Các Cuộc Gặp Ban Đêm Với Chúa Giê-xu Trong Kinh Thánh
Trong Kinh Thánh, ban đêm thường là thời điểm của những cuộc gặp gỡ đặc biệt giữa Đức Chúa Trời và con người. Từ Gia-cốp vật lộn với thiên sứ (Sáng 32:24-30) đến Đa-niên nhận khải tượng (Đa-niên 7:2), ban đêm là lúc tĩnh lặng, cá nhân và thường đánh dấu những bước ngoặt tâm linh. Chúa Giê-xu cũng thường lên núi cầu nguyện ban đêm (Lu-ca 6:12) và Ngài đã có những cuộc trò chuyện sâu sắc, đầy biến đổi với nhiều người trong bóng tối. Những cuộc gặp ban đêm này không chỉ cho thấy sự sẵn lòng của Chúa tiếp nhận mọi người bất kể thời gian, mà còn mặc khải nhiều chân lý thiết yếu về Nước Đức Chúa Trời, về đức tin, và về sự hiện diện của Ngài giữa những cơn bão cuộc đời.
“Vả, trong người Pha-ri-si, có người tên là Ni-cô-đem, là một người trong những kẻ cai trị dân Giu-đa. Ban đêm, người nầy đến cùng Đức Chúa Jêsus” (Giăng 3:1-2). Nicôđêm là một thầy thông giáo, người Pha-ri-si, có địa vị và hiểu biết Kinh Thánh. Việc ông đến gặp Chúa Giê-xu ban đêm có thể vì ông e ngại dư luận, nhưng cũng có thể ông muốn có một cuộc trò chuyện riêng tư, sâu sắc với Đấng mà ông nhận biết “là giáo sư từ Đức Chúa Trời đến” (câu 2).
Chúa Giê-xu ngay lập tức đi vào cốt lõi vấn đề: “Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng sanh lại, thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời” (câu 3). Từ “sanh lại” trong nguyên ngữ Hy Lạp là γεννηθῇ ἄνωθεν (gennēthē anōthen), có nghĩa đen là “sanh ra từ trên cao”. Đó là một sự biến đổi tâm linh do Thánh Linh tác động (câu 5-8). Cuộc đối thoại dẫn đến câu Kinh Thánh nổi tiếng: “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời” (Giăng 3:16).
Ý nghĩa: Ban đêm tượng trưng cho sự tối tăm thuộc linh, sự che giấu, nhưng Chúa Giê-xu – ánh sáng thế gian – đã soi sáng cho Nicôđêm. Dù ông đến lúc đêm khuya, Chúa vẫn tiếp đón và giảng giải chân lý cứu rỗi. Qua đó, chúng ta thấy Chúa sẵn sàng gặp gỡ bất cứ ai tìm kiếm Ngài, dù họ đến trong sự yếu đuối, nghi ngờ hay sợ hãi.
Sau khi hóa bánh ra nhiều cho năm nghìn người ăn, Chúa Giê-xu bảo các môn đồ xuống thuyền qua bờ bên kia, còn Ngài lên núi cầu nguyện riêng. “Đến canh tư đêm ấy, Đức Chúa Jêsus đi bộ trên mặt biển mà đến cùng môn đồ” (Ma-thi-ơ 14:25). Lúc đó, thuyền đang ở giữa biển, bị sóng đánh vì gió ngược. Các môn đồ hoảng sợ, tưởng là ma. Nhưng Chúa phán: “Hãy yên lòng, ấy là Ta, đừng sợ!” (câu 27). Phi-e-rơ xin đi trên nước đến với Chúa và được Chúa cho phép, nhưng khi thấy gió mạnh, ông sợ hãi và bắt đầu chìm, Chúa liền đưa tay nắm lấy ông và quở trách đức tin nhỏ (câu 30-31). Khi Chúa bước lên thuyền, gió liền yên lặng, và mọi người thờ phượng Ngài: “Thật thầy là Con Đức Chúa Trời!” (câu 33).
Ý nghĩa: Ban đêm tượng trưng cho những lúc khủng hoảng, sợ hãi, khi chúng ta cảm thấy bị bỏ rơi giữa sóng gió cuộc đời. Chúa Giê-xu, Đấng làm chủ thiên nhiên, vượt trên mọi quyền lực, đã đến đúng lúc để đem lại sự bình an. Câu “Hãy yên lòng, ấy là Ta, đừng sợ!” là lời hứa cho mọi Cơ đốc nhân: Chúa luôn hiện diện trong cơn bão, dù đôi khi chúng ta không nhận ra Ngài. Phi-e-rơ bước đi trên nước nhờ đức tin, nhưng khi ông rời mắt khỏi Chúa và nhìn vào hoàn cảnh, ông bị chìm. Bài học rõ ràng: hãy tập trung vào Chúa, đừng nhìn vào nghịch cảnh.
