Có Cuộc Gặp Ban Đêm Nào Khác Với Chúa Giê-xu Không?
Trong Kinh Thánh, ban đêm thường gắn liền với bóng tối, sợ hãi và sự bí ẩn. Tuy nhiên, đây cũng là thời điểm Đức Chúa Trời chọn để bày tỏ chính Ngài cách đặc biệt. Chúa Giê-xu, Con Đức Chúa Trời, đã có nhiều cuộc gặp gỡ đáng nhớ diễn ra vào ban đêm. Những cuộc gặp này không chỉ tiết lộ thêm về bản tính và quyền năng của Ngài, mà còn dạy chúng ta nhiều bài học quý giá về đức tin, sự tìm kiếm và sự hiện diện của Ngài trong những lúc tăm tối nhất của cuộc đời. Hãy cùng khám phá những cuộc gặp ban đêm với Chúa Giê-xu được ghi lại trong Kinh Thánh Tân Ước.
Ni-cô-đem là một người Pha-ri-si, một nhà lãnh đạo tôn giáo, đã đến gặp Chúa Giê-xu ban đêm. Lý do ông chọn thời điểm này có lẽ để tránh sự chú ý của công chúng, vì sự hiện diện của ông với một giáo sư đầy tranh cãi như Giê-xu có thể gây tổn hại đến danh tiếng. Dù vậy, Chúa Giê-xu vẫn tiếp đón ông và dẫn dắt ông vào một cuộc trò chuyện sâu sắc về sự tái sinh.
“Đức Chúa Giê-xu đáp rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng sinh lại, thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời.” (Giăng 3:3)
Trong tiếng Hy Lạp, từ “sinh lại” (γεννηθῇ ἄνωθεν – gennēthē anōthen) cũng có nghĩa là “sinh từ trên cao”. Điều này nhấn mạnh nguồn gốc thiên thượng của sự sống mới. Chúa Giê-xu giải thích rằng sự tái sinh là công việc của Đức Thánh Linh (câu 5-8). Sau đó, Ngài bày tỏ tình yêu vô điều kiện của Đức Chúa Trời: “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.” (Giăng 3:16).
Cuộc gặp ban đêm với Ni-cô-đem dạy chúng ta rằng Chúa Giê-xu luôn sẵn lòng tiếp nhận bất kỳ ai tìm đến Ngài, dù họ đến trong bí mật, trong sự nghi ngờ hay tò mò. Bóng tối vật lý của ban đêm tượng trưng cho sự tối tăm thuộc linh mà Ni-cô-đem đang bước ra. Chúa Giê-xu là ánh sáng chiếu vào nơi tối tăm đó, đem đến sự sống mới.
Sau khi hóa bánh cho năm ngàn người ăn, Chúa Giê-xu buộc các môn đồ xuống thuyền sang bờ bên kia, còn Ngài lên núi cầu nguyện. Đến chiều tối, thuyền các môn đồ đang ở giữa biển, bị sóng đánh vì ngược gió. Vào khoảng canh tư (từ 3 đến 6 giờ sáng), Chúa Giê-xu đi trên mặt biển mà đến với họ. Các môn đồ sợ hãi, tưởng là ma, nhưng Ngài phán: “Hãy yên lòng, ấy là ta, đừng sợ!” (Ma-thi-ơ 14:27).
Phi-e-rơ xin đi trên mặt nước đến với Chúa, nhưng khi thấy gió mạnh thì sợ hãi và bắt đầu chìm. Chúa Giê-xu đưa tay nắm lấy ông và khi cả hai lên thuyền, gió lặng ngay. Các môn đồ thờ lạy Ngài và nói: “Thầy thật là Con Đức Chúa Trời!” (câu 33).
Trong bản văn Hy Lạp, cụm “Ấy là ta” (ἐγώ εἰμι – egō eimi) chính là cách diễn đạt danh xưng “Ta Là” của Đức Chúa Trời trong Xuất Ê-díp-tô Ký 3:14. Qua phép lạ này, Chúa Giê-xu bày tỏ thần tính của Ngài. Cuộc gặp ban đêm này dạy chúng ta rằng dù trong hoàn cảnh tăm tối nhất, khi sóng gió cuộc đời dường như nhấn chìm, Chúa Giê-xu vẫn đến với chúng ta, vượt trên mọi quy luật tự nhiên, đem lại bình an và củng cố đức tin. Ngài mời gọi chúng ta bước ra khỏi “con thuyền an toàn” để đi trên nước với Ngài, nhưng phải luôn giữ mắt nhìn vào Chúa.
