Thi Thiên 51 dạy gì về các bước của sự ăn năn?
Thi Thiên 51 là một trong những lời cầu nguyện ăn năn thống thiết nhất trong Kinh Thánh, được viết bởi vua Đa-vít sau khi người đã phạm tội ngoại tình với Bát-sê-ba và sắp đặt cái chết cho chồng nàng, U-ri (2 Sa-mu-ên 11-12). Qua lời cầu nguyện này, Đa-vít không chỉ bày tỏ lòng ăn năn chân thành mà còn vạch ra một con đường rõ ràng để mọi tín hữu có thể trở về với Đức Chúa Trời khi phạm tội. Bài nghiên cứu này sẽ khám phá sâu sắc những bước của sự ăn năn mà Thi Thiên 51 dạy chúng ta, đồng thời áp dụng vào đời sống Cơ Đốc nhân hôm nay.
Bối cảnh của Thi Thiên 51
Trước khi đi vào phân tích, chúng ta cần nắm rõ bối cảnh lịch sử. Theo 2 Sa-mu-ên 11, Đa-vít đã thấy Bát-sê-ba tắm, sai người đưa nàng đến và phạm tội ngoại tình. Khi biết nàng có thai, vua đã tìm cách che đậy bằng cách gọi U-ri từ chiến trận về, nhưng U-ri không chịu về nhà, nên Đa-vít đã ra lệnh đặt U-ri vào nơi nguy hiểm nhất để người bị giết. Tội lỗi chồng chất khiến Đức Chúa Trời sai tiên tri Na-than đến quở trách Đa-vít, và Đa-vít đã thốt lên: "Tôi có tội cùng Đức Giê-hô-va!" (2 Sa-mu-ên 12:13). Thi Thiên 51 chính là lời cầu nguyện đầy ăn năn của Đa-vít trong giờ phút đó.
Bản văn Thi Thiên 51 gồm 19 câu, nhưng chúng ta sẽ tập trung vào các câu 1-17 (phần chính của lời cầu nguyện cá nhân), và câu 18-19 (lời cầu nguyện cho dân sự). Mỗi đoạn đều tiết lộ một khía cạnh của quá trình ăn năn.
Các bước ăn năn trong Thi Thiên 51
1. Kêu cầu lòng thương xót của Đức Chúa Trời (câu 1-2)
"Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy thương xót tôi tùy lòng nhân từ của Chúa; Xin hãy xóa các sự vi phạm tôi theo sự từ bi rất lớn của Chúa. Xin hãy rửa tôi cho sạch hết trọng tội tôi, Và tẩy tôi khỏi tội lỗi tôi." (Thi Thiên 51:1-2).
Bước đầu tiên của sự ăn năn là quay về với Đức Chúa Trời và kêu cầu lòng thương xót của Ngài. Đa-vít không dựa trên công đức của mình, mà hoàn toàn dựa vào lòng nhân từ (חֶסֶד, chesed) và sự từ bi (רַחֲמִים, rachamim) của Đức Chúa Trời. Ông nhận biết rằng mình đáng chết, nhưng ông kêu xin sự tha thứ dựa trên bản tính yêu thương của Đức Chúa Trời.
Trong câu 2, Đa-vít dùng ba động từ mạnh mẽ để mô tả sự thanh tẩy:
- Rửa (כָּבַס, kabas): thường dùng cho việc giặt quần áo, nghĩa là tẩy sạch vết nhơ.
- Tẩy sạch (טָהֵר, taher): làm cho sạch sẽ, tinh khiết về nghi lễ.
- Xóa (מָחָה, machah) ở câu 1: xóa bỏ, quên đi như xóa một bản ghi.
Như vậy, ăn năn bắt đầu bằng việc chúng ta chạy đến với Đức Chúa Trời, cầu xin Ngài tẩy sạch tội lỗi dựa trên lòng nhân từ của Ngài chứ không dựa trên việc lành của chúng ta.