Buổi tối ngày thứ nhất trong tuần, sau khi Chúa Giê-xu phục sinh, các môn đồ đóng kín cửa vì sợ người Giu-đa. “Đức Chúa Jêsus đến đứng chính giữa môn đồ mà phán rằng: Bình an cho các ngươi!” (Giăng 20:19). Ngài cho họ xem tay và sườn để họ nhận biết chính Ngài. Rồi Ngài lại phán: “Bình an cho các ngươi! Cha đã sai ta thể nào, ta cũng sai các ngươi thể ấy.” Ngài hà hơi trên họ và nói: “Hãy nhận lấy Đức Thánh Linh. Kẻ nào mà các ngươi tha tội, thì tội sẽ được tha; còn kẻ nào các ngươi cầm tội, thì sẽ bị cầm lại” (câu 21-23).
Ý nghĩa: Buổi tối, cửa đóng, nhưng Chúa phục sinh đã xuyên qua không gian, hiện ra giữa họ. Ngài mang đến bình an thật – bình an đến từ sự chiến thắng tội lỗi và sự chết. Ngài cũng ban Thánh Linh và ủy thác sứ mạng truyền giảng. Sự sợ hãi của các môn đồ biến mất, họ trở nên can đảm làm chứng về Chúa. Ban đêm ở đây không còn là bóng tối đáng sợ, mà trở thành bối cảnh cho sự khải thị quyền năng của Đấng Phục Sinh.
Sau khi Chúa Giê-xu bị bắt, Phi-e-rơ theo xa xa đến sân thầy cả thượng phẩm. Trong đêm đó, trước mặt các người hầu, Phi-e-rơ đã ba lần chối Chúa. “Chúa xây mặt lại ngó Phi-e-rơ. Phi-e-rơ nhớ lại lời Chúa đã phán cùng mình rằng: Hôm nay trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối ta ba lần. Phi-e-rơ liền ra ngoài, khóc lóc thảm thiết” (Lu-ca 22:61-62). Dù không có lời nói, ánh mắt của Chúa chứa đựng tình yêu, sự thương xót và nhắc nhở đã khiến Phi-e-rơ ăn năn.
Ý nghĩa: Ban đêm cũng có thể là lúc chúng ta thất bại, phản bội Chúa. Nhưng Chúa không quay lưng, Ngài nhìn chúng ta với ánh mắt yêu thương, mong muốn chúng ta quay trở lại. Cuộc “gặp gỡ” thầm lặng này đã thay đổi cuộc đời Phi-e-rơ, dọn đường cho chức vụ lớn lao sau này. Dù chúng ta có sa ngã, Chúa vẫn luôn chờ đợi để phục hồi.
Qua những cuộc gặp ban đêm với Chúa Giê-xu, chúng ta rút ra những bài học quý báu:
- Tìm kiếm Chúa trong sự tĩnh lặng: Ban đêm thường yên tĩnh, ít bị phân tâm. Hãy dành thời gian riêng tư với Chúa mỗi ngày, dù là sáng sớm hay tối khuya, để cầu nguyện, suy gẫm Lời Ngài.
- Tin cậy Chúa giữa nghịch cảnh: Khi đối diện với “bão tố” – bệnh tật, thất bại, lo âu – hãy nhớ rằng Chúa có thể đi trên mặt nước, Ngài luôn đến đúng lúc. Hãy tập trung vào Chúa, đừng nhìn vào sóng gió.
- Nhận lấy bình an từ Chúa Phục Sinh: Sự sợ hãi, nghi ngờ là kẻ thù thường trực. Chúa phục sinh đã ban bình an và Thánh Linh cho chúng ta. Hãy sống trong sự bình an đó và làm chứng về Ngài.
- Ăn năn khi phạm tội: Nếu chúng ta lỡ sa ngã, hãy nhớ ánh mắt yêu thương của Chúa, đừng chạy trốn mà hãy quay lại với Ngài, vì Ngài sẵn sàng tha thứ và phục hồi.
Ban đêm trong Kinh Thánh không phải là thời gian của sự tuyệt vọng, mà là cơ hội để gặp gỡ Đức Chúa Trời cách cá nhân, sâu nhiệm. Chúa Giê-xu là “ánh sáng thế gian” (Giăng 8:12), Ngài chiếu rọi vào mọi bóng tối của cuộc đời chúng ta. Hãy mở lòng đón nhận Ngài, dù đang ở trong hoàn cảnh nào.
Các cuộc gặp ban đêm với Chúa Giê-xu đều để lại dấu ấn sâu đậm: Nicôđêm được dạy về sự tái sanh, các môn đồ học về đức tin giữa bão tố, các môn đồ sau phục sinh nhận lãnh bình an và Đức Thánh Linh, và Phi-e-rơ được biến đổi qua ánh mắt yêu thương. Những câu chuyện này khẳng định rằng Chúa luôn sẵn sàng gặp gỡ chúng ta bất cứ lúc nào, kể cả trong đêm tối tăm nhất. Ngài muốn đem ánh sáng, sự bình an và sự sống đời đời vào cuộc đời chúng ta. Hãy dành thời gian tương giao với Ngài, và để Ngài dẫn dắt chúng ta từ bóng tối ra ánh sáng diệu kỳ của Ngài.