Mác ghi lại rằng vào chiều tối hôm ấy, Chúa Giê-xu phán cùng các môn đồ: “Chúng ta hãy qua bờ bên kia.” Đang khi đi thuyền, một trận bão lớn nổi lên, sóng ập vào thuyền đến nỗi thuyền gần chìm. Chúa Giê-xu đang ngủ ở đằng lái, đầu gối trên một cái gối. Các môn đồ đánh thức Ngài và kêu xin: “Thầy ơi, thầy không lo chúng ta chết sao?” Chúa Giê-xu thức dậy, quở gió và phán với biển rằng: “Hãy êm đi, lặng đi!” Gió liền ngừng và biển lặng như tờ. Ngài quở trách các môn đồ: “Sao các ngươi sợ? Chưa có đức tin sao?” Họ rất sợ hãi và nói với nhau: “Người nầy là ai, mà gió và biển cũng đều vâng lệnh Ngài?”
Mặc dù không nói rõ là ban đêm, nhưng chi tiết “chiều tối” (ὀψίας γενομένης – opsias genomenēs) và việc Chúa Giê-xu ngủ trên thuyền cho thấy trời đã tối. Trong bóng đêm, sự sợ hãi của các môn đồ càng tăng lên. Nhưng Chúa Giê-xu thể hiện quyền năng tối thượng của Đấng Tạo Hóa trên thiên nhiên. Câu hỏi “Người nầy là ai?” dẫn chúng ta đến sự nhận biết Chúa Giê-xu là Đấng Mê-si, là Con Đức Chúa Trời. Qua đây, chúng ta học được rằng dù chúng ta ở trong hoàn cảnh tăm tối nào, Chúa Giê-xu vẫn đang hiện diện, dường như Ngài “ngủ”, nhưng Ngài không hề bất lực. Chỉ cần chúng ta kêu cầu Ngài, Ngài sẽ hành động và đem lại sự bình an.
Vào buổi chiều ngày Chúa Nhật Phục Sinh, các môn đồ đang nhóm lại trong một phòng, cửa đóng then cài vì sợ người Do Thái. Chúa Giê-xu đứng giữa họ và phán: “Bình an cho các con!” Ngài cho họ xem tay và sườn mình. Các môn đồ vui mừng khi thấy Chúa. Rồi Ngài thổi hơi trên họ và phán: “Hãy nhận lấy Đức Thánh Linh!” (Giăng 20:19-22).
Trong Lu-ca 24, Chúa Giê-xu còn ăn một miếng cá nướng trước mặt họ để chứng minh Ngài không phải là ma. Rồi Ngài mở trí họ để hiểu Kinh Thánh, phán rằng Đấng Christ phải chịu khổ hình, sống lại từ cõi chết, và sự ăn năn cùng sự tha tội phải được rao giảng nhân danh Ngài cho muôn dân.
Cuộc gặp này diễn ra vào ban đêm (buổi chiều tối). Bối cảnh cửa đóng then cài và lòng đầy sợ hãi, nhưng Chúa Giê-xu phục sinh bước vào, xua tan nỗi sợ, ban bình an, và trao sứ mạng. Ngài ban Đức Thánh Linh như một sự chuẩn bị cho công tác truyền giáo sau này. Đây là một minh chứng hùng hồn rằng Chúa Giê-xu có thể đến với chúng ta ngay trong những “căn phòng khóa kín” của cuộc đời, nơi chúng ta tự giam mình vì sợ hãi, thất vọng, hay tội lỗi. Ngài mang đến sự bình an thật và ủy thác cho chúng ta sứ điệp cứu rỗi.
Tám ngày sau, các môn đồ lại nhóm trong nhà, cửa vẫn đóng. Lần này Thô-ma có mặt. Chúa Giê-xu lại hiện đến, đứng giữa họ và phán: “Bình an cho các con!” Rồi Ngài bảo Thô-ma: “Hãy đặt ngón tay ngươi vào đây, và xem bàn tay ta; cũng hãy đưa bàn tay ngươi ra và đặt vào sườn ta; đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin.” Thô-ma thưa rằng: “Lạy Chúa tôi và Đức Chúa Trời tôi!” Chúa Giê-xu phán: “Vì ngươi đã thấy ta, nên ngươi tin. Phước cho những người chưa thấy mà đã tin vậy!”
Cuộc gặp ban đêm này cho thấy sự kiên nhẫn và lòng thương xót của Chúa Giê-xu. Ngài không bỏ rơi Thô-ma vì sự hoài nghi của ông, nhưng đích thân đến để đáp ứng nhu cầu chân thật của ông. Đồng thời, Chúa Giê-xu cũng ban phước cho tất cả những ai tin mà không thấy. Qua đó, chúng ta học được rằng Chúa sẵn sàng gặp gỡ chúng ta trong những lúc nghi ngờ, miễn là chúng ta thành thật tìm kiếm Ngài.
Ngoài năm cuộc gặp chính kể trên, Kinh Thánh còn đề cập đến một số thời điểm ban đêm liên quan đến Chúa Giê-xu:
- Chúa Giê-xu cầu nguyện suốt đêm (Lu-ca 6:12) – trước khi chọn mười hai sứ đồ, Ngài thức thâu đêm cầu nguyện. Điều này cho thấy tầm quan trọng của sự cầu nguyện trong đời sống Chúa Giê-xu và là gương mẫu cho chúng ta.
