Sứ đồ Phao-lô có thật là tiên tri giả không?
Trong lịch sử Hội Thánh, đôi khi nảy sinh những thắc mắc về thân thế và chức vụ của Sứ đồ Phao-lô. Một số người cho rằng ông là "tiên tri giả" vì ông không thuộc nhóm Mười Hai, từng bắt bớ Cơ Đốc nhân, và giáo lý của ông dường như có sự khác biệt so với các sứ đồ khác. Nhưng liệu những cáo buộc đó có đúng? Bài viết này sẽ dựa trên Kinh Thánh để xem xét cẩn thận và đưa ra câu trả lời rõ ràng: Phao-lô là một sứ đồ thật của Chúa Giê-xu Christ, được Thánh Linh cảm thúc, và các thư tín của ông là một phần không thể thiếu của Lời Đức Chúa Trời.
Bối cảnh lịch sử: Phao-lô là ai?
Phao-lô, tên Hê-bơ-rơ là Sau-lơ, sinh tại Tạt-sơ (Cilicia), là người Do Thái thuộc chi phái Bên-gia-min, được đào tạo bởi Gamaliel, một thầy dạy luật nổi tiếng (Công vụ 22:3). Ban đầu, ông là một người Pha-ri-si nhiệt thành, từng tham gia bắt bớ Hội Thánh và đồng ý với việc ném đá Ê-tiên (Công vụ 8:1). Tuy nhiên, trên đường đi Đa-mách để bắt các môn đồ, ông đã gặp Chúa Giê-xu phục sinh, được biến đổi hoàn toàn và trở thành sứ đồ cho dân ngoại (Công vụ 9:1-19). Từ đó, ông thực hiện ba hành trình truyền giáo, thành lập nhiều Hội Thánh và viết nhiều thư tín quan trọng trong Tân Ước.
Bằng chứng Phao-lô là sứ đồ thật của Chúa
Để khẳng định Phao-lô không phải là tiên tri giả, chúng ta cần xem xét những bằng chứng Kinh Thánh về chức vụ của ông.
1. Sự kêu gọi trực tiếp từ Chúa Giê-xu
Phao-lô đã nhiều lần thuật lại việc Chúa Giê-xu hiện ra với ông trên đường Đa-mách (Công vụ 9:3-6; 22:6-10; 26:12-18). Chính Chúa Giê-xu đã chọn và ủy nhiệm ông làm sứ đồ cho dân ngoại. Trong Ga-la-ti 1:1
ông viết: "Phao-lô, làm sứ đồ không phải bởi loài người, cũng không nhờ một người nào, bèn là bởi Đức Chúa Giê-xu Christ, và Đức Chúa Trời, tức là Cha, Đấng đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại". Sự kêu gọi trực tiếp này là nền tảng cho thẩm quyền sứ đồ của Phao-lô.
2. Sự công nhận của các sứ đồ khác
Các sứ đồ gốc (như Phi-e-rơ, Gia-cơ, Giăng) đã công nhận chức vụ của Phao-lô. Trong Hội nghị Giê-ru-sa-lem (Công vụ 15), các sứ đồ và trưởng lão đồng ý rằng Phao-lô và Ba-na-ba là những người được giao phó Tin Lành cho dân ngoại. Ga-la-ti 2:9
ghi: "Lại biết rằng ân điển đã ban cho tôi, thì Gia-cơ, Sê-pha, Giăng là những người được tôn như cột trụ, trao tay hữu giao kết với tôi và Ba-na-ba, hầu cho chúng tôi đi đến cùng dân ngoại, còn các người ấy thì đến cùng những kẻ chịu cắt bì". Sự đồng thuận này cho thấy Phao-lô được các sứ đồ khác xem như đồng nghiệp chính thức.
3. Lời dạy phù hợp với Chúa Giê-xu
Một tiêu chuẩn quan trọng để phân biệt tiên tri thật và giả là giáo lý có phù hợp với sự dạy dỗ của Chúa Giê-xu và các sứ đồ hay không (Ga-la-ti 1:8-9). Phao-lô luôn nhấn mạnh rằng ông rao giảng Tin Lành mà ông đã nhận từ chính Chúa Giê-xu (Ga-la-ti 1:11-12). So sánh các lời dạy của Chúa Giê-xu trong các sách Phúc Âm với các thư tín của Phao-lô, chúng ta thấy sự nhất quán về những chân lý căn bản: sự cứu rỗi bởi ân điển qua đức tin (Ê-phê-sô 2:8-9; Lu-ca 18:9-14), tình yêu thương là điều răn trọng nhất (Rô-ma 13:8-10; Ma-thi-ơ 22:37-40), sự chết và sống lại của Đấng Christ (1 Cô-rinh-tô 15:3-4; Lu-ca 24:46-47). Không hề có mâu thuẫn.
