Quan điểm của Cơ Đốc nhân về thuốc kê đơn nên như thế nào?

03 December, 2025
18 phút đọc
3,485 từ
Chia sẻ:

Quan Điểm Của Cơ Đốc Nhân Về Thuốc Kê Đơn

Trong thế giới hiện đại, y học đã đạt được những tiến bộ vượt bậc, mang đến cho con người nhiều phương pháp điều trị và các loại thuốc kê đơn hiệu quả. Tuy nhiên, đối với Cơ Đốc nhân, câu hỏi về việc sử dụng thuốc men, đặc biệt là thuốc kê đơn, luôn cần được đặt trong bối cảnh đức tin và các nguyên tắc Kinh Thánh. Liệu việc dùng thuốc có phải là thiếu đức tin nơi Đức Chúa Trời, Đấng chữa lành? Hay Chúa ban cho con người sự khôn ngoan để phát triển y học như một phương tiện ân điển? Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Lời Chúa để tìm ra một quan điểm cân bằng, khôn ngoan và vững chắc cho đời sống đức tin.

I. Nền Tảng Kinh Thánh: Đức Chúa Trời - Nguồn Gốc Của Mọi Sự Chữa Lành

Trước khi bàn đến các phương tiện chữa bệnh, chúng ta phải xác lập một chân lý nền tảng: Đức Chúa Trời là Đấng chữa lành tối thượng. Điều này được bày tỏ rõ ràng trong Kinh Thánh:

  • Xuất Ê-díp-tô Ký 15:26 chép: “Ngài phán rằng: Nếu ngươi chăm chỉ nghe lời Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, làm sự ngay thẳng trước mặt Ngài, lắng tai nghe các điều răn và giữ mọi luật lệ Ngài, thì ta chẳng giáng cho ngươi một trong các bệnh nào mà ta đã giáng cho xứ Ê-díp-tô; vì ta là Đức Giê-hô-va, Đấng chữa bệnh cho ngươi.” Danh xưng “Jehovah Rapha” (יהוה רפא) – “Đức Giê-hô-va, Đấng chữa bệnh” – khẳng định bản tính chữa lành của Ngài.
  • Thi Thiên 103:2-3 kêu gọi: “Hỡi linh hồn ta, khá ngợi khen Đức Giê-hô-va... Ngài tha thứ các tội ác ngươi, chữa lành mọi bệnh tật ngươi.” Sự chữa lành thuộc linh và thể xác thường song hành trong ý muốn trọn vẹn của Chúa.
  • 3 Giăng 1:2 bày tỏ lời chúc: “Hỡi kẻ rất yêu dấu, tôi cầu nguyện cho anh được thịnh vượng trong mọi sự, và được khỏe mạnh phần xác anh, cũng như được thịnh vượng về phần linh hồn anh vậy.” Sức khỏe thể chất là điều quý giá và được Chúa quan tâm.

Tuy nhiên, việc tuyên xưng Đức Chúa Trời là Đấng chữa lành không có nghĩa là phủ nhận hoặc bài trừ các phương tiện tự nhiên mà Ngài đã đặt để trong thế giới này. Chính Ngài là Đấng tạo dựng nên các cây cỏ, thảo mộc (Sáng Thế Ký 1:11-12) và ban cho con người sự khôn ngoan để khám phá, chế tạo. Vấn đề then chốt nằm ở chỗ chúng ta đặt niềm tin và sự phụ thuộc vào đâu.

II. Quan Điểm Của Kinh Thánh Về Thuốc Men Và Phương Pháp Điều Trị

Kinh Thánh không hề lên án việc sử dụng các phương pháp điều trị tự nhiên hay thuốc men. Ngược lại, chúng ta tìm thấy những ví dụ và nguyên tắc rất rõ ràng:

1. Thuốc Men Là Phương Tiện Được Chúa Sử Dụng:

  • Câu chuyện của vua Ê-xê-chia trong 2 Các Vua 20:1-7 là minh chứng rõ rệt. Khi nhà vua bị bệnh nặng, tiên tri Ê-sai đã công bố lời phán rằng người sẽ chết. Sau khi Ê-xê-chia cầu nguyện khẩn thiết, Đức Giê-hô-va đã nghe lời cầu nguyện, hứa chữa lành và thêm mười lăm năm tuổi thọ cho vua. Điều đáng chú ý là trong quá trình chữa lành này, Đức Chúa Trời đã truyền lệnh sử dụng một phương pháp điều trị cụ thể: “Ê-sai bèn truyền rằng: Hãy lấy một cái bánh nhỏ bằng trái vả, đắp lên trên ung độc; thì vua sẽ được lành.” (câu 7). Ở đây, Chúa không chỉ chữa lành cách siêu nhiên mà còn sử dụng một phương thuốc tự nhiên (bánh trái vả) như một phần trong tiến trình của Ngài.
  • Trong Giê-rê-mi 8:22, nhà tiên tri than vãn: “Ở Ga-la-át há không có nhũ hương sao? Há chẳng có thầy thuốc ở đó sao? Vậy thì, cớ sao bệnh của con gái dân ta chữa chưa lành?” Câu hỏi này ngụ ý rằng việc sử dụng thuốc men (“nhũ hương” từ Ga-la-át nổi tiếng) và thầy thuốc là điều được biết đến và mong đợi.