2. Nhận biết và xưng tội (câu 3-6)
"Vì tôi nhận biết các sự vi phạm tôi, Tội lỗi tôi hằng ở trước mặt tôi. Tôi đã phạm tội cùng Chúa, chỉ phạm tội cùng Chúa mà thôi, Và làm điều ác trước mặt Chúa; Hầu cho Chúa được công bình khi Chúa phán, Và được thanh sạch khi Chúa xét đoán. Kìa, tôi sinh ra trong sự gian ác, Mẹ tôi đã hoài thai tôi trong tội lỗi." (câu 3-5).
Sau khi kêu cầu lòng thương xót, Đa-vít thẳng thắn thừa nhận tội lỗi của mình. Ông nhận biết (יָדַע, yada) tội mình, tức là ông ý thức rõ ràng và không chối cãi. Ông không đổ lỗi cho hoàn cảnh hay cho Bát-sê-ba, mà ông thú nhận: "Tôi đã phạm tội cùng Chúa, chỉ phạm tội cùng Chúa mà thôi". Dù tội của Đa-vít gây hại cho nhiều người, nhưng cốt lõi là sự phản nghịch cùng Đức Chúa Trời. Điều này nhấn mạnh rằng tội lỗi trước hết là xúc phạm đến Đấng Thánh.
Ngoài ra, Đa-vít còn nhận ra rằng tội lỗi không chỉ là hành động riêng lẻ mà còn là bản chất tội lỗi từ khi sinh ra: "Kìa, tôi sinh ra trong sự gian ác, Mẹ tôi đã hoài thai tôi trong tội lỗi". Câu này không phải để biện minh, mà để thừa nhận tình trạng sa ngã toàn diện của con người, từ đó càng cần đến ân điển cứu rỗi của Đức Chúa Trời.
Ăn năn đòi hỏi chúng ta phải thành thật xưng tội trước mặt Chúa, không che giấu, và nhìn nhận tội như là sự vi phạm luật pháp thánh của Ngài.
3. Cầu xin sự thanh tẩy và đổi mới (câu 7-12)
"Chúa muốn sự chân thật nơi bề trong; Chúa sẽ làm cho tôi được khôn ngoan trong nơi bí mật. Xin hãy lấy chùm kinh giới tẩy sạch tôi, thì tôi sẽ được sạch; Xin rửa tôi, thì tôi sẽ nên trắng hơn tuyết. Xin hãy cho tôi nghe sự vui vẻ mừng rỡ, Để các xương cốt bị Chúa đè nát được khoái lạc. Xin Chúa ngoảnh mặt khỏi các tội lỗi tôi, Và xóa hết các gian ác tôi. Đức Chúa Trời ôi! xin hãy dựng nên trong tôi một lòng trong sạch, Và làm cho mới lại trong tôi một thần linh ngay thẳng. Xin chớ từ bỏ tôi khỏi trước mặt Chúa, Cũng đừng cất khỏi tôi Thánh Linh của Chúa." (câu 6-11).
Lưu ý: Bản 1925 có câu 6 nói về sự chân thật, nhưng chúng ta sẽ tập trung vào câu 7-12.
Sau khi xưng tội, Đa-vít cầu xin Đức Chúa Trời hành động để thanh tẩy và đổi mới ông. Đây không phải là việc ông tự cố gắng sửa mình, mà ông kêu cầu quyền năng thần thượng. Trong câu 7, ông nói: "Xin hãy lấy chùm kinh giới tẩy sạch tôi", ám chỉ nghi lễ tẩy sạch theo luật pháp (Dân Số 19:6). Tuy nhiên, Đa-vít hiểu rằng sự thanh sạch thật không đến từ nghi lễ bề ngoài mà từ tấm lòng.
Câu 10 là tâm điểm của lời cầu nguyện: "Đức Chúa Trời ôi! xin hãy dựng nên trong tôi một lòng trong sạch, Và làm cho mới lại trong tôi một thần linh ngay thẳng." Ở đây, từ "dựng nên" (בָּרָא, bara) chính là từ dùng trong Sáng Thế Ký 1 về sự sáng tạo từ hư không. Đa-vít cầu xin một sự sáng tạo mới trong tâm linh mình, một trái tim hoàn toàn mới. Điều này ứng nghiệm trong Tân Ước khi Chúa Giê-su dạy về sự tái sinh (Giăng 3:3).