4. Các phép lạ và dấu kỳ
Một dấu hiệu của sứ đồ thật là các phép lạ, dấu kỳ và việc quyền năng (2 Cô-rinh-tô 12:12). Phao-lô đã làm nhiều phép lạ: chữa người què (Công vụ 14:8-10), đuổi quỷ (Công vụ 16:16-18), khiến kẻ chết sống lại (Công vụ 20:9-12), và thậm chí những khăn tay ông đụng đến cũng chữa lành bệnh (Công vụ 19:11-12). Những việc này chứng minh Thánh Linh đồng công với ông và xác nhận sứ điệp của ông là từ Đức Chúa Trời.
5. Kết quả từ chức vụ
Chúa Giê-xu dạy rằng cây tốt sinh trái tốt (Ma-thi-ơ 7:17-20). Chức vụ của Phao-lô đã sinh ra vô số Hội Thánh khắp vùng Tiểu Á, Hy Lạp, và cả La Mã. Nhiều tín hữu từ dân ngoại đã trở lại, đời sống được biến đổi, và họ trung thành với Chúa dù chịu bắt bớ. Đó là bằng chứng sống động về việc Thánh Linh hoạt động qua Phao-lô.
6. Đức tính và sự hy sinh của Phao-lô
Tiên tri giả thường tìm kiếm lợi lộc cá nhân hoặc vinh quang cho mình. Ngược lại, Phao-lô sống khó nghèo, làm nghề may trại để tự nuôi mình, không trở thành gánh nặng cho Hội Thánh (1 Tê-sa-lô-ni-ca 2:9; 2 Tê-sa-lô-ni-ca 3:8). Ông chịu đựng nhiều gian khổ vì Danh Chúa: bị đánh đòn, ném đá, tù đày, chìm tàu, đói khát (2 Cô-rinh-tô 11:23-28). Ông nói: "Tôi đã bị đóng đinh với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi" (Ga-la-ti 2:20). Một người dám hy sinh mạng sống vì Tin Lành không thể là kẻ giả mạo.
7. Các thư tín được xem là Kinh Thánh
Ngay từ thời Hội Thánh đầu tiên, các thư tín của Phao-lô đã được công nhận là Lời Đức Chúa Trời. Phi-e-rơ, một sứ đồ khác, đã đề cập đến thư tín của Phao-lô và xếp chúng ngang hàng với "các Kinh Thánh khác" (2 Phi-e-rơ 3:15-16). Điều này chứng tỏ Thánh Linh đã cảm thúc Phao-lô viết nên những lời có thẩm quyền như các sách Tiên tri trong Cựu Ước. Nếu Phao-lô là tiên tri giả, thì Lời Chúa đã sai lầm khi xác nhận ông, điều đó không thể xảy ra.
Giải đáp những nghi ngờ
Bây giờ chúng ta sẽ xem xét một số lý do khiến người ta nghi ngờ Phao-lô và trả lời dựa trên Kinh Thánh.
Phao-lô từng bắt bớ Hội Thánh
Đúng là trước khi trở lại, Sau-lơ đã bức hại Cơ Đốc nhân (Công vụ 8:3; 9:1-2). Nhưng chính điều này lại trở thành minh chứng cho quyền năng biến đổi của ân điển Chúa. Chúa Giê-xu đã chọn một kẻ bắt bớ Ngài để trở thành sứ đồ, cho thấy không ai ngoài tầm cứu rỗi của Ngài (1 Ti-mô-thê 1:12-16). Sự thay đổi triệt để của Phao-lô không thể giải thích bằng động cơ cá nhân; ông đã mất đi địa vị, sự an toàn, và phải chịu bắt bớ ngược lại. Điều đó chỉ có thể là kết quả của sự gặp gỡ chân thật với Đấng Christ phục sinh.
Phao-lô không thuộc Nhóm Mười Hai
Một số người cho rằng chỉ có Mười Hai Sứ đồ mới là sứ đồ thật. Tuy nhiên, Kinh Thánh định nghĩa sứ đồ là người đã thấy Chúa phục sinh và được Ngài sai đi (Công vụ 1:21-22; 1 Cô-rinh-tô 9:1). Phao-lô thỏa mãn cả hai điều kiện này: ông đã thấy Chúa Giê-xu trên đường Đa-mách (1 Cô-rinh-tô 15:8) và được Chúa ủy thác sứ mạng (Công vụ 26:16-18). Hơn nữa, Kinh Thánh còn nhắc đến các sứ đồ khác ngoài Mười Hai, như Ba-na-ba (Công vụ 14:14) và Gia-cơ, em của Chúa (Ga-la-ti 1:19). Vì vậy, Phao-lô hoàn toàn là một sứ đồ thật.
Phao-lô dạy chống lại luật pháp?
Nhiều người nghĩ Phao-lô bài bác luật pháp Môi-se. Thực ra, ông dạy rằng luật pháp là thánh, công bình và tốt lành (Rô-ma 7:12). Tuy nhiên, luật pháp không thể cứu ai; nó chỉ bày tỏ tội lỗi và dẫn chúng ta đến với Đấng Christ (Ga-la-ti 3:24). Sự cứu rỗi chỉ nhờ ân điển qua đức tin nơi Chúa Giê-xu. Điều này hoàn toàn phù hợp với lời dạy của Chúa Giê-xu: "Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha" (Giăng 14:6). Phao-lô không chống lại luật pháp mà chỉ làm sáng tỏ mục đích của nó.