- Vườn Ghết-sê-ma-nê (Ma-thi-ơ 26:36-46) – sau bữa Tiệc Ly, Chúa Giê-xu cùng các môn đồ vào vườn để cầu nguyện. Đó là ban đêm, và chính trong bóng tối đó Ngài đã đối diện với sự đau đớn tột cùng, vâng phục ý Cha. Đây là một cuộc gặp thân mật giữa Chúa Giê-xu với Cha Ngài, cũng như với các môn đồ (dù họ ngủ).
- Chúa Giê-xu bị bắt và xét xử – phần lớn các sự kiện này diễn ra vào ban đêm, nhưng không phải là những cuộc gặp gỡ mang tính dạy dỗ, mà là sự chịu khổ của Ngài.
Tuy nhiên, trọng tâm của bài viết này là những cuộc gặp trực tiếp với Chúa Giê-xu, nơi Ngài bày tỏ chân lý, quyền năng và sự hiện diện của Ngài cho các cá nhân hoặc nhóm.
Qua các cuộc gặp ban đêm này, chúng ta rút ra được nhiều nguyên tắc sống động cho đời sống Cơ Đốc nhân hôm nay:
a. Chúa Giê-xu luôn sẵn lòng gặp gỡ chúng ta, bất kể hoàn cảnh hay thời điểm.
Dù là một nhà lãnh đạo tôn giáo bí mật tìm đến Ngài, hay những môn đồ đang hoảng sợ trong bão tố, hay những người thất vọng sau thập tự giá, Chúa Giê-xu luôn hiện diện và đáp lời. Ngài không từ chối ai tìm kiếm Ngài với lòng chân thành.
b. Chúa Giê-xu là ánh sáng trong bóng tối.
Ban đêm tượng trưng cho sự mù mờ, sợ hãi và tội lỗi. Nhưng Chúa Giê-xu đến như ánh sáng thế gian (Giăng 8:12). Gặp Ngài, bóng tối tan biến, và chúng ta nhận được sự sống đời đời.
c. Đức tin được thử thách và tăng trưởng trong đêm tối.
Như Phi-e-rơ bước đi trên nước, như các môn đồ trong cơn bão, chúng ta thường phải đối diện với những thử thách khiến đức tin run rẩy. Nhưng chính trong những lúc đó, chúng ta học biết quyền năng của Chúa và kinh nghiệm sự bình an của Ngài.
d. Chúa Giê-xu ban bình an giữa nỗi sợ hãi.
“Bình an cho các con!” là lời đầu tiên Chúa phục sinh nói với các môn đồ. Trong thế giới đầy lo âu, Chúa Giê-xu ban cho chúng ta sự bình an siêu nhiên (Phi-líp 4:7).
e. Nghi ngờ không phải là điều xấu nếu chúng ta thành thật tìm kiếm Chúa.
Thô-ma đã nghi ngờ, nhưng ông không bị Chúa bỏ rơi. Thay vào đó, Chúa đáp ứng nhu cầu của ông và dẫn ông đến lời tuyên xưng đức tin mạnh mẽ. Chúa cũng sẽ làm tương tự cho chúng ta nếu chúng ta thành thật tìm kiếm Ngài.
f. Chúa Giê-xu ban Thánh Linh và sứ mạng.
Sau khi phục sinh, Chúa Giê-xu đã thổi hơi trên các môn đồ và ban Đức Thánh Linh, rồi sai họ đi. Hôm nay, mỗi tín hữu đều nhận lãnh Đức Thánh Linh và được giao sứ mạng làm chứng về Chúa cho thế gian.
Vậy, có những cuộc gặp ban đêm nào khác với Chúa Giê-xu không? Có, Kinh Thánh ghi lại ít nhất năm cuộc gặp đầy ý nghĩa: với Ni-cô-đem, đi trên nước, dẹp yên bão tố, hiện ra với các môn đồ và với Thô-ma sau khi phục sinh. Mỗi cuộc gặp đều mang đến những bài học sâu sắc về bản tính của Chúa Giê-xu và cách Ngài tương tác với con người. Ban đêm không phải là rào cản đối với Chúa; trái lại, Ngài thường chọn thời điểm đó để bày tỏ ánh sáng và quyền năng của Ngài một cách rõ ràng nhất. Hãy noi gương những nhân vật trong Kinh Thánh, dạn dĩ tìm đến Chúa Giê-xu trong những lúc tăm tối của cuộc đời. Hãy mở lòng đón nhận Ngài, vì Ngài đã hứa: “Ai đến cùng ta thì ta không bỏ ra ngoài đâu.” (Giăng 6:37).
Nguyện xin Chúa Giê-xu, Ánh Sáng của thế gian, chiếu rọi vào mọi góc tối trong đời sống chúng ta, biến đổi chúng ta mỗi ngày để chúng ta càng giống Ngài hơn.