Ngoài ra, ông cầu xin đừng cất khỏi ông Thánh Linh của Chúa (câu 11). Điều này cho thấy Đa-vít biết rằng nếu không có Thánh Linh, ông không thể sống đẹp lòng Chúa. Sự đổi mới bên trong là công việc của Thánh Linh.
Ăn năn chân chính dẫn đến khát khao được biến đổi từ bên trong, để từ đó đời sống bên ngoài thay đổi. Chúng ta không thể tự sửa mình; chúng ta cần Chúa làm mới chúng ta.
4. Cam kết sống đẹp lòng Chúa và làm chứng (câu 13-15)
"Xin hãy ban lại cho tôi sự vui vẻ về sự cứu rỗi của Chúa, Dùng thần linh sẵn lòng mà nâng đỡ tôi. Bấy giờ tôi sẽ dạy đường lối Chúa cho kẻ vi phạm, Hầu cho kẻ có tội sẽ trở lại cùng Chúa. Hỡi Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời về sự cứu rỗi tôi, xin hãy giải cứu tôi khỏi huyết; Lưỡi tôi sẽ hát ngợi khen sự công bình Chúa. Hỡi Chúa, xin mở môi miệng tôi, Thì miệng tôi sẽ tuyên ra sự ngợi khen Chúa." (câu 12-15).
Sau khi được thanh tẩy và đổi mới, Đa-vít hứa nguyện sẽ sống vì mục đích của Chúa. Ông cam kết dạy dỗ kẻ có tội quay về với Chúa. Điều này cho thấy một tấm lòng biết ơn và muốn chia sẻ kinh nghiệm ân sủng. Sự ăn năn không chỉ là việc riêng tư, mà dẫn đến chức vụ công khai: làm chứng về lòng thương xót của Đức Chúa Trời.
Ngoài ra, Đa-vít khao khát được ca ngợi Chúa (câu 14-15). Ông hiểu rằng đời sống ngợi khen là kết quả của sự tha thứ. Lưu ý rằng ông cầu xin Chúa mở môi miệng mình – điều này cho thấy ngay cả việc ngợi khen cũng cần ân điển của Chúa.
5. Dâng lên của lễ đẹp lòng Chúa (câu 16-17)
"Vì Chúa không ưa thích của lễ, bằng vậy, tôi chắc sẽ dâng; Của lễ thiêu cũng không đẹp lòng Chúa. Của lễ đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là tâm thần đau thương: Đức Chúa Trời ôi! lòng đau thương thống hối Chúa không khinh dể đâu." (câu 16-17).
Đa-vít nhận ra rằng những nghi thức tế lễ bề ngoài không đủ để làm Chúa hài lòng; Ngài muốn một tấm lòng tan vỡ, ăn năn. Của lễ thật là "tâm thần đau thương" (לֵב נִשְׁבָּר, lev nishbar – lòng tan vỡ) và "lòng đau thương thống hối" (רוּחַ נִכְאָה, ruach nike'ah – tâm hồn thống hối). Điều này tương ứng với lời Chúa Giê-su phán: "Phước cho những kẻ có lòng khó khăn, vì sẽ thấy Đức Chúa Trời" (Ma-thi-ơ 5:4).
Ăn năn chân thật phát xuất từ sự nhận biết mình tội lỗi và đau buồn vì đã xúc phạm Đức Chúa Trời. Đó chính là điều Ngài mong đợi. Chúng ta không cần phải cố gắng chuộc tội bằng công đức, mà chỉ cần đến với Ngài bằng tấm lòng ăn năn.
6. Cầu nguyện cho cộng đồng (câu 18-19)
"Xin hãy làm ơn cho Si-ôn tùy ý Chúa; Hãy xây các vách thành Giê-ru-sa-lem. Bấy giờ Chúa sẽ ưa thích các của lễ công bình, Của lễ thiêu, và của lễ chay; Bấy giờ người ta sẽ dâng bò đực trên bàn thờ của Chúa." (câu 18-19).
Cuối cùng, Đa-vít mở rộng tầm nhìn ra ngoài bản thân. Ông cầu nguyện cho dân tộc, cho thành Giê-ru-sa-lem. Khi cá nhân được phục hồi, điều đó cũng ảnh hưởng đến cộng đồng. Đa-vít biết rằng tội của ông đã gây hậu quả cho cả quốc gia (2 Sa-mu-ên 12:10-12). Do đó, sau khi được tha thứ, ông cầu xin Chúa phục hồi và ban phước cho dân sự Ngài. Điều này cho thấy sự ăn năn không chỉ thay đổi cá nhân mà còn tác động đến Hội Thánh và xã hội.