2. Sự Khôn Ngoan Trong Chăm Sóc Thân Thể:

  • Sứ đồ Phao-lô khuyên đồ đệ mình là Ti-mô-thê: “Hãy đừng chỉ uống nước lã, nhưng phải dùng một ít rượu, vì cớ tì vị con hay đau và con có nhiều bệnh tật.” (1 Ti-mô-thê 5:23). Ở đây, Phao-lô không khuyên cầu nguyện đơn thuần, mà đề xuất một biện pháp thực tế (dùng một ít rượu) để giải quyết vấn đề sức khỏe cụ thể của Ti-mô-thê. Điều này cho thấy việc chăm sóc thân thể bằng các biện pháp tự nhiên là hợp lý và được công nhận.
  • Trong Ê-sai 38:21, liên quan đến câu chuyện vua Ê-xê-chia, có ghi: “Ê-sai đã truyền rằng: Hãy lấy một cái bánh trái vả đắp trên ung độc; thì vua sẽ được lành.” Một lần nữa, phương thuốc tự nhiên được áp dụng.

Từ ngữ Hy Lạp “φάρμακον” (pharmakon) trong Tân Ước thường mang nghĩa tiêu cực, chỉ về “thuốc phù phép” hoặc “ma thuật” (Khải Huyền 9:21, 18:23, 21:8, 22:15). Tuy nhiên, điều này không nhắm đến y học hợp pháp, mà là những thực hành huyền bí, phù thủy liên quan đến thờ cúng thần tượng – điều Kinh Thánh tuyệt đối lên án. Cần phân biệt rõ giữa y học chân chính (dựa trên kiến thức Chúa ban) và thực hành huyền thuật (dựa trên quyền lực tà linh).

III. Nguyên Tắc Quản Lý (Stewardship) Thân Thể Và Sự Khôn Ngoan

Một nguyên tắc quan trọng mà Cơ Đốc nhân cần ghi nhớ là thân thể chúng ta thuộc về Chúa:

  • 1 Cô-rinh-tô 6:19-20 tuyên bố: “Anh em há chẳng biết rằng thân thể mình là đền thờ của Đức Thánh Linh đang ngự trong anh em, là Đấng mà anh em đã nhận bởi Đức Chúa Trời, và anh em chẳng phải thuộc về chính mình sao? Vì chưng anh em đã được chuộc bằng giá cao rồi. Vậy, hãy lấy thân thể mình làm sáng danh Đức Chúa Trời.” Từ “đền thờ” trong tiếng Hy Lạp là “ναός” (naos), chỉ nơi chí thánh, chỗ ngự của Đức Chúa Trời. Điều này đặt trên chúng ta trách nhiệm thiêng liêng trong việc quản lý và chăm sóc thân thể cách tốt nhất có thể.

Do đó, việc sử dụng thuốc kê đơn, khi cần thiết, có thể được xem là một phần của sự quản lý khôn ngoan đối với “đền thờ” mà Chúa giao phó. Khước từ sự chữa trị cần thiết một cách liều lĩnh có thể là hành động khinh thường món quà sự sống và thân thể mà Chúa ban, cũng như khinh thường sự khôn ngoan và kỹ năng Ngài ban cho các chuyên gia y tế.

Sự Khôn Ngoan Là Món Quà Từ Chúa: Gia-cơ 1:5 hứa: “Ví bằng trong anh em có kẻ kém khôn ngoan, hãy cầu xin Đức Chúa Trời, là Đấng ban cho mọi người cách rộng rãi, không trách móc ai, thì kẻ ấy sẽ được ban cho.” Sự khôn ngoan này áp dụng cho mọi lĩnh vực, bao gồm việc đưa ra quyết định về sức khỏe: khi nào cần dùng thuốc, dùng loại nào, và tin tưởng bác sĩ nào.

IV. Những Thách Thức Và Lời Cảnh Báo Tiềm Ẩn

Dù Kinh Thánh không cấm việc dùng thuốc, nhưng có những nguy cơ thuộc linh chúng ta phải cảnh giác:

1. Sự Cậy Trông Thay Thế (Thần Tượng Hóa Thuốc Men Và Y Học): Điều răn đầu tiên cảnh báo: “Trước mặt ta, ngươi chớ có các thần khác.” (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:3). “Thần khác” (אֱלֹהִים אֲחֵרִים – *elohim acherim*) là bất cứ điều gì chiếm vị trí tối cao của Đức Chúa Trời trong đời sống chúng ta. Nguy hiểm nằm ở chỗ chúng ta có thể tin cậy tuyệt đối vào thuốc men, bác sĩ hay hệ thống y tế, thay vì nhận biết rằng mọi sự chữa lành cuối cùng đều đến từ Chúa. Thuốc men trở thành “thần cứu chữa” thay thế cho Đấng Cứu Chữa chân thật.