Mâu thuẫn giữa Gia-cơ và Phao-lô?
Một số thấy Ga-la-ti 2:16 ("bởi tin nơi Đức Chúa Giê-xu Christ, chứ không phải bởi làm các việc của luật pháp") có vẻ đối nghịch với Gia-cơ 2:24 ("nhờ việc làm mà được xưng công bình, chớ chẳng phải nhờ đức tin mà thôi"). Nhưng thực tế cả hai sứ đồ bổ sung cho nhau. Phao-lô nói về sự xưng công bình trước mặt Đức Chúa Trời (chỉ bởi đức tin), còn Gia-cơ nói về đức tin thật phải được chứng minh bằng việc làm. Gia-cơ cũng dùng ví dụ Áp-ra-ham (Gia-cơ 2:21) để cho thấy đức tin hành động, trong khi Phao-lô dùng Áp-ra-ham để minh họa đức tin dẫn đến sự xưng công bình (Rô-ma 4:3). Cả hai không mâu thuẫn mà cùng dạy rằng đức tin sống động phải sinh ra việc lành.
Khải tượng và mặc khải riêng
Phao-lô nói về việc được đem lên tầng trời thứ ba và nghe những lời không thể nói ra (2 Cô-rinh-tô 12:1-4). Một số cho rằng đó là ảo tưởng. Nhưng Kinh Thánh ghi nhận nhiều trường hợp Đức Chúa Trời ban khải tượng cho các tiên tri (như Ê-xê-chi-ên, Đa-ni-ên). Để kiểm tra, chúng ta so sánh những gì Phao-lô rao giảng có phù hợp với Lời Chúa không – và đúng là phù hợp. Hơn nữa, chính Phao-lô cũng đề phòng những sự hiện thấy giả mạo (Ga-la-ti 1:8) và luôn quy vinh hiển về Đấng Christ. Các khải tượng của ông đã được xác nhận bởi những dấu kỳ và sự trung tín của Hội Thánh.
Ứng dụng thực tiễn cho Cơ Đốc nhân ngày nay
Việc xác định Phao-lô là sứ đồ thật không chỉ là vấn đề thần học, mà còn có ý nghĩa thiết thực cho đời sống đức tin của chúng ta.
- Tin cậy toàn bộ Kinh Thánh: Vì Phao-lô được Thánh Linh cảm thúc, các thư tín của ông là Lời Đức Chúa Trời. Chúng ta cần học hỏi, vâng theo và áp dụng những lời dạy đó trong mọi lĩnh vực cuộc sống (2 Ti-mô-thê 3:16-17).
- Nhận biết ân điển biến đổi: Câu chuyện của Phao-lô cho thấy không ai quá tệ để không thể được Chúa cứu. Chúng ta có thể hy vọng cho những người tội lỗi nhất, và cũng nhớ rằng chính chúng ta đã được tha thứ bởi ân điển.
- Làm chứng cho mọi dân tộc: Phao-lô là sứ đồ của dân ngoại. Chúng ta được thúc giục noi gương ông, đem Tin Lành đến cho mọi người, bất kể chủng tộc, văn hóa, hay địa vị (Ma-thi-ơ 28:19-20).
- Phân biệt giáo lý thật giả: Khi nghe bất cứ giáo lý nào, chúng ta phải đem so sánh với Kinh Thánh, đặc biệt là với những giáo lý căn bản về sự cứu rỗi bởi ân điển qua đức tin nơi Đấng Christ. Hãy tránh những lời dạy phủ nhận thân vị và công tác của Chúa Giê-xu (1 Giăng 4:1-3).
- Trung tín với đức tin: Phao-lô đã kiên trì rao giảng dù gặp nhiều khó khăn. Chúng ta cũng được kêu gọi trung tín, sẵn sàng chịu khổ vì Tin Lành (2 Ti-mô-thê 2:3).
Kết luận
Qua việc xem xét Kinh Thánh, chúng ta thấy rõ rằng Sứ đồ Phao-lô không phải là tiên tri giả. Ông được chính Chúa Giê-xu kêu gọi, được các sứ đồ khác công nhận, dạy lẽ thật trung thành, thực hiện phép lạ, và hi sinh mạng sống vì Phúc Âm. Các thư tín của ông là một phần quý báu của Lời Đức Chúa Trời, đem lại sự dạy dỗ, sửa trị, và khích lệ cho Hội Thánh qua mọi thời đại. Thay vì nghi ngờ, chúng ta hãy biết ơn Chúa vì đã ban cho Hội Thánh một người đầy tớ trung tín như Phao-lô, và học theo ông như ông đã học theo Đấng Christ (1 Cô-rinh-tô 11:1).