Áp dụng vào đời sống Cơ Đốc nhân hôm nay
Thi Thiên 51 không chỉ là lời cầu nguyện của một vị vua trong lịch sử, mà còn là khuôn mẫu cho mọi tín hữu khi phạm tội. Dưới đây là một số cách áp dụng thực tiễn:
a) Đối diện tội lỗi cách thành thật
Khi phạm tội, chúng ta thường có khuynh hướng chối bỏ, đổ lỗi, hoặc giảm nhẹ. Nhưng Đa-vít đã thẳng thắn nói: "Tôi nhận biết các sự vi phạm tôi". Chúng ta cần dành thời gian tĩnh lặng, xét mình dưới ánh sáng Lời Chúa, và xưng tội với Ngài. 1 Giăng 1:9 hứa: "Nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác".
b) Cầu xin sự thanh tẩy dựa trên ân điển
Đừng cố gắng tự sửa mình trước khi đến với Chúa, nhưng hãy đến ngay lập tức. Hãy nài xin Chúa rửa sạch và tạo lòng trong sạch nơi bạn. Nhớ rằng sự tha thứ đến từ huyết báu của Chúa Giê-su đổ ra trên thập tự giá (1 Giăng 1:7). Bởi đức tin nơi Đấng Christ, chúng ta được tẩy sạch mọi tội lỗi.
c) Để Thánh Linh đổi mới tâm linh
Sự ăn năn không chỉ là việc dừng làm điều xấu, mà còn là để Chúa biến đổi tấm lòng chúng ta. Hãy cầu nguyện như Đa-vít: "Xin hãy dựng nên trong tôi một lòng trong sạch". Chính Thánh Linh sẽ ban cho chúng ta sức mạnh để sống thánh khiết (Ê-phê-sô 3:16).
d) Cam kết sống vì Chúa và làm chứng
Sau khi nhận được sự tha thứ, chúng ta nên sống biết ơn bằng cách giúp đỡ người khác tìm thấy con đường ăn năn. Hãy chia sẻ câu chuyện của bạn về lòng thương xót của Chúa. Hãy dạy dỗ, khích lệ anh em trong đức tin.
e) Dâng lên Chúa của lễ ngợi khen
Đức Chúa Trời vui thích khi chúng ta dâng lên Ngài lòng biết ơn và ngợi khen. Thay vì tự hào về sự thay đổi của mình, hãy ca ngợi Chúa về ân điển Ngài. Tấm lòng đau thương, khiêm nhường sẽ luôn được Chúa đoái xem.
f) Quan tâm đến Hội Thánh và cộng đồng
Tội lỗi cá nhân có thể ảnh hưởng đến tập thể (1 Cô-rinh-tô 12:26). Khi chúng ta được phục hồi, hãy cầu nguyện cho Hội Thánh, cho những người lãnh đạo, và cho thế giới xung quanh. Hãy đóng góp vào công việc Chúa với tấm lòng mới.
Kết luận
Thi Thiên 51 là bản hòa ca của sự ăn năn, dẫn chúng ta qua từng bước: kêu cầu lòng thương xót, nhận biết và xưng tội, cầu xin thanh tẩy và đổi mới, cam kết làm chứng, dâng của lễ đẹp lòng Chúa, và cầu nguyện cho cộng đồng. Qua đó, chúng ta học được rằng ăn năn không phải là một cảm xúc nhất thời, mà là một quá trình biến đổi sâu sắc bởi ân điển Chúa. Dù tội lỗi chúng ta có lớn đến đâu, lòng thương xót của Đức Chúa Trời còn lớn hơn nhiều (Rô-ma 5:20). Hãy chạy đến với Ngài bằng tấm lòng tan vỡ, và Ngài sẽ không khinh dể đâu. Ước gì Thi Thiên 51 luôn là lời cầu nguyện của mỗi chúng ta trên hành trình theo Chúa.