trong ánh sáng của Ngài. Khi làm vậy, chúng ta không chỉ được biến đổi mà còn trở nên chứng nhân cho tình yêu và quyền năng của Chúa Giê-xu Christ trong thế giới đầy bóng tối này.