2. Sự Lạm Dụng Và Phụ Thuộc: Việc sử dụng thuốc không đúng mục đích, vượt quá liều lượng, hoặc trở nên phụ thuộc về mặt thể chất hay tâm lý đi ngược lại nguyên tắc tự chủ và tiết độ của Cơ Đốc nhân (Ga-la-ti 5:22-23; 1 Cô-rinh-tô 6:12).

3. Sự Xao Lãng Nguyên Nhân Gốc Rễ Thuộc Linh: Đôi khi bệnh tật có thể liên quan đến tội lỗi, sự căng thẳng, hoặc các vấn đề thuộc linh chưa được giải quyết (Gia-cơ 5:14-16; 1 Cô-rinh-tô 11:29-30). Việc chỉ tập trung vào điều trị triệu chứng bằng thuốc mà bỏ qua tiếng phán của Chúa qua hoàn cảnh là một thiếu sót lớn.

V. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Dựa trên những nguyên tắc Kinh Thánh này, đây là một số hướng dẫn thực tế cho Cơ Đốc nhân khi đối diện với việc sử dụng thuốc kê đơn:

  1. Tìm Kiếm Sự Khôn Ngoan Từ Chúa Làm Ưu Tiên Hàng Đầu: Trước khi quyết định, hãy cầu nguyện. Xin Chúa ban sự khôn ngoan (Gia-cơ 1:5), sự bình an để phân định (Phi-líp 4:6-7), và dẫn dắt đến với những chuyên gia y tế tin kính Chúa nếu có thể.
  2. Xem Bác Sĩ Là Phương Tiện Cung Ứng Sự Khôn Ngoan Của Chúa: Châm Ngôn 11:14 chép: “Dân sự sa ngã tại đâu không có mưu định; Song nếu có nhiều mưu sĩ bèn được cứu rỗi.” Các bác sĩ là những “mưu sĩ” trong lĩnh vực sức khỏe. Hãy tôn trọng chuyên môn của họ như một ân tứ từ Chúa, nhưng đồng thời hãy chủ động tìm hiểu, đặt câu hỏi và cầu xin sự phân biệt thuộc linh.
  3. Sử Dụng Thuốc Một Cách Có Trách Nhiệm Và Vâng Phục: Nếu đã cầu nguyện và quyết định dùng thuốc, hãy dùng đúng theo chỉ dẫn, với thái độ biết ơn Chúa đã cung ứng phương cách chữa trị. Đừng tự ý ngưng thuốc hoặc thay đổi liều lượng vì lý do “đức tin” mà không có sự tư vấn cẩn thận.
  4. Kết Hợp Đức Tin Và Hành Động: Hãy noi gương vua Ê-xê-chia: cầu nguyện cách sốt sắng (2 Các Vua 20:2-3) và vâng theo chỉ dẫn điều trị (câu 7). Đức tin chân thật không loại trừ hành động khôn ngoan. Chúng ta cầu nguyện cho sự chữa lành, đồng thời uống thuốc đúng giờ nếu đó là phương cách Chúa dùng.
  5. Giữ Gìn Thân Thể Cách Toàn Diện: Việc dùng thuốc không miễn trừ trách nhiệm sống lành mạnh: ăn uống điều độ, nghỉ ngơi, tập thể dục và giữ tâm trí bình an trong Chúa. Phòng bệnh hơn chữa bệnh.
  6. Luôn Giữ Sự Tập Trung Vào Chúa: Trong suốt quá trình điều trị, hãy luôn tôn cao Chúa là nguồn hy vọng cuối cùng. Cảm tạ Ngài vì sự tiến bộ của y học, và tìm kiếm cơ hội làm chứng về tình yêu và quyền năng của Ngài ngay cả trong phòng bệnh.

VI. Kết Luận: Một Sự Cân Bằng Lành Mạnh Trong Ân Điển

Quan điểm Cơ Đốc về thuốc kê đơn không phải là một sự lựa chọn cứng nhắc giữa “đức tin thuần túy” và “y học thế tục”. Thay vào đó, đó là một sự cân bằng lành mạnh, khôn ngoan được nuôi dưỡng bởi ân điển. Chúng ta tin cậy nơi Đức Chúa Trời Toàn Năng, Đấng chữa lành, đồng thời nhận biết rằng Ngài thường hành động qua những phương tiện thứ nhân, bao gồm cả kiến thức y khoa và thuốc men mà chính Ngài cho phép con người phát triển.

Là những quản gia của thân thể – đền thờ Đức Thánh Linh – chúng ta được kêu gọi sử dụng mọi nguồn lực khôn ngoan, bao gồm thuốc kê đơn hợp pháp, để chăm sóc và gìn giữ nó. Hãy làm mọi việc với lòng biết ơn, sự cầu nguyện, và luôn giữ vững niềm tin rằng dù phương tiện chữa trị là gì, thì Đức Chúa Trời vẫn là Đấng ban sức khỏe và sự sống cuối cùng. “Dầu vậy, hỡi linh hồn ta, khá nín lặng, chỉ trông cậy nơi Đức Chúa Trời; vì sự trông cậy ta ở nơi Ngài.” (Thi Thiên 62:5).

Quay Lại Bài Viết